Được cứu
Được cứu
Gã bảo mọi người đứng chung lại cùng một chỗ với nhau, sau đó khởi động thuốc thử gen truyền tống không gian.
Oanh! Năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung.
Máu tươi...thịt vụn...bắn tung tóe đầy trời.
"???" Mục Gia lộ ra vẻ mặt phát mộng, đám cường giả Cổ tộc vừa rồi còn sống sờ sờ toàn bộ đã biến thành thịt nát, người sống chỉ còn lại một mình gã, gã sờ sờ khuôn mặt của mình, dường như cũng thụ thương.
Cái bình thuốc thử gen truyền tống không gian này, lại có thể là giả? Mục Gia lạnh cả người, gã nhìn một chút đống thịt vụn ở dưới chân, a, ở trong đám cường giả Cổ Tộc tới giúp đỡ gã này, còn có con của sư đệ gã a!!! Bây giờ làm sao mà về bàn giao với sư đệ?
"Trần Phong!!!!" Một tiếng hét thê lương thảm thiết quanh quẩn trong hư không.
- --
Mà vào giờ khắc này, ở một cái địa phương không biết nào đó, Trần Phong cũng dần dần thức tỉnh từ trong bóng tối.
Trong ấn tượng, một giây sau cùng, hắn cảm nhận được một sự ấm áp, dường như có người đã ôm hắn, cái cảm giác quen thuộc kia... Trần Phong ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một khuôn mặt có thể khiến cho những đứa bé gặp ác mộng.
"Ha ha, tỉnh rồi à?" Khổng Bạch cười híp mắt nhìn hắn.
"..."
Trần Phong thu hồi lại cánh tay chuẩn bị giết người, hắn còn tưởng rằng đây là một tên Yêu tộc.
"Ngươi đã cứu ta à?" Trần Phong cười nói.
"Chứ còn là ai nữa?" Khổng Bạch bĩu môi nói: "Lại nói bản đại gia lúc ấy đang đi tiểu, khi nhìn thấy nước tiểu vốn nên bắn ra mười trượng, thế mà vào thời điểm nước tiểu biến thành chữ SOS trên mặt đất, liền biết ngươi xảy ra chuyện."
Trần Phong: "..."
"Cho nên."
"Bản đại gia vào lúc ấy liền khóa chặt khí tức của ngươi, sau đó xuyên qua một cái, cứu lại một mạng cho ngươi." Khổng Bạch đắc ý nói.
"Xuyên qua?" Trần Phong đột nhiên giật mình.
"Đương nhiên." Khổng Bạch dùng một loại biểu lộ kỳ quái nhìn Trần Phong nói: "Bằng không thì ngươi cho rằng đó là cái gì? Không gian? Nói đùa cái gì thế? Ngươi có biết ở bên ngoài nơi vô chủ có bao nhiêu Cổ tộc hay không?! Nếu ta dám trực tiếp truyền tống đến cứu ngươi, đã sớm bị đánh chết được chứ?! Ta cũng chỉ có thể dùng năng lực xuyên qua."
"Cho nên, nơi này là nơi nào?" Trần Phong nhìn bốn phía.
Hoàn cảnh ở đây rất là đặc thù, dường như là địa phương chưa từng thấy qua. Hắn ngẩng đầu nhìn, ngôi sao trên bầu trời dường như cũng không giống nhau lắm, mặt trăng cũng không còn là màu trắng, mà là một màu xanh lam, đây là cái địa phương quỷ quái gì?
"Ta nói này." Khổng Bạch hết sức nghiêm túc nhìn Trần Phong hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ biết hay sao?"
Trần Phong: "..."
Hắn chợt nhớ tới, con hàng Khổng Bạch này đã từng nói, hắn đã xuyên qua vô số lần, dùng N năm mới có thể trở lại thời đại gen, cho nên lần này...
"Linh, còn giá trị may mắn hay không?" Trần Phong hỏi.
Lần trước có thể xuyên qua thời không trở về thời đại gen, là do kết hợp giữa năng lực xuyên qua của Khổng Bạch cùng với giá trị may mắn, nhưng cũng tiêu hao rất nhiều giá trị may mắn, cho nên...
"Chờ một lát." Linh nhìn lướt qua rồi nói: "Giá trị may mắn trước mắt của ngài còn lại 3 điểm."
Trần Phong cảm thấy lạnh ngắt.
"Xong rồi!" Quả nhiên là vừa rồi vào thời điểm cầu cứu đã sử dụng hết.
Lần này phiền toái rồi...hắn quay đầu nhìn qua Khổng Bạch ở bên cạnh, thở dài một tiếng, coi như để cho Vương Dao tới cứu mình cũng được a.
"Không có khả năng." Linh quả quyết lắc đầu: "Khoảng cách của Vương Dao so với nơi vô chủ quá xa, không có cách nào tới, huống chi, Mục Gia vẫn còn đang trên đường chạy đến, coi như Vương Dao có tới cũng không làm nên chuyện gì. Lại thêm giá trị may mắn có hạn của ngài, lúc ấy ở dưới tình huống đó, có thể cứu ngài cũng chỉ có Khổng Bạch, đây đã là phương án tối ưu nhất."
Được thôi, Trần Phong cười khổ một tiếng, hiện tại...xem trước một chút thử nơi này là nơi nào đi.
"Bình thường ngươi sẽ làm như thế nào?" Trần Phong nhìn về phía Khổng Bạch, cái tên này chắc hẳn là có kinh nghiệm nhất.
"Ách, bình thường ta sẽ tiến hành nghiên cứu địa hình." Khổng Bạch gãi đầu một cái nói: "Đem chính mình ngụy trang thành một con quái vật nào đó, sau đó đi ra ngoài gây náo loạn, chờ sau khi thăm dò được tình hình, lại biến mất, sau đó dùng một cái thân phận phù hợp với văn minh của cái thế giới này xuất hiện. Đương nhiên, có đôi khi không có nền văn minh, chỉ có dã thú hoặc là dã nhân."
"..."
Trần Phong cảm thấy bất đắc dĩ, cái tên này là điển hình của những người thích làm bừa.
"Để ta đi thử xem?" Khổng Bạch nóng lòng muốn đi thử nghiệm.
Từ sau khi trở lại thời đại gen, hắn đã thật lâu không có nếm thử năng lực xuyên qua, bởi vì hắn căn bản là không dám, sợ xuyên qua một thế giới nào đó sẽ không trở về được, bất quá bây giờ...có Trần Phong ở đây, hắn yên tâm hơn nhiều.
"Không cần." Trần Phong lắc đầu.
Xoạt! Trong tay Trần Phong có một đường ánh sáng màu đỏ lóe lên, Tiểu Ảnh biến mất trong nháy mắt.
"Ồ? Là con rắn kia?" Khổng Bạch kinh ngạc tán thán, hắn nhớ kỹ vào thời điểm đánh nhau, Trần Phong đều sẽ đem con rắn này ra để doạ người.
Ánh sáng lóe lên, Tiểu Ảnh đã trở về, những hình ảnh mà nó thăm dò được, thoáng hiện ở trong đầu óc của Trần Phong, nhưng mà, khiến cho Trần Phong ngạc nhiên là, trong vòng phương viên trăm dặm, vậy mà không có một sinh vật nào!
Không chỉ không có động vật, mà thực vật cũng không có! Thật sự là rất kỳ quái, ở đây rõ ràng là hoàn cảnh thích hợp nhất cho sinh vật sinh sống, bầu không khí này...
Xoạt! Hắn đem hình ảnh truyền cho Khổng Bạch, vẻ mặt của Khổng Bạch cũng có một chút khó coi, căn cứ vào kinh nghiệm xuyên qua nhiều năm của hắn, loại tình huống đặc thù này, chỉ có một cái khả năng...sinh mệnh ở nơi này còn chưa ra đời.
Đây dường như là một cái thế giới vừa mới được hình thành?
"Cho nên, chúng ta đã xuyên qua đến một cái thế giới vừa mới được sinh ra?" Khổng Bạch than khóc.
"Chúc mừng ngươi." Trần Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Môi trường sinh sống phù hợp mà nhân loại tìm kiếm trong vô số năm, cứ như vậy đã được ngươi hoàn thành."
Khổng Bạch dở khóc dở cười, đúng vậy, nơi này rất thích hợp cho nhân loại sinh sống, nhưng vấn đề là, bọn hắn cũng không thể quay về a! Trước khi Trần Phong khôi phục lại trạng thái tốt nhất, bọn hắn có thể sẽ bị chết đói!
"Ngươi cần bao lâu thì mới có thể khôi phục?" Khổng Bạch trơ mắt nhìn Trần Phong, hiện tại ở dưới loại tình huống này, chỉ có dựa vào Quầng sáng may mắn của Trần Phong, mới có thể dẫn hai người trở lại.
"Chờ một lát." Trần Phong hỏi thăm Linh.
"700 điểm." Linh sau khi ước tính liền cho ra câu trả lời: "Đây là tiêu hao cơ bản nhất, mong muốn trở lại thời đại gen, nếu như phối hợp với năng lực của Khổng Bạch, ít nhất cần phải có 700 điểm! Đây là còn chưa cân nhắc đến đủ loại ngoài ý muốn xuất hiện, cho nên, ta kiến nghị ngài nên gom góp nhiều giá trị may mắn hơn rồi hãy trở về."
"Hơn 700 điểm!" Trần Phong cảm thấy phát lạnh.
Hiện tại...khoảng cách Cổ tộc thống nhất thế giới, cũng chỉ có một tháng! Dựa theo 24 điểm khôi phục trong một ngày, một tháng, cũng chỉ có hơn 700 điểm, chuyện này cũng liền mang ý nghĩa, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ không thể sử dụng bất luận một giá trị may mắn nào! Cho dù là 1 điểm!
Được cứu
Gã bảo mọi người đứng chung lại cùng một chỗ với nhau, sau đó khởi động thuốc thử gen truyền tống không gian.
Oanh! Năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung.
Máu tươi...thịt vụn...bắn tung tóe đầy trời.
"???" Mục Gia lộ ra vẻ mặt phát mộng, đám cường giả Cổ tộc vừa rồi còn sống sờ sờ toàn bộ đã biến thành thịt nát, người sống chỉ còn lại một mình gã, gã sờ sờ khuôn mặt của mình, dường như cũng thụ thương.
Cái bình thuốc thử gen truyền tống không gian này, lại có thể là giả? Mục Gia lạnh cả người, gã nhìn một chút đống thịt vụn ở dưới chân, a, ở trong đám cường giả Cổ Tộc tới giúp đỡ gã này, còn có con của sư đệ gã a!!! Bây giờ làm sao mà về bàn giao với sư đệ?
"Trần Phong!!!!" Một tiếng hét thê lương thảm thiết quanh quẩn trong hư không.
- --
Mà vào giờ khắc này, ở một cái địa phương không biết nào đó, Trần Phong cũng dần dần thức tỉnh từ trong bóng tối.
Trong ấn tượng, một giây sau cùng, hắn cảm nhận được một sự ấm áp, dường như có người đã ôm hắn, cái cảm giác quen thuộc kia... Trần Phong ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một khuôn mặt có thể khiến cho những đứa bé gặp ác mộng.
"Ha ha, tỉnh rồi à?" Khổng Bạch cười híp mắt nhìn hắn.
"..."
Trần Phong thu hồi lại cánh tay chuẩn bị giết người, hắn còn tưởng rằng đây là một tên Yêu tộc.
"Ngươi đã cứu ta à?" Trần Phong cười nói.
"Chứ còn là ai nữa?" Khổng Bạch bĩu môi nói: "Lại nói bản đại gia lúc ấy đang đi tiểu, khi nhìn thấy nước tiểu vốn nên bắn ra mười trượng, thế mà vào thời điểm nước tiểu biến thành chữ SOS trên mặt đất, liền biết ngươi xảy ra chuyện."
Trần Phong: "..."
"Cho nên."
"Bản đại gia vào lúc ấy liền khóa chặt khí tức của ngươi, sau đó xuyên qua một cái, cứu lại một mạng cho ngươi." Khổng Bạch đắc ý nói.
"Xuyên qua?" Trần Phong đột nhiên giật mình.
"Đương nhiên." Khổng Bạch dùng một loại biểu lộ kỳ quái nhìn Trần Phong nói: "Bằng không thì ngươi cho rằng đó là cái gì? Không gian? Nói đùa cái gì thế? Ngươi có biết ở bên ngoài nơi vô chủ có bao nhiêu Cổ tộc hay không?! Nếu ta dám trực tiếp truyền tống đến cứu ngươi, đã sớm bị đánh chết được chứ?! Ta cũng chỉ có thể dùng năng lực xuyên qua."
"Cho nên, nơi này là nơi nào?" Trần Phong nhìn bốn phía.
Hoàn cảnh ở đây rất là đặc thù, dường như là địa phương chưa từng thấy qua. Hắn ngẩng đầu nhìn, ngôi sao trên bầu trời dường như cũng không giống nhau lắm, mặt trăng cũng không còn là màu trắng, mà là một màu xanh lam, đây là cái địa phương quỷ quái gì?
"Ta nói này." Khổng Bạch hết sức nghiêm túc nhìn Trần Phong hỏi: "Ngươi cảm thấy ta sẽ biết hay sao?"
Trần Phong: "..."
Hắn chợt nhớ tới, con hàng Khổng Bạch này đã từng nói, hắn đã xuyên qua vô số lần, dùng N năm mới có thể trở lại thời đại gen, cho nên lần này...
"Linh, còn giá trị may mắn hay không?" Trần Phong hỏi.
Lần trước có thể xuyên qua thời không trở về thời đại gen, là do kết hợp giữa năng lực xuyên qua của Khổng Bạch cùng với giá trị may mắn, nhưng cũng tiêu hao rất nhiều giá trị may mắn, cho nên...
"Chờ một lát." Linh nhìn lướt qua rồi nói: "Giá trị may mắn trước mắt của ngài còn lại 3 điểm."
Trần Phong cảm thấy lạnh ngắt.
"Xong rồi!" Quả nhiên là vừa rồi vào thời điểm cầu cứu đã sử dụng hết.
Lần này phiền toái rồi...hắn quay đầu nhìn qua Khổng Bạch ở bên cạnh, thở dài một tiếng, coi như để cho Vương Dao tới cứu mình cũng được a.
"Không có khả năng." Linh quả quyết lắc đầu: "Khoảng cách của Vương Dao so với nơi vô chủ quá xa, không có cách nào tới, huống chi, Mục Gia vẫn còn đang trên đường chạy đến, coi như Vương Dao có tới cũng không làm nên chuyện gì. Lại thêm giá trị may mắn có hạn của ngài, lúc ấy ở dưới tình huống đó, có thể cứu ngài cũng chỉ có Khổng Bạch, đây đã là phương án tối ưu nhất."
Được thôi, Trần Phong cười khổ một tiếng, hiện tại...xem trước một chút thử nơi này là nơi nào đi.
"Bình thường ngươi sẽ làm như thế nào?" Trần Phong nhìn về phía Khổng Bạch, cái tên này chắc hẳn là có kinh nghiệm nhất.
"Ách, bình thường ta sẽ tiến hành nghiên cứu địa hình." Khổng Bạch gãi đầu một cái nói: "Đem chính mình ngụy trang thành một con quái vật nào đó, sau đó đi ra ngoài gây náo loạn, chờ sau khi thăm dò được tình hình, lại biến mất, sau đó dùng một cái thân phận phù hợp với văn minh của cái thế giới này xuất hiện. Đương nhiên, có đôi khi không có nền văn minh, chỉ có dã thú hoặc là dã nhân."
"..."
Trần Phong cảm thấy bất đắc dĩ, cái tên này là điển hình của những người thích làm bừa.
"Để ta đi thử xem?" Khổng Bạch nóng lòng muốn đi thử nghiệm.
Từ sau khi trở lại thời đại gen, hắn đã thật lâu không có nếm thử năng lực xuyên qua, bởi vì hắn căn bản là không dám, sợ xuyên qua một thế giới nào đó sẽ không trở về được, bất quá bây giờ...có Trần Phong ở đây, hắn yên tâm hơn nhiều.
"Không cần." Trần Phong lắc đầu.
Xoạt! Trong tay Trần Phong có một đường ánh sáng màu đỏ lóe lên, Tiểu Ảnh biến mất trong nháy mắt.
"Ồ? Là con rắn kia?" Khổng Bạch kinh ngạc tán thán, hắn nhớ kỹ vào thời điểm đánh nhau, Trần Phong đều sẽ đem con rắn này ra để doạ người.
Ánh sáng lóe lên, Tiểu Ảnh đã trở về, những hình ảnh mà nó thăm dò được, thoáng hiện ở trong đầu óc của Trần Phong, nhưng mà, khiến cho Trần Phong ngạc nhiên là, trong vòng phương viên trăm dặm, vậy mà không có một sinh vật nào!
Không chỉ không có động vật, mà thực vật cũng không có! Thật sự là rất kỳ quái, ở đây rõ ràng là hoàn cảnh thích hợp nhất cho sinh vật sinh sống, bầu không khí này...
Xoạt! Hắn đem hình ảnh truyền cho Khổng Bạch, vẻ mặt của Khổng Bạch cũng có một chút khó coi, căn cứ vào kinh nghiệm xuyên qua nhiều năm của hắn, loại tình huống đặc thù này, chỉ có một cái khả năng...sinh mệnh ở nơi này còn chưa ra đời.
Đây dường như là một cái thế giới vừa mới được hình thành?
"Cho nên, chúng ta đã xuyên qua đến một cái thế giới vừa mới được sinh ra?" Khổng Bạch than khóc.
"Chúc mừng ngươi." Trần Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Môi trường sinh sống phù hợp mà nhân loại tìm kiếm trong vô số năm, cứ như vậy đã được ngươi hoàn thành."
Khổng Bạch dở khóc dở cười, đúng vậy, nơi này rất thích hợp cho nhân loại sinh sống, nhưng vấn đề là, bọn hắn cũng không thể quay về a! Trước khi Trần Phong khôi phục lại trạng thái tốt nhất, bọn hắn có thể sẽ bị chết đói!
"Ngươi cần bao lâu thì mới có thể khôi phục?" Khổng Bạch trơ mắt nhìn Trần Phong, hiện tại ở dưới loại tình huống này, chỉ có dựa vào Quầng sáng may mắn của Trần Phong, mới có thể dẫn hai người trở lại.
"Chờ một lát." Trần Phong hỏi thăm Linh.
"700 điểm." Linh sau khi ước tính liền cho ra câu trả lời: "Đây là tiêu hao cơ bản nhất, mong muốn trở lại thời đại gen, nếu như phối hợp với năng lực của Khổng Bạch, ít nhất cần phải có 700 điểm! Đây là còn chưa cân nhắc đến đủ loại ngoài ý muốn xuất hiện, cho nên, ta kiến nghị ngài nên gom góp nhiều giá trị may mắn hơn rồi hãy trở về."
"Hơn 700 điểm!" Trần Phong cảm thấy phát lạnh.
Hiện tại...khoảng cách Cổ tộc thống nhất thế giới, cũng chỉ có một tháng! Dựa theo 24 điểm khôi phục trong một ngày, một tháng, cũng chỉ có hơn 700 điểm, chuyện này cũng liền mang ý nghĩa, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ không thể sử dụng bất luận một giá trị may mắn nào! Cho dù là 1 điểm!
Danh sách chương