Ký hiệp ước

Ký hiệp ước

"Ta muốn... hết thảy người xem ở nơi này, cũng chờ mong đối với câu hỏi và phản ứng của hai vị." Nhược Thủy nói ra.

Trần Phong nhìn về phía chung quanh, quả nhiên, tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc mong đợi.

"Nơi này là nơi nào?" Trần Phong hỏi ra chuyện muốn biết nhất.

"Ha ha." Nhược Thủy cười nói: "Ta liền biết ngay, dũng sĩ nhất định sẽ hỏi về vấn đề này, ngài nhất định sẽ rất tò mò, chính mình tại sao lại xuất hiện ở cái thế giới này, xuất hiện ở đây."

"Kỳ thật, đây đều là do thần linh vĩ đại ban cho."

"Sân thi đấu sinh tử, là tiết mục có tỉ lệ người xem cao nhất, mỗi một kỳ, chúng ta đều sẽ lựa chọn một vài người hoặc là các sinh vật ở các thế giới khác đến đây!"

"Bọn họ sẽ rơi vào trong thế giới của sân thi đấu sinh tử."

"Bọn họ cần phải tránh thoát tầng tầng sát cơ trong rừng rậm, bọn hắn cần tránh thoát sự tập kích của Hung thú, thậm chí đến cuối cùng, bọn hắn cần phải xử lý quái vật cường đại nhất!"

"Mà hai vị, chính là hai dũng sĩ được chọn lần này." Nhược Thủy tràn ngập ý cười nói: "Hai vị trước tiên không nên gấp gáp mà phẫn nộ, vào lúc ta nói đến đây, thế nhưng đã từng bị người chém, cho nên xin mời hãy nghe ta nói hết câu kế tiếp."

"Chúng ta đối với các vị dũng sĩ cũng không hề có ác ý."

"Thật sự."

"Bởi vì các dũng sĩ mà chúng ta lựa chọn từ các thế giới khác, đều là ở bên trong các không gian loạn lưu đáng sợ, ở bên trong địa phương có tỉ lệ tử vong cao tới 99.99%."

"Ở dưới tình huống bình thường, rơi vào không gian loạn lưu, chỉ có một con đường chết, mà thần linh vĩ đại của chúng ta, thông qua thần lực, đem những người này cứu thoát ra, cho bọn họ một cơ hội sống lại. Thế nhưng nhân khẩu mà nơi này của chúng ta dung nạp, không có khả năng không khảo nghiệm, cho nên mới có cái này, sân thi đấu sinh tử."

"Chỉ có dũng sĩ mạnh mẽ mà ưu tú."

"Chỉ có dũng sĩ sống sót từ bên trong sân thi đấu sinh tử, mới có tư cách được lưu tại nơi này."

"Hoan nghênh hai vị gia nhập vào thế giới của chúng ta."

Trong giọng nói của Nhược Thủy mang theo sự tự ngạo.

Làm thổ dân của cái thế giới này, hắn thật sự là có tư cách để kiêu ngạo.

Không gian loạn lưu...Trần Phong cùng với Khổng Bạch liếc mắt nhìn nhau.

Bọn hắn không nghĩ tới, lần xuyên qua này, lại là bởi vì chuyện này! Cho nên nói, lúc ấy Khổng Bạch ngẫu nhiên xuyên qua, đã vừa vặn chạm vào sự triệu hoán của đám người này hay sao? Trần Phong cũng không tin.

"Hẳn là tác dụng của giá trị may mắn." Linh suy nghĩ một chút rồi nói ra.

Không có cách nào, tình huống vào lúc đó quá mức nguy hiểm, giá trị may mắn của Trần Phong lại ít đến thương cảm, có lẽ chỉ có biện pháp này, mới có thể để khiến cho hắn chạy thoát.

Cho nên...Trần Phong xoa xoa đầu, hắn xem như đã hiểu rõ toàn bộ.

Ai có thể nghĩ tới, hắn vậy mà lại trở thành khách quý trong một tiết mục biểu diễn của một thế giới khác? Ừm, hơn nữa bởi vì thành công vượt quan, dường như càng trở nên nổi tiếng? "Chúng ta bây giờ cũng được coi như là ngôi sao nổi tiếng hay sao?" Trần Phong cười khổ.

"Xem ra là như vậy." Khổng Bạch buông tay, ra vẻ không sao nói.

"Xem ra hai vị dũng sĩ của chúng ta quả nhiên rất thông minh, nhanh như vậy liền làm rõ mọi việc." Nhược Thủy kinh ngạc tán thán.

Hắn đối với năng lực tiếp nhận của Trần Phong cùng với Khổng Bạch cảm thấy ngạc nhiên, phải biết rằng, trong quá trình hắn làm người chủ trì, đã gặp quá nhiều chuyện hiếm thấy.

Có người không thể nào tiếp thu được hiện thực mà sụp đổ tinh thần, có người hiểu được rõ ràng về sau liền trực tiếp ra tay chém hắn, còn có người đang còn ở trong sân thi đấu sinh tử đã sụp đổ khóc kêu gào ba mẹ.

Mà hiếm thấy nhất chính là, có một người sau khi buông xuống sân thi đấu sinh tử, một mực hô hào cái gì "Lão tử nếu đã xuyên việt rồi, khẳng định sẽ có hệ thống ", sau đó không ngừng hô hào: "Hệ thống mau ra đây, nơi này không phải là không gian vô hạn, chủ thần mau cút ngay ra cho ta", các loại từ ngữ không thể giải thích được, lúc ấy còn dẫn tới sự bàn tán sôi nổi của mọi người, thảo luận đến cùng hệ thống ở trong miệng của người này rốt cuộc là cái gì.

Đương nhiên, con hàng này về sau liền bị quái vật xử lý.

Hệ thống, chủ thần trong miệng của hắn, sau cùng đã biến thành điều bí ẩn của sân thi đấu sinh tử, mọi người suy đoán, có khả năng đây là một con át chủ bài mạnh mẽ nào đó của hắn, nhưng mà bởi vì hắn rời đi khỏi thế giới nguyên bản đi đến cái thế giới mới này, cho nên có thể đã bị mất đi hiệu lực, không có cách nào phát huy ra tác dụng.

Loại người hiếm thấy như vậy ở chỗ nào cũng có, mà Trần Phong cùng với Khổng Bạch, là những người bình tĩnh nhất mà hắn đã gặp qua.

"Không hổ là dũng sĩ."

"Lần thi đấu này ta nhớ được hai dũng sĩ chỉ cần chiến đấu một tháng là có thể thành công.‘’

’’Trần Phong cùng với Khổng Bạch thế nhưng còn trực tiếp xử lý tên đại gia hoả kia khiến cho thế giới sân thi đấu sinh tử sụp đổ."

"Lợi hại!"

Fan hâm mộ chung quanh cũng đang vô cùng thán phục.

"Ha ha." Trần Phong chỉ bình tĩnh cười cười.

Hắn không quen với việc khi xảy chuyện thì la hét ỏm tỏi, chỉ có bĩnh tĩnh suy nghĩ thì mới có cơ hội, trước mắt nếu như không gặp phải nguy hiểm, hắn tự nhiên phải bình tĩnh phân tích cái thế giới này cho thật tốt!

Còn Khổng Bạch thì sao...con hàng này đã sớm thành thói quen với việc xuyên qua vô số thế giới.

"Như vậy, hiện tại ta xin mời hai vị ký hiệp ước." Nhược Thủy móc ra một phần khế ước ánh sáng, mói: "Hai vị nếu đã là dũng sĩ bước ra từ sân thi đấu sinh tử, tự nhiên sẽ là nghệ sĩ của công ty chúng ta, chỉ cần ký cái hiệp ước này, chúng ta tự nhiên sẽ an bài thân phận thích hợp nhất cho hai vị, đương nhiên, có thể đi được tới trình độ nào, thì phải xem vào bản thân hai vị."

Xoạt! Ánh sáng trước mắt lưu động, một cái hợp đồng tràn ngập phù văn không biết xuất hiện.

"Được." Tâm thần của Trần Phong khẽ động.

Trên thực tế, hắn cùng với Khổng Bạch cũng không có quyền lực lựa chọn.

Cái thế giới này rất đặc thù, những nhân loại này đều có sừng, ở bên trong sừng đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, mỗi người ở nơi này, đều có thực lực kinh người đáng sợ!

Trần Phong không có một chút nghi ngờ nào, nếu như hai người bọn hắn phản kháng mà nói...

ừm...sẽ không có kết quả gì tốt.

Xoạt! Hắn cùng với Khổng Bạch đưa lực lượng tinh thần vào, hào quang nhàn nhạt tỏa ra, tin tức của hai người hiện ra bên trên cái màn sáng to lớn, còn có một phần đặc tả to lớn, Fan hâm mộ toàn trường một lần nữa rơi vào trong sự cuồng hoan cùng với cao trào.

"Trần Phong, ta yêu ngươi!"

"Khổng Bạch, ta muốn sinh con cùng với ngươi!"

Trần Phong: "..."

Hắn hiện tại rốt cuộc biết, vì sao cảm giác được ở bên ngoài tinh không có người nhìn chăm chú.

Cái thế giới này...những nhân loại này...Trần Phong nhìn về phía Khổng Bạch, xem ra lần này, địa phương mà hai người bọn hắn đi tới khá là ghê gớm.

"Được rồi."

"Xin mời hai vị đi nghỉ ngơi." Nhược Thủy cười híp mắt xem nhìn hai người Trần Phong nói: "Các ngài là dũng sĩ đáng tôn kính, chúng ta sẽ cung cấp cho các ngài sự phục vụ và ăn ở hoàn mỹ, mãi cho đến lần ra sân tiếp theo."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện