Bất đắc dĩ, Áo Đinh Đặc liền phải cố gắng thêm một giờ nữa, dồn toàn bộ sức lực, hoàn thành rèn luyện, sau đó nằm bẹp dưới đất, không bò dậy nổi nữa.
Lại qua hai giờ nữa. La Thiên còn lại một trăm cái nhảy cóc cuối cùng. Mái tóc trắng của hắn giờ đã dán sát lên mặt, không thể thực hiện nổi nữa. Hai đùi mềm nhũn ra, ngồi trên mặt đất, thở phì phò từng tiếng một.
- Khốn kiếp. Mau làm tiếp đi. Cậu còn thiếu 99 cái nữa.
Lâm Phi rống lên đối với La Thiên. Hệ Thống Chiến Thần trong não hắn cho thấy tin tức, La Thiên còn thiếu 99 cái. Nếu hôm nay La Thiên không làm hết thì mình sẽ phải thừa nhận gấp mười lần.
- Tôi không làm nữa. Tôi không thích hợp làm tiểu đệ của anh. Áo Đinh Đặc, chúng tôi không thích hợp làm tiểu đệ của hắn. Thằng ranh này chơi chúng ta thôi.
La Thiên nói với Áo Đinh Đặc ở bên cạnh.
- Ừ, Lâm Phi, hai người chúng tôi xem ra không thích hợp làm tiểu đệ của cậu rồi.
Áo Đinh Đặc cũng nói với Lâm Phi.
- Làm tiếp đi. Nghĩ là không thích hợp thì đã muộn rồi. Mau làm tiếp.
Lâm Phi quát lớn với La Thiên. Hệ Thống Chiến Thần nói hiện tại hắn chỉ thu được hai người này là cực hạn rồi. Nếu hai người vừa nhận trục tiếp từ chối làm tiểu đệ thì mỗi ngày minh sẽ phải thực hiện thêm ba vạn lần rèn luyện. Nghĩ đã kinh khủng, Lâm Phi đương nhiên không thể đồng ý với đề nghị của hai người.
- Không, tôi phải đi thôi.
La Thiên xong liền muốn đứng dậy rời đi. Áo Đinh Đặc bên cạnh cũng tới dìu hắn dậy.
Nhưng ngay lúc này, Lâm Phi tiến tới vung quyền đánh ngã Áo Đinh Đặc, tiếp theo cầm cây gậy gỗ trong tay lên, nói với La Thiên:
- Nếu không làm xong được chín mươi chín cái nhảy cóc còn lại thì hôm nay tôi sẽ dùng cây gậy gỗ này giết cậu.
- Cậu dám?
Rầm. Trả lời hắn là một gậy trực tiếp đánh La Thiên ngã xuống đất khóe miệng La Thiên chảy máu, bụng bị hai cây đinh gắn trên đó chọc hai lỗ máu nhỏ, có máu rỉ ra.
- Làm tiếp. Tôi chỉ dùng một chút sức thôi, đừng nằm đó giả chết nữa, nếu không tôi giẫm chết cậu.
Lâm Phi hung ác nói.
La Thiên nhìn thoáng qua Áo Đinh Đặc. Lúc này Áo Đinh Đặc đã bị Lâm Phi đánh ngất. Một gậy vừa rồi của đối phuong gần như đánh nát người mình rồi. La Thiên nhìn Lâm Phi đối diện, bị vũ lực của hắn uy hiếp, chịu đau đớn trên thân thể, chỉ có thể tiếp tục nhảy cóc chầm chậm.
Nửa giờ sau, La Thiên gian nan, rốt cục hoàn thảnh xong chín mươi chín lần nhảy cóc còn lại.
- Đinh đông. Tùy tùng La Thiên, độ trung thành-15. Áo Đinh Đặc, độ trung thành-20. Hoàn thành rèn luyện hàng ngày. Mời ký chủ tiếp tục giám sát trong những ngày sau, bồi dưỡng những tùy tùng đủ tư cách.
Lúc này Lâm Phi lấy một chậu nước, dùng nước lạnh dội tỉnh Áo Đinh Đặc vừa bị đánh ngất.
- Hai người các ngươi hôm nay có thể rời đi, tối mai sáu giờ lại tới, tiếp tục rèn luyện. Đừng có tới muộn, nếu không sẽ chết thật đấy.
Áo Đinh Đặc và La Thiên nghe thấy Lâm Phi nói xong, nhìn nhau một chút, trầm mặc dìu nhau rời khỏi phòng ở của hắn.
Hai người đi từ từ xuống lầu, cảm thấy mỗi bước đi đều đau đớn toàn thân. Hai người nhìn nhau một chút:
- Hắn là một tên điên, một tên điên tinh thần bất thường, ngược đãi cuồng. Ngược đãi chính mình còn chưa tính, lại còn muốn ngược đãi chúng ta.
La Thiên nói. Lúc này hắn bước đi, hai đùi cũng run rẩy.
- Hôm nay tôi cũng mới phát hiện ra.
Áo Đinh Đặc đồng ý đáp.
- Tiền của chúng ta không đưa như thế được. Ngày mai tôi muốn đòi lại tiền bái sư.
- Cậu muốn đòi thể nào? Hai người chúng ta không đánh được hắn. Tìm người trợ giúp sao?
Áo Đinh Đặc hỏi.
- Tháng trước tại chợ đêm tôi mua được một cây súng lục. Hắn dù có chiến đấu lợi hại, phản ứng có nhanh thì cũng nhanh bằng tốc độ viên đạn không? Ngày mai tôi sẽ cầm súng đi đòi tiền. Đến lúc đó tôi chỉ súng vào đầu thằng ranh đó, bắt hắn làm một vạn lần nhảy cóc.
La Thiên tức giận nói.
- Tôi thấy được đấy. Ngày mai tôi cùng đi với cậu. ừ, tôi thấy cứ để ngày kia đi đi. Hai người chúng ta hồi phục một ngày đã.
Áo Đinh Đặc đề nghị.
- Tốt. Ngày mốt đi. Tối mai tôi mang súng tới tìm cậu. đến lúc đó hai chúng ta bàn bạc một chút, để thằng ranh cuồng vọng đó ngoài việc nhảy cóc ra còn phải chịu trừng phạt thế nào nữa.
La Thiên nói tiếp.
Sau đó hai người tiến vào chiếc xe đua bay của Áo Đinh Đặc, khởi động hệ thống tự động, đi về phía biệt thự nhỏ bên ngoài trường của Áo Đinh Đặc.
Sau khi trở lại biệt thự, Áo Đinh Đặc đưa hộp cứu thương cho La Thiên, phun một ít thuốc cẩm máu đặc hiệu, phủ miệng hai lỗ hổng trên bụng La Thiên lại.
La Thiên nhìn thấy cái áo nhuốm đỏ, càng quyết tâm là ngày mốt nhất định phải dạy cho thằng biến thái Lâm Phi kia một bài học.
Sau đó Áo Đinh Đặc mở phòng tắm nước nóng của biệt thự, cho thuốc giảm mệt nhọc vào rồi đỡ La Thiên chậm rãi đi vào trong bồn nước nóng ngâm mình. Áo Đinh Đặc biết hôm nay mình và La Thiên đột nhiên tăng rèn luyện, nếu không ngâm nước nóng thì ngày mai bọn họ khi tỉnh lại cũng đừng mong xuống nổi giường nữa.
Sáu giờ tối ngày thứ hai, Lâm Phi chờ trong phòng ngủ phát hiện hai người Áo Đinh Đặc và La Thiên không xuất hiện.
- Đáng chết. Biết thế thì tối qua giết luôn hắn cho xong. Nhiều nhất thì cũng chiếm hai vị trí tùy tùng thôi. Hiện tại còn phải đi ra ngoài tìm nữa!
Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ.
Lúc này tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần lại vang lên.
- Thông báo: tùy tùng của ký chủ khi chưa phát sinh phản bội thì không được giết chết.
Nếu không ký chủ sẽ phải thực hiện gấp mười lần phần rèn luyện hàng ngày của tùy tùng bị ký chủ giết chết.
- Con bà hắn.
Nghe Hệ Thống Chiến Thần biến thái trong đầu nói, Lâm Phi biết xem ra chỉ còn có thể nhìn hai người này rèn luyện cơ thể mỗi ngày rồi. Chính mình đúng là ngu ngốc, không có chuyện gì lại đi nhận nhiệm vụ của Hệ Thống Chiến Thần, rõ là tự mình chịu tội mà.
Lâm Phi nghĩ rồi, nếu qua sáu giờ mà hai người kia còn không tới, chắc đã quyết định không đi rồi, chỉ có thể dựa vào mình tìm hai người bọn họ. Còn may là hắn có khả năng định vị tùy tùng.
- Hệ thống, cho thấy vị trí của La Thiên và Áo Đinh Đặc đi. Tôi phải đi tìm hai người bọn họ.
Lâm Phi nói với Hệ Thống Chiến Thần trong đầu.
- Đi theo mũi tên.
Nói xong, trước mặt Lâm Phi liền xuất hiện một mũi tên màu lục chỉ có hắn nhìn thấy.
Như vậy, Lâm Phi liền đi theo mũi tên, xuống lầu, bỏ chút tiền chỗ bảo vệ trường, thuê một chiếc xe bay tự lái nhỏ, khởi động đi về hướng biệt thự nhà Áo Đinh Đặc.
Trong biệt thự, Áo Đinh Đặc và La Thiên đang ngồi trong phòng ăn, chuẩn bị ăn cơm chiều. Hai người ra ngoài mua hai suất đồ ăn.
- Áo Đinh Đặc tối mai hai người chúng ta phải đi dùng khẩu súng lục này của tôi dạy cho Lâm Phi kia một bài học, khiến hắn biết mấy ông đây lợi hại. Thằng ranh Lâm Phi kia đúng là đáng giận, thu tiền của chúng ta còn đùa bỡn hai người chúng ta. Hiện giờ vết thương trên bụng tôi còn chưa khỏi hẳn đây. Nào, tôi cho anh xem khẩu súng lục này một chút.
La Thiên vừa nói vừa lôi khẩu súng giấu trong ngực ra, đưa cho Áo Đinh Đặc.
- Thằng ranh này đúng là đáng giận mà. Ngày mai tôi và cậu cùng đi, phải dạy dỗ hắn thật tốt.
Áo Đinh Đặc nói.
Ngay lúc hai người đang nói chuyện thì cửa phòng ăn bỗng nghe rầm một tiếng, bị người ta đá tung theo gió lạnh thổi vào một thân ảnh xuất hiện, tức giận bừng bừng. Lâm Phi tiến thẳng vào nhà.
- Ngày hôm qua không phải đã nói rõ với hai người rồi sao? Sáu giờ tối phải tới chỗ tôi rèn luyện cơ mà? Hai người không tới thì không hay rồi. Không muốn bị đánh thì mau rèn luyện theo yêu cầu của tôi đi.
Lâm Phi nói với hai người.
- Rèn luyện con bà mày. Tao vốn định mai đi tìm mày nhưng mày hôm nay xuất hiện thì chết ở đây đi.
La Thiên vừa nói vừa cầm súng từ tay Áo Đinh Đặc chỉ thẳng về phía Lâm Phi.
- Đừng mà. đã nói là chỉ dọa nạt hắn thôi, đừng có nổ súng thật. Mất mạng là khó giải quyết đấy, có thể bị ngồi tù.
Áo Đinh Đặc thấy bạn tốt La Thiên của mình kích động như vậy, biết là không ổn rồi. Thằng ranh này làm việc không nghĩ tới hậu quả, nếu vì kích động mà giết người thì khó thu xếp rồi.
- Đinh đông, tùy tùng La Thiên phản bội, độ trung thành: Âm vô cực, dùng súng ngắm chuẩn ký chủ, quét tinh thần thấy có ý đồ giết chết ký chủ. Khởi động trình tự trừng phạt, tạm thời khống chế cơ thể ký chủ chấp pháp, tiến hành trừng phạt lời bình: Uy tín của Chiến Thần không thể bị chà đạp, kẻ phản bội sẽ không thể sống tới khi mặt trời ngày thứ hai mọc.
Lâm Phi mất đi quyền khống chế cơ thể. Ngay trong nháy mắt khi hắn mất quyền khống chế, Lâm Phi vốn đứng ở cửa bỗng nhiên như biến mất. Khi hắn xuất hiện lần nữa thì đã đứng sát La Thiên. Một quyền nặng nề đánh chuẩn lên bụng La Thiên. La Thiên bị đánh bay vào vách tường phía sau, súng trong tay cũng rơi xuống mặt đất.
Đồng thời sau khi Lâm Phi đánh xong một quyền, tay trái liền chụp lấy bó đũa gỗ trên bàn ăn, bước nhanh về phía La Thiên vừa bị đánh ngã, ba bước đã đi tới trước mặt đối phương.
Sau đó Áo Đinh Đặc thấy cảnh tượng mà hắn không thể tin trong đời này. Lâm Phi trước mặt hắn không ngờ dùng chiếc đũa gỗ đâm thẳng vào trong cơ thể La Thiên. Mười ba đôi đũa, hai mươi sáu chiếc đũa ghim sống La Thiên lên trên bức tường màu vàng trong phòng ăn máu tươi của La Thiên chảy theo những chiếc đũa xuống.
- Cứu tôi...
Bị ghim lên tường La Thiên hô lên được hai chữ này thì đã thấy Lâm Phi ở phía trước hắn đánh một quyển vào cổ họng, cằm La Thiên bị dỡ xuống chắc thanh quản cũng bị một quyền này của Lâm Phi đánh thương chỉ còn có thể phát ra tiếng ô ô....
Vừa rồi dù đã xảy ra rất nhiều biến hóa nhưng bởi thời gian quá ngắn, chỉ không tới ba bốn giây, Áo Đinh Đặc ngồi cạnh bàn ăn vẫn còn chưa kịp phản ứng. Bạn tốt La Thiên của hắn đã bị Lâm Phi dùng đũa ghim lên vách tường rồi.
- Trừng phạt kẻ phản bội kết thúc, quá trình trừng phạt tự giải trừ.
Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong não Lâm Phi. Hắn lại khôi phục quyền khống chế cơ thể một lần nữa.
- Vì sao lại phải ghim hắn lên tường?
Lâm Phi hỏi Hệ Thống Chiến Thần trong đầu.
- Đối với kẻ phản bội thì phải trừng phạt nghiêm khắc bằng cực hình. Hai mươi sáu chiếc đũa từ từ khiến máu của kẻ phản bội chảy ra, mãi tới khi mặt trời ngày mai mọc lại thì mới khô hết. Đồng thời hai mươi sáu chiếc đũa này đều cắm vào những huyệt đạo quan trọng trên cơ thể con người, đồng thời phế bỏ khả năng hành động của đối phương, lại có công năng kích thích ý thức bảo vệ tính mạng. kẻ phản bội không thể ngất đi vì mất máu. Hắn chỉ có thể nhìn thấy máu từ từ chảy ra khỏi cơ thể mình, từng giọt, từng giọt một rơi xuống chân mình, chết đi trong kinh hãi.
Hệ Thống Chiến Thần trả lời cho Lâm Phi.
Lâm Phi nghe thấy câu trả lời của Hệ Thống Chiến Thần này, biết là vị quân giả cường tráng trong não mình này không thể mặc kệ được. Hắn cũng không còn hứng thú đi lý luận với hệ thống biến thái này nữa.
Hắn xoay người, nhìn về phía đang gian nan đứng lặng ra, dùng giọng nói bình thản nói với Áo Đinh Đặc.
- Tốt rồi. Nguy hiểm đã được giải trừ. Chúng ta bắt đầu rèn luyện thể năng đi.