- 555.556.557...

Áo Đinh Đặc vừa hít đất vừa đếm thầm trong lòng.

Tối hôm qua lúc chống đẩy. Áo Đinh Đặc còn cảm giác hai cánh tay đau nhức, tốc độ làm cũng chậm. Nhưng lúc này hắn không cảm giác một chút đau đớn nào. chính xác mà nói đau đớn tinh thần đã vượt qua cả nỗi đau thể xác rồi. thân thể đã đã tê liệt, còn dư lại chỉ là sợ hãi thật sâu với Lâm Phi sợ hãi phát ra từ nội tâm.

Âm thanh "tí tách, tí tách* " bên tai dường như đang không ngừng thúc giục Áo Đinh Đặc, lúc hít đất, chống đẩy không thể giảm tốc độ.

Sau lưng Áo Đinh Đặc đã toát ra rất nhiều mồ hôi lạnh, ướt hết cả áo ngoài của hắn. Áo Đinh Đặc không thể không rõ những mồ hôi này ngoại trừ do rèn luyện toát ra thì còn có bởi vì sợ hãi, bởi vì sợ hãi tên ác ma Lâm Phi trước mặt này.

Áo Đinh Đặc muốn báo cảnh sát, bắt tên ác ma giết người Lâm Phi này lại. Nhưng hắn suy nghĩ một chút rồi lại bỏ qua. Lấy thân thủ của Lâm Phi, cảnh sát bình thường làm sao có thể bắt được hắn chứ? Trong đầu Áo Đinh Đặc xuất hiện một cảnh tượng, một đại đội cảnh sát vũ trang hạng nặng đi bắt Lâm Phi, kết quả lại bị tên ma quỷ này dùng đũa cắm tất cả trên mặt đất. Cuối cùng Lâm Phi bắt đầu hành hạ người báo cảnh sát là hắn.

Áo Đinh Đặc nghĩ người có thể bắt được tên ác ma đang bắt hắn không ngừng hít đất này chỉ có quân đội. Chỉ có quân đội phái ra chiến sĩ cơ giáp manh mẽ, điều khiển cơ giáp thì mới có thể giết chết hắn. Hơn nữa chiến sĩ cơ giáp phái ra phải là chiến sĩ chủ chốt.

Nhưng đây chỉ là một vụ án mạng bình thường, người chết chỉ là một học sinh bình thường. cho dù hắn có đi cầu cứu quân đội thì bọn họ cũng sẽ không quản, nhiều nhất chỉ truyền đi lời cầu cứu của hắn tới cục cảnh sát.

Một khẩu súng nằm trước mắt Áo Đinh Đặc, im lặng ở đó. Từ sau khi bị Lâm Phi đá bay, nó vẫn ở đó, vẫn không nhúc nhích.

Áo Đinh Đặc hơi nhìn xuống phía dưới, nhìn Lâm Phi đang quay lưng với hắn, nhanh chóng hít đất.

- Giờ mình cầm khấu súng trong tay, tiếp đó bắn súng vào sau lưng hắn, giết chết tên ác ma này.

Ý nghĩ này lại xuất hiện lần nữa trong đầu Áo Đinh Đặc.

- Giết chết hắn, giết chết hắn, giết chết hắn, giết chết hắn, giết chết hắn.

Áo Đinh Đặc giãy giụa trong sự sợ hãi. Khoảng cách từ hai cánh tay hắn tới súng lục chưa đầy ba mươi mét. Đây là vũ khí mà hắn sẽ giết chết Lâm Phi.

- Liều mạng.

Áo Đinh Đặc quyết định dừng việc chống đẩy, hít đất lại, đi cầm súng. Sau đó hắn sẽ lặng lẽ bắn súng sau lưng Lâm Phi, giết chết tên ác ma này. Nhưng ngay vài giây trước khi hắn chuẩn bị hành động, hắn liền thấy được một cảnh tượng. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, ý nghĩ giết chết Lâm Phi lại bị dập tắt chỉ trong nháy mắt.

Cảnh tượng này chính là máu của La Thiên bị tích tụ trên từng chiếc đũa, từ từ tụ thành một vũng máu. Máu chảy trên mắt đá cẩm thạch trong phòng ăn, bắt đầu từ từ chảy xuôi xuống. Trong đó có một ít máu đang chảy về phía Lâm Phi đang hít đất kia.

Máu đã chảy về phía Lâm Phi rồi, chảy đến cánh tay phải đang hít đất của Lâm Phi. Nhưng đối với việc tay phải của hắn sắp chạm vào vũng máu này, hắn vẫn thờ ơ, giống như máu tươi này vốn dĩ nên tồn tại, vẫn tiếp tục hít đất thật nhanh.

- Ác ma, hắn là ác ma, hoàn toàn là ác ma! Thượng đế của tôi ơi, sao tôi lại có ý nghĩ dùng một khẩu súng lục nho nhỏ mà giết chết ác ma chứ? Chỉ có thiên sứ mới có thể giết chết được ác ma. Tôi không phải thiên sứ. Thượng đế ơi ông tha thứ cho tôi đi. Không! Thượng đế cũng đã không quản được mình nữa rồi. Giờ mình đã thuộc về trận doanh của tên ác ma kia rồi. Đại ca ma vương ơi, cậu tha thứ cho tôi đi. Tôi không nên có ý nghĩ tiêu diệt cậu đang hoá thân trong nhân gian.

Trong lòng Áo Đinh Đặc thầm nghĩ.

Lâm Phi đang làm động tác rèn luyện hàng ngày, hít đất chống đẩy 3000 cái. Lúc hít đất chống đẩy thì đồng thời hắn cũng nhìn thấy vũng máu sắp chảy về phía tay hắn. Nhưng hắn biết, lúc rèn luyện hàng ngày, hắn không thể dừng lại vì bất cứ lý do nào. một khi dừng lại, hắn có thể sẽ bị Hệ Thống Chiến Thần biến thái kia trừng phạt tinh thần đau đớn. Đối với Hệ Thống trong đầu kia, một ít máu này căn bản không thể tính là nhân tố ảnh hưởng tới việc hít đất.chống đẩy của hắn.

Vì thế Lâm Phi chỉ có thể tiếp tục hít đất, làm từng cái, làm thật nhanh.

Lâm Phi ngẩng đấu lên nhìn thoáng qua La Thiên đang bi treo trên vách tường. Hắn ta còn chưa chết, máu đã nhỏ chậm hơn khi vừa mới bắt đầu.

- Khi nào hắn chết?

Lâm Phi nói chuyện với Hệ Thống Chiến Thần trong đầu. Lâm Phi biết, bản thân hắn phải xử lý sạch sẽ thi thể này, nếu không sẽ bị cảnh sát tìm đến. Lần đầu tiên bị Hệ Thống Chiến Thần nhập thể hắn đã không thể xứ lý thi thể cho tốt mà bi phát hiện bởi vậy hắn mới bị bắt vào trong ngục giam Tạp Nhi.

Thật vất vả mới được quân đội đặc xá khỏi ngục giam, Lâm Phi đã bắt đầu có thói quen sống cuộc sống tương đối tự do bên ngoài, không muốn trở về phòng giam buồn tẻ kia.

- Ta đã tính toán thời gian mặt trời mọc và quỹ tích ánh mặt trời chiếu xuống rồi. Ba phút trước khi mặt trời mọc, tên phản bội La Thiên sẽ chết, vào lúc đó, máu của hắn không thể đủ cung cấp cho não và tim được. 6 giờ 58 phút ngày mai chính là giờ chết của La Thiên.

Hệ Thống Chiến Thần trả lời vô cùng chuyên nghiệp.

- Ồ, xem ra tối nay phải ở đây rồi. Nếu không ngày mai phải đến đây sớm, cũng có thể phòng ngừa Áo Đinh Đặc làm chút chuyện không hay.

Sau khi Áo Đinh Đặc hít đất 3000 lần, chống đẩy 3000 lần, gập bụng 3000 lần, Áo Đinh Đặc cũng làm xong 1000 lần mỗi cái. Hơn nữa, bởi vì sợ hãi nên Áo Đinh Đặc đã đếm sai, làm nhiều hơn mười mấy lần.

Sau khi làm xong, Lâm Phi liền đứng dậy. Hắn nhìn tay phải dính đầy vết máu của hắn, đi tới bồn rửa tay bên cạnh. Áo Đinh Đặc vẫn đứng tại chỗ, hai chân run rẩy.

Sau khi rửa xong, Lâm Phi đi tới bàn ăn. Trên bàn ăn còn hộp cơm của Áo Đinh Đặc và La Thiên hai giờ trước, bánh bao vẫn chưa có người ăn.

Lâm Phi kéo hộp cơm về bên cạnh hắn. Hắn phát hiện một vấn đề. Đũa trên bàn ăn cũng bị Hệ Thống Chiến Thần trong đầu kia dùng để giết La Thiên rồi. Không tìm được chiếc đũa, Lâm Phi chỉ có thể dùng tay cầm bánh bao, bắt đầu ăn một cái.

cho dù bánh bao nguội, nhưng đối với Lâm Phi đã ở trong ngục giam Tạp Nhi mà nói, đây tuyệt đối là đồ ăn ngon.

Lâm Phi ăn vài cái bánh bao, nhìn thấy đàn em Áo Đinh Đặc của hắn đang còn ngơ ngác đứng ở phía đối diện, ánh mắt vô hồn. Hắn nhìn một chút, hai phần bánh bao có rất nhiều, vì vậy nói với Áo Đinh Đặc:

- cậu có muốn ăn vài cái không?

Áo Đinh Đặc nhìn về phía Lâm Phi, sợ hãi trả lời:

- Không, cậu ăn đi. Tôi không cần, tôi không đói bụng.

Áo Đinh Đặc cũng không dám cướp miếng ăn từ trong miệng ác ma.

Sau khi ăn xong, Lâm Phi nhìn số liệu tin tức thuộc hạ của hắn.

Áo Đinh Đặc.

Độ trung thành: 0

(tên thuộc hạ này đã bi sức hút và nhân cách của ký chủ cấm hoá, toàn bộ oán hận với ký chủ đã chuyển thành sợ hãi, mong ký chủ tiếp tục dùng sức hút nhân cách cấm hoá)

La Thiên: tên phản bội (đang trong quá trình đổ máu xử tử)

Độ trung thành: không cần nữa, sáng sớm mai chính là người chết rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện