Quan Tễ Bạch đứng đó nhìn bóng dáng hai người đi càng lúc càng xa.

Ban đầu cô còn định nói đùa một cầu ‘ Hẹn gặp lại anh Tống’ nhưng lời đến miệng rồi lại dừng lại.

Cô phải làm người tốt! Không thể vượt qua điểm mấu chốt được!Vừa rồi thá độ Phan Nguyệt ôn hòa, nói chuyện cũng không giữ khoảng cách, nhưng hai người đều là hồ ly ngàn năm, chỉ qua vài câu nói đã đạt được sự ăn ý ngầm.

Sự giúp đỡ của Phan Nguyệt cũng không phải là không có lý do.

Điều kiện của bà chính là tránh xa con trai bà một chút.

Mà Quan Tễ Bạch đã đồng ý, đây vốn là mục đích của cô, nếu đã đạt được mục đích rồi thì việc gì phải buồn.

***Phòng làm việc của đoàn phim《 tây du ký 》nằm ở căn phòng 1306 trên tầng 13 tòa nhà Hữu Nghị.


Ngày thường người ở đây không nhiều lắm, đạo diễn, biên kịch, nhϊếp ảnh người và trong đoàn phim đểu đang ở trường quay mới xây ở tỉnh Giang.

Trừ khi việc quay phim gặp khó khăn hoặc là đài truyền hình có dự án nào đó cần hợp tác thì bọn họ mới có thể về trở về Bắc kinh.

Có điều, từ tháng 9 ngay khi học sinh vừa bắt đầu khai giảng, đạo diễn Tưởng Đạt Phong liền dẫn trợ lý trở lại, nhằm chọn những diễn viên trẻ vừa thi đỗ Học viện điện ảnh và học viện hí kịch.

Nhưng chọn tới chọn lui, mãi mà vẫn chưa tìm được người thích hợp.

Người đủ điều kiện vừa nghe tới phải đóng vai yêu tinh, thì lập tức lắc đầu cự tuyệt.

Người đồng ý nhận vai, nếu không phải là ngoại hình không đủ, thì cũng là hông thể diễn xuất.

Điều khiến Tưởng Đạt Phong đau đầu chính là, trước khi tuyển chọn diễn viên, hai bên bàn bạc kỹ lưỡng nhưng kết quả đến lúc tới phim trường thì một là hối hận, hai là không cách nào diễn được.

Tưởng Đạt phong là nghệ sĩ, yêu cầu với diễn viên rất cao, nên chuyện cứ thế đi vào ngõ cụt.

Lần này trở về Bác Kinh chọn người, ông đã một vài người to gan, nhưng trước mắt vẫn thiếu người đóng thỏ ngọc tinh và hồ ly tinh.

“Nếu thật sự không được nữa thì chúng ta phải hạ thấp yêu cầu thôi.

” Lão Lý biên kịch gãi đầu, vẻ mặt mệt mỏi nói: “Anh em chúng ta chạy đi khắp nơi, diễn viên có thể chọn lựa tôi đều đã gặp rồi, nhưng bọn họ vừa nghe diễn vai hồ ly tinh thì ai nấy đều lắc đầu nguầy nguậy.


”“Không được! Có chết tôi cũng không hạ thấp yêu cầu.

” Tưởng Đạt Phong vùi đầu xem ảnh chụp, dự định sảng lọc lại người đến thử vai một lần nữa, xem có thể tìm được người nào thích hợp hay không.

Lão Lý chẳng có cách nào, đành phải tới xem giúp.

Một lúc sau, ông ta bỗng nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi đạo diễn, ngài nghe nói chưa?”“Nghe nói cái gì?” Tưởng Đạt phong cũng chẳng ngẩng đầu lên.

“Người tình trong mộng của người trong giới nghệ thuật đã trở lại.

Hôm qua tôi đi gặp bạn học, mọi người đều đang bàn tán về việc này đấy!” Lão Lý là bạn học của Tưởng Đạt Phong, hai người quen biết đã nhiều năm, sau đó lại cùng vào làm việc trong đài truyền hình, người làm đạo diễn, một người làm biên kịch.

Có thể nói tình nghĩa thâm hậu, cũng cực kỳ ăn ý.

Mấy năm trước Tưởng Đạt Phong được đài truyền hình cử ra nước ngoài giao lưu học tập, chậm trễ thời gian, cho nên bây giờ đã 40 tuổi rồi mà vẫn còn độc thân!Lão Lý không không thiếu lần nhọc lòng vì hôn nhân đại sự của bạn tốt.

Tưởng Đạt Phong đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, bàn tay cầm bức ảnh không kiềm chế được khẽ run rẩy: “Là…… Là quan vãn vãn à?”“Ừ, ngoài cô ấy ra thì làm gì còn ai nữa!” Năm đó Quan Vãn Vãn phong cảnh vô hạn, không ai có thể so sánh được!“Tôi nhớ năm đó cậu yêu thầm người ta mà, thế nào? Có cân nhắc……” Lão Lý ái muội nháy mắt một cái: “Nếu cậu không ngại làm cha dượng người ta, tôi sẽ tìm cơ hội cho hai người gặp mặt một chút.


”Tưởng Đạt Phong sắc mặt phức tạp, một lúc lâu sau vẫn không lên tiếng.

Lão Lý đang muốn hỏi thêm, thì đột nhiên có tiếng gõ cửa, giọng trợ lý vang lên: “Thầy Tưởng, có diễn viên tới thử vai, là người do Phan chủ nhiệm giới thiệu ạ.

”Hai người ăn ý liếc nhìn nhau, khuôn mặt trở nghiêm túc.

“Vào đi.

”Cửa văn phòng đẩy ra, trợ lý Tiểu Trương dẫn Quan Tễ Bạch đi vào.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện