Tác giả: già đầu vẫn ế

Như Ý thở dài úp mặt xuống bàn..hắn rõ ràng muốn cô tự ý đến kiếm hắn muốn cô phải hạ mình trước hắn vậy nên cô càng phải mạnh mẽ để chống lại hắn

Vậy vã với một mớ giấy tờ Như Ý cũng không nhận ra trời đã tối nhân viên cũng đã về hết chỉ còn lại mỗi tiếng thở phì phào vì mệt của cô..cứ thế đêm dần dần trôi qua mà Như Ý đã ngủ từ bao giờ không hay nằm gục trên bàn phím với mớ giấy tờ

Cố Viễn Thành từ văn phòng đi qua thấy bóng đèn phòng Như Ý vẫn còn sáng hắn mở của bước vào trong..hắn kéo ghế lại ngồi gần kế bên cô hắn chăm chú nhìn ngắm gương mặt khi cô đang ngủ..hắn đưa tay lên sờ gò má trắng hồng của cô rồi vuốt những sợi tóc xõa dài trên mặt cô

Hắn thấy lúc cô ngủ vô cùng đẹp rất ngoan ngoãn không ngang ngược như hằng ngày vẫn hay cãi lời hắn..vốn dĩ hôm nay hắn muốn cô đến kiếm chuyện với hắn nên mới giao việc cho cô nhưng không ngờ cô ngốc của hắn lại làm việc tới giờ này vẫn chưa chịu về..

Trợ lý Hạ bước vào phòng thì ngay lập tức hắn ra hiệu lùi ra ngoài vì sợ sẽ làm cô tỉnh giấc..hắn chống tay lên cằm rồi say mê ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang yên giấc

SÁNG HÔM SAU

- Hơ..

Như ý thức dậy vẫn còn ngái ngủ mắt nhắm mắt mở chìa tay ra lấy điện thoại trên bàn nhưng với mãi không tới cô liền mở mắt ra rồi giật mình hoảng hốt

- Đây không phải phòng mình

Như Ý nhìn căn phòng sang trọng được thiết kế theo kiểu Châu Âu nội thất toàn đồ đắt tiền..Như Ý nhìn xuống trên người cô rõ ràng hôm qua mặc đồ khác sao hôm nay lại mặc một cái áo sơ mi của đàn ông cơ chứ

Cô giật mình liền xuống khỏi giường đi ra khỏi phòng..cô nhìn khung cảnh trước mặt đây là một căn biệt thư giống như một cung điện nguy nga vậy xa hoa lộng lẫy đẹp tới mức không khỏi ngỡ ngàng

Như Ý bước đi theo cầu thang xuống nhà chính từ trên cô đã thấy Cố Viễn Thành đã ngồi ở bàn ăn đợi sẵn..trên bàn ăn nhưng hắn vẫn chăm chú vào laptop trước mặt

Như Ý tiến đến phía bàn ăn cô vẫn chưa hết ngỡ ngàng rõ ràng hôm qua đang làm việc và hình như là ngủ quên mà tại sao lúc thức dậy lại ở nhà hắn cơ chứ

- Em dậy rồi..lại đây ngồi nào

Cố Viễn Thành kéo chiếc ghế kế bên hắn ra rồi ra hiệu cho Như Ý ngồi sát kế bên hắn

- Tôi ngồi đây được rồi

Như Ý chọn một chỗ ngồi khá xa hắn nếu ngồi gần hắn như vậy cô sẽ nuốt không trôi mất

- Vị trí của em là ở đây

Cố Viễn Thành gập laptop qua một bên..khuôn mặt trở nên nghiêm túc đáng sợ nhìn chằm chằm Như Ý

Không hiểu sao cô lại nghe theo lời hắn bước lại ngồi kế bên..nhưng khi cô còn chưa kịp ngồi thì hắn đã kéo cô ngồi lên đùi hắn

- Anh làm gì vậy..ở đây nhiều người như vậy

Như Ý đỏ mặt xung quanh hắn có tới mấy tên vệ sĩ còn cả những người giúp việc trong nhà cũng lên tới gần 20 người đang nhìn về phía cô và hắn

- Ngại gì chứ

- Anh mặt dày không ngại nhưng tôi ngại

Như Ý vừa nói vừa dùng sức đẩy cánh tay đang siết chặt cô ra..nhưng đều vô ích hắn như ôm trọn cô vào lòng

- Ngồi yên không anh sẽ ăn sạch em ngay đấy

Khi Như Ý nghe hắn nói ra những lời đó cô liền ngoan ngoãn nghe theo hắn..trong khi cô bối rối không biết làm gì thì hắn cứ thế gắp thức ăn cho cô

- Em há miệng ra nào

- Tôi có tay nên tự ăn được anh ăn đi

- Há miệng

Cố Viễn Thành hằn giọng trừng đôi mắt sắc lạnh khiến cô lạnh hết cả sống lưng

Bữa sáng cứ thê trôi qua một cách nặng nề..cô thì ngại ngùng muốn độn thổ còn hắn với khuôn mặt đầy mãn nguyện..mọi người trong nhà cũng được một lần mãn nhãn với màn lãng mạng ngọt ngào của thiếu gia họ

Sau khi ăn xong hắn dặn người làm chuẩn bị cho cô một bộ đồ để cô thay

- Đồ tôi là hôm qua anh thay hả

Như Ý ấp úng mãi mới dám mở lời hỏi hắn

- Đâu phải chưa từng thấy qua cơ thể em

- Anh như vậy là xâm phạm cơ thể người khác đấy

Như Ý tức giận trước sự thản nhiên của hắn..mắt hắn không rời khỏi laptop mà vẫn ung dung trả lời khiến cô thêm phần tức giận

- Cơ thể em rất đẹp

Như Ý lấy gối trên ghế sô pha ném vào mặt hắn..nhưng hắn không tức giận mà còn cười với cô

Cô tức giận một mạch chạy lên phòng còn hắn cứ ngồi rồi mỉm cười mãi..vệ sĩ và những người làm toát hết cả mồ hôi.đây là lần đầu tiên có người dám làm với hắn như vậy..họ cứ nghĩ hắn sẽ nổi trận lôi đình rồi cho người ném cô ta ra khỏi nhà chứ..vậy mà còn cười được

Như Ý lên phòng lấy đồ của cô rồi vội vàng rời đi

- Cảm ơn Cố Tổng đã chăm sóc tôi hôm qua tới giờ..tôi phải về chuẩn bị đến công ty..tôi còn một đống việc anh giao cho còn chưa làm xong

- Anh đã báo em nghỉ rồi.. Hôm nay em ở nhà với anh

- Này Cố Viễn Thành anh quá đáng vừa thôi..cuộc sống của tôi sao anh cứ thích quản lý vậy
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện