5 NĂM SAU
Cố Viễn Thành đang ngồi trên bàn ăn tay anh cầm một tờ báo lớn, hai chân vắt chéo khí thế ung dung
- Ba ba..ba ba..
Một bé trai kháu khỉnh mặc một bộ đồ tây với thương hiệu thiết kê riêng, ánh mắt to tròn đen nhánh long lanh đưa mắt nhìn Cố Viễn Thành
- Sao vậy bảo bối? - Mama hôm nay không cần Vĩnh Hi, mama bảo sẽ bỏ Vĩnh Hi đi chơi một mình
Đôi mắt to tròn đầy uất ức đang dần dần ngấn lệ, anh đưa tay lên xoa nhẹ bầu má như hai bánh bao của cậu con trai
- Bảo bối ngoan có ba ở đây mà
- Cố Vinh Hi mẹ nói sẽ bỏ mặc con bao giờ hả? Con đừng lấy bộ mặt đó ra dụ dỗ ba con
Vĩnh Hi leo nhanh lên người Cố Viễn Thành, cậu bé chui vào lồng ngực ba rồi ôm lấy cổ ba
- Con được nghỉ học nhưng mama không đưa con đi chơi, mama muốn đi chơi riêng với gì Từ Vi
Vĩnh Hi dùng khuôn mặt bánh bao dụi liên tục vào má Cố Viễn Thành để làm nũng anh
- Mama con chỉ ra ngoài một lát thôi mà, bảo bối không được giận dỗi mama như vậy
Cố Viễn Thành ôm Vĩnh Hi dỗ dành
- Baba lúc nào cũng bênh vực mama, hai người có phải không cần con nữa không?
Với tính cách nghịch ngợm của Vĩnh Hi thì cả hai cũng không còn xa lạ gì nữa, rõ ràng cậu bé muốn cả baba và mama dẫn đi chơi đây mà
Như Ý hai tay khoanh lên ngực mặt nghiêm túc
- Em không cần biết hôm nay anh bận gì, với tư cách là nữ chủ nhân ngôi nhà này hôm nay em muốn được có thời gian riêng tư cùng với Từ Vi
Như Ý đập tay xuống bàn, ánh mắt đầy nghiêm nghị
- Hai ba con ở nhà phải ngoan
ngoãn và ăn uống đầy đủ đó có biết chưa
Cố Viễn Thành lướt mắt nhìn chằm chằm vào Như Ý từ trên xuống dưới một lượt, cô mặc một chiếc đầm màu đen được xẻ tay sang trọng cùng với đôi boot cao cổ, tay xách túi hàng hiệu cao cấp, bộ trang sức trên người cô cũng vô cùng đắt tiền
Anh đã bắt đầu hiểu cảm giác lúc trước cô ghen tuông rồi, từ khi cô sinh bảo bối xong cơ thể cô càng thêm phần nóng bỏng, khuôn mặt từng đường nét hoàn mỹ với làn da không tỳ vết, cô biết trau chuốt vẻ bề ngoài hơn khiến anh càng sốt sắng trong lòng
Người đàn ông như anh dù có điển trai nhưng tuổi tác anh cũng đã dần lớn, lại một mình quản lý quá nhiều công ty thời gian hạn hẹp anh bên cạnh cô cũng ít dần
Còn Như Ý như người lão hóa ngược càng ngày càng xinh đẹp sao anh có thể không lo lắng cho được
Trước khi rời đi cô không quên nở nụ cười với cả hai người, cô rời khỏi nhà bằng một con siêu xe màu đỏ bóng loáng, anh chỉ biết nhìn theo lắc đầu
- Bảo bối phải mau lớn để giúp ba quản lý sản nghiệp, không là ba con sẽ mất mẹ đấy
- Con sẽ giúp baba khuyến rũ mama
Vĩnh Hi nheo mắt nhìn ba, hai ánh mắt gian xảo nhìn nhau rồi phá lên cười
[…]
Cố Viễn Thành vì cuộc họp quan trọng nên sẽ đến công ty vì không nỡ để Vĩnh Hi ở nhà cùng những người giúp việc nên Vĩnh Hi cùng baba lên công ty
Cố Viễn Thành ngồi trên xe mắt chăm chú nhìn vào laptop làm việc, Vĩnh Hi chống tay nhìn qua của kính rồi chán nản nhìn baba
- Baba như vậy mama chán là đúng rồi
Vĩnh Hi bĩu môi lắc đầu, người baba này của cậu chán nản tới mức cậu con trai 5 tuổi cũng nhìn ra
- Ông cụ non của ba, con đã bao giờ thấy người đàn ông nào ở tuổi của ba mà đẹp trai lịch lãm như thế này không?
Cố Viễn Thành lấy tay chỉnh chu lại áo vets gương mặt vô cùng kiêu hãnh
- Ba con vẫn luôn là trọng tâm chú ý của bao nhiêu người phụ nữ đấy con trai
- Vậy sao baba còn sợ mất mama?
- Mấy cái chiêu cũ rích của baba còn lâu mới giữ chân được mama
Vĩnh Hi lè lười trêu chọc Cố Viễn Thành, thằng con trai này của anh không biết giống ai mà tinh ranh như vậy cơ chứ
- Bảo bối bây giờ vào công ty baba có cuộc họp, con phải ngoan ngoãn không được nghịch ngợm đấy biết chưa
Vĩnh Hi gật gật đầu liên tục
Vĩnh Hi ngoan ngoãn xuống xe cùng Cố Viễn Thành bước vào công ty
Vừa mới vào sảnh Vĩnh Hi níu lấy tà áo của anh giật giật nhẹ
- Sao vậy bảo bối
Vĩnh Hi đưa hai tay về hướng anh dùng ánh mắt long lanh nhìn anh, thì ra thằng bé muốn anh bế
Cố Viễn Thành nghiêng đầu khó hiểu, ông cụ non vốn luôn coi mình là người lớn cái gì cũng luôn muốn tự bản thân làm, vậy mà hôm nay nơi chốn đông người cũng biết sợ nữa
Anh nở nụ cười yêu thương với bảo bối, đưa tay ôm lấy Vĩnh Hi rồi bế lên cao, Vĩnh Hi cũng ôm lấy cổ anh cười nghịch ngợm
- Con chỉ muốn để cho những cô gái đang nhìn baba biết rằng họ đã hết cơ hội rồi
Anh phì cười trước thái độ này của Vĩnh Hi
- Con đang lo lắng cho mama con sao? Giờ biết baba con cũng có sức hút thế nào rồi phải không?
- Con chỉ lo lắng cho baba thôi
Ánh mắt ngây thơ của Vĩnh Hi nhìn anh chớp chớp liên tục
- Lo lắng cho ba ư???
- Con lo baba sẽ bị mama cho ngủ sô pha thôi
Vĩnh Hi cười hì hì rồi gục đầu vào ngực ba, mỗi lần nói câu gì biết baba sẽ giận Vĩnh Hi đều làm bộ dễ thương để anh không thể nào trách mắng
- Con giỏi lắm nha bảo bối, học đâu ra vậy chứ..
Cố Viễn Thành đang ngồi trên bàn ăn tay anh cầm một tờ báo lớn, hai chân vắt chéo khí thế ung dung
- Ba ba..ba ba..
Một bé trai kháu khỉnh mặc một bộ đồ tây với thương hiệu thiết kê riêng, ánh mắt to tròn đen nhánh long lanh đưa mắt nhìn Cố Viễn Thành
- Sao vậy bảo bối? - Mama hôm nay không cần Vĩnh Hi, mama bảo sẽ bỏ Vĩnh Hi đi chơi một mình
Đôi mắt to tròn đầy uất ức đang dần dần ngấn lệ, anh đưa tay lên xoa nhẹ bầu má như hai bánh bao của cậu con trai
- Bảo bối ngoan có ba ở đây mà
- Cố Vinh Hi mẹ nói sẽ bỏ mặc con bao giờ hả? Con đừng lấy bộ mặt đó ra dụ dỗ ba con
Vĩnh Hi leo nhanh lên người Cố Viễn Thành, cậu bé chui vào lồng ngực ba rồi ôm lấy cổ ba
- Con được nghỉ học nhưng mama không đưa con đi chơi, mama muốn đi chơi riêng với gì Từ Vi
Vĩnh Hi dùng khuôn mặt bánh bao dụi liên tục vào má Cố Viễn Thành để làm nũng anh
- Mama con chỉ ra ngoài một lát thôi mà, bảo bối không được giận dỗi mama như vậy
Cố Viễn Thành ôm Vĩnh Hi dỗ dành
- Baba lúc nào cũng bênh vực mama, hai người có phải không cần con nữa không?
Với tính cách nghịch ngợm của Vĩnh Hi thì cả hai cũng không còn xa lạ gì nữa, rõ ràng cậu bé muốn cả baba và mama dẫn đi chơi đây mà
Như Ý hai tay khoanh lên ngực mặt nghiêm túc
- Em không cần biết hôm nay anh bận gì, với tư cách là nữ chủ nhân ngôi nhà này hôm nay em muốn được có thời gian riêng tư cùng với Từ Vi
Như Ý đập tay xuống bàn, ánh mắt đầy nghiêm nghị
- Hai ba con ở nhà phải ngoan
ngoãn và ăn uống đầy đủ đó có biết chưa
Cố Viễn Thành lướt mắt nhìn chằm chằm vào Như Ý từ trên xuống dưới một lượt, cô mặc một chiếc đầm màu đen được xẻ tay sang trọng cùng với đôi boot cao cổ, tay xách túi hàng hiệu cao cấp, bộ trang sức trên người cô cũng vô cùng đắt tiền
Anh đã bắt đầu hiểu cảm giác lúc trước cô ghen tuông rồi, từ khi cô sinh bảo bối xong cơ thể cô càng thêm phần nóng bỏng, khuôn mặt từng đường nét hoàn mỹ với làn da không tỳ vết, cô biết trau chuốt vẻ bề ngoài hơn khiến anh càng sốt sắng trong lòng
Người đàn ông như anh dù có điển trai nhưng tuổi tác anh cũng đã dần lớn, lại một mình quản lý quá nhiều công ty thời gian hạn hẹp anh bên cạnh cô cũng ít dần
Còn Như Ý như người lão hóa ngược càng ngày càng xinh đẹp sao anh có thể không lo lắng cho được
Trước khi rời đi cô không quên nở nụ cười với cả hai người, cô rời khỏi nhà bằng một con siêu xe màu đỏ bóng loáng, anh chỉ biết nhìn theo lắc đầu
- Bảo bối phải mau lớn để giúp ba quản lý sản nghiệp, không là ba con sẽ mất mẹ đấy
- Con sẽ giúp baba khuyến rũ mama
Vĩnh Hi nheo mắt nhìn ba, hai ánh mắt gian xảo nhìn nhau rồi phá lên cười
[…]
Cố Viễn Thành vì cuộc họp quan trọng nên sẽ đến công ty vì không nỡ để Vĩnh Hi ở nhà cùng những người giúp việc nên Vĩnh Hi cùng baba lên công ty
Cố Viễn Thành ngồi trên xe mắt chăm chú nhìn vào laptop làm việc, Vĩnh Hi chống tay nhìn qua của kính rồi chán nản nhìn baba
- Baba như vậy mama chán là đúng rồi
Vĩnh Hi bĩu môi lắc đầu, người baba này của cậu chán nản tới mức cậu con trai 5 tuổi cũng nhìn ra
- Ông cụ non của ba, con đã bao giờ thấy người đàn ông nào ở tuổi của ba mà đẹp trai lịch lãm như thế này không?
Cố Viễn Thành lấy tay chỉnh chu lại áo vets gương mặt vô cùng kiêu hãnh
- Ba con vẫn luôn là trọng tâm chú ý của bao nhiêu người phụ nữ đấy con trai
- Vậy sao baba còn sợ mất mama?
- Mấy cái chiêu cũ rích của baba còn lâu mới giữ chân được mama
Vĩnh Hi lè lười trêu chọc Cố Viễn Thành, thằng con trai này của anh không biết giống ai mà tinh ranh như vậy cơ chứ
- Bảo bối bây giờ vào công ty baba có cuộc họp, con phải ngoan ngoãn không được nghịch ngợm đấy biết chưa
Vĩnh Hi gật gật đầu liên tục
Vĩnh Hi ngoan ngoãn xuống xe cùng Cố Viễn Thành bước vào công ty
Vừa mới vào sảnh Vĩnh Hi níu lấy tà áo của anh giật giật nhẹ
- Sao vậy bảo bối
Vĩnh Hi đưa hai tay về hướng anh dùng ánh mắt long lanh nhìn anh, thì ra thằng bé muốn anh bế
Cố Viễn Thành nghiêng đầu khó hiểu, ông cụ non vốn luôn coi mình là người lớn cái gì cũng luôn muốn tự bản thân làm, vậy mà hôm nay nơi chốn đông người cũng biết sợ nữa
Anh nở nụ cười yêu thương với bảo bối, đưa tay ôm lấy Vĩnh Hi rồi bế lên cao, Vĩnh Hi cũng ôm lấy cổ anh cười nghịch ngợm
- Con chỉ muốn để cho những cô gái đang nhìn baba biết rằng họ đã hết cơ hội rồi
Anh phì cười trước thái độ này của Vĩnh Hi
- Con đang lo lắng cho mama con sao? Giờ biết baba con cũng có sức hút thế nào rồi phải không?
- Con chỉ lo lắng cho baba thôi
Ánh mắt ngây thơ của Vĩnh Hi nhìn anh chớp chớp liên tục
- Lo lắng cho ba ư???
- Con lo baba sẽ bị mama cho ngủ sô pha thôi
Vĩnh Hi cười hì hì rồi gục đầu vào ngực ba, mỗi lần nói câu gì biết baba sẽ giận Vĩnh Hi đều làm bộ dễ thương để anh không thể nào trách mắng
- Con giỏi lắm nha bảo bối, học đâu ra vậy chứ..
Danh sách chương