Giờ nghỉ trưa…

~~~~!!!!!~~~~

Sau khi Cemento sen-sei vừa bước ra khỏi lớp, cả đám học sinh không thể nhịn nổi nữa, bắt đầu bàn tán sôi nổi…

“Dù toàn là những chuyện bất ngờ…Nhưng mà, tui thấy hào hứng quá điii…!”

Dẫn đầu là Kirishima, thằng nhóc tỏ vẻ hưng phấn hơn bất cứ ai ở đây, nó hét lên thật to để biểu lộ tâm trạng của mình.

“Ừ…Cố gắng biểu hiện tốt nhá thanh niên…Bước đệm để trở thành dân chuyên đấy!”

Sero cũng hưng phấn không kém gì Kirishima, cậu chàng muốn tính xa nhiều lắm…

“Vào U.A này là một quyết định sáng suốt đấy!” – Sato đập hai nắm đấm lại cười nói.

“Thời gian hạn chế…Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội được…!” – Tokoyami chêm vào.

“Trời ơi…Làm sao bây giờ…Tui chỉ đứng đó thôi mà cũng nổi bật chói lòa rồi!!!”

“Mấy người tuyển trạch giáo viên ấy chắc chắn sẽ không rời mắt khỏi tui được đâu!”

(0, 0)~~~~!!!

(Thằng nào tự tin quá vậy!?)

Cả lớp nhìn lên…

“…”

Ở đây mặt dày nói được câu đó, chỉ có một người…Thánh Aoyama!

“Cậu hên thật đó Shoji, chỗ cơ bắp này dễ dàng thể hiện chiếm một chỗ trong hội thao rồi!”

“Haha…Tớ không tận dụng được nó thì có ý nghĩa gì cơ chứ!?”

Nhìn Shoji và Kaminari đối thoại, Jiro quay sang Momo hỏi:

“Yaoyozoru, bộ Kizari nhà cậu không chú trọng đến hội thao lần này hả…Sao cậu ấy…”

(Chỉ về phía Hitomi đang nằm dài trên bàn ngủ gục…)

“Cái đó, mình chẳng biết nữa…!Nhưng một phần lý do…cậu cũng biết mà Kyoka-chan!”

“Mọi người ai cũng hào hứng hết…”

“Như thế chả đúng sao? Không lẽ cậu không muốn nổi bật, Midoriya? Vì muốn trở thành anh hùng nên chúng ta mới đăng ký học tại đây mà!”

“Tớ biết chớ Lida…Thế nhưng là…!”

“…”

“Lida…Tư thế vui mừng của cậu trông dị hợm quá!!!”

“Uraraka – san…cậu nghĩ thế nào?”

(̃⊙o⊙)!!!

“Mặt câu sao nhìn ghê thế Uraraka…!?”

(►.◄)~~~~!!!

“DEKU – KUN…LIDA- KUN!”

“Nhớ cố gắng hết mình đấy!”

“Ơ…ơ…”

[Bữa nay ai cũng kì lạ quá vậy!!!]

Buổi chiều bốn giờ…Tụi trẻ được cho nghỉ sớm.

Nhưng khi tụi nó mới bước ra cửa thì phải khựng lại…Vì bên ngoài, đã đầy nhóc người!

“C…Cái gì thế này…?”

Uraraka la lên, sửng sốt vì đám đông đứng chặn hết lối đi.

“Mấy bạn…sang lớp A có chuyện gì không?” – Vẻ mặt nghiêm túc Lida lập tức chủ động ra mặt giải nguy.

“Muốn gì đây…Qua kiếm ăn hả?!” – Mineta cau có hét.

“Thăm dò tình hình đấy…lũ tôm tép!”

“Sống sót sau khi bị bọn tội phạm tấn công là chúng ta đấy…Tụi kia chẳng qua muốn thăm dò tình hình trước Hội Thao mà thôi!”

Bakugo từng bước nói, vẻ kiêu ngạo lạnh lùng thể hiện rõ qua từng cử động của cậu ta.

( 0, 0)??? Đứng đối diện với mấy chục người, Bakugo chẳng hề nao núng, gằn giọng:

“Làm mấy chuyện vầy không có nghĩa lý gì đâu…Tránh ra, lũ quần chúng!”

“Hả…! Không biết người ta là ai thì đừng gọi họ vậy chứ thanh niên!?”

“Nghe bảo lớp A khá nổi tiếng…”

“Hửm…?”

Một giọng nói xa lạ đột ngột cắt ngang cả lũ…

Từ đằng sau đám người, một cậu học sinh cao gầy, mái tóc xanh thẫm, vẻ mặt ngái ngủ y hệt Aizawa sen-sei bước ra…

“Tao qua đây để xem thử một chút…Toàn bộ những học viên ở khoa Anh Hùng đều thế này sao!?”

“…”

(Nhóm Midoriya lắc đầu nguầy nguậy!)

“Hả…!”

(ノಠ益ಠ)ノ!

“Mày muốn nói gì thằng khốn?”

“Thấy cảnh tượng này thật đáng thất vọng mà…”

Thanh niên kia lắc đầu nói.

“Khoa Nghiên Cứu Đại Cương hoặc mấy khoa khác…Vì hầu hết không thi đỗ khoa Anh Hùng nên khá nhiều người ghi danh vào đây…”

“Biết vụ đó không?”

Bakugo cau mày nhìn tóc xanh, không hiểu nó định bày tỏ điều gì…

“Học viện đã cho tụi này một cơ hội…Dựa vào kết quả ở Hội Thao mà sẽ được xem xét chuyển vào khoa Anh Hùng!”

“Và hình như cũng có người bị chuyển đi nữa đấy!”

“Thăm dò tình hình…Cứ cho là thế đi!”

“Đối với tao…Dù cho bọn mày có thuộc khoa Anh Hùng…Nếu mất cảnh giác thì tao cho cả lũ ngậm hành hết đấy!”

“Tụi mày coi đó là lời tuyên chiến cũng được!”

(0o0)!!!

(Cả lớp: Thằng cha này dữ dằn vậy…!!!)

[Có ý tứ…Vậy mà sở hữu Quirk như vậy]

Hitomi hơi ngước mắt lên nhìn nhìn… rồi tiếp tục… nằm ngủ.

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía hai cậu học sinh đang trừng trừng nhau…Hốt nhiên…Một cha nội khác tóc bạc từ đâu chui ra hét lớn:

“NÀY…NÀY…!”

“Tao ở lớp B KẾ BÊN ĐÂY!”

“Nghe đồn bọn mày vừa mới đánh lũ tội phạm sấp mặt *** nên tao qua hóng chuyện một chút…Đừng có ảo tưởng sức mạnh khi mà tụi mày cũng chưa hơn ai đâu!!!”

“Bô bô cái mồm đi, rồi đến lúc thực chiến nhục mặt cả lũ đấy!”

(THẰNG NÀY CŨNG DỮ KHÔNG KÉM “…”)

“Ơ…Bơ bố à thằng chóa…!”

Tóc bạc tức tối rống giận khi thấy Bakugo chẳng thèm liếc đến nó một cái mà cứ thế bỏ đi.

“Đợi đã nào Bakugo, cậu định làm gì…Nhờ công của ông mà ai cũng nhắm vào lớp mình hết này!”

“Kirishima…Tao chả quan tâm!”

“Hả?!”

“Vươn lên đứng đầu thì mày cần quái gì phải nhìn sắc mặt lũ kia…!”

(Nói đoạn thoáng lướt qua Hitomi và Todoroki)

“Đúng ha…Đơn giản và chuẩn men!”

Kirishima nắm chặt tay lại, cảm thấy mình hiểu rõ thằng bạn khó ưa trong lớp này…

Mục tiêu của nó, chính là đứng đầu…Đã như thế thì cần thiết gì phải quan tâm đến cái nhìn của người khác cơ chứ!

Đằng nào thì ai đến cũng là địch mà thôi!

“Chuẩn!”

“Cậu ta nói không sai!”

Kiềm lời Sato và Tokoyami bất ngờ đồng quan điểm với Bakugo.

Phong bạo không chỉ ngừng lại ở đó…Nhưng rốt cuộc vẫn chưa phải là thứ bọn trẻ cần quan tâm trước mắt.

Bởi vì, tụi nó sắp sửa được thực hành khóa huấn luyện giải cứu đầu tiên theo đúng nghĩa!

Tại USJ…

“Juusan Gou sen-sei???”

“Thầy vẫn dạy học được sao?”

Đám học trò kinh ngạc khi thấy người đứng lớp vẫn là hai gương mặt "thân quen"…Quấn băng đầy người Aizawa và…Lành lặn hoàn hảo Juusan Gou.

“Tất nhiên rồi…Dù cho nhiều chuyện xảy ra, nhưng mà lớp học thì vẫn là lớp học!”

“Với lại, thương thế cỏn con này so với thầy của các em chẳng đáng là gì đ…!”

“Được rồi…Juusan Gou, mọi người đều đã sẵn sàng, bắt đầu thôi. Chúng ta đang phí phạm thời gian đấy!”

“Aizawa sen-sei…”

“Hửm…?”

“Bọn em có thể…gặp thầy All Might ngày hôm nay…Nhưng thầy ấy đâu rồi ạ?”

“Ta không biết…Quên anh ta đi!”

Aizawa phũ phàng đáp lại Midoriya một câu rồi bước luôn…

Khu Vực Lở Đất…

Đứng bên bờ đá sâu hút, Juusan Gou nói với lũ trẻ đang ngu ngơ không biết làm gì.

“Tình huống là, có ba người ở dưới chân núi…Một trong số đó sẽ bất tỉnh, người khác sẽ bị thương và người cuối cùng còn lại bình an nhưng rất lo lắng và khổ sở!”

Kaminari và Kirishima tò mò lại gần và nhìn xuống đáy vực…

O﹏o!

“Cao dữ vậy!!!”

“Làm thế nào mà giúp họ ở khoảng cách này được!”

“Hai cậu đang nói cái gì vậy?”

Nhiệt huyết Lida xông tới, cúi đầu, áp tai…Một loạt những động tác tiêu chuẩn khiến người xem phải lác mắt ( 0, 0)!

Thanh niên hét lớn:

“Mọi người bên dưới cứ an tâm…Tụi này sẽ tới hỗ trợ ngay…!”

“Ơ…Lida…Đã có ai dưới đó đâu mà giúp!!!”

Lida: “…”

“Như vậy quyết định nhé…Ba người, Midoriya, Uraraka và Lida sẽ làm nạn nhân!”

Juusan Gou nhìn sự hưng phấn trên gương mặt của ba thanh niên, bốc luôn họ làm nạn nhân…

Midoriya: Ơ TÊ…

Uraraka: Cơ mà…Sen-sei…Em muốn…

Lida: (T ^ T)!!!

………..

“Được rồi…Bốn em sẽ tiến hành giải cứu họ!”

Aizawa chỉ vào Tokoyami, Todoroki, Bakugo và Jiro nói.

“Hả!?”

“…”

“Tại sao em lại phải cứu Deku chứ?”

“Nhớ dùng mấy dụng cụ này!”

Aizawa không bận tâm đến vẻ mặt nhăn nhó của Bakugo, cứ thảy hết chuyện cho tụi nhỏ làm xong chui qua một bên đứng ngủ…

“CỨU CHÚNG TÔI VỚI…LÀM ƠN CỨU CHÚNG TÔI VỚI!!!”

Còn chưa làm gì mà bên dưới đã vang vọng lên thanh âm của Lida, nghe thật khiến người ta nổi da gà “…”

“Rồi, tiến hành thôi!”

Todoroki nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Mẹ, thằng chóa…Không nghe bố nói gì à! Để tao xử một nhát là xong!”

Bakugo điên điên thần sắc, lòng bàn tay nổ bùm bùm cười dữ tợn nói.

“Tao chỉ cần BOOM một cái, thế là ngọn núi đi tong…Cứu người một cách dễ dàng và gọn nhẹ!”

“Cậu khùng hả?!” – Jiro xám mặt la lên…

Cả lớp: Á ĐÙ!!!

Thanh niên này…Cứng vê lờ!

Không hổ danh là Bakugo…Chó điên lớp 1-A!!!

“Hài…Bakugo!”

“Cậu ta chỉ làm theo sở thích cá nhân…!”

“Jiro, dùng năng lực của cậu để xác định vị trí họ đi…Chúng ta sẽ dùng ròng rọc kéo họ.”

“Tokoyami sẽ đi xuống, tôi, Jiro và Bakugo đảm nhiệm kéo dây!”

Phân công đâu ra đấy Todoroki, đang định thi hành luôn thì…

“Ê…Thằng khỉ…Mày đừng tự quyết định hết chứ!”

Bakugo tóm lấy cổ áo Todoroki hét lớn, nhưng thằng kia lạnh lùng hắt cánh tay của nó ra

“Đó chính là cách tốt nhất!”

“Nếu cậu nghĩ chỉ là trò chơi…Vậy thì tốt nhất đừng đến!”

“Tôi sẽ không mất thời gian cho bài luyện tập này!”

Todoroki nói xong, liếc mắt về phía Hitomi chỗ đang đứng ngáp dài…

(ノಠ益ಠ)ノ!

ỨC CHẾ!!!

Bakugo cảm thấy khuôn mặt nóng rát như bị ai tát mấy cú vậy. Nó gằn lên từng chữ:

“Mày nói ai đang chơi hả…!”

“Thôi đi!”

Jiro tức giận xen vào…

“Một anh hùng có nghĩa vụ và trách nhiệm bảo vệ người dân lúc nguy khốn, chớ không phải đứng đấy cãi lộn!”

Nói đoạn đến sát vách đá và nói vọng xuống:

“Mấy cậu chờ một lát, tụi này sẽ ứng cứu ngay!”

“Xì…!”

Bakugo khó chịu, nhưng cũng không cò kè so đo nữa. Ba đứa kết dây lại và đưa Tokoyami chậm rãi hạ xuống.

“Dark Shadow…giúp ta đưa cô ấy lên!”

Tokoyami ra lệnh cho cái bóng đen tồn tại bên trong chính cậu.

“Yosh, tôi làm ngay đây!”

“Cậu tuyệt thật đấy, Tokoyami, Dark Shadow giống như một người bạn vậy…”

“Ừm…Bọn tớ tuy hai mà một!”

Tokoyami ít lời nhiều ý nói.

~~~~!!!~~~~

“Hả…Uraraka, cậu cười cái gì vậy?” – Jiro ngạc nhiên hỏi khi thấy vẻ mặt cục súc của cô bạn…

PHỤT!!!

“Xin lỗi…Nhưng mà tại Lida…Cậu ta…Phụt…Nghiêm trang quá...!”

“…”

“Lida nghe được chắc cậu ấy tức bể phổi đó Uraraka!”

Lida: "..." (Tui nghe hết...Hic)

Juusan Gou cảm thấy thỏa mãn khi bọn trẻ làm mọi chuyện suôn sẻ và trôi chảy. Ông hướng cả lớp nói:

“Cứu người không sử dụng năng lực là một việc rất đáng để làm đó!”

“Đó cũng là cách mà anh hùng hiện đại tỏa sáng!!!”

WOAAAA….~~~!!!!

“Nhưng là…Bakugo chỉ kéo một mình…” – Sero ngay lập tức vạch ra lỗi sai…

“…”

“Im đi thằng chóa!”

“Em ấy nghĩ mình không thể sử dụng năng lực vào việc này là đúng đắn!”

“HỞ…?”

“Các em biết lí do không? Hành động giản đơn, thuần chân tuy nhiên lại có hiệu quả nhất. Có điều,xã hội hiện đại, anh hùng quá phụ thuộc vào năng lực của họ, nên rất nhiều chuyên nghiệp không thể làm điều này.”

“Họ chỉ nghĩ rất hạn hẹp, và khi gặp khó khăn, họ dễ dàng bỏ cuộc!”

“Khi nào các em hiểu rõ được những gì hôm nay thấy nói, tức là các em đã thành công ở lĩnh vực này rồi đấy!”

“Thầy tin rằng…Bakugo sẽ trở thành một anh hùng toàn diện!”

Bakugo: ≧◔◡◔≦!

“Không đâu thầy ơi! Với tính cách đó…Cậu ta chẳng thể đẹp đẽ như thầy nói đâu!” –Sero chống tay, phủ nhận lời nói của Juusan Gou sen-sei với một điệu bộ rất ư chi là ưa bị ăn đòn…

Bakugo:!!!

[Ơ Đ…F*C…K!]

(ノಠ益ಠ)ノ!

[Bố trêu chọc gì mày à…Coi chừng tao đó thằng KHỈ GIÓ!!!]

Rất nhanh thôi, bài tập cứu người đã hoàn thành.Juusan Gou sen-sei nhìn tụi nhỏ có chút hài lòng nói: “Bây giờ chúng ta đổi một địa điểm khác…!”

Khu Vực Sụp Đổ!

“Khác với bài tập đầu, ở đây chia làm nhiều tình huống riêng biệt!”

“Mục đích của bài tập này là để các em có thêm kinh nghiệm…!”

“Nạn nhân của tai nạn lở đất, lũ quét hay những thứ đại loại thế…, họ phân tán nhiều nơi, và chúng ta rất khó để biết được hiện trạng từng người!”

“Cả lớp sẽ phân thành hai tổ như trước…Tổ cứu hộ và tổ bị nạn.”

“Các em có tám phút để tản ra, và bốn người họ phải đi chi viện cho những người khác.”

“Mười sáu người kia có quyền núp ở bất cứ đâu mình muốn, miễn là ở trong khu vực này…”

“Tám trong số đó không được quyền nói chuyện, thầy sẽ bí mật chọn sau…!”

“Hố…Vậy kiểu như chơi trốn tìm à sen-sei!?” – Ashido thích thú hỏi.

“Chính xác, có thể hiểu vầy đó!”

“Được rồi tiến hành đi!”

Bakugo:!!!

“…”

“Tại sao em lại chung đội với Deku nữa thế!?”

“ỰC…!”

Mineta nuốt nước bọt, có chút không kìm nén được tham vọng của bản thân…

Mông của mấy bạn nữ…Cái nào cũng căng tròn hấp dẫn cả…

“Khi mang theo nạn nhân, tụi em được phép đụng chạm đến ngực hay các bộ phận nhạy cảm của họ..Đây có coi như là hành động xấu xa không nhỉ?”

“Bỏ cuộc đi Mineta –kun! Kizari-san còn ở đây đó!”

(T^T)!!!

~~~~~~~~~~~~~My Hero Academia~~~~~~~~~~~~~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện