Kaminari thảm bại rời sân, không chỉ làm trò cười cho thiên hạ, mà còn là một hồi chuông cảnh tỉnh cho những thí sinh khác chuẩn bị chiến đấu.
Năng lực của thằng nhóc rất mạnh, nhưng cuối cùng lại bị Shiozaki khắc chế, nếu không, Kaminari đã chẳng lộ ra sự bất lực như thế.
Jiro thở dài ngao ngán nói với Asui:
“Thấy chưa, mình đã bảo rồi mà…Tên ngốc đó ಸ_ಸ …!”
Bên lớp B thì người ta la réo om sòm cổ vũ đồng đội, lớp A lại là một mảnh tịch mịch.
Đột nhiên…
“Ơ kìa, ơ kìa…Không phải nó bảo sẽ giải quyết trong tích tắc sao…”
“Ngộ phết ha, cứ bô bô cái mõm rồi lại bị hạ gục trong nháy mắt…◤(¬‿¬)◥!”
~~~~õ.O~~~~
(Cả lớp: Thằng quần què nào vậy bay, ai đưa nó trở về hành tinh của mình đi!)
Thằng tóc vàng vẫn tiếp tục kia cái điệu nhây nhây, nhưng còn chưa kịp kéo dài bào lâu thì bỗng tắt ngúm. Từ đằng sau bức tường thấp tịt ngăn cách hai lớp A và B, một bạn nữ tóc nâu ngoại hình xinh xắn ló đầu qua và mỉm cười nói:
“Xin lỗi nhé (^.^)!”
Mọi người: (O.O)!
(Vừa rồi bọn nó chơi trò gì vậy…@,@?!)
Midoriya không chú tâm lắm vào việc tức cười ban nãy, thằng nhóc đang ngồi chăm chú ghi ghi chép chép vào cuốn sổ tay của mình…
“Khả năng phân tách dây leo của Shiozaki –san thật đáng sợ!”
“Dây leo không chỉ có thể dùng để phòng ngự mà còn trở thành vật cách điện được nữa @[email protected]!”
“Năng lực của Kaminari –kun đáng lẽ ra phải rất mạnh mới đúng, nhưng Shiozaki –san hoàn toàn khắc chế cứng cậu ấy, Kaminari chỉ có thể bị bắt trói và treo lên sau khi xài hết điện…”
“Nhắc mới nhớ, Shiozaki –san là một trong những đối thủ mạnh, cô ấy cũng đứng hạng tư ở kì thi tuyển sinh…(-,-)!”
“Quả nhiên loại khống chế tuyệt phết mà, chưa từng có ai thoát được luôn ấy (-.-)!”
Uraraka: ( 0,0)…!
Kirishima: ⊙.◎)…!? Tokoyami: ●_● …@@@....!
Bakugo: (-_-)…ĐM, dai vãi L***!
Midoriya một khi đã tập trung thì quả thật chẳng chú ý vào thứ khác nữa…Cơ mà, khả năng niệm kinh của thằng này quả thật rất đáng sợ!
இ_இ….!
Midoriya trạng thái giống như đã nhập ma rồi vậy, Hitomi nhịn không nổi nữa, đưa tay khẽ búng ra một đạo gió cốc thẳng vào đầu thằng bạn.
Pặc…!
Ui cha…!
Midoriya ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn, thấy xung quanh ai cũng đang ngó về phía chính mình…
Uraraka mở lời hỏi, “Trận đấu mới của cậu mới chỉ kết thúc mà đã suy tính đến trận kế rồi à…( 0,0)!?”
Hả…⊙▃⊙!
[Ý chết, mình đang ở nơi công cộng…@,@!]
Midoriya bây giờ mới sực nhớ là nó đang ngồi cùng với các bạn cùng lớp, hành động ban nãy có thể xem là khiếm nhã đối với người khác.
Midoriya ngượng ngùng xua xua cánh tay đối với Uraraka, cũng hướng mọi người trả lời:
“X…X…i…n lỗi mấy bạn, cái này, nó giống như sở thích của mình rồi, cứ thấy năng lực hay là mình lại muốn ghi chép lại!”
Mọi người: Ơ đệch…(-.-)!
Midoriya tiếp tục, “Ngoài những bạn trong lớp thì hiếm khi mình được quan sát các Quirk khác, à…(^.^), mấy bạn trong lớp A cũng được mình tổng hợp hết đó…”
“Uraraka –san, Zero Uravity cũng có đây nè (^o^)!”
Uraraka: Ơ.Ơ…@@@...!!!
Hitomi nghe đến nhức cả nách, bị người khác phân tích ra nhược điểm cũng chẳng phải thú vui gì!
Uraraka nụ cười có chút chết lặng, nói với Midoriya, “Deku –kun, từ lúc gặp nhau thì cậu đã tuyệt lắm rồi! Nhưng ở Hội Thao này mình càng cảm thấy cậu tuyệt vời hơn đó.”
“Hả…(0,0)?!” – Midoriya có chút ngu ngơ chưa biết đáp lại lời khen của cô bé, giọng của ông thầy bỗng vang ầm ầm trên loa:
“NÀO, TRẬN THỨ TƯ SẮP ĐƯỢC LÊN HÀNG RỒI…”
“CÙNG DÕI THEO ĐI QUÝ VỊ, CHÚNG TÔI SẼ CHO TĂNG TỐC NGAY LẬP TỨC ☜(˚▽˚)☞!”
“GIỐNG NHƯ LÀ MỘT HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG Ở TỐP GIỮA, ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, LIDA TENYA!”
VERSUS!
“ĐƯỢC TRANG BỊ ĐẦY ĐỦ DỤNG CỤ PHÒNG THÂN, ĐẾN TỪ KHOA HỖ TRỢ, HATSUME MEI!”
“Cậu ta đối đầu với khoa Support sao…?!”
“Không biết sẽ đánh đấm thế nào nhỉ…?”
“Cơ mà…” –Sato cắt ngang Jiro và Asui bàn luận, chỉ xuống chỗ Lida đang đứng lắp bắp- “Lida cũng…Trang bị đầy đủ dụng cỗ hỗ trợ kìa…@[email protected]!!!”
Mọi người: Ơ…CLGT… (O.O)!
Cái này gọi là thanh niên cứng của năm sao, không sợ bị đuổi khỏi sân đấu à…( 0,o)?!
Lida trọng trang đầy đủ, thắt nịt đeo đồ bay đàng hoàng, nhìn cứ như dân Hỗ Trợ chuyên nghiệp…
Midnight sen-sei:!!!
“LIDA –KUN, ĐỐI VỚI NHỮNG AI THUỘC KHOA ANH HÙNG THÌ LÀM NHƯ VẬY LÀ TRÁI QUY TẮC ĐẤY (-.-)!”
“NHỮNG NGƯỜI BUỘC PHẢI SỬ DỤNG TRANG BỊ THÌ ĐỀU PHẢI CÓ KIẾN NGHỊ TRƯỚC CẢ!”
“HẢ…⊙▃⊙ …Thôi chết, em quên mất điều này, vì thấy Aoyama-kun cũng mang thắt lưng nên tưởng không sao…(T^T)!”
“EM ẤY ĐÃ YÊU CẦU TRƯỚC ĐÓ RỒI!”
ÉC…!!!
“Thành thật xin lỗi…Nhưng mà…!”
Chế độ thanh niên nghiêm túc…Khởi động…
“Tinh thần thể thao của đối thủ đã lay động lòng em ►.◄!”
“Cô ấy, dù có thuộc Khoa Hỗ Trợ đi chăng nữa, vì đến được tận đây nên muốn có một trận đấu cân sức…!”
“Nên bạn ấy đã đưa em những trang bị này!”
“Tinh thần chiến đấu này…Em không thể nào phớt lờ được ►_◄!”
Lời tuyên ngôn của Lida làm quãng trường chết lặng…
Midnight sen-sei: ~~~!!!~~~
◙‿◙~~~~ ♥‿♥~~~~
“ÔI TUỔI TRẺ…H…H…H…H…!”
“YOSH…H…H…TA CHO PHÉP ĐẤY (▰˘◡˘▰)!”
Present mic:!!!
“Được luôn à…( 0.0)!?”
“Thì hai bên đều đồng ý nên cũng dễ xử lý thôi!”
“Ờm…!”
“MÀ VÌ ĐÃ CHO PHÉP, NÊN TRẬN THỨ TƯ, START!”
Trọng tài đã phán, liền thi đấu bắt đầu. Nhưng, không ai thấy được nụ cười thoáng hiện trên khóe môi của cô nàng Hatsume…
Bịch…Bịch…Bịch…!
Tiếng còi vừa thổi, Lida đã hùng hục chạy về phía đối phương, vẻ mặt nghiêm trang thần thánh như rằng không thể không chiến thắng...Cơ mà, Hatsume chợt đưa tay nhích nhích cái.
“E HÈM…BỘ GIA TỐC ĐẤY TUYỆT VỜI LẮM PHẢI KHÔNG, LIDA – KUN (∪ ◡ ∪)!”
“Hả…Mic sao (0.0)?!”
Lida có chút ngạc nhiên khi nghe giọng cô bạn phóng đại qua cái dây loa của mấy ông MC dẫn chương trình. Cậu chàng có vẻ chưa hiểu là đối phương định làm gì.
“Là sao đây…?”
“Mang theo cả loa à…!?”
Phòng bình luận viên, Aizawa cùng Present mic cũng có chút ngẩn người không hiều là hai đứa này đang chơi trò…
“ĐÔI CỦA CẬU CẢM THẤY NHẸ HƠN BÌNH THƯỜNG ĐÚNG KHÔNG?”
“ĐIỀU ĐÓ THẬT ĐÚNG NHƯ MONG ĐỢI (^O^)!”
(Chỉ chỉ những cục sắt đang gắn ở chân Lida…)
“NHỮNG BỘ PHẬN ĐEO NÀY SẼ HỖ TRỢ CHUYỂN ĐỘNG CHO NGƯỜI MẶC ĐẤY…(*^ -^*)!”
Vù…u…u…!
Lida đã lao tới nơi…
Sắp sửa va chạm…
Pặc!!!
“Ui cha…!”
Thanh sắt dài từ ba lô của Hatsume đột ngột phóng ra, chống ngay hướng Lida đang thẳng tiến, làm thằng bé mất đà suýt té, đồng thời giải nguy cho chủ nhân của nó.
“CÁC BẠN THẤY CHỨ…CÙNG VỚI THANH TRƯỢT THỦY LỰC NÀY, THÌ TÔI CÓ THỂ NÉ TRÁNH MỘT CÁCH DỄ DÀNG…!”
[Họ đâu rồi…Họ đâu rồi…?!]
Hatsume điên cuồng đưa mắt tìm kiếm, Quirk của con nhỏ cho phép nó nhìn xa đến tận năm cây số, so với Hitomi dài hơn mười lần.
Bỗng nhiên, giống như phát hiện ra thứ gì, Hatsume toét miệng cười tươi hơn bao giờ hết.
Trong lúc Hatsume đang mải nói, Lida đã lấy được thăng bằng và im lặng đột kích nhằm làm đối phương bất ngờ.
Nhưng mà cũng chẳng xài được quái gì…!
Ba lô vạn năng của Hatsume lại “Píp…Píp” vài cái, thanh sắt phi thường xuất hiện, thế là…
“VÌ CÓ GẮN CẢM BIẾN Ở MỌI HƯỚNG CHO NÊN NGAY CẢ ĐÒN TẤN CÔNG PHÍA SAU CŨNG CÓ THỂ XỬ LÝ ĐƯỢC HẾT!”
Uỵch…!!!
Lida tiếp tục té sml!
Hai cái cánh cơ giới lắp sau lưng Lida vỗ phành phạch liên hồi, làm Lida khó khăn lắm mới ổn định được thân hình…Nó tức giận kêu lên, “Cậu đang giở trò gì vậy ఠ_ఠ!?”
[Hí hí… (─‿‿─), không nói đâu…!]
Hatsume cười thầm trong bụng, miệng vẫn tiếp tục phơi bày Lida như một tác phẩm nghệ thuật, “Lida –kun rẽ hướng thật điệu nghệ nha, chính là nhờ hệ thống cân bằng tự động do tôi sáng chế đấy!”
“Bộ phận ở chân dò theo sóng não của người dùng để dự đoán hướng di chuyển của họ!”
Lớp 1-A:!!! (ÔI VL)
Aizawa, Present mic: ◘_◘
“Cái khỉ gì thế này…(-.-)!” (Present mic)
“Cô bé khá giỏi ở những kèo mua bán khó đấy…!”
“…”
“VẬY NÊN CÁC BẠN CHẢ CẦN LO SỢ VÌ BỊ TRỄ THỜI GIAN ĐÂU!!!”
Lida: -_-!!!
Giờ này cậu chàng đang quay như cái chong chóng, muốn dừng lại mà không được. Đã cưỡi lên lưng hổ thì dễ, muốn xuống thì khó vô cùng.
“CHẲNG PHẢI LÀ CẬU MUỐN CHIẾN ĐẤU MỘT CÁCH CÔNG BẰNG SAO
(-,-)?!”
[HỪ, QUÁ NGÂY THƠ…LÀM SẢN PHẨM CỦA TUI TIẾP ĐI (─‿‿─)!]
Rẹt…rẹt…
Đôi bốt ở chân Hatsume rung rung vài cái, “Bập!” cả người con nhỏ bay thẳng lên trời.
⊙▃⊙!!!
“H…H…H…MỌI NGƯỜI THẤY SAO NÀO, CHÍNH LÀ CÁI SỰ NHẸ NHÀNG NÀY!”- Tay chỉ vào cái giày nói- “ĐÔI BỐT ĐIỆN TỬ ĐÃ ĐƯỢC TÔI LẮP ĐẶT CẢM ỨNG HAI BÊN, NHẰM TẠO RA NHỮNG PHẢN XẠ GIÚP TRÁNH NÉ NGAY LẬP TỨC…!”
►_◄
“Phải ép cô ta tiếp đất thôi…!”
Lida bật Quirk hết hỏa lực lao tới, có điều…
Hàng của Hatsume, quả thật quá nhiều @[email protected]!!!
Móc ra một khẩu súng, Hatsume cười hắc hắc rồi nhắm Lida bắn một phát.
Pặc…!
Súng nổ tung, hiện ra tấm vải dày bọc luôn lấy thân hình Lida trong đó, khiến cậu chàng không tài nào thoát được.
“Cái gì đây… (`Д´)ノ?!”
“LÀ SÚNG BẮT GIỮ KHI ĐỐI ĐẦU VỚI TỘI PHẠM ĐẤY!”
“LƯỚI BẮT GIỮ NẰM TRONG BĂNG ĐẠN VÀ CÓ THỂ TÍCH TRỮ TỚI NĂM LẦN BẮN…!”
“VÀ NGƯỜI ĐÃ PHÁT TRIỂN RA CÁC TRANG BỊ NÀY CHÍNH LÀ…”
“CHÍNH LÀ TÔI…HATSUME MEI (∪ ◡ ∪) ~~~ (*^ -^*)~~~ ◤(¬‿¬)◥!!!”
“HỠI NHỮNG NGƯỜI ĐẾN TỪ CÁC CÔNG TY HỖ TRỢ…HATSUME MEI…HATSUME MEI…HATSUME MEI! CHÍNH LÀ SỰ LỰA CHỌN ĐÚNG ĐẮN ĐẤY…!!!”
Hàng trên cùng mấy ông mang kính lặng người, “Chơi chính trị gia luôn à…(0,o)!?”
“BÂY GIỜ, TÔI SẼ NÓI VỀ SẢN PHẨM TIẾP THEO!”
“HẢ…CÒN NỮA À =.=!”
~~~~~~My hero Academia~~~~~~
Năng lực của thằng nhóc rất mạnh, nhưng cuối cùng lại bị Shiozaki khắc chế, nếu không, Kaminari đã chẳng lộ ra sự bất lực như thế.
Jiro thở dài ngao ngán nói với Asui:
“Thấy chưa, mình đã bảo rồi mà…Tên ngốc đó ಸ_ಸ …!”
Bên lớp B thì người ta la réo om sòm cổ vũ đồng đội, lớp A lại là một mảnh tịch mịch.
Đột nhiên…
“Ơ kìa, ơ kìa…Không phải nó bảo sẽ giải quyết trong tích tắc sao…”
“Ngộ phết ha, cứ bô bô cái mõm rồi lại bị hạ gục trong nháy mắt…◤(¬‿¬)◥!”
~~~~õ.O~~~~
(Cả lớp: Thằng quần què nào vậy bay, ai đưa nó trở về hành tinh của mình đi!)
Thằng tóc vàng vẫn tiếp tục kia cái điệu nhây nhây, nhưng còn chưa kịp kéo dài bào lâu thì bỗng tắt ngúm. Từ đằng sau bức tường thấp tịt ngăn cách hai lớp A và B, một bạn nữ tóc nâu ngoại hình xinh xắn ló đầu qua và mỉm cười nói:
“Xin lỗi nhé (^.^)!”
Mọi người: (O.O)!
(Vừa rồi bọn nó chơi trò gì vậy…@,@?!)
Midoriya không chú tâm lắm vào việc tức cười ban nãy, thằng nhóc đang ngồi chăm chú ghi ghi chép chép vào cuốn sổ tay của mình…
“Khả năng phân tách dây leo của Shiozaki –san thật đáng sợ!”
“Dây leo không chỉ có thể dùng để phòng ngự mà còn trở thành vật cách điện được nữa @[email protected]!”
“Năng lực của Kaminari –kun đáng lẽ ra phải rất mạnh mới đúng, nhưng Shiozaki –san hoàn toàn khắc chế cứng cậu ấy, Kaminari chỉ có thể bị bắt trói và treo lên sau khi xài hết điện…”
“Nhắc mới nhớ, Shiozaki –san là một trong những đối thủ mạnh, cô ấy cũng đứng hạng tư ở kì thi tuyển sinh…(-,-)!”
“Quả nhiên loại khống chế tuyệt phết mà, chưa từng có ai thoát được luôn ấy (-.-)!”
Uraraka: ( 0,0)…!
Kirishima: ⊙.◎)…!? Tokoyami: ●_● …@@@....!
Bakugo: (-_-)…ĐM, dai vãi L***!
Midoriya một khi đã tập trung thì quả thật chẳng chú ý vào thứ khác nữa…Cơ mà, khả năng niệm kinh của thằng này quả thật rất đáng sợ!
இ_இ….!
Midoriya trạng thái giống như đã nhập ma rồi vậy, Hitomi nhịn không nổi nữa, đưa tay khẽ búng ra một đạo gió cốc thẳng vào đầu thằng bạn.
Pặc…!
Ui cha…!
Midoriya ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn, thấy xung quanh ai cũng đang ngó về phía chính mình…
Uraraka mở lời hỏi, “Trận đấu mới của cậu mới chỉ kết thúc mà đã suy tính đến trận kế rồi à…( 0,0)!?”
Hả…⊙▃⊙!
[Ý chết, mình đang ở nơi công cộng…@,@!]
Midoriya bây giờ mới sực nhớ là nó đang ngồi cùng với các bạn cùng lớp, hành động ban nãy có thể xem là khiếm nhã đối với người khác.
Midoriya ngượng ngùng xua xua cánh tay đối với Uraraka, cũng hướng mọi người trả lời:
“X…X…i…n lỗi mấy bạn, cái này, nó giống như sở thích của mình rồi, cứ thấy năng lực hay là mình lại muốn ghi chép lại!”
Mọi người: Ơ đệch…(-.-)!
Midoriya tiếp tục, “Ngoài những bạn trong lớp thì hiếm khi mình được quan sát các Quirk khác, à…(^.^), mấy bạn trong lớp A cũng được mình tổng hợp hết đó…”
“Uraraka –san, Zero Uravity cũng có đây nè (^o^)!”
Uraraka: Ơ.Ơ…@@@...!!!
Hitomi nghe đến nhức cả nách, bị người khác phân tích ra nhược điểm cũng chẳng phải thú vui gì!
Uraraka nụ cười có chút chết lặng, nói với Midoriya, “Deku –kun, từ lúc gặp nhau thì cậu đã tuyệt lắm rồi! Nhưng ở Hội Thao này mình càng cảm thấy cậu tuyệt vời hơn đó.”
“Hả…(0,0)?!” – Midoriya có chút ngu ngơ chưa biết đáp lại lời khen của cô bé, giọng của ông thầy bỗng vang ầm ầm trên loa:
“NÀO, TRẬN THỨ TƯ SẮP ĐƯỢC LÊN HÀNG RỒI…”
“CÙNG DÕI THEO ĐI QUÝ VỊ, CHÚNG TÔI SẼ CHO TĂNG TỐC NGAY LẬP TỨC ☜(˚▽˚)☞!”
“GIỐNG NHƯ LÀ MỘT HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG Ở TỐP GIỮA, ĐẾN TỪ KHOA ANH HÙNG, LIDA TENYA!”
VERSUS!
“ĐƯỢC TRANG BỊ ĐẦY ĐỦ DỤNG CỤ PHÒNG THÂN, ĐẾN TỪ KHOA HỖ TRỢ, HATSUME MEI!”
“Cậu ta đối đầu với khoa Support sao…?!”
“Không biết sẽ đánh đấm thế nào nhỉ…?”
“Cơ mà…” –Sato cắt ngang Jiro và Asui bàn luận, chỉ xuống chỗ Lida đang đứng lắp bắp- “Lida cũng…Trang bị đầy đủ dụng cỗ hỗ trợ kìa…@[email protected]!!!”
Mọi người: Ơ…CLGT… (O.O)!
Cái này gọi là thanh niên cứng của năm sao, không sợ bị đuổi khỏi sân đấu à…( 0,o)?!
Lida trọng trang đầy đủ, thắt nịt đeo đồ bay đàng hoàng, nhìn cứ như dân Hỗ Trợ chuyên nghiệp…
Midnight sen-sei:!!!
“LIDA –KUN, ĐỐI VỚI NHỮNG AI THUỘC KHOA ANH HÙNG THÌ LÀM NHƯ VẬY LÀ TRÁI QUY TẮC ĐẤY (-.-)!”
“NHỮNG NGƯỜI BUỘC PHẢI SỬ DỤNG TRANG BỊ THÌ ĐỀU PHẢI CÓ KIẾN NGHỊ TRƯỚC CẢ!”
“HẢ…⊙▃⊙ …Thôi chết, em quên mất điều này, vì thấy Aoyama-kun cũng mang thắt lưng nên tưởng không sao…(T^T)!”
“EM ẤY ĐÃ YÊU CẦU TRƯỚC ĐÓ RỒI!”
ÉC…!!!
“Thành thật xin lỗi…Nhưng mà…!”
Chế độ thanh niên nghiêm túc…Khởi động…
“Tinh thần thể thao của đối thủ đã lay động lòng em ►.◄!”
“Cô ấy, dù có thuộc Khoa Hỗ Trợ đi chăng nữa, vì đến được tận đây nên muốn có một trận đấu cân sức…!”
“Nên bạn ấy đã đưa em những trang bị này!”
“Tinh thần chiến đấu này…Em không thể nào phớt lờ được ►_◄!”
Lời tuyên ngôn của Lida làm quãng trường chết lặng…
Midnight sen-sei: ~~~!!!~~~
◙‿◙~~~~ ♥‿♥~~~~
“ÔI TUỔI TRẺ…H…H…H…H…!”
“YOSH…H…H…TA CHO PHÉP ĐẤY (▰˘◡˘▰)!”
Present mic:!!!
“Được luôn à…( 0.0)!?”
“Thì hai bên đều đồng ý nên cũng dễ xử lý thôi!”
“Ờm…!”
“MÀ VÌ ĐÃ CHO PHÉP, NÊN TRẬN THỨ TƯ, START!”
Trọng tài đã phán, liền thi đấu bắt đầu. Nhưng, không ai thấy được nụ cười thoáng hiện trên khóe môi của cô nàng Hatsume…
Bịch…Bịch…Bịch…!
Tiếng còi vừa thổi, Lida đã hùng hục chạy về phía đối phương, vẻ mặt nghiêm trang thần thánh như rằng không thể không chiến thắng...Cơ mà, Hatsume chợt đưa tay nhích nhích cái.
“E HÈM…BỘ GIA TỐC ĐẤY TUYỆT VỜI LẮM PHẢI KHÔNG, LIDA – KUN (∪ ◡ ∪)!”
“Hả…Mic sao (0.0)?!”
Lida có chút ngạc nhiên khi nghe giọng cô bạn phóng đại qua cái dây loa của mấy ông MC dẫn chương trình. Cậu chàng có vẻ chưa hiểu là đối phương định làm gì.
“Là sao đây…?”
“Mang theo cả loa à…!?”
Phòng bình luận viên, Aizawa cùng Present mic cũng có chút ngẩn người không hiều là hai đứa này đang chơi trò…
“ĐÔI CỦA CẬU CẢM THẤY NHẸ HƠN BÌNH THƯỜNG ĐÚNG KHÔNG?”
“ĐIỀU ĐÓ THẬT ĐÚNG NHƯ MONG ĐỢI (^O^)!”
(Chỉ chỉ những cục sắt đang gắn ở chân Lida…)
“NHỮNG BỘ PHẬN ĐEO NÀY SẼ HỖ TRỢ CHUYỂN ĐỘNG CHO NGƯỜI MẶC ĐẤY…(*^ -^*)!”
Vù…u…u…!
Lida đã lao tới nơi…
Sắp sửa va chạm…
Pặc!!!
“Ui cha…!”
Thanh sắt dài từ ba lô của Hatsume đột ngột phóng ra, chống ngay hướng Lida đang thẳng tiến, làm thằng bé mất đà suýt té, đồng thời giải nguy cho chủ nhân của nó.
“CÁC BẠN THẤY CHỨ…CÙNG VỚI THANH TRƯỢT THỦY LỰC NÀY, THÌ TÔI CÓ THỂ NÉ TRÁNH MỘT CÁCH DỄ DÀNG…!”
[Họ đâu rồi…Họ đâu rồi…?!]
Hatsume điên cuồng đưa mắt tìm kiếm, Quirk của con nhỏ cho phép nó nhìn xa đến tận năm cây số, so với Hitomi dài hơn mười lần.
Bỗng nhiên, giống như phát hiện ra thứ gì, Hatsume toét miệng cười tươi hơn bao giờ hết.
Trong lúc Hatsume đang mải nói, Lida đã lấy được thăng bằng và im lặng đột kích nhằm làm đối phương bất ngờ.
Nhưng mà cũng chẳng xài được quái gì…!
Ba lô vạn năng của Hatsume lại “Píp…Píp” vài cái, thanh sắt phi thường xuất hiện, thế là…
“VÌ CÓ GẮN CẢM BIẾN Ở MỌI HƯỚNG CHO NÊN NGAY CẢ ĐÒN TẤN CÔNG PHÍA SAU CŨNG CÓ THỂ XỬ LÝ ĐƯỢC HẾT!”
Uỵch…!!!
Lida tiếp tục té sml!
Hai cái cánh cơ giới lắp sau lưng Lida vỗ phành phạch liên hồi, làm Lida khó khăn lắm mới ổn định được thân hình…Nó tức giận kêu lên, “Cậu đang giở trò gì vậy ఠ_ఠ!?”
[Hí hí… (─‿‿─), không nói đâu…!]
Hatsume cười thầm trong bụng, miệng vẫn tiếp tục phơi bày Lida như một tác phẩm nghệ thuật, “Lida –kun rẽ hướng thật điệu nghệ nha, chính là nhờ hệ thống cân bằng tự động do tôi sáng chế đấy!”
“Bộ phận ở chân dò theo sóng não của người dùng để dự đoán hướng di chuyển của họ!”
Lớp 1-A:!!! (ÔI VL)
Aizawa, Present mic: ◘_◘
“Cái khỉ gì thế này…(-.-)!” (Present mic)
“Cô bé khá giỏi ở những kèo mua bán khó đấy…!”
“…”
“VẬY NÊN CÁC BẠN CHẢ CẦN LO SỢ VÌ BỊ TRỄ THỜI GIAN ĐÂU!!!”
Lida: -_-!!!
Giờ này cậu chàng đang quay như cái chong chóng, muốn dừng lại mà không được. Đã cưỡi lên lưng hổ thì dễ, muốn xuống thì khó vô cùng.
“CHẲNG PHẢI LÀ CẬU MUỐN CHIẾN ĐẤU MỘT CÁCH CÔNG BẰNG SAO
(-,-)?!”
[HỪ, QUÁ NGÂY THƠ…LÀM SẢN PHẨM CỦA TUI TIẾP ĐI (─‿‿─)!]
Rẹt…rẹt…
Đôi bốt ở chân Hatsume rung rung vài cái, “Bập!” cả người con nhỏ bay thẳng lên trời.
⊙▃⊙!!!
“H…H…H…MỌI NGƯỜI THẤY SAO NÀO, CHÍNH LÀ CÁI SỰ NHẸ NHÀNG NÀY!”- Tay chỉ vào cái giày nói- “ĐÔI BỐT ĐIỆN TỬ ĐÃ ĐƯỢC TÔI LẮP ĐẶT CẢM ỨNG HAI BÊN, NHẰM TẠO RA NHỮNG PHẢN XẠ GIÚP TRÁNH NÉ NGAY LẬP TỨC…!”
►_◄
“Phải ép cô ta tiếp đất thôi…!”
Lida bật Quirk hết hỏa lực lao tới, có điều…
Hàng của Hatsume, quả thật quá nhiều @[email protected]!!!
Móc ra một khẩu súng, Hatsume cười hắc hắc rồi nhắm Lida bắn một phát.
Pặc…!
Súng nổ tung, hiện ra tấm vải dày bọc luôn lấy thân hình Lida trong đó, khiến cậu chàng không tài nào thoát được.
“Cái gì đây… (`Д´)ノ?!”
“LÀ SÚNG BẮT GIỮ KHI ĐỐI ĐẦU VỚI TỘI PHẠM ĐẤY!”
“LƯỚI BẮT GIỮ NẰM TRONG BĂNG ĐẠN VÀ CÓ THỂ TÍCH TRỮ TỚI NĂM LẦN BẮN…!”
“VÀ NGƯỜI ĐÃ PHÁT TRIỂN RA CÁC TRANG BỊ NÀY CHÍNH LÀ…”
“CHÍNH LÀ TÔI…HATSUME MEI (∪ ◡ ∪) ~~~ (*^ -^*)~~~ ◤(¬‿¬)◥!!!”
“HỠI NHỮNG NGƯỜI ĐẾN TỪ CÁC CÔNG TY HỖ TRỢ…HATSUME MEI…HATSUME MEI…HATSUME MEI! CHÍNH LÀ SỰ LỰA CHỌN ĐÚNG ĐẮN ĐẤY…!!!”
Hàng trên cùng mấy ông mang kính lặng người, “Chơi chính trị gia luôn à…(0,o)!?”
“BÂY GIỜ, TÔI SẼ NÓI VỀ SẢN PHẨM TIẾP THEO!”
“HẢ…CÒN NỮA À =.=!”
~~~~~~My hero Academia~~~~~~
Danh sách chương