Lâm Tiểu Thanh chẹp miệng, lắc đầu bất lực: "Tự cao tự đại".

"Có phải là em gặp lần đầu đâu".

"Phải, phải, đều đã quen, theo ngày tháng cũng đã chai mặt rồi".

Hắn ôm cô vào lòng, hai người sát gần nhau, hắn cảm thấy mùa đông năm nay ấm áp hơn rất nhiều so với ba năm qua. Không biết là do có cô hay là do thời tiết nữa. Nhưng mỗi giây mỗi khắc đều có thể nhìn thấy hình bóng của cô trái tim tưởng chừng như đã chết của hắn như được sống lại mà nhận ban phước của hạnh phúc.

Nếu thật sự có thể hắn muốn giấu cô thật kĩ, khóa cô trong ngực mình để không còn phải chia xa nữa.

Hắn hôn lên trán cô rồi khẽ thủ thỉ: "Lâm Tiểu Thanh, cảm ơn em".

Lâm Tiểu Thanh ngỡ ngàng: "Sao lại nói thế ?".

"Cảm ơn em đã lựa chọn quay về bên cạnh anh".

Hắn cứ ngỡ trong ba năm qua khi không còn cô bên cạnh hắn sẽ quên cô nhanh nhưng mà số mệnh hắn đã gắn với cô từ lâu. Người ta nói, vợ chồng đến với nhau là vì duyên nợ tiền kiếp, cho nên kiếp này người tri kỉ cùng hắn đi suốt cuộc đời ấn định chỉ có thể là cô mà thôi.

Cô trở về bên hắn như một sự ban ơn, là tia sáng hạnh phúc của đời hắn, không muốn rời xa. Hắn biết ơn vì sự thiện lương của cô cho hắn cơ hội được bên cạnh, được bù đắp.

Là khoảng thời gian tươi sáng nhất của hắn từ đây và về sau.

Rất nhanh thôi, thời gian đã qua tháng sau, ngày trọng đại này cũng tới, ngày mà hắn muốn tuyên bố với cả thế giới Lâm Tiểu Thanh cô là vợ của hắn, là người phụ nữ của hắn suốt đời suốt kiếp này, là ngày hắn nhìn thấy cô mặc lên tà áo cưới tinh khôi, là ngày hắn bù đắp cho cô một đám cưới trọn vẹn mà trước kia hắn chưa thể cho cô.

Là ngày hạnh phúc nhất đời hắn, duy chỉ một lần trong đời nhưng đối với cả hai đều trọng đại và ý nghĩa.

Một tháng chuẩn bị cho hôn lễ, dù có công việc chồng chất đến mấy nhưng không bằng một ngày hôm nay. Trước kia đối với hắn, đám cưới chỉ là cái nghi lễ có cũng được không có cũng được, qua loa cũng xong cả thôi.

Nhưng trong một tháng trôi qua, hắn tất bật chuẩn bị hết tất tần tật cho ngày hôm nay, hắn muốn dành cho cô một bất ngờ. Lần này, hôn lễ phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng không được phép sai sót.

Lâm Tiểu Thanh cũng không biết hắn thần thần bí bí chuẩn bị thứ i mà giấu nhẹm cô cả tháng trời, hỏi không nói còn đánh trống lảng, cũng không cho cô tham gia hay giúp đỡ.

Haizzz...

Thật đau đầu.

View lễ cưới lần này hắn chọn ngoài trời, khu resort năm sao bậc nhất nước cả nước tại thành phố C - Thanh Mộc. Nơi này hắn đầu tư cũng không ít, có lẽ hắn đã đoán được ngày này sẽ đến nên mới cho xay dựng hay sao ? Không khí trong lành, bãi biển xanh ngắt, tiếng rào rạt của sóng, mùi hương của biển đưa theo làn gió, cùng đó không khí của mùa xuân cũng sắp đến gần rôi.

Cô vẫn trong phòng chờ, trang điểm xong cơ hồ Lâm Tiểu Thanh chưa thay lễ phục vội. Lễ phục cưới vẫn mặc trên người ma - nơ - canh. Cô ngắm nhìn bộ lễ phục cưới, bộ lễ phục xinh đẹp điểm hoa nở rộ. Cô chưa từng nghĩ mình sẽ quay trở lại, nghĩ mình sẽ khoác trên người bộ áo cưới một lần nữa nhưng rồi vì một điều kì diệu, giống như một giấc mơ vậy.

Long Bắc Yến đẩy cửa vào xem tình hình: "Sao cô dâu chưa thay đồ thế ? Đợi ai ?".

Lâm Tiểu Thanh mỉm cười: "Không có. Suy nghĩ một vài chuyện thôi".

"Chuyện gì nào ?".

"Tôi cứ ngỡ cuộc đời mình giống như một cuốn truyện, có mơ tôi cũng không nghĩ tới sẽ lấy Long Mặc".

Long Bắc Yến bật cười: "Không lấy anh tôi thì cô định lấy ai ? Đồ Hạng Vũ kia à ?".

Lâm Tiểu Thanh lắc đầu: "Không. Dù không gặp lại Long Mặc nhưng tôi cũng không thể quên được người đàn ông mà làm cuộc đời tôi xoay chuyển, đảo ngược. Có thể không quên được".

Long Bắc Yến đi vào trên tay cầm lấy bông hồng đỏ giống như trong lễ cưới năm đó, một bông hồng đỏ rực đầy gai nhọn yêu mị quyến rũ. Long Bắc Yến đưa đến trước mặt Lâm Tiểu Thanh: "Tôi đã từng nói cô phải là "đóa hoa hồng gai xinh đẹp đầy nguy hiểm và bí ẩn" đúng chứ ? Lâm Tiểu Thanh, cô có thể khiến một người đàn ông tuyệt tình, máu lạnh như Long Mặc có thể đổ gục thì đó là bản lĩnh của cô đó, cô mãi mãi là đóa hồng đỏ xinh đẹp năm đó".

Lâm Tiểu Thanh khẽ cười nhận lấy đóa hồng đỏ trong tay Long Bắc Yến, cánh hồng phủ một lớp phấn mịn màng nhưng sắc đỏ tuyệt diễm ấy khiến người ta mê người điêu đứng, quả thật rất đẹp.

"Chị dâu cần giúp thay đồ không ? Tôi luôn sẵn sàng phục vụ.

"Không cần đâu, tôi có thể tự làm".

Long Bắc Yến vén lõn tóc vướng víu của Lâm Tiểu Thanh qua bên tai, nói:

"Anh tôi sẽ không làm cô thất vọng đâu".
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện