Edit + Beta: Vịt
Lúc 12h, video đã có lượng view 100 vạn, sáng hôm sau, lượng view đã vượt qua 500 vạn, hơn nữa trên diễn đàn cũng có topic hot về video này.
Hai hot topic song song bay ở trang đầu, một đang thảo luận vụ cướp giật, một cái khác đều đang bàn luận tiểu thịt tươi.
Hơn nữa dần dần mọi người đều đặt ánh mắt trên người tiểu thịt tươi, lớn lên đẹp trai, nhân phẩm tốt, còn biết công phu, bé trai như vậy ai có thể không thích, thế là rối rít hỏi thăm.
Fan cũng rất chịu khó, tối hôm đó liền gửi tư liệu của tiểu thịt tươi tới diễn đàn và trong bình luận video, tỉ mỉ giới thiệu họ thậm chí tên tiểu thịt tươi, chiều cao cân nặng, size giày, còn kèm theo một số ảnh. Netizen không hỏi thăm không biết, hóa ra là tiểu thịt tươi đã debut 5 năm, nhìn trẻ tuổi kỳ thực đã 27.
Nhưng tác phẩm lại rất ít, tin tức lại càng ít tới đáng thương, chỉ có kênh livestream và website chính thức có thể xem, thế là netizen dốc toàn lực ra, lục tung website chính thức có liên quan tới weibo của tiểu thịt tươi một lần, lại đi follow kênh livestream, trong một đêm, đẩy tiểu thịt tươi lên top tìm kiếm.
Thẩm Gia Ngôn sáng sớm vừa dậy, còn chưa mở mắt, đã rầu rĩ.
Tiền trôi khỏi người, tiền thuê nhà, sinh hoạt phí cho gia đình định kỳ, mấy thứ này đều là tiền mặt a, nhưng cậu tháng này lương cơ bản không có, liền phải tiêu tiền trong thẻ, chỉ ra không vào, cậu chịu không nổi a.
Làm sao bây giờ, tiếp tục ở Tân Nguyên khẳng định không phải tốt, cậu suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Trần Tiếu Tiếu.
6h, Trần Tiếu Tiếu còn chưa có tỉnh, bị tiếng chuông đánh thức rất bực mình, kiên nhẫn đối với Thẩm Gia Ngôn biến thẳng mấy phần.
"Cái kia, anh muốn hỏi chút, phòng làm việc của bọn em cụ thể phân chia thế nào?" Lúc ấy Trần Tiếu Tiếu liệt ra rất nhiều điều kiện mê người, nhưng phân chia lại không nói với cậu, Thẩm Gia Ngôn muốn hỏi rõ ràng, cũng dễ làm tính toán.
"Bởi vì anh vẫn thuộc về giai đoạn người mới, tài nguyên dựa vào bọn em cung cấp, cho nên anh với công ty là 2-8."
2-8?? Bòn rút cũng quá độc rồi, Thẩm Gia Ngôn không chịu được. Chỗ Tân Nguyên cộng thêm huấn luyện tiền kỳ của người mới, cùng nghệ sĩ cũng là rút ra 7-3, chờ sau này hot, nghệ sĩ còn có thể cầm phần chính, phòng làm việc của Trần Tiếu Tiếu làm sao bòn rút còn độc hơn cả công ty lớn như Tân Nguyên chứ.
Thẩm Gia Ngôn định giảng đạo lý với cô: "2-8 có chút quá rồi đi......"
Ngữ khí Trần Tiếu Tiếu cường ngạnh: "Em cảm thấy cực kỳ hợp lý, bọn em tập trung tài nguyên ở trên người anh, anh ở Tân Nguyên không được hưởng thụ loại đãi ngộ này, có được tất có mất, trên trời cũng sẽ không có nhân bánh rơi xuống." Thẩm Gia Ngôn cũng không phải là đại già (*) gì, cần nhân khí không có nhân khí, tuổi cũng không nhỏ nữa, cư niên còn cho rằng có thể nói điều kiện với cô.
((*) đại già (già 咖 có nghĩa là cafe): chỉ những người thành công trong lĩnh vực nào đó)
Cô đã đủ nể tình rồi, Thẩm Gia Ngôn nếu như thức thời, thì ngoan ngoãn đừng nói nhảm, nếu không sau này bị Tân Nguyên đá ra, còn không phải tới cầu xin cô.
Thẩm Gia Ngôn thở dài: "Không được thương lượng sao?"
"Không." Ngữ khí không thương lượng rõ ràng.
"Gia Ngôn." Trần Tiếu Tiếu cảm giác mình đã cực kỳ lòng tốt rồi: "Nói thực bọn em không phải là nhất định phải có anh, giới giải trí giống như anh có đống người, em là đang nhớ tình cũ, muốn cho anh một cơ hội, anh cẩn thận quý trọng đi, tốt nhất trong vòng 3 ngày cho em câu trả lời, quá hạn không chờ."
Trần Tiếu Tiếu thẳng thắn cúp điện thoại, nhìn đồng hồ báo thức, 6h10. Phòng làm việc thời gian đi làm co giãn lớn, cô đều là 7h mới rời giường.
Cô một lần nữa nhắm mắt lại, đang định ngủ nướng, điện thoại lại vang lên.
"Gia Ngôn?" Trần Tiếu Tiếu mắt cũng không mở, cho rằng Thẩm Gia Ngôn lại gọi tới, âm thanh có chút bực mình.
Đầu kia một giọng nam trầm thấp kích động nói: "Thẩm Gia Ngôn liên hệ cô?"
Trần Tiếu Tiếu vừa nghe là người đối tác Tiền Châu của cô, âm thanh dịu xuống: "Là tôi đây, tôi tưởng lại là anh ta chứ, đừng nhắc nữa, vừa nãy gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi chuyện hợp đồng. Còn ngại trích phần trăm ít, cũng không xem mình là vị cafe gì, chúng ta có thể ký với anh ta đã rất không tệ, còn ngại 3 ngại 4, gọi dạy dỗ tôi một trận."
"Yên tâm đi, hai hôm nữa anh ta phải cầu tới cửa." Trần Tiếu Tiếu trong lòng đã định, cười nói với Tiền Châu.
"Cầu cái rắm!"
Trần Tiếu Tiếu vẫn đắm chìm trong tự tin không nghĩ tới bị Tiền Châu rống một tiếng, sợ hết hồn, cả người triệt để thanh tỉnh.
Tiền Châu cách điện thoại, hận không thể cho Trần Tiếu Tiếu một cái tát. Thật là thành sự không có bại sự có dư, cơ hội rõ tốt, một giây trước còn đó, một giây sau cứ thế bị Trần Tiếu Tiếu rành rành làm hỏng. Cô ghét bỏ người ta, qua hôm nay xem ai ghét bỏ ai! "Cô tự lên weibo và diễn đàn xem xem, tìm kiếm vụ tiểu thịt tươi đánh cướp!"
Trần Tiếu Tiếu vội vàng đi tìm kiếm, nhưng căn bản không cần tìm, top 1 hot chính là, cô mở ra vừa nhìn, trợn tròn mắt.
Nhân vật chính là top hot, không phải Thẩm Gia Ngôn vừa bị cô dạy dỗ một trận sao. Lúc này weibo được vạn forward cùng với lượng đưa tin gần 100 nghìn khơi lên nhiệt độ rất cao, không còn là nghệ sĩ giáp không ai biết đến. Từng lớp người qua đường biến thành fan, hai hôm trước cô ta xem weibo của Thẩm Gia Ngôn vẫn chỉ có hơn 3 vạn fan, hiện tại đã có hơn 20 vạn, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Trần Tiếu Tiếu thiếu chút nữa quỳ.
Tiếp tục lật diễn đàn, hot topic về Thẩm Gia Ngôn vẫn như cũ bay ở trang đầu, nhìn lượng thảo luận, Trần Tiếu Tiếu thật sự là hối hận không kịp.
Nếu như có thuốc hối hận, cô lập tức nuốt hết một chai.
Cô hối hận a, đừng nói 2-8, 4-6 cũng được a. Vì sao giới giải trí nổi tiếng ít, nhưng vẫn có nhiều người muốn vào như vậy, bởi vì một khi quật khởi, liền thế bất khả đáng. Nhìn Tân Nguyên thì biết, tiền huấn luyện nghệ sĩ chưa bao giờ keo kiệt, chỉ cần có một người hot, thì đủ kiếm không lỗ.
Mặc dù Thẩm Gia Ngôn đường còn dài, nhưng có nhiệt độ, liền có cơ hội, đây đều là chỉ có thể gặp mà không thể cầu, 90% nghệ sĩ giới giải trí nằm mơ cũng muốn.
Nhưng để cô ta làm hỏng rồi.
Không cần Tiền Châu tát cô ta, bản thân cô ta cũng muốn tát mình.
Tiền Châu giận sôi lên: "Hiện tại cô chính là quỳ cầu người ta, phân chia 2-8 người ta cũng không nhất định có thể nhìn cô một cái. Hợp đồng của cậu ấy sắp tới hạn rồi, có đống lớn công ty quản lý muốn ký với cậu ta, loại phòng làm việc nhỏ này của chúng ta ngay cả phần đuôi cũng không xếp hàng được!"
Trần Tiếu Tiếu muốn khóc: "Vậy làm sao giờ hả?"
Cô ta suy nghĩ một lát: "Tôi cảm thấy anh ta vẫn có chút thích tôi, hai bọn tôi vẫn có cơ hội tái hợp."
"Cô cho rằng cô là ai hả!" Tiền Châu bộp một tiếng cúp điện thoại, Trần Tiếu Tiếu thật sự khóc.
Thẩm Gia Ngôn đi ra tàu điện ngầm mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Trần Tiếu Tiếu, điện thoại cậu im lặng không nhìn thấy, nhưng mà cậu cũng không định gọi lại. 2-8 cậu thật sự không chịu được, loại công ty nhỏ ban đầu đã chặt chém như vậy, sau này hơn nửa cũng không có quả ngon để ăn. Vẫn là hảo tụ hảo tán đi, cậu không muốn làm cứng với Trần Tiếu Tiếu, dù sao cũng đã từng thích.
Thẩm Gia Ngôn vừa đến công ty, đã đụng phải Tôn Cường.
Tôn Cường tối hôm qua hưởng thụ một trận, sáng sớm thức dậy còn có chút không biết đông tây nam bắc, nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn không nói tiếng nào đi tới, lập tức chặn người.
"Sao cậu còn có mặt mũi tới đây? Không phải đã nói bảo cậu chuẩn bị phí vi phạm hợp đồng sao?"
"Tôi không nhận được thông báo vi phạm hợp đồng của công ty, tại sao không thể tới?" Nhịn 5 năm, Thẩm Gia Ngôn coi như là triệt để giải phóng, không có cảm giác vỗ mông ngựa với Tôn Cường nữa thật là quá tốt.
Tôn Cường cười lạnh: "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cậu ăn vạ ở đây cũng không ai có thể cứu được cậu, cậu không phải muốn công ty thông báo cậu sao, chờ, hai hôm nữa liền có."
"Không nhọc anh phiền phức."
"Tôi muốn xem xem rời khỏi Tân Nguyên còn có ai dám cần cậu, 5 năm cũng không hot, cậu nhất định là phế vật!" Tôn Cường nhìn thấy Tưởng Duệ, lập tức ngoắc tay: "Tưởng Duệ cậu tới đây, dọn dẹp đồ cho Thẩm sư huynh của cậu, để cậu ta tới từ đâu thì về chỗ đó, Tân Nguyên không nuôi kẻ rảnh rỗi."
Tưởng Duệ chịu khó vỗ mông ngựa, trước kia Tôn Cường chỉ đâu đánh đó, hôm nay lại khác thường không động đậy. Tôn Cường nổi giận: "Nhanh chút đi."
"Anh Tôn." Tưởng Duệ nháy mắt với hắn, "Có lời gì nói cẩn thận mà, mọi người đều là người một nhà." Hắn dứt lời, cực kỳ lấy lòng nhìn Thẩm Gia Ngôn, thay đổi chê cười ngày hôm qua, nồng nhiệt nói: "Anh Thẩm, em mang cafe cho anh, dựa theo khẩu vị anh thích, thêm rất nhiều đường."
Hắn đưa cafe cho Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn nhìn cũng không nhìn, Tưởng Duệ lúng túng cười: "Hôm qua trên người em không thoải mái, giở tính trẻ con, anh Thẩm anh đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với loại nhị bức (*) như em."
(Nhị bức (hay là 2B): ngu ngốc, không đáng tin)
Nhận thức đối với bản thân còn rất chính xác.
Tưởng Duệ tỏ vẻ lấy lòng Thẩm Gia Ngôn, không thèm nhìn Tôn Cường, Tôn Cường nổi cáu: "Con mẹ nó cậu không nghe thấy tôi nói chuyện sao? Đầu bị lừa đá rồi, lẳng lơ cái đéo gì với tên vô dụng như cậu ta chứ!"
Mắt Tưởng Duệ đều sắp chớp mù: "Anh Thẩm rất lợi hại, biết công phu, có thể tay không quật ngã lưu manh đấy."
"Lưu manh cái con mẹ mày." Tôn Cường rượu còn chưa tỉnh hoàn toàn, theo bản năng kích động, nghiến răng nghiến lợi đá về phía Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn trốn rất nhanh, Tôn Cường không đứng vững ngã như chó ăn cớt (*), chóp mũi gõ trên một đôi giày da.
((*) "ngã như chó ăn cớt" hay Việt Nam mình gọi là ngã sml ý =)))) cơ mà t thấy để theo dân mạng Trung nghe hay hơn nên để nguyên =)))))
"Mạnh, Mạnh ca." Tôn Cường giương mắt vừa nhìn, vội vàng dùng cả tay chân bò dậy. Mạnh Giản Minh là người đại diện lai lịch già nhất của Tân Nguyên, cũng là đứng đầu tất cả người đại diện bọn họ, trong tay dẫn theo cũng là nghệ sĩ đại bài, không ai dám ở trước mặt hắn làm loạn.
Mạnh Giản Minh không phản ứng Tôn Cường, trực tiếp đi về phía Thẩm Gia Ngôn: "Tạ tổng ở phòng làm việc chờ cậu, muốn bàn với cậu chuyện gia hạn."
Tôn Cường kinh ngạc, "Mạnh, Mạnh ca, Thẩm Gia Ngôn không phải sắp bị đuổi rồi sao?"
Tưởng Duệ âm thầm đụng hắn một cái, nhẹ nhàng nói: "Anh Tôn, Thẩm Gia Ngôn hot rồi." Hắn đưa di động cho Tôn Cường xem: "Chuyện Thẩm Gia Ngôn thấy việc nghĩa hăng hái làm ở trên mạng truyền ra, video đều sắp có 1 vạn click rồi, top tìm kiếm cũng lên, giải trí weibo Big V (*) cũng đã đăng video."
((*) big V trên weibo chỉ những người quan trọng, tầm cỡ)
Tôn Cường vừa nhìn, thiếu chút nữa bất tỉnh, mở video ra, tiểu thịt tươi bên trong không phải chính là Thẩm Gia Ngôn!
Bên dưới hơn vạn comment forward khen giống như tát vào mặt hắn, Tôn Cường sợ tới tay đều run, say rượu biến mất tiêu, sau khi triệt để tỉnh táo, thiếu chút nữa quỳ xuống.
"Gia, Gia Ngôn." Tôn Cường lúng ta lúng túng gọi một tiếng, đáng tiếc Thẩm Gia Ngôn đã đi rồi, không nghe thấy hắn nói gì, bất quá cho dù nghe được, cũng sẽ không phản ứng đến hắn.
Thẩm Gia Ngôn đi theo Mạnh Giản Minh lên lầu, dọc đường đi nghe nói chuyện phát sinh tối qua, lên mạng vừa nhìn, cũng bị chấn động. Cậu không thể tin nhìn lượng đưa tin gần 100 ngàn, suýt nữa cho rằng mình hoa mắt, thật sự nằm mơ cũng không nghĩ đến, cơ hội thuộc về mình vậy mà là một trận ngoài ý muốn như vậy, nhân sinh thật là không tưởng tượng nổi.
Thẩm Gia Ngôn vào phòng làm việc, Tạ Kế Hiên đang ở bên trong chờ cậu. Tổng tài tây trang thẳng thớm cực kỳ anh tuấn đẹp trai, trời nắng nóng còn mặc 3 lớp, Thẩm Gia Ngôn nhìn đã ra mồ hôi, lúc ngồi xuống đối diện bàn làm việc, hình như ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt.
Mùi nước hoa này......
Thẩm Gia Ngôn liều mạng nhẫn nhịn, chịu đựng chịu đựng, rốt cục không chịu được, đứng dậy lao ra phòng làm việc, chạy như điên tới phòng vệ sinh, đối diện bồn cầu liền ói.
Lúc 12h, video đã có lượng view 100 vạn, sáng hôm sau, lượng view đã vượt qua 500 vạn, hơn nữa trên diễn đàn cũng có topic hot về video này.
Hai hot topic song song bay ở trang đầu, một đang thảo luận vụ cướp giật, một cái khác đều đang bàn luận tiểu thịt tươi.
Hơn nữa dần dần mọi người đều đặt ánh mắt trên người tiểu thịt tươi, lớn lên đẹp trai, nhân phẩm tốt, còn biết công phu, bé trai như vậy ai có thể không thích, thế là rối rít hỏi thăm.
Fan cũng rất chịu khó, tối hôm đó liền gửi tư liệu của tiểu thịt tươi tới diễn đàn và trong bình luận video, tỉ mỉ giới thiệu họ thậm chí tên tiểu thịt tươi, chiều cao cân nặng, size giày, còn kèm theo một số ảnh. Netizen không hỏi thăm không biết, hóa ra là tiểu thịt tươi đã debut 5 năm, nhìn trẻ tuổi kỳ thực đã 27.
Nhưng tác phẩm lại rất ít, tin tức lại càng ít tới đáng thương, chỉ có kênh livestream và website chính thức có thể xem, thế là netizen dốc toàn lực ra, lục tung website chính thức có liên quan tới weibo của tiểu thịt tươi một lần, lại đi follow kênh livestream, trong một đêm, đẩy tiểu thịt tươi lên top tìm kiếm.
Thẩm Gia Ngôn sáng sớm vừa dậy, còn chưa mở mắt, đã rầu rĩ.
Tiền trôi khỏi người, tiền thuê nhà, sinh hoạt phí cho gia đình định kỳ, mấy thứ này đều là tiền mặt a, nhưng cậu tháng này lương cơ bản không có, liền phải tiêu tiền trong thẻ, chỉ ra không vào, cậu chịu không nổi a.
Làm sao bây giờ, tiếp tục ở Tân Nguyên khẳng định không phải tốt, cậu suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Trần Tiếu Tiếu.
6h, Trần Tiếu Tiếu còn chưa có tỉnh, bị tiếng chuông đánh thức rất bực mình, kiên nhẫn đối với Thẩm Gia Ngôn biến thẳng mấy phần.
"Cái kia, anh muốn hỏi chút, phòng làm việc của bọn em cụ thể phân chia thế nào?" Lúc ấy Trần Tiếu Tiếu liệt ra rất nhiều điều kiện mê người, nhưng phân chia lại không nói với cậu, Thẩm Gia Ngôn muốn hỏi rõ ràng, cũng dễ làm tính toán.
"Bởi vì anh vẫn thuộc về giai đoạn người mới, tài nguyên dựa vào bọn em cung cấp, cho nên anh với công ty là 2-8."
2-8?? Bòn rút cũng quá độc rồi, Thẩm Gia Ngôn không chịu được. Chỗ Tân Nguyên cộng thêm huấn luyện tiền kỳ của người mới, cùng nghệ sĩ cũng là rút ra 7-3, chờ sau này hot, nghệ sĩ còn có thể cầm phần chính, phòng làm việc của Trần Tiếu Tiếu làm sao bòn rút còn độc hơn cả công ty lớn như Tân Nguyên chứ.
Thẩm Gia Ngôn định giảng đạo lý với cô: "2-8 có chút quá rồi đi......"
Ngữ khí Trần Tiếu Tiếu cường ngạnh: "Em cảm thấy cực kỳ hợp lý, bọn em tập trung tài nguyên ở trên người anh, anh ở Tân Nguyên không được hưởng thụ loại đãi ngộ này, có được tất có mất, trên trời cũng sẽ không có nhân bánh rơi xuống." Thẩm Gia Ngôn cũng không phải là đại già (*) gì, cần nhân khí không có nhân khí, tuổi cũng không nhỏ nữa, cư niên còn cho rằng có thể nói điều kiện với cô.
((*) đại già (già 咖 có nghĩa là cafe): chỉ những người thành công trong lĩnh vực nào đó)
Cô đã đủ nể tình rồi, Thẩm Gia Ngôn nếu như thức thời, thì ngoan ngoãn đừng nói nhảm, nếu không sau này bị Tân Nguyên đá ra, còn không phải tới cầu xin cô.
Thẩm Gia Ngôn thở dài: "Không được thương lượng sao?"
"Không." Ngữ khí không thương lượng rõ ràng.
"Gia Ngôn." Trần Tiếu Tiếu cảm giác mình đã cực kỳ lòng tốt rồi: "Nói thực bọn em không phải là nhất định phải có anh, giới giải trí giống như anh có đống người, em là đang nhớ tình cũ, muốn cho anh một cơ hội, anh cẩn thận quý trọng đi, tốt nhất trong vòng 3 ngày cho em câu trả lời, quá hạn không chờ."
Trần Tiếu Tiếu thẳng thắn cúp điện thoại, nhìn đồng hồ báo thức, 6h10. Phòng làm việc thời gian đi làm co giãn lớn, cô đều là 7h mới rời giường.
Cô một lần nữa nhắm mắt lại, đang định ngủ nướng, điện thoại lại vang lên.
"Gia Ngôn?" Trần Tiếu Tiếu mắt cũng không mở, cho rằng Thẩm Gia Ngôn lại gọi tới, âm thanh có chút bực mình.
Đầu kia một giọng nam trầm thấp kích động nói: "Thẩm Gia Ngôn liên hệ cô?"
Trần Tiếu Tiếu vừa nghe là người đối tác Tiền Châu của cô, âm thanh dịu xuống: "Là tôi đây, tôi tưởng lại là anh ta chứ, đừng nhắc nữa, vừa nãy gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi chuyện hợp đồng. Còn ngại trích phần trăm ít, cũng không xem mình là vị cafe gì, chúng ta có thể ký với anh ta đã rất không tệ, còn ngại 3 ngại 4, gọi dạy dỗ tôi một trận."
"Yên tâm đi, hai hôm nữa anh ta phải cầu tới cửa." Trần Tiếu Tiếu trong lòng đã định, cười nói với Tiền Châu.
"Cầu cái rắm!"
Trần Tiếu Tiếu vẫn đắm chìm trong tự tin không nghĩ tới bị Tiền Châu rống một tiếng, sợ hết hồn, cả người triệt để thanh tỉnh.
Tiền Châu cách điện thoại, hận không thể cho Trần Tiếu Tiếu một cái tát. Thật là thành sự không có bại sự có dư, cơ hội rõ tốt, một giây trước còn đó, một giây sau cứ thế bị Trần Tiếu Tiếu rành rành làm hỏng. Cô ghét bỏ người ta, qua hôm nay xem ai ghét bỏ ai! "Cô tự lên weibo và diễn đàn xem xem, tìm kiếm vụ tiểu thịt tươi đánh cướp!"
Trần Tiếu Tiếu vội vàng đi tìm kiếm, nhưng căn bản không cần tìm, top 1 hot chính là, cô mở ra vừa nhìn, trợn tròn mắt.
Nhân vật chính là top hot, không phải Thẩm Gia Ngôn vừa bị cô dạy dỗ một trận sao. Lúc này weibo được vạn forward cùng với lượng đưa tin gần 100 nghìn khơi lên nhiệt độ rất cao, không còn là nghệ sĩ giáp không ai biết đến. Từng lớp người qua đường biến thành fan, hai hôm trước cô ta xem weibo của Thẩm Gia Ngôn vẫn chỉ có hơn 3 vạn fan, hiện tại đã có hơn 20 vạn, hơn nữa còn đang không ngừng tăng lên.
Trần Tiếu Tiếu thiếu chút nữa quỳ.
Tiếp tục lật diễn đàn, hot topic về Thẩm Gia Ngôn vẫn như cũ bay ở trang đầu, nhìn lượng thảo luận, Trần Tiếu Tiếu thật sự là hối hận không kịp.
Nếu như có thuốc hối hận, cô lập tức nuốt hết một chai.
Cô hối hận a, đừng nói 2-8, 4-6 cũng được a. Vì sao giới giải trí nổi tiếng ít, nhưng vẫn có nhiều người muốn vào như vậy, bởi vì một khi quật khởi, liền thế bất khả đáng. Nhìn Tân Nguyên thì biết, tiền huấn luyện nghệ sĩ chưa bao giờ keo kiệt, chỉ cần có một người hot, thì đủ kiếm không lỗ.
Mặc dù Thẩm Gia Ngôn đường còn dài, nhưng có nhiệt độ, liền có cơ hội, đây đều là chỉ có thể gặp mà không thể cầu, 90% nghệ sĩ giới giải trí nằm mơ cũng muốn.
Nhưng để cô ta làm hỏng rồi.
Không cần Tiền Châu tát cô ta, bản thân cô ta cũng muốn tát mình.
Tiền Châu giận sôi lên: "Hiện tại cô chính là quỳ cầu người ta, phân chia 2-8 người ta cũng không nhất định có thể nhìn cô một cái. Hợp đồng của cậu ấy sắp tới hạn rồi, có đống lớn công ty quản lý muốn ký với cậu ta, loại phòng làm việc nhỏ này của chúng ta ngay cả phần đuôi cũng không xếp hàng được!"
Trần Tiếu Tiếu muốn khóc: "Vậy làm sao giờ hả?"
Cô ta suy nghĩ một lát: "Tôi cảm thấy anh ta vẫn có chút thích tôi, hai bọn tôi vẫn có cơ hội tái hợp."
"Cô cho rằng cô là ai hả!" Tiền Châu bộp một tiếng cúp điện thoại, Trần Tiếu Tiếu thật sự khóc.
Thẩm Gia Ngôn đi ra tàu điện ngầm mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Trần Tiếu Tiếu, điện thoại cậu im lặng không nhìn thấy, nhưng mà cậu cũng không định gọi lại. 2-8 cậu thật sự không chịu được, loại công ty nhỏ ban đầu đã chặt chém như vậy, sau này hơn nửa cũng không có quả ngon để ăn. Vẫn là hảo tụ hảo tán đi, cậu không muốn làm cứng với Trần Tiếu Tiếu, dù sao cũng đã từng thích.
Thẩm Gia Ngôn vừa đến công ty, đã đụng phải Tôn Cường.
Tôn Cường tối hôm qua hưởng thụ một trận, sáng sớm thức dậy còn có chút không biết đông tây nam bắc, nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn không nói tiếng nào đi tới, lập tức chặn người.
"Sao cậu còn có mặt mũi tới đây? Không phải đã nói bảo cậu chuẩn bị phí vi phạm hợp đồng sao?"
"Tôi không nhận được thông báo vi phạm hợp đồng của công ty, tại sao không thể tới?" Nhịn 5 năm, Thẩm Gia Ngôn coi như là triệt để giải phóng, không có cảm giác vỗ mông ngựa với Tôn Cường nữa thật là quá tốt.
Tôn Cường cười lạnh: "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cậu ăn vạ ở đây cũng không ai có thể cứu được cậu, cậu không phải muốn công ty thông báo cậu sao, chờ, hai hôm nữa liền có."
"Không nhọc anh phiền phức."
"Tôi muốn xem xem rời khỏi Tân Nguyên còn có ai dám cần cậu, 5 năm cũng không hot, cậu nhất định là phế vật!" Tôn Cường nhìn thấy Tưởng Duệ, lập tức ngoắc tay: "Tưởng Duệ cậu tới đây, dọn dẹp đồ cho Thẩm sư huynh của cậu, để cậu ta tới từ đâu thì về chỗ đó, Tân Nguyên không nuôi kẻ rảnh rỗi."
Tưởng Duệ chịu khó vỗ mông ngựa, trước kia Tôn Cường chỉ đâu đánh đó, hôm nay lại khác thường không động đậy. Tôn Cường nổi giận: "Nhanh chút đi."
"Anh Tôn." Tưởng Duệ nháy mắt với hắn, "Có lời gì nói cẩn thận mà, mọi người đều là người một nhà." Hắn dứt lời, cực kỳ lấy lòng nhìn Thẩm Gia Ngôn, thay đổi chê cười ngày hôm qua, nồng nhiệt nói: "Anh Thẩm, em mang cafe cho anh, dựa theo khẩu vị anh thích, thêm rất nhiều đường."
Hắn đưa cafe cho Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn nhìn cũng không nhìn, Tưởng Duệ lúng túng cười: "Hôm qua trên người em không thoải mái, giở tính trẻ con, anh Thẩm anh đại nhân có đại lượng, đừng chấp nhặt với loại nhị bức (*) như em."
(Nhị bức (hay là 2B): ngu ngốc, không đáng tin)
Nhận thức đối với bản thân còn rất chính xác.
Tưởng Duệ tỏ vẻ lấy lòng Thẩm Gia Ngôn, không thèm nhìn Tôn Cường, Tôn Cường nổi cáu: "Con mẹ nó cậu không nghe thấy tôi nói chuyện sao? Đầu bị lừa đá rồi, lẳng lơ cái đéo gì với tên vô dụng như cậu ta chứ!"
Mắt Tưởng Duệ đều sắp chớp mù: "Anh Thẩm rất lợi hại, biết công phu, có thể tay không quật ngã lưu manh đấy."
"Lưu manh cái con mẹ mày." Tôn Cường rượu còn chưa tỉnh hoàn toàn, theo bản năng kích động, nghiến răng nghiến lợi đá về phía Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn trốn rất nhanh, Tôn Cường không đứng vững ngã như chó ăn cớt (*), chóp mũi gõ trên một đôi giày da.
((*) "ngã như chó ăn cớt" hay Việt Nam mình gọi là ngã sml ý =)))) cơ mà t thấy để theo dân mạng Trung nghe hay hơn nên để nguyên =)))))
"Mạnh, Mạnh ca." Tôn Cường giương mắt vừa nhìn, vội vàng dùng cả tay chân bò dậy. Mạnh Giản Minh là người đại diện lai lịch già nhất của Tân Nguyên, cũng là đứng đầu tất cả người đại diện bọn họ, trong tay dẫn theo cũng là nghệ sĩ đại bài, không ai dám ở trước mặt hắn làm loạn.
Mạnh Giản Minh không phản ứng Tôn Cường, trực tiếp đi về phía Thẩm Gia Ngôn: "Tạ tổng ở phòng làm việc chờ cậu, muốn bàn với cậu chuyện gia hạn."
Tôn Cường kinh ngạc, "Mạnh, Mạnh ca, Thẩm Gia Ngôn không phải sắp bị đuổi rồi sao?"
Tưởng Duệ âm thầm đụng hắn một cái, nhẹ nhàng nói: "Anh Tôn, Thẩm Gia Ngôn hot rồi." Hắn đưa di động cho Tôn Cường xem: "Chuyện Thẩm Gia Ngôn thấy việc nghĩa hăng hái làm ở trên mạng truyền ra, video đều sắp có 1 vạn click rồi, top tìm kiếm cũng lên, giải trí weibo Big V (*) cũng đã đăng video."
((*) big V trên weibo chỉ những người quan trọng, tầm cỡ)
Tôn Cường vừa nhìn, thiếu chút nữa bất tỉnh, mở video ra, tiểu thịt tươi bên trong không phải chính là Thẩm Gia Ngôn!
Bên dưới hơn vạn comment forward khen giống như tát vào mặt hắn, Tôn Cường sợ tới tay đều run, say rượu biến mất tiêu, sau khi triệt để tỉnh táo, thiếu chút nữa quỳ xuống.
"Gia, Gia Ngôn." Tôn Cường lúng ta lúng túng gọi một tiếng, đáng tiếc Thẩm Gia Ngôn đã đi rồi, không nghe thấy hắn nói gì, bất quá cho dù nghe được, cũng sẽ không phản ứng đến hắn.
Thẩm Gia Ngôn đi theo Mạnh Giản Minh lên lầu, dọc đường đi nghe nói chuyện phát sinh tối qua, lên mạng vừa nhìn, cũng bị chấn động. Cậu không thể tin nhìn lượng đưa tin gần 100 ngàn, suýt nữa cho rằng mình hoa mắt, thật sự nằm mơ cũng không nghĩ đến, cơ hội thuộc về mình vậy mà là một trận ngoài ý muốn như vậy, nhân sinh thật là không tưởng tượng nổi.
Thẩm Gia Ngôn vào phòng làm việc, Tạ Kế Hiên đang ở bên trong chờ cậu. Tổng tài tây trang thẳng thớm cực kỳ anh tuấn đẹp trai, trời nắng nóng còn mặc 3 lớp, Thẩm Gia Ngôn nhìn đã ra mồ hôi, lúc ngồi xuống đối diện bàn làm việc, hình như ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt.
Mùi nước hoa này......
Thẩm Gia Ngôn liều mạng nhẫn nhịn, chịu đựng chịu đựng, rốt cục không chịu được, đứng dậy lao ra phòng làm việc, chạy như điên tới phòng vệ sinh, đối diện bồn cầu liền ói.
Danh sách chương