Cuối cùng cả nhóm thống nhất với nhau lấy ngày 20 tháng 2 để tổ chức sinh nhật cho cả Trần Nhân và anh.
Thảo Ngân, Thúy Hạ, Ngọc Liên và em cùng đi nhà sách để lựa quà tặng cho anh và Trần Nhân.
Em chọn hai món quà một quả cầu tuyết và một cái chuông gió hình ngôi nhà gỗ. Lúc gói quà Thảo Ngân và em lại cùng ngạc nhiên vì lựa chọn quà tặng cho Trần Nhân giống nhau, Thảo Ngân kêu lên “ Ê Thi Yến sao tao với mày thần giao cách cảm quá vậy đã chia nhau ra đi rồi mà vẫn lựa đồ giống nhau hahaha”.
Em gật đầu “ Uhm nhưng khác màu khác kiểu mà với lại Trần Nhân cũng rất là thích mấy cái chuông gió, một cái ổng treo ở cửa sổ một cái treo ở cửa chính của được mà hihihi…”.
Thảo Ngân liền giơ ngón tay cái lên tán dương em “ Hay lắm hihi”.
Ngọc Liên hỏi em “ Thi Yến vậy là quả cầu tuyết đó tặng cho Thế Phương hả?”.
Em đắn đo nhưng vẫn gật đầu “ Chắc có lẽ vậy hihi”.
Lúc đi về, một mình em ghé qua cửa hàng bán bút máy, lựa chọn cả buổi trời mới chấm được cây bút máy Picasso 933FB. Cây bút nhìn cũng khá là đẹp nắp bút có hình trụ, cài bút được mạ vàng và chạm khắc trang trí làm nổi bật ba chiều của chiếc bút, thể hiện sự năng động và một phong cách khác biệt, thân bút được sơn mài bóng hai lớp có khả năng chống ăn mòn và oxi hóa tốt, đặc biệt ngòi bút mạ vàng với những nét khắc hoạ tiết đặc trưng của trường phái Picasso. Em hy vọng anh sẽ dùng cây bút này để viết ra những con chữ thật đẹp và sử dụng nó vào những lúc quan trọng chẳng hạn như làm kiểm tra hoặc là làm bài thi. Bởi vì sinh nhật của anh là ngày đặc biệt nên em cũng ích kỷ một chút bày tỏ luôn tình cảm của mình, ở cuối tấm thiệp viết lời chúc mừng sinh nhật anh em đã viết “ SMILY” thay cho chữ ký của mình và từ này mang thông điệp mà em muốn nói với anh nhưng có lẽ anh sẽ không bao giờ hiểu được ý nghĩ của từ “ SMILY” mà em viết.
Mọi người thống nhất là sẽ tặng quà cho cả hai vào ngày 20 tháng 2 nhưng em nghĩ vào đúng ngày sinh nhật mà nhận được quà từ bạn bè chắc hẳn sẽ vui hơn nên đã tặng quà đúng ngày sinh nhật của Trần Nhân.
Ngày 14 tháng 2 lúc tan học em xuống chỗ giữ xe sớm hơn mọi người, lúc anh dắt xe ra em đã bước tới đưa quà cho anh “ Thế Phương sinh nhật vui vẻ nha”.
Anh nhìn em bằng ánh mắt lạ lẫm ngạc nhiên, vừa lúc đó em vô tình nhìn thấy bạn lớp trưởng lớp bên cạnh cầm cuốn sổ đầu bài đi ngang qua nên vội hốt hoảng kêu lên “ Thôi chết lúc nãy nói là đi nộp sổ đầu bài giùm lớp trưởng mà quên mất rồi” em vội để cái hộp quà vào giỏ xe của anh rồi chạy lên lớp.
Buổi tối, về nhà em nhận được tin nhắn của anh gửi tới[Cảm ơn món quà sinh nhật sớm của Thi Yến nha hồi chiều bạn chạy đi vội quá nên tôi không kịp nói lời cảm ơn].
Em ngồi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đọc đi đọc lại cái tin nhắn ấy hơn chục lần rồi cau mày nghĩ “ Sinh nhật sớm là sao ta rõ ràng hôm nay là ngày 14 tháng 2 cơ mà”.
Chần chừ mãi cuối cùng em bấm số rồi gọi điện cho anh để hỏi cho ra lẽ.
Anh bắt máy “ Alô tôi nghe nè”.
“ Thế Phương nói sinh nhật sớm là sao rõ ràng hôm này là ngày 14 tháng 2 đúng ngày sinh nhật của bạn mà”.
Em nghe thấy tiếng cười của anh vang lên phía đầu dây bên kia “ Ai nói với bạn sinh nhật tôi là 14 tháng 2 vậy hả??”.
“ Trần Nhân nói như vậy tôi tin Trần Nhân không có gạt tôi đâu”.
Tiếng cười của anh lại vang lên “ Hahaha thằng Nhân nó não cá vàng vậy mà Yến cũng nghe sao…sinh nhật của tôi là ngày 22 tháng 2 chứ không phải 14 tháng 2 đâu nha”.
Em muốn đập đầu vào tường chết cho rồi “ Xin…lỗi…tôi thật sự không biết”.
“ Có gì đâu bạn tặng cũng đúng ngày đó chứ…xem như là quà Valentine cũng không tệ hihihi”.
Em vội lúng túng gào lên“ Không…không phải vậy đâu là quà sinh nhật sớm mới đúng”.
“Ừ dù là quà Valentine hay quà sinh nhật sớm cũng đều cảm ơn được chưa hihihi”.
Hôm sau, đi học vừa gặp Trần Nhân em đã nhéo mũi Trần Nhân một cái thật đau.
Nhân trưng ra vẻ mặt vô tội rồi ngu ngơ hỏi “ Ơ hay sao hôm nay Thi Yến cũng bạo lực y như Thảo Ngân á”.
Em nhíu mày rồi nói “ Ông hay quá ha sinh nhật của Thế Phương là ngày 22 tháng 2 mà ông lại dám nói là ngày 14 tháng 2 làm tôi tặng quà bị hớ, ông có biết là ngại lắm không hả?”.
Trần Nhân như nghĩ ra chuyện gì đó liền kêu lên “ Á chết rồi tôi nhầm sinh nhật của Nguyên Đăng mới là 14 tháng 2 hihi sorry Thi Yến nha”.
Em giở trò trẻ con ăn vạ “ Không chịu đâu bắt đền mấy người đó “.
Thảo Ngân, Thúy Hạ, Ngọc Liên và em cùng đi nhà sách để lựa quà tặng cho anh và Trần Nhân.
Em chọn hai món quà một quả cầu tuyết và một cái chuông gió hình ngôi nhà gỗ. Lúc gói quà Thảo Ngân và em lại cùng ngạc nhiên vì lựa chọn quà tặng cho Trần Nhân giống nhau, Thảo Ngân kêu lên “ Ê Thi Yến sao tao với mày thần giao cách cảm quá vậy đã chia nhau ra đi rồi mà vẫn lựa đồ giống nhau hahaha”.
Em gật đầu “ Uhm nhưng khác màu khác kiểu mà với lại Trần Nhân cũng rất là thích mấy cái chuông gió, một cái ổng treo ở cửa sổ một cái treo ở cửa chính của được mà hihihi…”.
Thảo Ngân liền giơ ngón tay cái lên tán dương em “ Hay lắm hihi”.
Ngọc Liên hỏi em “ Thi Yến vậy là quả cầu tuyết đó tặng cho Thế Phương hả?”.
Em đắn đo nhưng vẫn gật đầu “ Chắc có lẽ vậy hihi”.
Lúc đi về, một mình em ghé qua cửa hàng bán bút máy, lựa chọn cả buổi trời mới chấm được cây bút máy Picasso 933FB. Cây bút nhìn cũng khá là đẹp nắp bút có hình trụ, cài bút được mạ vàng và chạm khắc trang trí làm nổi bật ba chiều của chiếc bút, thể hiện sự năng động và một phong cách khác biệt, thân bút được sơn mài bóng hai lớp có khả năng chống ăn mòn và oxi hóa tốt, đặc biệt ngòi bút mạ vàng với những nét khắc hoạ tiết đặc trưng của trường phái Picasso. Em hy vọng anh sẽ dùng cây bút này để viết ra những con chữ thật đẹp và sử dụng nó vào những lúc quan trọng chẳng hạn như làm kiểm tra hoặc là làm bài thi. Bởi vì sinh nhật của anh là ngày đặc biệt nên em cũng ích kỷ một chút bày tỏ luôn tình cảm của mình, ở cuối tấm thiệp viết lời chúc mừng sinh nhật anh em đã viết “ SMILY” thay cho chữ ký của mình và từ này mang thông điệp mà em muốn nói với anh nhưng có lẽ anh sẽ không bao giờ hiểu được ý nghĩ của từ “ SMILY” mà em viết.
Mọi người thống nhất là sẽ tặng quà cho cả hai vào ngày 20 tháng 2 nhưng em nghĩ vào đúng ngày sinh nhật mà nhận được quà từ bạn bè chắc hẳn sẽ vui hơn nên đã tặng quà đúng ngày sinh nhật của Trần Nhân.
Ngày 14 tháng 2 lúc tan học em xuống chỗ giữ xe sớm hơn mọi người, lúc anh dắt xe ra em đã bước tới đưa quà cho anh “ Thế Phương sinh nhật vui vẻ nha”.
Anh nhìn em bằng ánh mắt lạ lẫm ngạc nhiên, vừa lúc đó em vô tình nhìn thấy bạn lớp trưởng lớp bên cạnh cầm cuốn sổ đầu bài đi ngang qua nên vội hốt hoảng kêu lên “ Thôi chết lúc nãy nói là đi nộp sổ đầu bài giùm lớp trưởng mà quên mất rồi” em vội để cái hộp quà vào giỏ xe của anh rồi chạy lên lớp.
Buổi tối, về nhà em nhận được tin nhắn của anh gửi tới[Cảm ơn món quà sinh nhật sớm của Thi Yến nha hồi chiều bạn chạy đi vội quá nên tôi không kịp nói lời cảm ơn].
Em ngồi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đọc đi đọc lại cái tin nhắn ấy hơn chục lần rồi cau mày nghĩ “ Sinh nhật sớm là sao ta rõ ràng hôm nay là ngày 14 tháng 2 cơ mà”.
Chần chừ mãi cuối cùng em bấm số rồi gọi điện cho anh để hỏi cho ra lẽ.
Anh bắt máy “ Alô tôi nghe nè”.
“ Thế Phương nói sinh nhật sớm là sao rõ ràng hôm này là ngày 14 tháng 2 đúng ngày sinh nhật của bạn mà”.
Em nghe thấy tiếng cười của anh vang lên phía đầu dây bên kia “ Ai nói với bạn sinh nhật tôi là 14 tháng 2 vậy hả??”.
“ Trần Nhân nói như vậy tôi tin Trần Nhân không có gạt tôi đâu”.
Tiếng cười của anh lại vang lên “ Hahaha thằng Nhân nó não cá vàng vậy mà Yến cũng nghe sao…sinh nhật của tôi là ngày 22 tháng 2 chứ không phải 14 tháng 2 đâu nha”.
Em muốn đập đầu vào tường chết cho rồi “ Xin…lỗi…tôi thật sự không biết”.
“ Có gì đâu bạn tặng cũng đúng ngày đó chứ…xem như là quà Valentine cũng không tệ hihihi”.
Em vội lúng túng gào lên“ Không…không phải vậy đâu là quà sinh nhật sớm mới đúng”.
“Ừ dù là quà Valentine hay quà sinh nhật sớm cũng đều cảm ơn được chưa hihihi”.
Hôm sau, đi học vừa gặp Trần Nhân em đã nhéo mũi Trần Nhân một cái thật đau.
Nhân trưng ra vẻ mặt vô tội rồi ngu ngơ hỏi “ Ơ hay sao hôm nay Thi Yến cũng bạo lực y như Thảo Ngân á”.
Em nhíu mày rồi nói “ Ông hay quá ha sinh nhật của Thế Phương là ngày 22 tháng 2 mà ông lại dám nói là ngày 14 tháng 2 làm tôi tặng quà bị hớ, ông có biết là ngại lắm không hả?”.
Trần Nhân như nghĩ ra chuyện gì đó liền kêu lên “ Á chết rồi tôi nhầm sinh nhật của Nguyên Đăng mới là 14 tháng 2 hihi sorry Thi Yến nha”.
Em giở trò trẻ con ăn vạ “ Không chịu đâu bắt đền mấy người đó “.
Danh sách chương