Bây giờ, người đến ma quỷ cũng phải sợ trong miệng của bọn họ đang nghiên cứu báo cáo khám nghiệm tử thi rồi.

Vẫn chưa có báo cáo của nạn nhân thứ tư, bây giờ Hạ Thần Phong đang xem báo cáo khám nghiệm tử thi của ba nạn nhân trước đó. Anh cảm thấy, nếu hung thủ giết người thứ tư cũng là kẻ đã giết ba người trước đó, vậy thì có lẽ nguyên nhân cái chết và thủ đoạn gây cũng không khác nhau lắm.

Nguyên nhân cái chết của nạn nhân số một đến nạn nhân số ba đều giống nhau, là do bị một con dao cắt đứt cổ họng, động mạch chủ chảy máu, khí quản cũng bị cũng bị cắt rời. Giây phút nạn nhân chết rất đau đớn, hai mắt đều trợn trừng, mà điều quan trọng nhất là hung thủ đều nhét con búp bê Barbie vào trong bụng các nạn nhân.

Những con búp bê Barbie này đều có một điểm chung là đều mặc váy màu xanh lam, đều này có nghĩa là gì? Hạ Thần Phong nhìn thời gian tử vong, về cơ bản là nằm trong khoảng từ một giờ đến ba giờ sáng. Lúc này xe taxi vốn dĩ đã ít rồi, hành khách còn ít hơn, nạn nhận đều là những người có độ tuổi từ hai lăm đến ba mươi, hoặc là những tài xế có dáng người cao lớn. Vậy, hung thủ lấy mạng của nạn nhân chỉ trong một đòn thế nào?

Điểm đáng nghi bây giờ là tại sao mục tiêu phạm tội của hung thủ lại là tài xế taxi, việc này nhất định là có nguyên nhân gì đó.

Chỉ xem xét phạm vi cùng xuất hiện của những nạn nhân này, ngoài việc đều là tài xế taxi ra thì họ không có điểm giống nhau nào nữa. Cho dù là làm việc ở trong cùng một công ty thì quỹ đạo sống của bọn họ không hề giống nhau.

Hạ Thần Phong quay người nhìn Lục Dao đang nghiên cứu ảnh ở bên cạnh, “Em đã phát hiện ra điều gì chưa?”

Lục Dao khẽ lắc đầu, “Chỉ nhìn những cái tên này và ảnh này thôi thì tạm thời không thể nhìn ra nội dung gì, tướng mạo của người sau khi chết và khi còn sống có sự chênh lệch rất lớn. Còn nữa, ngày sinh của họ cũng rất thường gặp, em cũng rất khó phán đoán.”

Lục Dao nhìn thông tin của nạn nhân kia, “Nhưng mà…”

Lúc này Phùng Phàm cũng đi vào, nghe thấy câu “Nhưng mà…” Lục Dao vừa thốt ra.

“Nhưng mà gì?”

Lục Dao liếc nhìn người đang đứng ở một bên đang nhìn cô với vẻ cực kỳ tò mò, “Người này hơi kỳ lạ.”

Lục Dao đang nhắc đến nạn nhân thứ ba, nạn nhân thứ ba chết vào ba ngày trước Tết, tên là Chu Thần, năm nay bốn mươi ba tuổi, đã lái taxi ở thành phố Bắc gần hai mươi năm, có thể coi là tài xế lâu năm thật sự.

“Người này kỳ lạ ở chỗ nào?”

Phùng Phàm đã điều tra nạn nhân nhưng không phát hiện ra chỗ nào đặc biệt. Chu Thần là một tài xế taxi rất bình thường, điều khác biệt duy nhất có thể là ông là một người độc thân, đến bây giờ vẫn không có con, trong nhà chỉ có một người bố tuổi cao sức yếu.

Bây giờ Lục Dao vẫn không rõ người này kỳ lạ ở đâu, cô chỉ có thể nói sinh thần và tướng mạo của người này không phù hợp với nhau chút nào, giống như là chữ vốn dĩ đã viết xong lại bị người khác dùng bút xóa xóa đi rồi điền lại một lần nữa, tuy nó thể hiện thông tin sau này nhưng dù sao thì cũng có chút dấu vết, khiến người ta thấy kỳ quặc.

Phùng Phàm cau mày, “Được, tôi cho người đi điều tra lại, nửa tiếng sau sẽ họp. Đội trưởng Hạ, tôi xin thất lễ gọi cậu một tiếng Tiểu Hạ. Lát nữa một đồng nghiệp của cậu sẽ đến đây, Cục trưởng Vương của thành phố Tô đã phê chuẩn rồi, lát nữa cậu và đồng nghiệp tới sau kia sẽ cùng nhau hỗ trợ cảnh sát thành phố Bắc chúng tôi phá vụ án này, lát nữa đồng nghiệp của cậu sẽ mang tài liệu đến.”

Hạ Thần Phong biết thân phận bây giờ của mình, vốn dĩ anh cũng nghĩ là đồng nghiệp muốn đến giúp đỡ thì Cục Cảnh sát của mình cũng phải cân nhắc, nhưng anh không ngờ lại nhanh có kết quả như vậy.

Một mặt là vì bản thân vụ án này rất khó phá, mặt khác là thực ra sai lầm kia của Hạ Thần Phong nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ, đặc biệt là bây giờ thành phố Tô và toàn quốc đều đang thấy cảm kích trước hành động của Tập đoàn Tinh Thần. Mà phía Cục Đường sắt cũng bày tỏ sự thấu hiểu đối với hành động làm trái quy trình của Hạ Thần Phong trước đây, cho nên trải qua sự điều chỉnh của cơ quan có thẩm quyền ở thành phố Bắc thì họ rất dễ lấy được giấy phê chuẩn.

Khi Tiểu Đao đến thành phố Bắc cậu mặc một chiếc áo khoác quân đội, đầu đội mũ dày, cả người co quắp lại, trông không giống cảnh sát chút nào mà giống một người lang thang bên đường hơn.

Tiểu Đao được người ta đưa đến phòng họp, vừa vào bên trong đã nhìn thấy anh Phong của cậu và Lục Dao ngồi ở một bên, cậu muốn chào hỏi hai người nhưng bây giờ trong phòng họp không chỉ có cảnh sát điều tra vụ án mà còn có lãnh đạo của thành phố Bắc.

Phùng Phàm mặc một chiếc áo khoác bông đứng trước máy chiếu, trên màn hình đang chiếu ảnh của bốn nạn nhân, “Đầu tiên chúng tôi xin được giới thiệu, ba người đang ở ngồi ở bên này là Hạ Thần Phong, Phương Phong Lợi và Lục Dao mà chúng tôi mời từ thành phố Tô đến để hỗ trợ điều tra vụ án này. Chắc hẳn mọi người đều đã nghe nói đến ba vị đây rồi, đặc biệt là đồng chí Hạ Thần Phong, khả năng điều tra vụ án không cần nghi ngờ. Hi vọng lần này chúng ta có thể cùng nhau hợp tác, nhanh chóng phá vụ búp bê Barbie đẫm máu này.”

Mọi người vỗ tay thể hiện sự chào mừng chân thành, dù sao thì có thêm một sức mạnh thì vụ án càng có thể được phá sớm.

“Bây giờ đã xuất hiện nạn nhân thứ tư, trước đây chúng tôi không phát hiện ra động cơ gây án với ba nạn nhân của hung thủ. Tuy nạn nhân đều là tài xế taxi, nhưng theo điều tra của chúng tôi thì mấy người này không có liên quan trực tiếp với nhau. Nhưng khi nạn nhân thứ tư xuất hiện thì chúng tôi phát hiện ra một quy luật.”

Trong màn hình chiếu một tấm bản đồ của thành phố Bắc, trên đó có bốn tuyến đường, “Bốn tuyến đường này được vẽ theo camera hành trình ghi lại tuyến đường của các nạn nhân.”

Hạ Thần Phong nhìn bốn con đường lần lượt xuất hiện, có vẻ như có khoảng cách, nhưng nhìn kỹ thì hình như là đang viết chữ, “8116.”

8116? Mọi người đều nhìn thấy con số này, sắc mặt của một vài cảnh sát lão thành bắt đầu trở nên rất khó coi. 8116 đại diện cho vụ án xảy ra vào ngày 1 tháng 8, còn số 16 phía sau là số lượng nạn nhân.

“Đúng vậy, mọi người có thể nhìn thấy hình vẽ này đang viết con số 8116. Nếu thật sự là vụ án trong tưởng tượng của chúng ta, vậy thì có thể hiểu tại sao bụng của nạn nhân nào cũng bị mổ ra và nhét một con búp bê vào, nó đại diện vụ án phụ nữ có thai bị giết vào ngày mùng một tháng tám xảy ra xung quanh thành phố Bắc vào mười một năm trước.”

Mùa hè mười một năm trước, người ta phát hiện ra vụ việc phụ nữ có thai đầu tiên bị giết tại vùng ngoại ô thành phố Bắc. Nạn nhân họ Giang, hai mươi ba tuổi, bị phát hiện chết thảm ở ngoại ô, đứa con hơn sáu tháng tuổi trong bụng bị khoét ra đặt ở bên cạnh nạn nhân, thủ đoạn giết người dã man khiến ai cũng cảm thấy phẫn nộ.

Một người phụ nữ vô tội, một đứa trẻ vô tội chết thảm trong tay hung thủ không có nhân tính, nhưng đây chưa phải kết thúc mà là bắt đầu của cơn ác mộng…

Trong thời gian ba năm tiếp theo lại có bảy người phụ nữ có thai cũng bị giết hại bằng thủ đoạn giống hệt như vậy, đứa trẻ trong bụng đều nằm trong khoảng từ sáu đến bảy tháng tuổi…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện