Sau khi công ty trang sức Sâm Linh của Từ thị chuyển sang danh nghĩa của Kỷ Sơ Hạ, cậu vẫn chưa từng hỏi về nó, cho đến khi vị chủ tịch kia đích thân gọi điện tới, mời cậu đến công ty một chuyến.
Từ thị vốn giữ 60% cổ phần công ty trang sức này, là cổ đông lớn nhất. Hiện tại chuyển toàn bộ cổ phần cho Kỷ Sơ Hạ, nhưng cậu không rõ lắm rốt cuộc cậu nắm giữ bao nhiêu sinh mệnh trong tay, cùng với cậu phải làm cái gì.
“Ngày mai anh đi với em, chủ tịch của Sâm Linh tên là Trương Thiên Nguyên, là một người rất có bản lĩnh. Bản thân hắn có 20% cổ phần công ty, còn lại là một vài cổ đông. Em không cần quan tâm nhiều như vậy, công ty vẫn giao cho bọn họ quản lý, anh sẽ phái vài người giúp em đi theo trợ giúp và giám sát.”
Có Tần Ý cam đoan, Kỷ Sơ Hạ cảm thấy rất yên tâm. Trương Thiên Nguyên bảo người đưa báo cáo tài vụ tới, cậu căn bản xem không hiểu. Kỷ Sơ Hạ chỉ biết Sâm Linh là công ty trang sức duy nhất trong nước nằm trong bảng xếp hạng mười nhãn hiệu trang sức thế giới. Tuy rằng xếp hạng thấp, nhưng ở trong nước rất được khen ngợi. Diễn viên Ứng Hoa Hâm từng hợp tác với cậu chính là người phát ngôn của Sâm Linh.
“Đọc không hiểu cũng không sao, nhìn số liệu cuối cùng này là được. Năm trước, Sâm Linh tiêu thụ 170 tỷ, lãi ròng hơn 10 triệu, thoạt nhìn không ít. Nhưng đối với Từ thị mà nói chỉ là hạt cát trong sa mạc. Hơn nữa năm năm gần đây, Sâm Linh đang xuống dốc, còn có một tập đoàn hàng hiệu sang trọng ở Châu Âu đánh chủ ý muốn thu mua. Phỏng chừng ông Từ ngại phiền phức, không muốn đọ sức với người ta, bèn dứt khoát hào phòng ném củ khoang lang nóng phỏng tay này cho chúng ta.”
Vốn còn tưởng có được món lời to, Kỷ Sơ Hạ nghe vậy nhíu mày: “Vậy phải làm thế nào?”
“Không sao đâu, anh sẽ giúp em giải quyết.”
Đối với Tần Ý mà nói, đây chỉ là một công ty trang sức mà thôi, hắn cũng không để vào mắt. Nhưng hiện tại công ty này là của Kỷ Sơ Hạ, sao hắn có thể mở mắt nhìn người khác thâu tóm được.
Kỷ Sơ Hạ ngại ngùng liếm liếm môi, đối với việc không làm gì mà có tiền này, ít nhiều gì cũng có chút thiếu tự tin.
Tần Ý đề nghị: “Nếu em thật sự muốn làm gì đó cho công ty, cũng không phải không có cơ hội, em có thể làm người phát ngôn.”
Hai mắt cậu sáng rực lên, ý kiến rất hay, đại ngôn nhãn hàng loại này cũng giúp giá trị thị trường của cậu tăng lên, chắc chắn đại diện Lương cũng sẽ cao hứng.
Ngày hôm sau, Tần Ý có một cuộc họp quan trọng không thể phân thân, hắn không đi được liền phái trợ lý đi cùng Kỷ Sơ Hạ. Trước khi xuất phát, cậu gọi điện thoại hỏi hắn: “Anh còn phái hai vệ sĩ đến?”
“Có bọn họ đi theo anh mới yên tâm.”
“Rất không được tự nhiên…”
Khoảng thời gian này, dù Kỷ Sơ Hạ ở nhà dưỡng thương hay là đi ra ngoài đều cùng với Tần Ý. Đây là lần đầu tiên cậu ra ngoài một mình sau khi xuất viện. Tần Ý phái hai vệ sĩ có thân thủ tốt nhất cho cậu, ngay cả Tần Tranh cũng không có đãi ngộ như vậy.
Nghe ra ý muốn nói lại thôi của Kỷ Sơ Hạ, Tần Ý nghĩ nghĩ rồi giải thích: “Là anh sơ sót, anh bảo bọn họ trở về, phái hai người khác qua.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu…”
“Không sao, nhanh thôi.”
Tần Ý thoáng ngẫm lại liền hiểu chuyện mà Kỷ Sơ Hạ rối rắm. Lúc trước cậu bị ép phải mời rượu hắn, còn làm vỡ ly rượu, chính là hai người vệ sĩ này ấn cậu xuống bàn. Hắn vẫn nhớ rõ dáng vẻ chật vật khổ sở của cậu, cũng vô cùng hối hận và đau lòng. Việc này không trách hai vệ sĩ kia, nhưng Kỷ Sơ Hạ không được tự nhiên trước bọn họ, tất nhiên Tần Ý sẽ không để bọn họ xuất hiện trước tầm mắt cậu nữa.
“Chủ tịch đã dặn dò, lát nữa ngài không cần nói gì nhiều, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ. Đương nhiên nếu ngài có ý kiến gì, có thể trực tiếp nói ra.”
Trợ lý của Tần Ý rất khách sáo với Kỷ Sơ Hạ, người này là quản lý trưởng cấp bậc cao cấp, hiện giờ lại đến chạy chân cho cậu, Kỷ Sơ Hạ thật sự rất ngại, gật gật đầu chân thành nói cám ơn.
Trương Thiên Nguyên, vài cổ đông nhỏ và ban giám đốc của Sâm Linh đều ở công ty chờ Kỷ Sơ Hạ đến. Xe vừa đến liền nhiệt tình đi ra nghênh đón, lần lượt bắt tay cậu.
Trương Thiên Nguyên là một người đàn ông trung niên thoạt nhìn rất thành thật chững chạc. Kỷ Sơ Hạ biết bản thân không quản lý được một công ty lớn như vậy, sau này vẫn nên chờ cậy vào người này. Nếu Tần Ý đã nói chủ tịch Trương này có bản lĩnh, cậu cũng không có bất cứ hoài nghi gì.
Sau khi vào phòng họp, hai bên vào vấn đề chính. Vấn đề mà bên Trương Thiên Nguyên quan tâm nhất chính là việc cải tổ ban giám đốc sau khi thay đổi đại cổ đông, Kỷ Sơ Hạ có Tần thị chống lưng, nếu Tần thị có ý muốn thu toàn bộ công ty vào túi, bọn họ căn bản không có năng lực chống cự.
“Kỷ thiếu sẽ không nhúng tay quản lý công ty, cũng không cần thiết cải tổ ban giám đốc. Chúng tôi hy vọng chủ tịch Trương tiếp tục đảm nhiệm chức vụ chủ tịch, phụ trách các hoạt động hàng ngày của công ty. Yêu cầu duy nhất chính là tăng thêm hai cái ghế trong ban giám đốc, Kỷ thiếu sẽ đích thân chỉ định nhân viên cụ thể.”
Giọng nói mạnh mẽ của vị trợ lý vang lên, cũng không có quanh co lòng vòng, trực tiếp tỏ rõ lập trường của Kỷ Sơ Hạ và đưa ra điều kiện. Yêu cầu này ngoài dự đoán của nhóm người Trương Thiên Nguyên, đây là kết quả không thể tốt hơn được nữa, có thể duy trì vị trí hiện tại của bọn họ, ban giám đốc chỉ nhiều hơn hai người mà thôi, không phải là vấn đề gì lớn.
Đương nhiên những người ở đây đều hiểu rõ trong lòng, Kỷ Sơ Hạ tự chọn thành viên ban giám đốc khẳng định không phải là người trong công ty bọn họ, tám chín phần là Tần thị phái đến giám sát bọn họ.
Đạt thành nhận thức chung quan trọng nhất, mấy chuyện cần bàn tiếp theo chỉ vụn vặt mà thôi, bầu không khí thoải mái hơn rất nhiều, Kỷ Sơ Hạ hỏi: “Về hình tượng tuyên truyền của công ty, tôi biết được là có diễn viên Ứng Hoa Hâm làm đại ngôn, ngoài ra còn ký với hai diễn viên trẻ tuổi là đại sứ chi nhánh đúng không?”
Quản lý trưởng về thương hiệu cũng có mặt, trả lời cậu: “Hiện tại công ty chủ yếu phát triển thị trường trong giới trẻ, quả thật có ký với hai nam nữ minh tinh đang hot làm đại sứ.”
“Lâm San San và Dư Hi Hâm phải không? Lâm San San không tồi, cũng đủ hot. Nhưng gần đây hình như tin tức tiêu cực của Dư Hi Hâm có vẻ quá nhiều?”
Gương mặt của quản lý trưởng lộ ra vẻ xấu hổ, giải thích nói: “Trước kia đúng là không ngờ hắn sẽ làm mấy chuyện điên rồ như vậy, cũng may chỉ ký hợp đồng nửa năm, sắp đến kỳ hạn rồi, công ty cũng đã thu hồi trước các sản phẩm tuyên truyền lúc hắn quay phim.”
Chuyện khó xử và lúng túng nhất chính là người mà Dư Hi Hâm có mâu thuẫn đang an vị trước mặt bọn họ, ai mà ngờ Kỷ Sơ Hạ lại thay đổi nhanh chóng như vậy, trở thành đại cổ đông của công ty.
Trương Thiên Nguyên rất có ánh mắt: “Công ty sẽ cẩn thận tuyển chọn người phát ngôn mới, nếu Kỷ thiếu có người nào thích hợp thì có thể đề cử.”
Kỷ Sơ Hạ gật gật đầu nhưng lại không nói tiếp.
Trương Thiên Nguyên đề nghị dẫn Kỷ Sơ Hạ đi tham quan công ty một vòng, cậu nghĩ nghĩ rồi từ chối: “Tôi chỉ muốn đi tham quan bộ phận thiết kế.”
Cậu cũng không muốn quá khoe khoang, đi một vòng như vậy, không chừng cậu chưa ra khỏi cửa công ty đã có người bạo liêu trên mạng, thật sự không cần thiết.
Bộ phận thiết kế của công ty được bố trí cả một tầng, là bộ phận quan trọng nhất trong công ty. Trương Thiên Nguyên dẫn Kỷ Sơ Hạ đi đến phòng trưng bày sản phẩm, đây là nơi trưng bày các sản phẩm bán chạy nhất, tiêu biểu nhất mỗi quý và mỗi năm, rất sặc sỡ loá mắt.
Nữ tổng giám bộ phận thiết kế đích thân đi cùng giải thích ý tưởng và lịch sử các sản phẩm, Kỷ Sơ Hạ rất nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng có hứng thú hỏi vài câu. Cậu không nghiên cứu về trang sức, nhưng vì nghề nghiệp, không tránh khỏi cần dùng để tạo hình. Trước kia cậu không thể nào đeo trang sức của Sâm Linh, dù sao một cái lắc tay tùy tiện cũng hơn mười vạn, công ty không mượn giúp, bản thân cậu thì tiếc tiền không mua.
Cuối cùng cậu hỏi nữ tổng giám: “Tôi muốn đặt thiết kế riêng hai chiếc nhẫn, cô có thể thiết kế giúp tôi không?”
“Đương nhiên là được rồi, không thành vấn đề, ngài có yêu cầu cụ thể gì không?”
“Đơn giản là được, người yêu của tôi là đàn ông, tôi muốn cầu hôn người ấy.”
Từ thị vốn giữ 60% cổ phần công ty trang sức này, là cổ đông lớn nhất. Hiện tại chuyển toàn bộ cổ phần cho Kỷ Sơ Hạ, nhưng cậu không rõ lắm rốt cuộc cậu nắm giữ bao nhiêu sinh mệnh trong tay, cùng với cậu phải làm cái gì.
“Ngày mai anh đi với em, chủ tịch của Sâm Linh tên là Trương Thiên Nguyên, là một người rất có bản lĩnh. Bản thân hắn có 20% cổ phần công ty, còn lại là một vài cổ đông. Em không cần quan tâm nhiều như vậy, công ty vẫn giao cho bọn họ quản lý, anh sẽ phái vài người giúp em đi theo trợ giúp và giám sát.”
Có Tần Ý cam đoan, Kỷ Sơ Hạ cảm thấy rất yên tâm. Trương Thiên Nguyên bảo người đưa báo cáo tài vụ tới, cậu căn bản xem không hiểu. Kỷ Sơ Hạ chỉ biết Sâm Linh là công ty trang sức duy nhất trong nước nằm trong bảng xếp hạng mười nhãn hiệu trang sức thế giới. Tuy rằng xếp hạng thấp, nhưng ở trong nước rất được khen ngợi. Diễn viên Ứng Hoa Hâm từng hợp tác với cậu chính là người phát ngôn của Sâm Linh.
“Đọc không hiểu cũng không sao, nhìn số liệu cuối cùng này là được. Năm trước, Sâm Linh tiêu thụ 170 tỷ, lãi ròng hơn 10 triệu, thoạt nhìn không ít. Nhưng đối với Từ thị mà nói chỉ là hạt cát trong sa mạc. Hơn nữa năm năm gần đây, Sâm Linh đang xuống dốc, còn có một tập đoàn hàng hiệu sang trọng ở Châu Âu đánh chủ ý muốn thu mua. Phỏng chừng ông Từ ngại phiền phức, không muốn đọ sức với người ta, bèn dứt khoát hào phòng ném củ khoang lang nóng phỏng tay này cho chúng ta.”
Vốn còn tưởng có được món lời to, Kỷ Sơ Hạ nghe vậy nhíu mày: “Vậy phải làm thế nào?”
“Không sao đâu, anh sẽ giúp em giải quyết.”
Đối với Tần Ý mà nói, đây chỉ là một công ty trang sức mà thôi, hắn cũng không để vào mắt. Nhưng hiện tại công ty này là của Kỷ Sơ Hạ, sao hắn có thể mở mắt nhìn người khác thâu tóm được.
Kỷ Sơ Hạ ngại ngùng liếm liếm môi, đối với việc không làm gì mà có tiền này, ít nhiều gì cũng có chút thiếu tự tin.
Tần Ý đề nghị: “Nếu em thật sự muốn làm gì đó cho công ty, cũng không phải không có cơ hội, em có thể làm người phát ngôn.”
Hai mắt cậu sáng rực lên, ý kiến rất hay, đại ngôn nhãn hàng loại này cũng giúp giá trị thị trường của cậu tăng lên, chắc chắn đại diện Lương cũng sẽ cao hứng.
Ngày hôm sau, Tần Ý có một cuộc họp quan trọng không thể phân thân, hắn không đi được liền phái trợ lý đi cùng Kỷ Sơ Hạ. Trước khi xuất phát, cậu gọi điện thoại hỏi hắn: “Anh còn phái hai vệ sĩ đến?”
“Có bọn họ đi theo anh mới yên tâm.”
“Rất không được tự nhiên…”
Khoảng thời gian này, dù Kỷ Sơ Hạ ở nhà dưỡng thương hay là đi ra ngoài đều cùng với Tần Ý. Đây là lần đầu tiên cậu ra ngoài một mình sau khi xuất viện. Tần Ý phái hai vệ sĩ có thân thủ tốt nhất cho cậu, ngay cả Tần Tranh cũng không có đãi ngộ như vậy.
Nghe ra ý muốn nói lại thôi của Kỷ Sơ Hạ, Tần Ý nghĩ nghĩ rồi giải thích: “Là anh sơ sót, anh bảo bọn họ trở về, phái hai người khác qua.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu…”
“Không sao, nhanh thôi.”
Tần Ý thoáng ngẫm lại liền hiểu chuyện mà Kỷ Sơ Hạ rối rắm. Lúc trước cậu bị ép phải mời rượu hắn, còn làm vỡ ly rượu, chính là hai người vệ sĩ này ấn cậu xuống bàn. Hắn vẫn nhớ rõ dáng vẻ chật vật khổ sở của cậu, cũng vô cùng hối hận và đau lòng. Việc này không trách hai vệ sĩ kia, nhưng Kỷ Sơ Hạ không được tự nhiên trước bọn họ, tất nhiên Tần Ý sẽ không để bọn họ xuất hiện trước tầm mắt cậu nữa.
“Chủ tịch đã dặn dò, lát nữa ngài không cần nói gì nhiều, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ. Đương nhiên nếu ngài có ý kiến gì, có thể trực tiếp nói ra.”
Trợ lý của Tần Ý rất khách sáo với Kỷ Sơ Hạ, người này là quản lý trưởng cấp bậc cao cấp, hiện giờ lại đến chạy chân cho cậu, Kỷ Sơ Hạ thật sự rất ngại, gật gật đầu chân thành nói cám ơn.
Trương Thiên Nguyên, vài cổ đông nhỏ và ban giám đốc của Sâm Linh đều ở công ty chờ Kỷ Sơ Hạ đến. Xe vừa đến liền nhiệt tình đi ra nghênh đón, lần lượt bắt tay cậu.
Trương Thiên Nguyên là một người đàn ông trung niên thoạt nhìn rất thành thật chững chạc. Kỷ Sơ Hạ biết bản thân không quản lý được một công ty lớn như vậy, sau này vẫn nên chờ cậy vào người này. Nếu Tần Ý đã nói chủ tịch Trương này có bản lĩnh, cậu cũng không có bất cứ hoài nghi gì.
Sau khi vào phòng họp, hai bên vào vấn đề chính. Vấn đề mà bên Trương Thiên Nguyên quan tâm nhất chính là việc cải tổ ban giám đốc sau khi thay đổi đại cổ đông, Kỷ Sơ Hạ có Tần thị chống lưng, nếu Tần thị có ý muốn thu toàn bộ công ty vào túi, bọn họ căn bản không có năng lực chống cự.
“Kỷ thiếu sẽ không nhúng tay quản lý công ty, cũng không cần thiết cải tổ ban giám đốc. Chúng tôi hy vọng chủ tịch Trương tiếp tục đảm nhiệm chức vụ chủ tịch, phụ trách các hoạt động hàng ngày của công ty. Yêu cầu duy nhất chính là tăng thêm hai cái ghế trong ban giám đốc, Kỷ thiếu sẽ đích thân chỉ định nhân viên cụ thể.”
Giọng nói mạnh mẽ của vị trợ lý vang lên, cũng không có quanh co lòng vòng, trực tiếp tỏ rõ lập trường của Kỷ Sơ Hạ và đưa ra điều kiện. Yêu cầu này ngoài dự đoán của nhóm người Trương Thiên Nguyên, đây là kết quả không thể tốt hơn được nữa, có thể duy trì vị trí hiện tại của bọn họ, ban giám đốc chỉ nhiều hơn hai người mà thôi, không phải là vấn đề gì lớn.
Đương nhiên những người ở đây đều hiểu rõ trong lòng, Kỷ Sơ Hạ tự chọn thành viên ban giám đốc khẳng định không phải là người trong công ty bọn họ, tám chín phần là Tần thị phái đến giám sát bọn họ.
Đạt thành nhận thức chung quan trọng nhất, mấy chuyện cần bàn tiếp theo chỉ vụn vặt mà thôi, bầu không khí thoải mái hơn rất nhiều, Kỷ Sơ Hạ hỏi: “Về hình tượng tuyên truyền của công ty, tôi biết được là có diễn viên Ứng Hoa Hâm làm đại ngôn, ngoài ra còn ký với hai diễn viên trẻ tuổi là đại sứ chi nhánh đúng không?”
Quản lý trưởng về thương hiệu cũng có mặt, trả lời cậu: “Hiện tại công ty chủ yếu phát triển thị trường trong giới trẻ, quả thật có ký với hai nam nữ minh tinh đang hot làm đại sứ.”
“Lâm San San và Dư Hi Hâm phải không? Lâm San San không tồi, cũng đủ hot. Nhưng gần đây hình như tin tức tiêu cực của Dư Hi Hâm có vẻ quá nhiều?”
Gương mặt của quản lý trưởng lộ ra vẻ xấu hổ, giải thích nói: “Trước kia đúng là không ngờ hắn sẽ làm mấy chuyện điên rồ như vậy, cũng may chỉ ký hợp đồng nửa năm, sắp đến kỳ hạn rồi, công ty cũng đã thu hồi trước các sản phẩm tuyên truyền lúc hắn quay phim.”
Chuyện khó xử và lúng túng nhất chính là người mà Dư Hi Hâm có mâu thuẫn đang an vị trước mặt bọn họ, ai mà ngờ Kỷ Sơ Hạ lại thay đổi nhanh chóng như vậy, trở thành đại cổ đông của công ty.
Trương Thiên Nguyên rất có ánh mắt: “Công ty sẽ cẩn thận tuyển chọn người phát ngôn mới, nếu Kỷ thiếu có người nào thích hợp thì có thể đề cử.”
Kỷ Sơ Hạ gật gật đầu nhưng lại không nói tiếp.
Trương Thiên Nguyên đề nghị dẫn Kỷ Sơ Hạ đi tham quan công ty một vòng, cậu nghĩ nghĩ rồi từ chối: “Tôi chỉ muốn đi tham quan bộ phận thiết kế.”
Cậu cũng không muốn quá khoe khoang, đi một vòng như vậy, không chừng cậu chưa ra khỏi cửa công ty đã có người bạo liêu trên mạng, thật sự không cần thiết.
Bộ phận thiết kế của công ty được bố trí cả một tầng, là bộ phận quan trọng nhất trong công ty. Trương Thiên Nguyên dẫn Kỷ Sơ Hạ đi đến phòng trưng bày sản phẩm, đây là nơi trưng bày các sản phẩm bán chạy nhất, tiêu biểu nhất mỗi quý và mỗi năm, rất sặc sỡ loá mắt.
Nữ tổng giám bộ phận thiết kế đích thân đi cùng giải thích ý tưởng và lịch sử các sản phẩm, Kỷ Sơ Hạ rất nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng có hứng thú hỏi vài câu. Cậu không nghiên cứu về trang sức, nhưng vì nghề nghiệp, không tránh khỏi cần dùng để tạo hình. Trước kia cậu không thể nào đeo trang sức của Sâm Linh, dù sao một cái lắc tay tùy tiện cũng hơn mười vạn, công ty không mượn giúp, bản thân cậu thì tiếc tiền không mua.
Cuối cùng cậu hỏi nữ tổng giám: “Tôi muốn đặt thiết kế riêng hai chiếc nhẫn, cô có thể thiết kế giúp tôi không?”
“Đương nhiên là được rồi, không thành vấn đề, ngài có yêu cầu cụ thể gì không?”
“Đơn giản là được, người yêu của tôi là đàn ông, tôi muốn cầu hôn người ấy.”
Danh sách chương