Edit: Min Heun

Beta: LinhLan601

Hệ thống nghe được ý tưởng của Mộng Nhã, đại kinh thất sắc: "Ký chủ, bộ dáng này của cô sẽ OOC!"

Mộng Nhã chẳng hề để ý nói: "Nhưng tính cách của ta vốn dĩ là như vậy a."

Hệ thống: "Ký chủ, OOC có trừng phạt."

Mộng Nhã: "......" Vì sao lúc trước ngươi không nói cho ta biết!

Hệ thống yếu đuối nói: "Bởi vì ký chủ không hỏi."

Mộng Nhã biết hệ thống không hoàn toàn sai, rốt cuộc là mình tự kiêu ngạo, cho rằng mị lực của bản thân không có người nào có thể thắng được, thậm chí cảm thấy nhiệm vụ của hệ thống chỉ là trò chơi. Cho nên không có hỏi quá nhiều, liền qua loa mà bị lừa nhảy vào cái hố nhiệm vụ này.

Mộng Nhã nghiến răng nghiến lợi: "Hiện tại như thế nào? Không cho ta một chút bồi thường được sao?"

Hệ thống đối thủ nói nhỏ: "Lúc trước ký chủ biết có OOC......"

Giọng nói của Mộng Nhã phảng phất như rít ra từ kẽ răng: "Nhưng mà ta không biết có trừng phạt!"

Hệ thống: "......"

Từ từ, mạch não ký chủ như thế nào kì lạ như vậy, OOC đương nhiên sẽ có trừng phạt lạp.

Mộng Nhã: "Ta ở thế giới thật phạm sai lầm đều sẽ được tha thứ, nên chưa bao giờ có ai trừng phạt ta."

Hệ thống: "...... Được, vậy ta xin tổng bộ cho ký chủ một quà tặng được không?"

Trong lòng Mộng Nhã vui vẻ, nhưng trên mặt vẫn vô cùng phẫn nộ như cũ.

Hệ thống lại yếu đuối nói: "Hai cái, không thể nhiều hơn!"

Mộng Nhã sảng khoái đáp ứng: "Thành giao."

Hệ thống: "......" Từ từ, cảm giác mình có phải hay không bị lừa rồi.

Mộng Nhã vui vẻ so hai ngón tay: "Hai món quà tặng thì có là gì, tổng bộ cấp quà tặng cho hệ thống các ngươi cũng không thể khó coi."

Hệ thống: "......"

Ký chủ quá cơ trí, bổn hệ thống một chút cũng không vui.

***

Tiết Hàm nhìn người ngồi bên cạnh mình,trong chốc lát phẫn nộ rồi lại vui vẻ, cảm thấy thập phần kinh ngạc, nhưng hắn cũng không có hỏi ra miệng mà chuyên tâm lái xe như cũ.

Lúc này hắn mới bình tĩnh lại, cảm thấy hình như bản thân đã phản ứng hơi quá.

Rõ ràng chỉ thích Đường Mộng Nhã một chút, nhưng lại sinh ra nhiều dục vọng chiếm hữu như vậy, còn muốn cô ấy hoàn toàn thuộc về mình. Ngay cả thời điểm hắn biết được Đường Mộng Kỳ muốn hãm hại cô, vì sao hắn lại lo cho cô như vậy? Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng có lúc mất khống chế như thế này.

Thật là không nên.

Đôi mắt Tiết Hàm hơi rũ xuống. Nếu bị đối thủ cạnh tranh của hắn biết được cô là điểm yếu của hắn, không thể nào đếm được bao âm mưu quỷ kế sẽ bị dùng trên người cô, hắn cũng không có khả năng thời thời khắc khắc luôn ở bên cạnh cô, Đường Mộng Nhã, cô ấy, liệu có chấp nhận được không?

Tiết Hàm dẫm mạnh xuống phanh, nói: "Trở về thôi."

Mộng Nhã lúc này mới nhìn ra phía ngoài cửa sổ, mắt to của cô tràn đầy vui sướng.

"Anh dẫn em tới nhà anh?"

Tiết Hàm cười nói: "Hiện giờ nhà em không an toàn, Đường Mộng Kỳ cùng mẹ cô ta không biết sẽ nghĩ ra chuyện gì để hãm hại em, em trước ở lại nơi này đi, khi nào quản gia tìm em thì về."

Mộng Nhã nhanh chóng nghe được ý ngoài lời: "Anh Tiết Hàm không ở đây sao?"

Tiết Hàm: "Công ty của anh còn có rất nhiều việc phải làm, bình thường anh đều sẽ ngủ ở công ty, một mình em ở nơi này cũng thoải mái một chút."

Mộng Nhã bĩu môi: "Ở đâu có anh Tiết Hàm ở đó mới là nơi thoải mái nhất."

Tiết Hàm bật cười. Hắn mới vừa rồi còn có chút hối hận, không ngờ lại không nhẫn tâm mà đem Đường Mộng Nhã mang về nhà mình bảo hộ. Có lẽ hắn muốn để cô có thể ở trong chính căn nhà của hắn mài giũa lại bản thân. Kết quả đột nhiên lại cảm thấy làm như vậy quả thực vô cùng chính xác. Cô gái nhỏ Mộng Nhã này, dù không có cách nào trở thành phu nhân của Tiết gia, hắn cũng có thể bảo hộ cho cô một đời một kiếp.

Hệ thống cảnh báo khẩn cấp: "Cảnh báo cấp ba! Giá trị tình yêu lệch khỏi quỹ đạo! Lệch khỏi quỹ đạo!"

17/6/2018

----------------------

Heun: Đã đăng hết chương truyện dự trữ rồi:)) Hẹn các nàng tuần sau nha~~:3
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện