"Đuôi?" Ninh Hoàn lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Nhóm người mà ngươi nhìn thấy ở cửa tiệm giấy tuyên thành lúc trước, là Miêu Cương Lam gia" Túc Tiển trả lời.
Ninh Hoàn thắc mắc "Bọn họ theo ngươi làm gì?"
"Còn chuyện gì khác?! Đều là muốn tra tung tích chân thân của Vu Quỷ Thần.
Cũng không biết kẻ nào thả ra tin tức, nói Tam Thanh Sơn và Hồng gia muốn liên thủ đối phó Lam gia" Túc Tiển hừ một tiếng, căm ghét nói, "Còn theo dõi ấy hả, ngoài bọn hoạn quan chết tiệt ở Đông Xưởng còn ai làm chuyện láo nháo này".
Ninh Hoàn giật giật khóe miệng, thầm nghĩ, chẳng lẽ chuyện láo nháo này ngươi còn ít làm? Túc Tiển liếc nhìn ánh mắt bất thiện của ai kia, y khụ một tiếng "Đương nhiên ý ta không phải nói chuyện theo dõi là sai, dù sao cũng là một phần của công việc.
Nhưng liên tục thả xà thả trùng vào tư trạch (nhà riêng của ảnh), ta không thể nhẫn"
"Vậy ngươi cũng quá thảm" Ninh hoàn nhìn y một cái thấu hiểu, vỗ vai thông cảm, bày ra cái vẻ mạnh mẽ lên đầy đồng tình.
Vừa định bá cái vai anh em tốt thì bị y ghét bỏ đẩy ra.
Ninh Hoàn thu tay về không quá lưu ý "Tại sao tất cả mọi người đều muốn tìm chân thân Vu Quỷ Thần?"
Túc Tiển bĩu môi "Kỳ thực đều bắt nguồn từ Hồng Lam lưỡng gia.
Miêu Cương có hai đại gia tộc chế Cổ, Hồng gia và Lam gia.
Người Lam gia luôn cho rằng thuật chế Cổ của Hồng gia cường thế hơn vì có sự tương trợ của Vu Quỷ Thần nên nhất quyết muốn đoạt lại.
Còn Miêu nữ nhân đi cùng Tiền Miện kia" Túc Tiển dừng lời, suy nghĩ một lúc "Chỉ sợ mục đích của bọn họ không đơn giản như vậy".
Ninh Hoàn do dự giây lát, vẫn quyết định đem chuyện tối qua nói ra "Kỳ thực tối hôm qua ta gặp một giấc mộng kỳ quái, sau khi tỉnh lại bên người xuất hiện Cổ địch của Vu Quỷ Thần".
"Mộng?" Túc Tiển nhướng mày hỏi.
"Giấc mộng cực kỳ lạ lùng, ta...biến thành Vu Quỷ Thần" Ninh Hoàn nói xong liền ngẩng đầu quan sát phản ứng của Túc Tiển, thấy y cũng không quá kinh ngạc, dương vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn tiếp tục hỏi "Sau đó thì sao?"
"Ta cũng không quá rõ, chỉ nhớ khi Vu Quỷ Thần nhảy vào Thủy trì hiến tế Cổ Mẫu Vương" Ninh Hoàn nghĩ một lát rồi nói ra suy đoán của mình "Ta cảm thấy nàng chưa chết".
Túc Tiển nhíu chặt mày, chậm rãi mở miệng "Ngươi có nhớ lúc đó xung quanh có gì kỳ quái không?"
"Kỳ quái? Chuyện đầu người có tính không?"
"Man đầu tế?" Ninh Hoàn gật đầu, sắc mặt Túc Tiển có chút phức tạp.
(Đọc truyện nhanh nhất tại wattpad của mình nhé https://.wattpad.com/story/273550476)
"Giấc mộng này rốt cuộc là thật hay giả, tại sao Vu Quỷ Thần lại báo mộng cho ta như vậy a?"
Túc Tiển còn bận suy tính, nghe Ninh Hoàn hỏi cũng chỉ đáp bừa "Đại khái là do ngươi mang Âm thể, dễ dàng bị phụ thân! Được rồi, Miêu tiên sinh kia hắn đồng ý xử lý môn hộ sao?"
"Tuy đồng ý nhưng ta cũng nói cho hắn biết tung tích chân thân của Vu Quỷ Thần tại Yến gia" Ninh Hoàn trả lời.
"Không sao.
Vu Quỷ Thần là bán quỷ, Thảo Cổ Bà lại là người Hồng gia, bọn họ sẽ tự thanh lý môn hộ.
Sự tình duy nhất cần giải quyết là Cổ vương, còn Tiền Miện..." Túc Tiển nhếch miệng lộ ra nụ cười lạnh "Hắn chỉ cần có bất cứ hành động ngu xuẩn nào trong hoàng cung liền sẽ bị bắt".
Thấy Túc Tiển xoay người đi hướng ngược lại hoàng cung, Ninh Hoàn không khỏi bối rối "Ngươi không quay lại túc trực a?!"
"Trở lại làm gì? Còn bận đi hàng yêu" Y vẫy tao áo hướng Ninh Hoàn theo sát "Đi, đi Yến Trạch"
Vừa đi Ninh Hoàn vừa ngẫm nghĩ "Ngươi có phải hay không lại muốn gạt ta?"
Túc Tiển liếc mắt nhìn hắn "Lừa ngươi cái gì?"
Ninh Hoàn nghiêm túc nói "Ngươi đưa địa chỉ của vị Miêu tiên sinh kia cho ta, biết chắc chắn họ sẽ cho ta vào.
Kỳ thực ngươi đã sớm phát hiện Vu Quỷ Thần để mắt đến ta nên khi nhắc đến giấc mộng kia mới bình tĩnh như vậy!"
"Ngươi không nói là có ý gì?" Ninh Hoàn thấy Túc Tiển im lặng liền biết mình đoán đã nửa phần là đúng.
Ngay khi hắn hạ quyết tâm phải hỏi đến cùng thì Túc Tiển uể oải lên tiếng "Ngươi đoán xem, tháng trước khi theo dõi Sử Thượng thư ta phát hiện Tiểu thiếp của hắn qua lại với mã phu, còn mắng hắn bất lực".
Ninh Hoàn mắt nhất thời sáng rực, vội vàng hỏi "Gì? Thiệt hay giả! Hắn tam thê tứ thiếp như vậy mà cư nhiên bất lực..."
(Dễ dụ quá ninh ninh a!!!)
...!
Hai người đến cổng Yến phủ thì xuống ngựa, Ninh Hoàn nhìn chăm chăm đại môn đóng chặt có chút ngơ ngác.
Quanh đi quẩn lại quay về nơi này, chỉ là khác với tâm trạng lo âu thấp thỏm khi trước.
Giờ đây, trong lòng hắn chỉ còn những tâm tình thổn thức.
Yến bá phụ dù không phải thân nhân Ninh gia, nhưng cũng là tri kỉ của phụ thân, không nghĩ tới con người sảng khoái lúc trước lại rơi vào kết cục này.
"Lát nữa chúng ta đi vào, ngươi và Ngân Xuyên đi mật thất đem chân thân Vu Quỷ Thần mang ra, ta sẽ dẫn dắt Cổ Vương rời đi" Túc Tiển dặn dò.
"Không đợi Hồng gia tới sao?" Ninh Hoàn hỏi.
Túc Tiển lắc đầu "Không còn kịp rồi, ta hoài nghi mục đích thực sự của Tiền Miện và Miêu nữ kia là phóng xuất Cổ Mẫu Vương".
Ninh Hoàn gật đầu, hắn đột nhiên nhớ ra Tiền Miện đã tiến cung diện thánh, thắc mắc "Tiền Miện sẽ không động thủ sớm như vậy đúng không?"
Túc Tiển lắc đầu "Vãn yến được sắp xếp trong Ngự hoa viên, Tiền Miện không có khả năng đem chân thân đưa đi sớm như vậy".
Túc Tiển đưa cho Ninh Hoàn một nhánh hương "Đây là hương nang giải độc Long Diên hương, mê hương nơi này còn chưa tan hết, ngươi cầm theo" Ninh Hoàn gật gật đầu, dắt hương nang vào hông áo.
Túc Tiển tung người vào Yến trạch mở cửa cho Ninh Hoàn.
Cảnh tượng bên trong y như lúc hắn rời đi, đình viện âm u tĩnh mịch.
Có lẽ đã quá lâu không có người chăm sóc, cỏ dại bao phủ lối đi lát đá, mũi giày qua lại phát ra âm thanh sàn sạt sàn sạt.
"Ta đi Tây uyển xem tung tích của Cổ Vương, ngươi và Ngân Xuyên phải hết sức cẩn thận".
Ninh Hoàn sắc mặt ngưng trọng gật gật đầu "Ngươi...ngươi cũng phải cẩn thận một chút"
Hắn nhìn chằm chằm Tây uyển từ xa, thân thể không khỏi run rẩy.
Ninh Hoàn vẫn nhớ như in cảnh tượng đằng sau cánh cửa đỏ máu ấy, Cổ vương đã xuất hiện ở nơi đó hai lần.
"Không hiểu hắn cứ nhất quyết mang theo thứ vướng víu như ngươi đi làm cái gì!" Một cái bóng trắng lướt qua người Ninh Hoàn "Ngân Xuyên?"
Ngân Xuyên hừ một tiếng, miệng lầu bà lầu bầu không thèm quay lại đi thẳng về phía trước.
Ninh Hoàn nhanh chóng tìm được lối vào mật thất, hố sâu tối đen như mực bị bao phủ bởi từng lớp cỏ dại, bên trong toát ra luồng khí lạnh toát.
Ninh Hoàn và Ngân Xuyên đi đến trước cánh cổng sắt đen, một tiếng két vang lên lặng lẽ.
Ninh hoàn giơ hỏa chiết thò người vào quan sát.
Cảnh sắc nơi này không có gì thay đổi, hai bên vách tường vẫn là bốn cỗ quan tài pha lê.
Dưới ánh lửa lập lờ bên trong quan tài là thi thể bốn nữ nhân được tạo hình thành tiên nhân tóc dài, ngay chính giữa ngồi trên bảo tọa là chân thân Vu Quỷ Thần.
Ninh Hoàn đứng đó do dự "Chúng ta cứ như vậy trực tiếp đem chân thân đi hay sao?".
Ánh lửa từ hỏa chiết chiếu sáng lờ mờ, dù không thấy rõ tình huống bên trong lớp hổ phách, thế nhưng hắn có thể xác định nàng chính là hồng y nữ tử.
Ngân Xuyên chộp lấy tay hắn "Chớ có đụng lung tung.
Quan tài và nữ thi trên vách tường đều được sắp đặt có chủ ý, nếu kích hoạt phải cơ quan, chúng nó sẽ vùng dậy cho ngươi xem".
Ninh Hoàn sửng sốt "Xác chết vùng dậy?".
Hắn yên lặng quét mắt ra xung quanh, người nổi một tầng da gà.
Ngân Xuyên dán phù chú lên từng cỗ quan tài "Ta có trấn hồn phù của đại nhân, trấn trụ mất thứ này không thành vấn đề"
Nàng khoan thai phiêu phiêu đến bên người Ninh Hoàn, một vẻ giục hắn mau mau động thủ.
Nói không sợ là giả, nhất là khi Ninh Hoàn biết bên trong này đang phong ấn cái gì.
Quả thực như Ngân Xuyên dự đoán, chân thân còn chưa di chuyển được nửa tấc, từ trong quan tài đã phát ra những tiếng rít chói tai.
Bốn nữ thi khi nãy còn trong trạng thái bán tiên giờ đây lộ bộ mặt dữ tợn, áp sát vào khung pha lê trong suốt của quan tài.
Mặt chúng xám ngoét, miệng mở to lộ những chiếc răng nanh dài dữ tợn, móng tay khôi hắc sắc bén không ngừng cào lên nắp quan tài muốn xông ra ngoài.
Ngân Xuyên thấy Ninh Hoàn sững sờ run rẩy đứng như trời chồng liền đẩy hắn một cái "Không có thời gian, ngươi mau đem đồ mang đi!"
Ninh Hoàn vội hồi thần, hắn tháo đai lưng buộc chân thân lên kéo đi, xung quanh là tiếng thét chói tai của nữ thi.
Đột nhiên cùi chỏ của hắn đụng phải cái gì đó, nhưng phía sau là một khoảng đất trống mới phải.
Ánh lửa phản chiếu hai bóng người kéo dài lập lòe trên mặt đất, Ngân Xuyên còn đang đứng ở một bên mật thất dán phù chú còn thừa lên quan tài, thế thì người nào....người nào...!đang đứng sau lưng hắn?.
"Nhóm người mà ngươi nhìn thấy ở cửa tiệm giấy tuyên thành lúc trước, là Miêu Cương Lam gia" Túc Tiển trả lời.
Ninh Hoàn thắc mắc "Bọn họ theo ngươi làm gì?"
"Còn chuyện gì khác?! Đều là muốn tra tung tích chân thân của Vu Quỷ Thần.
Cũng không biết kẻ nào thả ra tin tức, nói Tam Thanh Sơn và Hồng gia muốn liên thủ đối phó Lam gia" Túc Tiển hừ một tiếng, căm ghét nói, "Còn theo dõi ấy hả, ngoài bọn hoạn quan chết tiệt ở Đông Xưởng còn ai làm chuyện láo nháo này".
Ninh Hoàn giật giật khóe miệng, thầm nghĩ, chẳng lẽ chuyện láo nháo này ngươi còn ít làm? Túc Tiển liếc nhìn ánh mắt bất thiện của ai kia, y khụ một tiếng "Đương nhiên ý ta không phải nói chuyện theo dõi là sai, dù sao cũng là một phần của công việc.
Nhưng liên tục thả xà thả trùng vào tư trạch (nhà riêng của ảnh), ta không thể nhẫn"
"Vậy ngươi cũng quá thảm" Ninh hoàn nhìn y một cái thấu hiểu, vỗ vai thông cảm, bày ra cái vẻ mạnh mẽ lên đầy đồng tình.
Vừa định bá cái vai anh em tốt thì bị y ghét bỏ đẩy ra.
Ninh Hoàn thu tay về không quá lưu ý "Tại sao tất cả mọi người đều muốn tìm chân thân Vu Quỷ Thần?"
Túc Tiển bĩu môi "Kỳ thực đều bắt nguồn từ Hồng Lam lưỡng gia.
Miêu Cương có hai đại gia tộc chế Cổ, Hồng gia và Lam gia.
Người Lam gia luôn cho rằng thuật chế Cổ của Hồng gia cường thế hơn vì có sự tương trợ của Vu Quỷ Thần nên nhất quyết muốn đoạt lại.
Còn Miêu nữ nhân đi cùng Tiền Miện kia" Túc Tiển dừng lời, suy nghĩ một lúc "Chỉ sợ mục đích của bọn họ không đơn giản như vậy".
Ninh Hoàn do dự giây lát, vẫn quyết định đem chuyện tối qua nói ra "Kỳ thực tối hôm qua ta gặp một giấc mộng kỳ quái, sau khi tỉnh lại bên người xuất hiện Cổ địch của Vu Quỷ Thần".
"Mộng?" Túc Tiển nhướng mày hỏi.
"Giấc mộng cực kỳ lạ lùng, ta...biến thành Vu Quỷ Thần" Ninh Hoàn nói xong liền ngẩng đầu quan sát phản ứng của Túc Tiển, thấy y cũng không quá kinh ngạc, dương vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn tiếp tục hỏi "Sau đó thì sao?"
"Ta cũng không quá rõ, chỉ nhớ khi Vu Quỷ Thần nhảy vào Thủy trì hiến tế Cổ Mẫu Vương" Ninh Hoàn nghĩ một lát rồi nói ra suy đoán của mình "Ta cảm thấy nàng chưa chết".
Túc Tiển nhíu chặt mày, chậm rãi mở miệng "Ngươi có nhớ lúc đó xung quanh có gì kỳ quái không?"
"Kỳ quái? Chuyện đầu người có tính không?"
"Man đầu tế?" Ninh Hoàn gật đầu, sắc mặt Túc Tiển có chút phức tạp.
(Đọc truyện nhanh nhất tại wattpad của mình nhé https://.wattpad.com/story/273550476)
"Giấc mộng này rốt cuộc là thật hay giả, tại sao Vu Quỷ Thần lại báo mộng cho ta như vậy a?"
Túc Tiển còn bận suy tính, nghe Ninh Hoàn hỏi cũng chỉ đáp bừa "Đại khái là do ngươi mang Âm thể, dễ dàng bị phụ thân! Được rồi, Miêu tiên sinh kia hắn đồng ý xử lý môn hộ sao?"
"Tuy đồng ý nhưng ta cũng nói cho hắn biết tung tích chân thân của Vu Quỷ Thần tại Yến gia" Ninh Hoàn trả lời.
"Không sao.
Vu Quỷ Thần là bán quỷ, Thảo Cổ Bà lại là người Hồng gia, bọn họ sẽ tự thanh lý môn hộ.
Sự tình duy nhất cần giải quyết là Cổ vương, còn Tiền Miện..." Túc Tiển nhếch miệng lộ ra nụ cười lạnh "Hắn chỉ cần có bất cứ hành động ngu xuẩn nào trong hoàng cung liền sẽ bị bắt".
Thấy Túc Tiển xoay người đi hướng ngược lại hoàng cung, Ninh Hoàn không khỏi bối rối "Ngươi không quay lại túc trực a?!"
"Trở lại làm gì? Còn bận đi hàng yêu" Y vẫy tao áo hướng Ninh Hoàn theo sát "Đi, đi Yến Trạch"
Vừa đi Ninh Hoàn vừa ngẫm nghĩ "Ngươi có phải hay không lại muốn gạt ta?"
Túc Tiển liếc mắt nhìn hắn "Lừa ngươi cái gì?"
Ninh Hoàn nghiêm túc nói "Ngươi đưa địa chỉ của vị Miêu tiên sinh kia cho ta, biết chắc chắn họ sẽ cho ta vào.
Kỳ thực ngươi đã sớm phát hiện Vu Quỷ Thần để mắt đến ta nên khi nhắc đến giấc mộng kia mới bình tĩnh như vậy!"
"Ngươi không nói là có ý gì?" Ninh Hoàn thấy Túc Tiển im lặng liền biết mình đoán đã nửa phần là đúng.
Ngay khi hắn hạ quyết tâm phải hỏi đến cùng thì Túc Tiển uể oải lên tiếng "Ngươi đoán xem, tháng trước khi theo dõi Sử Thượng thư ta phát hiện Tiểu thiếp của hắn qua lại với mã phu, còn mắng hắn bất lực".
Ninh Hoàn mắt nhất thời sáng rực, vội vàng hỏi "Gì? Thiệt hay giả! Hắn tam thê tứ thiếp như vậy mà cư nhiên bất lực..."
(Dễ dụ quá ninh ninh a!!!)
...!
Hai người đến cổng Yến phủ thì xuống ngựa, Ninh Hoàn nhìn chăm chăm đại môn đóng chặt có chút ngơ ngác.
Quanh đi quẩn lại quay về nơi này, chỉ là khác với tâm trạng lo âu thấp thỏm khi trước.
Giờ đây, trong lòng hắn chỉ còn những tâm tình thổn thức.
Yến bá phụ dù không phải thân nhân Ninh gia, nhưng cũng là tri kỉ của phụ thân, không nghĩ tới con người sảng khoái lúc trước lại rơi vào kết cục này.
"Lát nữa chúng ta đi vào, ngươi và Ngân Xuyên đi mật thất đem chân thân Vu Quỷ Thần mang ra, ta sẽ dẫn dắt Cổ Vương rời đi" Túc Tiển dặn dò.
"Không đợi Hồng gia tới sao?" Ninh Hoàn hỏi.
Túc Tiển lắc đầu "Không còn kịp rồi, ta hoài nghi mục đích thực sự của Tiền Miện và Miêu nữ kia là phóng xuất Cổ Mẫu Vương".
Ninh Hoàn gật đầu, hắn đột nhiên nhớ ra Tiền Miện đã tiến cung diện thánh, thắc mắc "Tiền Miện sẽ không động thủ sớm như vậy đúng không?"
Túc Tiển lắc đầu "Vãn yến được sắp xếp trong Ngự hoa viên, Tiền Miện không có khả năng đem chân thân đưa đi sớm như vậy".
Túc Tiển đưa cho Ninh Hoàn một nhánh hương "Đây là hương nang giải độc Long Diên hương, mê hương nơi này còn chưa tan hết, ngươi cầm theo" Ninh Hoàn gật gật đầu, dắt hương nang vào hông áo.
Túc Tiển tung người vào Yến trạch mở cửa cho Ninh Hoàn.
Cảnh tượng bên trong y như lúc hắn rời đi, đình viện âm u tĩnh mịch.
Có lẽ đã quá lâu không có người chăm sóc, cỏ dại bao phủ lối đi lát đá, mũi giày qua lại phát ra âm thanh sàn sạt sàn sạt.
"Ta đi Tây uyển xem tung tích của Cổ Vương, ngươi và Ngân Xuyên phải hết sức cẩn thận".
Ninh Hoàn sắc mặt ngưng trọng gật gật đầu "Ngươi...ngươi cũng phải cẩn thận một chút"
Hắn nhìn chằm chằm Tây uyển từ xa, thân thể không khỏi run rẩy.
Ninh Hoàn vẫn nhớ như in cảnh tượng đằng sau cánh cửa đỏ máu ấy, Cổ vương đã xuất hiện ở nơi đó hai lần.
"Không hiểu hắn cứ nhất quyết mang theo thứ vướng víu như ngươi đi làm cái gì!" Một cái bóng trắng lướt qua người Ninh Hoàn "Ngân Xuyên?"
Ngân Xuyên hừ một tiếng, miệng lầu bà lầu bầu không thèm quay lại đi thẳng về phía trước.
Ninh Hoàn nhanh chóng tìm được lối vào mật thất, hố sâu tối đen như mực bị bao phủ bởi từng lớp cỏ dại, bên trong toát ra luồng khí lạnh toát.
Ninh Hoàn và Ngân Xuyên đi đến trước cánh cổng sắt đen, một tiếng két vang lên lặng lẽ.
Ninh hoàn giơ hỏa chiết thò người vào quan sát.
Cảnh sắc nơi này không có gì thay đổi, hai bên vách tường vẫn là bốn cỗ quan tài pha lê.
Dưới ánh lửa lập lờ bên trong quan tài là thi thể bốn nữ nhân được tạo hình thành tiên nhân tóc dài, ngay chính giữa ngồi trên bảo tọa là chân thân Vu Quỷ Thần.
Ninh Hoàn đứng đó do dự "Chúng ta cứ như vậy trực tiếp đem chân thân đi hay sao?".
Ánh lửa từ hỏa chiết chiếu sáng lờ mờ, dù không thấy rõ tình huống bên trong lớp hổ phách, thế nhưng hắn có thể xác định nàng chính là hồng y nữ tử.
Ngân Xuyên chộp lấy tay hắn "Chớ có đụng lung tung.
Quan tài và nữ thi trên vách tường đều được sắp đặt có chủ ý, nếu kích hoạt phải cơ quan, chúng nó sẽ vùng dậy cho ngươi xem".
Ninh Hoàn sửng sốt "Xác chết vùng dậy?".
Hắn yên lặng quét mắt ra xung quanh, người nổi một tầng da gà.
Ngân Xuyên dán phù chú lên từng cỗ quan tài "Ta có trấn hồn phù của đại nhân, trấn trụ mất thứ này không thành vấn đề"
Nàng khoan thai phiêu phiêu đến bên người Ninh Hoàn, một vẻ giục hắn mau mau động thủ.
Nói không sợ là giả, nhất là khi Ninh Hoàn biết bên trong này đang phong ấn cái gì.
Quả thực như Ngân Xuyên dự đoán, chân thân còn chưa di chuyển được nửa tấc, từ trong quan tài đã phát ra những tiếng rít chói tai.
Bốn nữ thi khi nãy còn trong trạng thái bán tiên giờ đây lộ bộ mặt dữ tợn, áp sát vào khung pha lê trong suốt của quan tài.
Mặt chúng xám ngoét, miệng mở to lộ những chiếc răng nanh dài dữ tợn, móng tay khôi hắc sắc bén không ngừng cào lên nắp quan tài muốn xông ra ngoài.
Ngân Xuyên thấy Ninh Hoàn sững sờ run rẩy đứng như trời chồng liền đẩy hắn một cái "Không có thời gian, ngươi mau đem đồ mang đi!"
Ninh Hoàn vội hồi thần, hắn tháo đai lưng buộc chân thân lên kéo đi, xung quanh là tiếng thét chói tai của nữ thi.
Đột nhiên cùi chỏ của hắn đụng phải cái gì đó, nhưng phía sau là một khoảng đất trống mới phải.
Ánh lửa phản chiếu hai bóng người kéo dài lập lòe trên mặt đất, Ngân Xuyên còn đang đứng ở một bên mật thất dán phù chú còn thừa lên quan tài, thế thì người nào....người nào...!đang đứng sau lưng hắn?.
Danh sách chương