Tay kéo nhẹ để thân thể Meow Meow ôm sát người mình.

Hạ nàng xuống.

Đại hung binh tấn công vào cổng thành nhỏ vùng quê.

Ót một cái nhẹ nhàng, hung binh đã tấn công sâu vào trong thành trì.

Tuy tiểu huynh đệ dũng mãnh do Nhiễm Nam biến ảo ra rất to, rất rất to, to như cột nhà nhưng vì Meow Meow cũng là hồn thể, không phải xác thịt thật nên âm hoa của nàng dễ dang co giãn ra rồi nuốt lấy vị tiểu đệ này.
Lần này Nhiễm Nam không hóa gậy dài quá mà vừa phải, thay vào đó biến bề ngang của nó to gấp đôi ngày xưa.

Cổng thành của Meow Meow nhỏ nhắn bị đại gậy đó nông mạnh một cái, nở rộ ra như hoa sen.
Chát chát chát bùm chát bùm bùm…
“Ứ” Dù cho hồn thể có thể dễ dàng co giãn thì Meow Meow khi bị xâm phạm cũng phải rên lớn một tiếng tiêu hồn, không lớn tiếng không được, cảm giác thật quá… Quá đã nứng.
Gậy của chàng ngắn đi nhưng lại to ra bề ngang.

Nó nông đầy bên trong nàng nhưng lại không chạm vào tận đáy tử cung, cứ để ra một khoảng trống đó khiến Meow Meow cảm thấy khoái cảm kỳ lạ.
Mọi khi bị gậy thịt của chồng nông vào tận đáy rồi bắt đầu nhấp ép vào sâu.

Nàng cũng thấy sung sướng nhưng càng nhiều là thốn nên cũng không thích lắm.

Như bây giờ, với cu cậu to tướng bề ngang nông cho hạ thân căng thẳng cực cùng và vẫn để lại khoảng trống, không chạm đáy tử cung.

Nếu Nhiễm Nam bắt đầu nhấp, khối khoảng trống đó bị rung động mới càng khiến Meow Meow có cảm giác thích thú hơn, sung sướng tận trời.
Bản thân cả hai là hồn thể, linh hồn lại chỉ ở những giai đoạn đầu tiên trên con đường hồn tu thâm sâu.

Vì vậy cả hiện thân của Meow Meow và Nhiễm Nam trong Hồn Tâm giờ phút này vẫn có chút gì đó xuyên thấu, trong suốt khoảng 30 phần trăm.

Nếu có người ngoài quan sát sẽ thấy mờ mờ được hoạt động mà tiểu huynh đệ Nhiễm Nam đang làm trong âm lộ mà Meow Meow biến hóa ra.
Có thể nhận thấy rõ ràng âm lộ trong nàng nở rộng thế nào để tiểu đệ có thể chui hẳn vào được trong nàng, có thể thấy được thành âm lộ đang co thắt ôm lấy tiểu đệ giống như là thể xác máu thịt thật chứ không phải chỉ là thể linh hồn.

Vì cả hai trong suốt một phần mà thấy được sự co thắt ấy diễn ra như thế nào, ôm chặt, chặt hơn nữa.
Nhiễm Nam không nhấp, cậu ta đang cố nhịn.

Chỉ mới đút tiểu đệ vào trong Meow Meow thôi mà một luồng sung sướng không cách nào ngăn nổi choáng ngập chạy từ dưới bẹn lên tới đỉnh đầu của linh hồn.

Luồng cảm xúc này mạnh tới nổi suýt nữa thì khiến cho phong bế mà Nhiễm Nam tạo ra để chặn ánh mắt của Tà Nam bị hỏng.
“Không xuất, không xuất…” Nhiễm Nam lầm bầm, cố hết sức để mình không phóng tinh linh hồn khi chỉ mới vừa đút vào trong Meow Meow như vậy.

Người cậu chàng vừa run rẩy vì cực khoái vừa thắt cơ mông lại cố nhịn không phun tung tóe trong nàng.

Linh hồn vốn có màu trắng mà nhìn mặt Nhiễm Nam bây giờ giống như đang đỏ lên vậy.

Nhịn đến bốc khói.
Xập xình… Chát bùm bùm chát…
“Không thể ngờ, làm tình ở dạng linh hồn lại… thoải mái sung sướng như vậy” Nhiễm Nam lẩm bẩm.

Rồi đang nói nhỏ tự mình nghe thì hai mắt của hồn thể mở trừng ra, cả người căng cứng.

Cậu chàng vội niệm thanh tâm quyết hạ nhiệt sự đã nứng của mình.

Bởi vì lúc này đây, sau khi tiểu đệ của cậu ghé thăm âm lộ của Meow Meow thì… Sự tiếp xúc đó, sự cực khoái đó Meow Meow cũng phải chịu.
Không giống Nhiễm Nam về vấn đề mặt mũi nên Meow Meow thoải mái phát tiết cảm xúc của mình.

Nàng thoải mái vừa co giật cả hồn thể vừa ôm khít Nhiễm Nam.

Nàng thoải mái xuất tinh…
Nếu đây là thể xác da thịt thì Meow Meow sẽ xuất mật dịch lai láng.

Nhưng là thể hồn nên nàng không thể phóng nước được.

Cái nàng phóng ra là vô số hạt linh hồn li ti chung với nhau hóa thành dòng khí trắng lượn lờ dưới mông, chiếm đầy khu ngã ba như là mây mờ.

Trông rất kỳ ảo huyền bí.
Cùng với cực khoái, linh hồn Meow Meow dường như được tinh lọc.

Một số hạt hồn lực lẻ tẻ mắt thường khó thấy cũng từ hồn thể nàng bay rời đi.

Thân thể dạng hồn của Meow Meow đã trắng mịn nay càng tỏa sáng hơn, mạnh lên.
Chỉ một cú thọt vào trong, chỉ một sự kết nối nam nữ, chỉ một việc úp vung đậy nồi giữa hai thể nam hồn và nữ hồn có sự biến dị hồn lực.

Cả Meow Meow và Nhiễm Nam đều muốn xuất, đạt đến cực khoái.
Nhiễm Nam cố nhịn đỏ cả người trong khi Meow Meow co giật liên hồi, thoải mái phát tiết dâm hồn khí.

Nàng càng xuất nhiều thì Nhiễm Nam càng khổ sở kìm nén đến muốn thay đổi hình dạng hồn thể.
“Ứ… Nhiễm Nam, sao mới đưa vào mà sướng như vậy rồi.

Nếu… Nếu em bắt đầu nhấp nắc thì sao chị chịu nổi… Ứ ứ.Á á” Meow Meow thở dốc nói.

Càng nói nàng càng xuất nhiều hồn thủy hơn.
Nhiễm Nam mặc kệ Meow Meow đang nói gì, hai mắt trắng xám mờ nhạt như bùng phát hào quang.

Mông lùi rồi tiến.

Tiểu huynh đệ to bự bắt đầu di chuyển, làn da hồn thể hai bên bắt đầu cò sát.

Cảm giác đó hóa thành luồng điện hồn học (có điện sinh học thì có điện hồn học) công kích cả Nhiễm Nam lẫn Meow Meow.

Nó hóa thành sự sung sướng, sự kích động khó mà kiềm nổi.

Meow Meow mở miệng thở ra từng âm thiên thanh êm đẹp mà gợi cảm.

Nàng không kìm được mà cũng không muốn kìm nén, cứ thổi mái run rẩy theo từ nhịp dập của Nhiễm Nam.

Nàng sung sướng, đôi môi tìm tới môi Nhiễm Nam, nấu một nồi cháo.

Nàng làm như vậy dẫn theo Nhiễm Nam cũng bị dẫn động sự cực khoái.

Tiểu huynh đệ ra ra vào vào trong hồn thể Meow Meow mà vừa di chuyển vừa run rẩy, dường như muốn phun ra bất cứ lúc nào.
“Chị trả thù em vì chuyện lúc nãy trong cuộc họp hả?” Nhiễm Nam gầm lên, cậu chàng đã nín hết mức rồi.

Chỉ là không thể phóng xuất dễ dàng được.

Cậu ta muốn tụ lại sự bùng nổ này để thông qua nó tinh lọc linh hồn mình, muốn để nó đạt mức độ lớn nhất nhằm lợi dụng khoảnh khắc nó bùng lên mà kéo linh hồn mình từ cấp 199 nhảy lên cấp 200, muốn dùng nó giúp mình thành công vượt Giới Tầng thứ hai của hồn tu.
Chát chùm chum, chát chùm chum… Chát chum chát chùm chum…
“Ớ ớ ã ã khúc khích…” Meow Meow vừa rên xiết thoải mái, mông hồn thể tung theo, rung động cùng nhịp dập của Nhiễm Nam.

Lúc này hai tay Nhiễm Nam đã bồng hai đùi nàng lên cao, để hạ thân nàng bành bạch đập vào hạ thân mình.

Còn nàng thì hai tai vẫn bá cổ Nhiễm Nam, môi nàng tách ra vừa hét âm điệu vừa cười khúc khích.

Tiểu huynh đệ mạnh mẽ “đóng gạch” vào trong nàng từng cú một.

Tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn.
Ngực Meow Meow tung tăng lên xuống.

Đầu ngửa ra sau, Nhiễm Nam há miệng đớp tới hạt đậu ngực phải nàng, mọc răng ra nghiến nghiến, trả thù lại Meow Meow.
“Á… Em chơi ăn gian nha…”
“Nghiến này, nghiến này…” Nhiễm Nam hung tợn nói qua kẻ răng, miệng lại há lớn.

Lần này không cắn đậu của nàng nữa, chuyển sang tớp cả mảng bưởi to, ngộn vào trong họng.
“Ư… Em…” Meow Meow rung lên.
Hai người dính như keo sơn.

Bề ngoài có thể nhìn thấy một khúc thịt bằng hồn lực to tướng đang chui tới chui lui trong âm lộ và tử cung do Meow Meow biến ảo ra.

Khúc thịt chọt tới chọt lui, run rẩy ngoắc nguẩy.
Cũng giống Meow Meow, hồn thể của Nhiễm Nam cũng có hạt hồn cặn bã bay ra lơ thơ.

Chúng nhiều hơn của nàng, cùng to hơn của nàng nhưng dù vậy cũng vẫn còn rất nhỏ bé trong mắt người nhìn.
Lúc này đây theo sự cố nín nhịn của Nhiễm Nam.

Bản thân cậu ta bắt đầu chớp sáng.

Ban đầu là ánh sáng mờ nhạt và nhịp chớp khá chậm.

Nhiễm Nam càng nắc thì tốc độ chớp sáng cũng càng nhanh dần lên, độ sáng cũng mạnh hơn.

Nhìn cứ tưởng như cậu chàng là là bom hẹn giờ, sắp tới lúc nổ thì tít tắt ngày càng nhanh cho đến khi hết giờ thì nổ ầm ầm vậy.
Chớp chớp chớp…
Chiếu chiếu chiếu…
Chút bàm chát bùm…
“Meow Meow” Nhiễm Nam hét lớn, thút mạnh một cú.

Mạnh tới nổi lúc này đầu rùa của tiểu huynh đệ rướn chạm tận đáy tử cung.
“AAAAAAAA… gì nào?” Meow Meow rên lớn rồi phản hồi.
“Bắn chết chị nè… Aa aa ư” Nhiễm Nam gầm nhẹ, tiểu huynh đệ bỗng nhiên phồng lên như ống cao su bị bơm một lượng nước quá tải vậy.
Bắn…
“Aaaaaaaahn” Meow Meow la hét thảm thiết.

Tiếng kêu đầy sung sướng, cực đỉnh của sướng.
Tiểu huynh đệ của Nhiễm Nam sau khi phồng lên thì há họng ra, bắn thẳng một luồng tinh khí hồn lực màu trắng ngời, trắng còn hơn cả màu sắc của hồn thể.

Khí này nhanh chóng choáng ngập tử cung Meow Meow, tràn cả ra âm lộ.

Cùng với sự lan tràn thì tiểu huynh đệ của Nhiễm Nam cũng liên tục phun khí ra, dội khí thẳng vào đáy tử cung.
Khí này không thoát ra khỏi âm lộ mà nhanh chóng tan ra tẩm bộ vào hồn thể của Meow Meow.

Linh hồn nàng đang tăng cấp độ một cách mãnh liệt.

Cấp 66, 67, 68, 69, 70, 71, 72, 73, 74… 90, 91, 92, 93, 94… Cuối cùng dừng hẳn ở cấp 99.
Toàn thân hồn thể của Meow Meow ngay lập tức bùng lên, một làn khói đậm phát ra rồi tảng mát.

Đó là những hạt hồn lực không hợp cách bị thải ra ngoài, giúp hồn nàng thăng hoa hơn trước.

Nhưng bù lại, vì nháy mắt mất đi lượng lớn hạt hồn khiến cho linh hồn nàng dù mạnh lên nhưng chỉ ở chất, còn ở lượng thì hạ thấp thật nhiều.

Nhiều đến nỗi nàng vốn không to lớn gì mà giờ đây còn thụt nhỏ lại nữa.

Vốn thua Nhiễm Nam một cái đầu thì bây giờ chỉ đứng tới nách Nhiễm Nam.

Nhỏ nhắn cứ như Meow Meow là con gái của Nhiễm Nam vậy.
Nàng hóa nhỏ nhưng tiểu đệ của Nhiễm Nam thì không, Dĩ nhiên tiểu phúc nàng bị dội lên như có thai.

Theo Nhiễm Nam nhấp nhả thì bụng dưới nàng cũng rúng động, thứ bên trong di chuyển có thể nhận thấy rõ ràng.

Nhất là hồn thể lại trong suốt một phần, có thể nhìn thấu vào trong.
Linh hồn Meow Meow thăng cấp thật nhiều đồng thời cũng tổn thương.

Sau lần này có lẽ phải dưỡng sức không ít thời gian để khôi phục thì mới có thể làm tình bằng hồn lần nữa với Nhiễm Nam.
Khi Nhiễm Nam phúng tinh hoa linh hồn, bồi bổ hồn Meow Meow thì người cậu ta cũng bùng nổ ánh sáng trắng chói lòa.

Không như nàng có rất nhiều hạt hồn vô ích bị đào thải thì Nhiễm Nam chỉ có rất ít hồn hạt rời người.


Thay vào đó là cơ thể hồn lực như muốn to ra thêm vậy, rung động tạo thành từng ảo ảnh chồng chất.
Biểu hiện vượt giai tầng đang xuất hiện trên người hồn thể Nhiễm Nam một cách rõ ràng không sai đi đâu được.

Sự mạnh mẽ của linh hồn Nhiễm Nam tăng dần, tăng dần, tăng dần.

Chuyện quan trọng nhắc lại ba lần.
Thông thường, giống như linh tu thăng tầng.

Hồn tu muốn thăng Hồn Tầng cũng cần có tích lũy một lượng năng lượng hồn lực thật nhiều để khi thăng tần dùng nó nén ép linh hồn chính mình, cô đặc hồn mình lại đậm đà hơn.

Có hồn đan hoặc các loại vật phẩm hỗ trợ linh hồn thì càng bảo đảm tỉ lệ thăng tầng thành công.
Nhiễm Nam có hồn đan loại cao cấp nhưng hạ bậc vì nguyên liệu thiếu thành thục từ Sổ Ước ước ra.

Ở bên ngoài lúc này đã lấy ra một nắm bỏ vào miệng nhai rôm rốp.

Bên trong lúc này nhờ vào kích thích của việc cực khoái linh hồn, dùng luồng kích động này dẫn dắt hồn lực đã tích tụ không nhiều của mình, lại thêm dẫn một tia hồn lực từ linh hồn thần chủ Nhiễm Nam trong Sổ Ước phụ trợ.

Tất cả hòa làm một, tác dụng lên toàn hồn thể, nén ép từng hạt hồn lực lại khiến chúng nó đậm lên.

Biểu hiện lại ngược với việc dồn nén là hồn thể to ra.

Đó là vì cùng lúc hồn hạt nén nhỏ thì cũng có hồn hạt mới sinh ra thêm vào.
Ầm…
Như có tiếng sấm trong ý chí của Nhiễm Nam.

Linh hồn từ cấp 199,1 199,2 199,3… 199,99.

Phát lớn một tiếng, linh hồn Nhiễm Nam hoàn thành thăng tầng.

Tia hồn lực dẫn động từ linh hồn cấp 1500 của thần chủ Nhiễm Nam cũng được trả trở về chính chủ.
Nhiễm Nam sau cú dập mạnh kia và phúng tinh hồn thì lại bắt đầu nhấp.

Tiếp tục dục tiên dục tử với Meow Meow mini.

Nếu Meow Meow bị cậu ta phấn khích nắc làm mê mệt thì Nhiễm Nam cũng bị vùng âm lộ của Meow Meow do thu nhỏ lại mà siết cực chặt tiểu đệ làm cho sướng rung trời chuyển đất, kinh thiên địa nghĩa.

Đầu rùa có lỗ nhỏ như cái môi, môi này nở nụ cười liên tục.
Tiếng nhạc cha cha cha vẫn vang lên chát bùm như hòa vào vũ điệu giao phối của hai linh hồn.
….
---[1]---
Lúc này cũng trong Thời Không Giới.

Sau khi Nhiễm Nam mở kho lấy hàng ra phát cho mọi người thì mọi người cũng trở về nơi của mình để tự chuẩn bị cho nhiệm vụ sắp tới.
Quách Thị Hoa thì ra ngoài, về Ẩn Viện ăn uống và “chà đồ nhôm” vài món thú vị cất dâu trong gia tộc, cũng chuẩn bị cho nhiệm vụ.
Niệm trở về khu vực của Bất Nhân Hình, nhờ Demon Monkey huấn luyện kinh nghiệm chiến đấu cho mình.
Nguyệt Dạ về thăm cha mẹ mình, trò chuyện cùng họ.

Cha mẹ cô cũng có lo lắng nhưng biết cô làm việc nghĩa thì hết lòng ủng hộ.

Họ mong cô phát huy được truyền thống gia giáo của gia đình mình, làm việc tốt giúp đời.
Sau khi nàng nói chuyện xong thì về phòng mình chuẩn bị.

Lấy từ Bao Tay Trữ Vật của mình ra vật Nhiễm Nam đã đưa cho mỗi người sau cuộc họp.

Đó là một… Con ma nơ canh.

Bề ngoài con ma nơ canh này cao hơn nàng nửa cái đầu.

Tay chân có màu da vàng liền thành một khối.
Đầu nó không có khuôn mặt, khắp toàn thân có nhiều lỗ nhỏ li ti chi chít.

Những lỗ này nhỏ tới mức nước bình thường không thể chảy lọt được.

Sau lưng nó có một cái nắp, có thể mở ra để truy cập màn hình điều khiển.

Trong đó cũng là nơi lắp loại pin siêu năng lượng kỳ là mà chỉ Nhiễm Nam mới có nhờ ước ra.
Ma nơ canh này chính xác là một loại robot công nghệ cao.

Ở cạnh tai của robot có một giác cắm mà Dạ có thể kéo dài ra thành một sợi dây kết nối, đầu cắm nhỏ tí mà nhọn.

Cắm đầu nhọn vào thiên linh cái là có thể kết nối ý nghĩ của bản thân mình với robot để điều khiển ra lệnh.
Dạ mồm huýt sáo vang, mở tủ quần áo của mình ra, cũng đến bàn trang điểm lấy công cụ trang điểm.

Nàng bắt đầu mặc quần áo lót cho robot, đánh má hồng cho nó, kẻ mắt cho nó.

Trang điểm cho robot thật xinh đẹp rồi bắt đầu mặc quần áo đàng hoàng cho con robot.
“Được rồi a.

Đẹp thật.

Không biết chị Meow Meow, Hoa và Niệm đã trang điểm mặc quần áo cho chúng nó xong chưa nhỉ.

Nhất định là bên mình làm đẹp nhất.

Hi hi”
Trong lúc Meow Meow và Nhiễm Nam âu yếm, các nàng khác đi chuẩn bị thì ở hành tinh chính ban đầu.


Lục Hồng Huấn xuất hiện, khuôn mặt có phần lấm lét.

Tựa như tên ăn trộm, cẩn thận đi thẳng đến khu nhà kho khổng lồ mà Nhiễm Nam đã xây dựng.
---[2]---
Cũng cùng lúc Meow Meow và Nhiễm Nam đang ò e nhau bằng linh hồn, lúc Chân Tâm thâm trầm tu luyện làm quen với pháp mới đã có thể vận dụng khi lên cấp Trúc Cơ, lúc Dạ đang trang trí cho robot, lúc Lục Hồng Huấn như tên ăn trộm thì ở một không gian thần thánh kỳ lạ.

Một cô gái xinh đẹp nhất vũ trụ mở một con mắt đang nhắm nghiền ra.

Con còn lại của cô đã bị người móc ra rồi nên không thể mở.

Chính là Huỳnh Ni tỉnh lại.
Trước mắt nàng, vô số ký tự chữ phạn cổ màu vàng bay lượn khắp không gian khiến cho nơi này nhuốm màu trang nghiêm thần thánh.
“Đây là ai? Tôi là đâu?” Huỳnh Ni ôm lấy hốc mắt bị tổn thương của mình, kinh ngạc ngơ ngác nhìn khung cảnh xung quanh.
Quanh cô là một quảng trường cực lớn, lớn không thấy biên giới.

Ở phía xa tối đen như mực không biết có cái gì.

Phạm vi lấy Huỳnh Ni làm trung tâm kéo dài bán kính 100 cây số, toàn bộ mặt đất trống rỗng không có vật gì ngoài nhiều nét màu trắng nguệch ngoạc, chỉ có vô số ký tự màu vàng nói trên bay lượn lờ phát ra ánh sáng hoàng kim
Những nét vẽ trắng trên mặt đất nếu dùng độ cao đủ cao thì có thể nhìn ra đó là một đồ án kỳ lạ cấu thành từ nhiều nét cong lòng vào nhau và cân đối ở mọi hướng, kèm theo nét cong là những ký tự phạn văn tối nghĩa mà kể cả có tìm hết sách vở của trái đất cũng không thể thấy được diễn dãi nghĩa của nó.
Ni chính là ở chính giữa của đồ án này, bị vô số ký tự bay kia vây vào trong.

Nàng sau ngạc nhiên là cố nhớ lại, thế nhưng chỉ là một vòng trống rỗng.
“Ký ức của mình sao thế này.

Có kẻ làm tổn hại đầu óc mình, ảnh hưởng tới linh hồn mình… Chỉ nhớ được thời gian học cấp hai trở về trước mà thôi.

Khoảng thời gian sau đó có cái gì mà phải xóa đi, tiêu diệt dấu tích?” Huỳnh Ni trở nên bực bội.

Tuy nàng mất đi ký ức mấy năm trở lại đây nhưng việc nàng là tu giả lại vẫn nhớ như in.

Chỉ là không biết được nguồn gốc tại sao mình lại thành tu giả.
Nàng không vội tìm hiểu xung quanh.

Trong cảm giác của nàng quanh đây có nguy hiểm cực kỳ lớn.

Trước tiên cứ trị thương trước đã.
Mệnh lực từ Mệnh Tâm được Mệnh Châu vận chuyển, thông qua tim mạch đi khắp cơ thể sau đó dồn vào hốc mắt trên mặt.

Dựa vào chút tế bào còn sót lại, dựa vào thông tin mà ADN lưu trữ, bắt đầu khôi phục chế tạo ra con mắt mới thay thế con mắt cũ đã bị móc mất.
Huỳnh Ni lau chùi máu đã khô trên mặt bằng mệnh lực, con mắt mới sáng ngời mở ra.

Nàng phủi tay rồi đứng dậy, cẩn thận nhìn ra hướng tây bắc của mình.
Ở bốn phương tám hướng của Ni tuy nói là khá trống vắng nhưng lại có những âm thanh kỳ lạ mơ hồ lúc xa lúc gần.
Như sau lưng nàng mơ hồ có tiếng hét thảm không thể phân biệt là của người hay của thú, của đực hay của cái vang lên lúc thì xa xôi dịu vợi, khi thì như thổi bên tai thành luồng gió lạnh lẽo khiến Ni rùng mình nổi da gà.
Như bên trái Ni thì là âm thanh thở dốc mệt nhọc như đứt hơi tới nơi cùng tiếng rì rầm như nguyền rủa.
Như bên phải của Ni lại là âm thanh bén nhọn nghe như vút cao nhưng không hiểu sao lại không làm nàng chói tai.
Trước mặt thì thi thoảng phát ra âm thanh ồn ào lộn xộn vô cùng của vô số người và vật, có tiếng Anh, có tiếng Việt, có tiếng Trung, có cả ngôn ngữ kỳ lạ như của sinh vật ngoài hành tinh.

Không chỉ tiếng nói mà còn có tiếng sinh hoạt ăn uống, cự cãi, hát hò…
Các hướng khác cũng có đủ loại âm thanh.

Nhưng hướng tây bắc là đặc biệt nhất, nó khiến Ni cảnh giác cùng đỏ mặt.

Ở hướng đó vang lên âm thanh kiều mỵ vô cùng.

Có tiếng rên rỉ của nữ nhân hoặc sinh vật giống cái.

Có tiếng thở của nam nhân hoặc sinh vật giống đực.

Còn có những lời rù rì tối nghĩa nhưng lại khiến người nghe như nhận lời xúi dục đi vào hoan lạc thể xác vô tận.
Tất cả âm thanh các hướng hình như là tổng hợp âm thanh sự sống của mọi sinh vật trong vũ trụ này.

Tất cả hòa vào nhau khiến người chăm chú nghe sẽ cảm thấy hốt hoảng đau đầu.
Tùy theo yếu điểm trong tâm khảm mỗi sinh linh khi lạc vào đây mà sẽ bị những âm thanh khác nhau làm cho đắm chìm.

Mà yếu điểm của Ni trong nhân sinh trước đến nay chính là… Tình dục.
Không phải vì dâm đãng mà bị yếu đi trước cám dỗ dục nhục khiến trở thành điểm yếu.

Mà ngược lại, yếu điểm của nàng chính là vì thiếu thốn tình dục thật sự.

Ni lấy chồng cũng có mấy tháng thời gian nhưng chưa từng chính thức giao phối cùng chồng.

Điều này khiến nàng phiền muộn, phiền muộn nhiều ngày hóa thành mong ước.

Giờ đây đứng trước âm thanh gợi dục hướng tây bắc khiến Ni liền khiến nàng rung động.

m thanh đó như giòi trong xương.

Nháy mắt khi nàng chú ý tới liền biến thành âm trời, to lớn vô tận choáng hết tinh thần nàng.

Trong mắt mờ đi, nhanh chóng đắm chìm vào không gian khác biệt.
“Á” Ni bỗng hét lên kinh hãi.

Tiếng hét vừa hoảng sợ vừa có chút kỳ lạ yêu kiều.
“Không~.

Chuyện gì thế nay~? A~” Nàng khó hiểu, đỏ mặt, sợ hãi nhìn xuống dưới người mình… Ở đó đang có một sinh vật kết hợp giữa máy móc và sinh học ngọ nguậy và… Trang phục toàn thân nàng không hiểu sao biến mất.

Cả cơ thể nõn nà đẹp như trăng rằm hiện ra không chút che đậy nào.
--- Hậu Chương Truyện ---
[--- Hậu Trường Ảo Tưởng ---]
Thân thế các diễn viên:
Chính:
Nhiễm Nam là diễn viên mới ra trường.
Meow Meow là chị ruột Huỳnh Ni.
Huỳnh Ni là nữ diễn viên đắt giá nhất vũ trụ.
Nguyệt Dạ là bạn thân của Ni.
Quách Thị Hoa là con gái của đạo diễn.
Hồng Nhan là con gái của nhà sản xuất - chủ đầu tư duy nhất.
Niệm là học trò của Ni trong nghiệp diễn.
Nhã Hân là con gái của Meow Meow.
Tiểu Ly là con gái nhỏ của đạo diễn.
Và các diễn viên khác.
Phụ:
Chân Tâm là con trai đạo diễn.

Hoa Nhi là em gái ruột của Chân Tâm.
Mẫu Hoàng là chị Chân Tâm.
Và các diễn viên khác.
[--- Hậu Trường Ảo Tưởng Cảnh Thứ XX2 ---]
“Cắt… cắt…” Đạo diễn trung niên, cơ thể rắn chắc khỏe mạnh, làn da ngăm đen hô lên với tổ quay phim.

Ông ta hơi khó chịu vội đi tới chỗ hai cô cậu diễn viên đằng trước, miệng vội nói.
“Chưa đủ thân mật a.

Chưa đủ.

Phải làm như vầy như vầy mới thể hiện ra được tình cảm giữa nam chính và cô vợ nhì chứ nè” Đạo diễn vừa nói dùng động tác tay để mô tả, thị phạm cho cặp nam nữ diễn viên trần truồng bị sơn trắng toát cả người ở trước mặt.
“Nhiễm Nam cậu làm vậy là không đúng, cậu vào vai là chồng của Meow Meow mà, sao chỉ ôm hờ nàng như vậy được” Đạo diễn nhíu mày than trách.

Cái bộ phim này toàn con ông cháu cha vào diễn, quan hệ phức tạp khiến ông không dám lớn tiếng với một người nào.
Như nữ diễn viên Meow Meow đang đóng vai Meow Meow trước mắt đây.

Nàng ta là chị ruột của Huỳnh Ni.

Mà Huỳnh Ni lại đóng vai nữ chính trong phim.

Cô nàng Ni này còn là nữ diễn viên đắt giá nhất toàn bộ vũ trụ hiện tại.

Không thể đắc tội được.

Nghe đâu ở bên ngoài Nhiễm Nam còn là bạn trai của Huỳnh Ni nữa nên ông ta càng không dám tức giận với tên này.
“Cậu nên dùng một tay nâng đùi phải Meow Meow lên để âm hộ nàng lộ ra góc nghiêng cho máy quay có thể đặc tả.

Vừa nâng đùi vừa dùng ngón tay gãi nhẹ đùi nàng như vậy mới âu yếm.

Cả tiểu huynh đệ của cậu nữa, nó cũng nên to hơn chút, đặt sát vào mép âm hộ nàng như là áp chảo ấy.

Cơ thể nữa, cậu cũng cần biến cho nó vạm vỡ hơn chút, vậy mới có cảm giác là nam nhi mạnh mẽ” vị đạo diễn cố gắng diễn dãi cho cặp diễn viên trẻ.

Ống cố lựa từ ngữ dễ nghe nhất để nói khiến hai vị trước mắt mình không cảm thấy bị xúc phạm “độ chuyên nghiệp” trong diễn xuất của họ.
“Rồi..

Rồi, biến dương dật to ra, cơ thể vạm vỡ hơn chút chứ gì.

Dễ thôi mà” Nam diễn viên Nhiễm Nam lên tiếng.

Hắn cũng là vì lo nghĩ cho nữ diễn viên thôi a.

Biến nó to quá tí tới cảnh đút vào trong nàng thì nàng liệu có chịu nổi không chứ.
Nữ diễn viên Meow Meow che miệng cười khúc khích, nói “Nhiễm Nam yên tâm, em gái chị có thể chịu được thì chị dâu có thể chịu được, em cứ biến to hết mức có thể đi.

Hi hi”.
“Là chị nói đó nhé.

Tí đút vào đừng có rên quá đà rồi chịu không nổi kêu em thu nhỏ lại nha” Nhiễm Nam gãi gãi đầu.
“Xí.

Còn lâu chị mới không chịu nổi.

Tới đi” Meow Meow gõ trán Nhiễm Nam, lườm hắn một cái.
Hai người tiếp tục diễn phân cảnh linh hồn Nhiễm Nam và Meow Meow làm tình trong Hồn Tâm.

Ở bên ngoài phim trường có hai người khác cũng thò đầu vào xem lén.

Hai người này cũng chia ra là một nam một nữ.
Người nữ cũng nhan sắc không thua dàn diễn viên chính.

Nàng quay sang đỏ mặt nói với cậu nam bên cạnh.
“Anh Chân Tâm.

Nhiễm Nam tu mệnh lực nên biến cái đó bự nhỏ dễ dàng.

Anh tu linh lực, anh làm được không?”
“Hoa Nhi.

Em xem thường anh ruột mình hả.

Có muốn thử không?” Chân Tâm cảm thấy bị xúc phạm sự nam tính của mình.

Thách thức cô em ruột.
“Xí.

Em mà sợ anh.

Anh mà biến to được như của Nhiễm Nam, thì em dám cho anh chơi tới tét âm hộ mình luôn” Hoa Nhi dẩu môi, lườm Chân Tâm.
“Giỏi cho em.

Đi, đi theo anh.

Nhìn Meow Meow với Nhiễm Nam quấn nhau anh cũng hứng rồi” Nói rồi Chân Tâm nắm tay Hoa Nhi, kéo nàng đi thẳng một mạch vào một góc khác của phim trường.

Phía này không có ai, rất vắng vẻ.
Quần áo bên ngoài trên người nhanh chóng bị Chân Tâm lột mạnh vứt đi.

Hoa Nhi có hơi e ngại nhưng cũng nhanh chóng cởi sạch quần áo thuần đen bên ngoài, chỉ để lại bộ đồ lót gợi cảm cũng màu đen có tua ren.
“Đâu, anh biến nó to ra như Nhiễm Nam cho em xem nào.

Hi hi” Cô nàng nghịch ngợm nói.
“Xem đây” Chân Tâm hét, hất háng ra đằng trước.

Cái quần lót trắng bằng vải thun của hắn xẹt một cái rách bươm.

Một hung vật từ bên trong đầy lông lá phóng thẳng ra, cứng cương lên lộ ra bộ mặt hung tợn với cô em gái Hoa Nhi.
“Wow… Anh… Anh biến lớn được à… Em… Em” Hoa Nhi kinh hãi hét lên, lùi một bước chân về sau.
“Sao… Em sợ rồi định trốn hả” Chân Tâm nhe nanh cười.

Một tay nhanh chóng sờ cằm Hoa Nhi vuốt ve làm nàng đỏ mặt.
“Hừ, đâu phải lần đầu… Em mà sợ gì anh… Mấy lần trước của anh hơi nhỏ, lần này bự vậy mới đủ đô em” Hoa Nhi cắn răng nói, nhàu người tới ôm Chân Tâm.
….


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện