Meow Meow và Nguyệt Dạ hiện tại điều cùng có linh hồn khá mạnh, cấp độ 99.
Muốn khiến ý chí của hai nàng bất thường thì chỉ có hồn lực hoặc tinh thần lực cấp độ trên 100.
Nếu là hồn lực thì phải có Hồn Pháp và phải là hồn lực cấp độ 100 trở lên.
Còn tinh thần lực muốn ảnh hưởng tới ý chí của hai nàng vậy phải là cấp độ từ 135 trở lên và phải có dị năng hệ tinh thần lực.
Không hay ở chỗ, dị năng của A to H là hiện thực hóa tinh thần lực của hắn và tinh thần lực của hắn lại đạt tới cấp 146.
Khả năng của tên này là biến tinh thần lực thành chữ cái tấn công người khác, trực tiếp ảnh hưởng đến cảm xúc của đối phương.
Năng lực này có thể khiến kẻ trúng chiêu có những hành động bất thường khó mà ngờ tới, không phù hợp với tình huống chiến đấu.
Từ đó đưa kẻ địch vào những sai lầm chết người.
Sỡ dĩ biệt danh của hắn là A to H, viết tắt của ABCDEFGH.
Chính xác đó là đại diện khả năng dị lực của tên này.
Khi hắn phun ra chữ A, chữ A chạm vào sinh vật sống khác hoặc khi nổ và tỏa ra trường lực ảnh hưởng tới sinh linh có ý thức đủ mạnh như chó mèo trở lên thì sẽ khiến tối tượng trở nên giận dữ mất kiểm soát.
Từ đó hành động nông nổi không suy xét làm bản thân lâm vào nguy hiểm.
Chữ B từ dị năng của tên này tạo ảnh hưởng chán chường làm đối phương không muốn sống, không muốn đấu tranh, bỏ mặc sự đời.
Chữ C khiến đối phương tự tin thái quá đến nỗi không thèm vận dụng sở trường, không thèm phòng thủ, thậm chí kẻ có linh hồn hoặc tinh thần ý chí yếu còn tự tin muốn dùng miệng để thuyết phục kẻ địch đầu hàng tự sát, không muốn tự thân ra tay.
Chữ D khiến cảm xúc đối tượng trúng phải trở nên nhạy cảm quá mức.
Dễ vui vẻ hạnh phúc hoặc thất vọng trầm cảm với mọi sự việc xung quanh.
Chữ E khiến sự thèm muốn và đố kỵ trong đối tượng dâng cao mất kiểm soát.
Thậm chí có thể vì thế mà ra tay với cả người phe mình.
Chữ F làm đối phương sợ hãi vô căn cứ với mọi thứ, không dám động thủ mà chỉ biết trốn tránh.
Chữ G sẽ khiến đối phương thần tượng A to H mù quáng, xem hắn là chúa trời, là tuyệt vời nhất, nói gì nghe đó.
Tuy nhiên chữ này hiệu quả khá yếu bởi vì các cảm xúc khác là tự bản thân một người đã có.
Còn cảm xúc thần tượng, yêu thích và nghe lời này lại có điều kiện ngoại lai cụ thể.
Như vậy trong tâm trí của kẻ trúng chiêu vốn ở phe đối địch đã có sự đề phòng rồi thì chữ G hiệu quả sẽ giảm đi nhiều.
Chữ H có thể khiến đối phương cảm thấy tự đau lòng.
Không chỉ đau ở cảm xúc mà đau luôn cơ thể.
Khuếch đại nỗi đau lên nhiều lần.
Trúng dị năng chữ C của A to H khiến Meow Meow, Niệm, Dạ trở nên tự tin quá đáng.
Lúc này liền bị dẫn ra khỏi chỗ nấp, ngu ngốc tấn công một cách không cẩn thận.
Với tình trạng bây giờ của các nàng, Shoni Itama chưa nhai thuốc cũng có thể một đấm chết tươi từng nàng chớ nói chi lúc này hắn đã sử dụng một phần thuốc kích thích dị năng cho học viện X-Gen đào thải ra từ quá trình nghiên cứu về dị năng.
Đợi đã…
Meow Meow, Dạ và Niệm thôi ư? Thế còn Quách Tiểu Thư nhà ta đâu? Có những chuyện gì đã xảy ra khi Dạ tạo ra khu vực bóng tối? Hay là nàng trúng chiêu nhưng không sao? Cho dù không sao thì nàng cũng phải ngăn cản Meow Meow, Niệm và Dạ tự hủy chứ?
Cụ thể thì khi nhận thấy Demon Monkey bị Alace Doggy Girl dây dưa không thoát được thì Dạ đã nhanh chóng đưa ra đối sách.
Đối sách này cũng là dựa vào những lời nói của mấy tên địch nhân mà lập nên.
Lá bài màu đen lóe lên một cái.
Cả khu vực rộng lớn, dưới tới mặt đất nuốt gọn Sài Gòn và vùng bênh cạnh, trên tới tầng mây 15000 mét, toàn bộ chìm nghỉm vào bóng tối.
Từ xa nhìn đến như là một quả cầu đen thùi lùi giơ tay không thấy ngón.
Lá bài đen thứ hai thì phát ra âm thanh hỗn loạn ra khắp khu vực bóng tối nhầm gây nhiễu loạn.
Ngay lúc này Quách Tiểu Thư nhà ta liền theo kế sách của Dạ vừa nghĩ ra mà rời đi.
Niệm quấn dây leo tàng hình lên người Hoa giúp nàng ta tàng hình.
Hoa sau khi tàng hình liền âm thầm hạ xuống mặt đất, dùng tốc độ khoảng 2 kilomet một giây rời khỏi bóng tối và bỏ đi.
Đám dị nhân bị khối bóng tối hấp dẫn chú ý, hơn nữa vốn chúng chỉ lo chiến đấu ở độ cao bốn năm ngàn mét thì rảnh đâu chú ý dưới mặt đất.
Cứ như vậy Hoa rời đi đến khoảng cách đủ xa thì liền bộc phát tốc độ khủng bố chạy đi.
Chạy đi đâu? Định làm gì?
Hoa dù chạy đi thì vẫn có thể từ xa truyền âm trò chuyện với nhóm Meow Meow như thường.
Chỉ cần các nàng Meow Meow không di chuyển đi chỗ mới thì Hoa vẫn có thể định hướng truyền âm tới.
Nghe mấy nàng bàn tới việc kẻ địch dùng người dân làm con tin ép họ hiện thân cô này liền không đồng ý việc bỏ mặc người dân yếu đuối.
Tốn 10 giây để Hoa rời khỏi khu bóng tối và đi xa khỏi chiến trường tầm 18 cây số.
Sau đó lại tiêu hao khoảng 130 mili giây để Hoa dựa theo chỉ dẫn của Nhiễm Nam mà đến mục tiêu mà Dạ yêu cầu.
Nhiễm Nam á?
Đúng vậy, là Nhiễm Nam.
Tuy thằng này bị ép vào trong, Tà Nam ra ngoài.
Không thể điều khiển thần thể hay điều khiển thần hồn, khổng thể dùng hồn lực đi đánh nhau.
Nhưng Tà Nam cũng không quá mức cạn tàu ráo máng, vẫn cho phép Nhiễm Nam truyền âm, dùng nhìn trộm các kiểu, cho phép Nhiễm Nam làm mấy cái việc tiêu tốn ít hồn lực nhất.
Nhiễm Nam vẫn luôn quan sát chiến trường phía Meow Meow, lo lắng cho các nàng.
Vì vậy chuyện gì xảy ra ở phía đó hắn điều nhìn trộm thấy hết.
Lúc Dạ lên kế sách hắn cũng đang cùng lắng nghe.
Vì vậy liền cung cấp trợ giúp cho các nàng.
Hoa cần tìm một người.
Nhiễm Nam liền cung cấp vị trí mà người này đang lẩn trốn.
Kẻ này cũng không ai xa lạ, là một trong những kẻ còn sống sau vụ nổ hàng loạt bom hạch nhân mini do Meow Meow đầu tiêu.
Đựu Hão.
Nhớ lại mà xem (chương 277).
Tên này khác với Shoni Itama và Punanthong có thể hóa thân kim loại, dù hắn rất mạnh nhưng dị năng chỉ là cường hóa da thịt.
Tính về độ cứng cáp thì vẫn thua hai tên kia một chút, chủ yếu là mạnh ở phương diện bộc phát và độ linh hoạt nhiều hơn.
Vì vậy hắn bị nổ cho máu thịt be bét, bị thổi bay đi cả trăm cây số, phải vội tìm chỗ ẩn thân trị thương.
Chỉ cần đợi khoảng năm phút thì Đựu Hão hắn sẽ có thể hoàn toàn bình phục, tiếp tục chiến đấu.
Nhiễm Nam nhìn trộm tất cả những kẻ địch xuất hiện và nhóm bên mình.
Dẫn đường cho Hoa tìm tới Đựu Hão chẳng có gì khó khăn.
Hoa mang theo thắc mắc vì sao Nhiễm Nam có thể biết rõ mọi thứ như vậy, bước chân phóng như sét đánh trên mặt đất.
Nhanh chóng tiếp cận Đựu Hão.
Máu thịt Đựu Hão ngừng chảy, cơ thịt cũng đang tái sinh lại dưới sức mạnh của dị năng cường lực.
Quách Thị Hoa khi càng đến gần tên này càng giảm lại tốc độ.
Nhờ dây leo của Niệm giúp tàng hình và ẩn dấu dao động sinh mệnh mạnh mẽ của mình.
Hai mắt nàng sáng rực nhìn tên Đựu Hão đang nằm trên một chạc ba của một cây to.
Cẩn thận càng cẩn thận.
Phải một kích đắc thủ giết chết tên này, cướp thứ kia của hắn.
Hoa bay lơ lửng, từng chút tới gần Đựu Hão.
Nếu mà lúc này ai có hỏa nhãn kim tinh nhìn thấy được Hoa đang tàng hình thì sẽ thấy… Đựu Hão hai mắt láo liên quan sát chung quanh, toàn thân máu thịt nhúc nhích mọc ra.
Trên đầu hắn có một cái… Miệng khổng lồ đang há rộng ra, chuẩn bị nhai đầu hắn nuốt vào trong.
Sự cẩn thận là tốt.
Tuy nhiên trong tranh đấu sinh tử, cẩn thận quá mức và không dứt khoát sẽ xảy ra chuyện xấu.
Miệng rộng to như cái bánh xe bò của Hoa đưa đến gần đầu Đựu Hão.
Há miệng lâu thì mỏi mồm và nhất là…
!!?
Đựu Hão ngạc nhiên ngước đầu nhìn lên trên, chỉ thấy lá cây cùng ánh mặt trời.
Nước mưa ở đâu ra nhỉ? Lại nhìn lại cánh tay mình đang đặt trên chạc cây đang ngồi, nơi vừa rồi có cảm giác bị nhiễu nước lên.
Nơi đó có chút nước gì đó như nước bọt?
Thế là sao? Không đúng! Không tốt!
Nước miếng của Hoa khi há họng hơi lâu nhiễu lên tay Đựu Hão lập tức khiến hắn cảnh giác.
Thực ra thì cũng không phải há miệng lâu gì mà chỉ là khi sử dụng dị năng biến lớn bộ nhai nuốt thì tuyến bọt hơi bị kích thích tạo thành hiện tượng nước bọt ra nhiều thôi.
Quách Thị Hoa thấy có biến liền vội cắn xuống…
Rax…
Cạch…
Đựu Hão là dị nhân cường lực S++ có sát thương lẫn phòng ngự trên 50 Tinh điểm và dưới 60 Tinh điểm.
Nhạy cảm với nguy hiểm chẳng thua kém gì Demon Monkey.
Hắn ta nam chinh bắc chiến khắp các châu lục.
Tính phản xạ là cực nhanh.
Dù không rõ là chuyện nguy hiểm gì đang đến nhưng chắc chắn là không thể ngồi yên ở đây được.
Qua bao năm chinh chiến, hắn đã đút kết ra được một nghệ thuật tránh đòn mà hắn tự cho là tuyệt diệu.
Thế là liền áp dụng ngay lập tức.
Một người đang ở một vị trí bất kỳ trong trạng huống bất kỳ.
Nhất là đang ngồi giống như Đựu Hão hiện tại.
Khi bị tập kích lén và điều kiện cho phép thì cách tránh né tốt nhất là gì?
Nhảy sang một trong hai bên trái phải? Nhảy lên cao? Ngửa người ra sau? Khum người ra trước? Lăn tròn một vòng?
Tất cả điều sai.
Nếu điều kiện cho phép thì cách tránh né tốt nhất là rơi xuống thật nhanh.
Đựu Hão ngồi trên chạc cây cũng chính là để phòng những trường hợp như thế, tạo điều kiện để sử dụng kinh nghiệm tránh né của mình.
Vừa nhận ra không ổn cùng với cảm giác mơ hồ với nguy hiểm.
Tay hắn liền vận lực hủy nát nhánh cây dưới mông.
Cùng với chủ động bay hạ xuống thật nhanh.
Vô cùng hiểm hóc né một cú cắn trời giáng của Quách Thị Hoa.
Cạch.
“A….
Ê quá” Hoa vì vận động dị lực mạnh mà hiện hình, cắn hụt khiến hàm trên va hàm dưới làm nàng tê dại cả hàm răng.
“Móa, mém chết” Đựu Hão hồn vía lên mây, vừa đáp đất liền dậm chân phi thân chạy đi để có thời gian định hình lại tình huống hiện tại.
Khóe mắt hắn liếc nhanh về chỗ cũ liền thấy một quái nữ với cái miệng rộng như ma quỷ đang há ra sát người mình, định cắn cú thứ hai.
Trong miệng ả ta còn lả tả một đùm tóc vốn là của hắn bị cắn đứt ra.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Cạch.
Một cú cạp nhưng lại có vô số tiếng va chạm vang lên.
Đựu Hão vội nghiêng người về trước, mông đít cũng cố híp lại.
Suýt sao tránh được cú cắn tiếp theo.
Cả mảng áo và dũng quần phía sau bị cạo mất.
Sau lưng và mông mơ hồ ran rát và mát lạnh.
Dị năng của Đựu Hão là cơ thể có trường lực kỳ lạ, mọi loại lực tác động lên điều bị chuyển xuyên cơ thể tống ra không gian xung quanh và có thể chuyển lực đánh của hắn trực tiếp bỏ qua lớp cơ bắp bên ngoài đánh vào nội tạng đối phương.
Nhưng trường lực kia chỉ có tác dụng với sát thương dạng va chạm vật tù như nấm đấm, búa tạ các loại.
Còn bị răng bén cắn… Vẫn tổn thương như thường.
Có chăng thì khiến hắn khó bị cắn lủng hơn bình thường đôi chút.
Con quỷ nữ này nhanh quá!
Quách Thị Hoa sao không nhanh cho được.
Dù rằng khoảng cách điều khiển thần khí của Dạ có hai cây số hơn mà thôi nhưng nó không đồng nghĩa với việc thần khí lá bài của nàng khi vượt khoảng cách này là không thể duy trì tác dụng của nó.
Giống như dây leo phép thuật của Niệm.
Chỉ cần kích hoạt một lần thì nó sẽ duy trì chức năng cho đến khi cạn hết năng lượng.
Dạ dán một lá vàng, hai lá xanh da trời lên người Hoa rồi kích hoạt.
Dù cho Hoa rời khỏi phạm vi điều khiển của Dạ thì tác dụng của nó vẫn cứ còn duy trì trong thời gian ngắn.
Đủ cho Hoa chiến đấu một giai đoạn.
Hai lá bài vàng một tăng thủ, một tăng sức mạnh của Hoa.
Khiến nàng tăng chiến lực lên đến 46,5 Tinh điểm.
Thêm nữa, kỹ thuật rung động tần suất cao là thủ đoạn rất tốt cho chiến binh cận chiến.
Không chỉ Nhiễm Nam tập luyện nó mà Hoa cũng có hứng thú.
Vì thế một cú cạp của nàng là vô số cú cạp trong khoảnh khắc ngắn ngủi hợp lại.
Sát thương 46,5 Tinh điểm nhảy thẳng lên 63 Tinh điểm hơn.
Đựu Hão chỉ có phòng ngự khoảng 55 Tinh điểm.
Bị cạp trúng là sẽ mất một lớp da.
Mất một lớp da với dị nhân cường lực như hắn cũng không có gì.
Nhưng mà bị cắn á? Biết chó cắn không? Nó cắn được một cái là gặm chặt rồi bắt đầu xé.
Đựu Hão cũng không muốn mình bị động như vậy đâu.
Nhất là chưa biết sức mạnh của con quỷ cái đánh lén mạnh cỡ nào.
Bị ả ta cắn trọng thương thì thật là oan uổng.
“Hừ” Hoa hừ lạnh tiếp tục táp tới không tha cú thứ ba.
Không cho Đựu Hão có thời gian hít thở, không cho hắn xoay người đánh trả.
Dám để ta cắn trúng xem, bổn cô nương không muốn cắn chết ngươi.
Bổn cô nương là muốn nuốt người rồi để thế giới trong bung ta tiêu hóa thôi.
Grầu.
Quoạm.
Quặm.
Hoa vừa táp vừa sủa… Là táp nhanh quá tạo âm thanh vậy thôi chứ không phải như chó sủa.
Trên người Hoa còn có lá bài màu vàng giúp nàng tăng tốc di chuyển.
Tốc độ tối đa của nàng đạt tới 856 mét một mili giây.
Nhanh hơn Đựu Hảo gấp rưỡi.
Giây phút ban đầu cắn hụt nên mất nhịp mới để hắn tránh kịp.
Đến cú thứ ba thì tên này liền gặp bất hạnh.
Gruuuu
Trọn cánh tay phải của Đựu Hảo bị Hoa ngoạm chặt.
Chỉ còn phần bả vai là ở bên ngoài.
Cả cánh tay dường như thọc vào tận cổ Hoa.
Trong cảm giác của hắn, cánh tay này dường như lọt vào một khoảng không rộng lớn vô cùng chứ không phải là cần cổ người.
Quá hãi hùng rồi!
Đựu Hão vẫn muốn bỏ chạy.
Cánh tay vung vẩy trên không bị Hoa gặm lấy.
Nàng như con chó cắn chặt bị hắn ta vung tới vung lui, muốn vứt đi mà vứt không ra.
Bị chiến pháp cẩu xực quái dị của Hoa làm cho bối rối trong chốc lát.
Đựu Hão rất nhanh bình tĩnh lại.
Mặt hắn đầy phẫn nộ cùng kinh sợ.
Cánh tay hắn… Không xong rồi.
Hoa không chỉ cắn mà thôi.
Hai tay nàng vươn ra ôm chặt ngực Đựu Hão từ bên hông.
Hai chân nàng cày trên mặt đất kìm hãm tốc độ chạy của Đựu Hão.
Hàm răng nàng bắt đầu cứa qua cứa lại và áp dụng rung động tần suất cao.
Da thịt hắn bắt đầu bị nàng ta cứa đứt, máu bắn đầy mồm Hoa.
Đựu Hão lập tức hoảng sợ.
Không vứt con ả này ra được thì cánh tay này chắc chắn bị ả ta ăn mất.
Tuy có thể mọc lại nhưng phải tốn không ít thời gian và sức mạnh.
Sẽ rất bất lợi trong chiến đấu sinh tử khi sau này tranh đoạt đầu người về lãnh thưởng với đám Punanthong.
Chạy đã không thoát thì không cần chạy nữa.
Đựu Hão mang theo Hoa chạy được nửa giây liền dừng lại đột ngột.
Dùng trớn này, hắn vung tay thật mạnh muốn quăng Hoa bay đi khỏi tay hắn.
Tiếc thay Hoa cắn quá chặt.
Cú vung thất bại.
Không vấn đề gì! Vung mày không đi thì tao kéo mày về ăn đấm.
Cơ thể Hoa bị vung lên cao rồi bị Đựu Hão kéo về phía người hắn thật nhanh.
Cánh tay còn lại tuy không phải tay thuận nhưng lực đánh cũng vẫn rất khủng bố.
Uỳnh…
Từ sau lưng hoa có một con đường bị cày nát bởi sóng khí chấn động từ cú đấm vào bụng Hoa của Đựu Hão.
Cột điện, đèn đường, người dân thưa thớt trên đường bị đấm tán thành mảnh nhỏ.
Khặc…
Lực đấm tay trái hơi yếu hơn tay phải nhưng vẫn đạt tới 49 Tinh điểm bỏ qua lớp da thịt bên ngoài trực tiếp đập cho ruột gan bên trong bụng Hoa nhừ ra.
Máu trào qua đường miệng.
Cơn đau buộc nàng phải nhả cánh tay của Đựu Hão ra.
“Mình ngu quá” Hoa cố nén đau, nhảy lùi thật nhanh ra xa tránh bị tấn công tiếp.
Đáy lòng tự trách.
Kinh nghiệm chiến đấu vẫn hơi yếu a.
Đáng lý sau khi phát hiện không cắn đứt được cánh tay đối phương trong thời gian ngắn thì nên bỏ qua, tìm cách tấn công khác mới đúng.
Vậy mà nàng lại dây dưa để tên đó có cơ hội đục cho một cú trọng thương rồi.
Vết thương của Đựu Hão do vụ nổ bom hạch nhân mini liên hoàn đã khá tốt.
Cảm thấy có thể chiến đấu được nên hắn liền tức giận lao tới Hoa.
Quách Thị Hoa phải vội vàng dùng ưu thế tốc độ do Dạ tăng phúc cho để tránh né.
Vừa động thì ruột gan liền xáo trộn, cơn đau như muốn khiến nàng khụy xuống, máu bầm lại từ cổ họng trào ra, làm giảm tốc độ của nàng.
Khó khăn lắm Quách Tiểu Thư mới né qua được mấy cú đấm của Đựu Hão.
Cú đấm của tên này rất kỳ lạ, có thể trực tiếp tấn công vào nội tạng bên, xương cốt bên trong.
Nàng không dám để hắn đánh trúng lần nữa.
Hai bên liền lâm vào giằng co.
Đã là giây thứ 5 kể từ khi Hoa đánh lén thất bại rồi.
Thời gian không cho phép Hoa dây dưa nữa.
Nhóm Meow Meow, Dạ, Niệm có thể gặp nguy bất cứ lúc nào.
Nàng càng lấy được vật cần thiết từ Đựu Hão sớm, càng quay trở lại nhanh càng bảo đảm được an toàn cho nhóm.
Một chút ký ức của Hoa khi tập luyện chiến đấu trong Thời Không Giới hiện ra.
Khi đó Nhiễm Nam đứng cạnh bên xem xét.
Từng nói một câu “Hoa.
Em không đủ cuồng a.
Như vậy chiến đấu cận thân sẽ rất thiệt thòi.
Chúng ta chiến đấu không giống như đấu võ, cái gì mà bình thản đối mặt, phát huy võ thuật tới tận cùng gì gì đó không phải yếu tố quan trọng của việc chiến thắng.
Cái em phải làm là vừa cuồng nhưng phải tỉnh táo.
Cận chiến là sống chết trong nháy mắt.
Nếu mình yếu thế và không muốn càng đánh càng thua và bị giết thì chỉ có thể đủ hung ác mới có thể chuyển bại thành thắng được.
Nhiều khi dùng thương đổi thương là điều không thể tránh khỏi.
Em phải lựa cách để mình tổn thương ít hơn mà có thể khiến đối thủ trọng thương thậm chí là chết.”
Xem ra phải liều mới được.
Trước tiên phải bảo đảm người dân gần đây an toàn.
Bao Tay Trữ Vật treo trong túi áo bên hông sườn được cô lấy nhanh ra.
Từ trong đó lấy ra hai vật.
Một cái là bom hạch nhân mini.
Cái khác là một món đồ chơi bom dí chuyên dụng của Ẩn Viện nghiên cứu chế tạo ra.
Bom dí chuyên dụng này là một trong vài thứ mà trước khi lên đường tới Sài Gòn, Quách Thị Hoa trong sự chuẩn bị đã về Ẩn Viện “chà đồ nhôm” được.
Nàng không rõ kỳ này đối thủ sẽ mạnh yếu thế nào, vả lại tính nàng cũng chẳng rảnh mà suy nghĩ lựa chọn tỉ mỉ.
Nên là khi đến các khu phòng nghiên cứu.
Hoa cứ quơ đại các loại thành phẩm nghiên cứu ra được bỏ vào Bao Tay Trữ Vật mang theo.
Rồi cũng sẽ có lúc cần đến thôi.
Cũng nhờ mấy thứ linh tinh này mà lát sau các nàng mới giành phần thắng cuối cùng.
“Lên” Hoa lại né qua một đấm nữa của Đựu Hão làm tên này đánh nhiều mà không trúng, nhìn mặt gã trông khá là bực bội.
Hoa liền vận dụng dị năng của mình.
Năng lượng dị nhân trong người thông qua vi mạch công nghệ cấy trong cơ thể chuyển hóa thành điện năng cực mạnh.
Ỷ vào tốc độ di chuyển cao hơn đối phương.
Hoa hiện ra sau lưng Đựu Hão, hai tay lòn nách ôm lấy hắn.
Đựu Hão gồng lên.
Cù chỏ giật ra phía sau đánh tới đầu của Hoa.
Nếu nó trúng đích, não tương bên trong chắc chắn bị đánh thành cháo loãng.
Cú giật chỏ này không thể thành công.
Xoẹt loẹt loẹt xoẹt.
Tạch đùng đùng…
Điện xà nhảy múa loạn xạ, vô số tia lửa điện trắng xanh đánh ra xung quanh trong như một khối cầu tơ điện.
Người dân xung quanh sớm đã sợ hãi chạy trốn xa xa nên may mắn không có ai bị ảnh hưởng mà chết nữa.
Điện lực cực mạnh sau khi được chuyển hóa liền thông qua Hoa đánh lên người Đựu Hão làm cú giật chỏ của hắn phải ngừng lại giữa chừng.
Miệng mũi hắn ta sủi bọt, điện giật cho phải há mồm ra hét.
“Grừ” Đựu Hảo tuy bị điện giật tới bốc khói nhưng hắn không bất tỉnh, thậm chí còn không chút hoảng loạn.
Gắn nhịn sự rung giật của điện năng trên người.
Hai chân Đựu Hão dậm mạnh dưới đất, búng người nhảy lùi muốn đập con ả khó chơi sau lưng vào một cây cột điện gãy lộ ra đầu nhọn gần đó.
Bang…
Hoa bị đâm thẳng vào cột điện kim loại nhọn.
Hai tay nàng dùng sức sóc nách kẻ địch ném thẳng lên trời.
Bởi vì nàng chuyển hóa dị năng toàn lực sang điện lực nên cơ thể không được dị năng bảo vệ, chỉ có thể dựa vào độ rắn chắc cơ bản của cơ thịt được hun đúc bởi dị năng hơn 20 năm sống trên đời này của chính nàng.
Đầu gãy nhọn của cột điện đâm lún vào lưng Hoa, đánh lệch xương sống rồi mới ngừng lại.
Hoa điên cuồng lên, cắn răng nhịn đau.
Ném thẳng bom hạch nhân mini và bom dí chuyên dụng lên trời, đáp thẳng vào mặt Đựu Hão vừa lấy lại thăng bằng bay trên trời cao 2000 mét.
Bom dí nổ tung kéo theo bom hạch nhân mini cùng nổ.
Sức mạnh phá hoại 40 Tinh điểm hóa thành hỏa lực nhuộm bầu trời sáng sớm bằng màu vàng đỏ.
Sức nóng phả ra đốt phạm vi gần 1 cây số đường kính của vụ nổ tạo khói mù trời.
Nhảy khỏi trụ điện, máu từ lưng túa ra.
Dị năng hệ cường lực của Hoa trào ra khắp người.
Mặc kệ vết thương đau đớn sau lưng và bụng (bị Đựu Hão đánh nát lúc trước) Hoa dậm chân phóng thẳng lên trời.
Không thể biết vị trí chính xác lúc này của Đựu Hão.
Hoa chỉ có thể dự đoán theo vị trí trước khi vụ nổ xảy ra của tên này.
Nhiễm Nam nhìn trộm là có thể nghe và cảm nhận mọi thứ quanh vật bị nhìn trộm.
Tầm nhìn và cảm nhận này được Nhiễm Nam diễn hóa truyền vào trí não Hoa như truyền âm linh hồn vậy.
Truyền âm linh hồn là một loại truyền âm thần kỳ, không chỉ truyền ý nghĩ mà còn có thể truyền hình ảnh, cảm nhận hoặc cảm xúc của bản thân nữa.
Hoa dựa vào điều này để có thể xác định mình tấn công có đúng chỗ của Đựu Hão hay không.
Nếu tấn công đúng chỗ thì trong những gì truyền về phải có âm thanh do bản thân nàng phóng nhanh tới tạo ra.
Tiếng gió vang lên bên tai Đựu Hão.
Đựu Hão rất cảnh giác và nhạy cảm nên hắn liền đấm ngay vào nơi có tiếng gió đó.
Bất kể Hoa đánh lén thế nào thì cũng chắc chắn không thành công.
Vang lên bên tai?
Hoa bay tới sau lưng Đựu Hão kia mà, sao lại là bên tai được?.
Ầm…
Thì ra đó chỉ là một quả bom dí chuyên dụng mà thôi.
Vỏ nó rất cứng chắc, khó bị phá hỏng từ bên ngoài mà chỉ nổ hỏng từ bên trong ra.
Không sợ tàn dư của vụ nổ hạch nhân mini đánh vỡ.
Lợi dụng tầm nhìn Đựu Hão bị bom hạch nhân nổ che khuất và cảm giác bị sức nóng cùng khói bụi của vụ nổ làm nhễu.
Quách Thị Hoa ném một quả bom dí tới làm Đựu Hão đánh nhầm vào.
Bản thân nàng thì theo sau quả bom dí đến sau lưng hắn.
Đựu Hão vừa đấm vào quả bom dí nó liền nổ theo điều khiển từ xa của Hoa.
Đến khi nó nổ, Hoa cũng vừa lúc lên tới nơi, Đựu Hão phát hiện mình trúng bẫy thì đã muộn rồi.
Hoa lại ôm Đựu Hão từ sau lưng.
Cùng hắn hứng chịu bom dí nổ.
Với sức mạnh hiện tại của hai người thì quả bom này chỉ như gãi ngứa mà thôi.
Với Hoa thì gãi ngứa nhưng với Đựu Hão thì là bùa đòi mạng.
Hắn trúng bẫy nên đã không kịp phản ứng nữa.
Trong cảm nhận của gã, dường như bản thân đã đi vào một không gian kỳ lạ nào đó.
Đúng hơn là cái đầu hắn đã nằm trong cái miệng há lớn của Hoa rồi.
Kỹ thuật rung động tần suất cao được vận dụng.
Hàm răng bén nhọn của Hoa cứa và cắn xé vào cổ Đựu Hão hàng chục ngàn lần trong thời gian ngắn vô cùng.
Một phần dị năng còn hóa thành điện lực bám lên răng, nhập vào vết thương trên cổ hắn mà bắn phá.
Điện giật không quá mạnh nhưng đủ khiến Đựu Hão bị tê liệt nhẹ.
Hắn đang định đấm lên trên đánh lui Hoa ra thì nàng hai tay chụp lên vai hắn, hai chân nàng thu lại đạp lên lưng hắn.
Cả người nàng bấu phía sau Đựu Hão.
Miệng rộng cắn chặt nhốt cái đầu gã ở trong miệng.
Chân dùng sức đạp thẳng tới đẩy cơ thể kẻ địch tiến tới, tay dùng sức bấu kéo vai hắn lùi lại.
Miệng giật mạnh lên cao.
“A…….”
Cần cổ dù có dị năng khiến cho cứng chắc hơn rất nhiều nhưng vẫn bị Hoa kéo căng ra.
Đứt bực bực mấy cái, da thịt tét ra, động mạch bị răng nhọn cứa đứt dần.
Cơn đau kéo tới và cảm giác cần cổ đang căng ra, đứt dần khiến Đựu Hão hãi hùng.
Cảm giác khủng bố này hắn chưa bao giờ trải qua và cũng không nghĩ có ngày sẽ trải nghiệm.
Đựu Hão điên cuồng bay loạn, quờ quạng tay muốn đấm, muốn chụp Hoa đang ở sau lưng.
Đáng tiếc với tư thế hiện tại của Hoa, tên này vô phương chạm được nàng với lực mạnh được.
Cơ thể hắn bị một loli hơi lớn dùng hai chân đạp đẩy tới từ phía sau, vai thì bị hai tay nàng nắm kéo lùi lại, đầu lâu thì bị miệng nàng cắn cổ kéo dãn lên trên.
Muốn đấm Hoa thì tay Đựu Hão không với tới, muốn chụp bẻ tay Hoa thì với tư thế như vậy không thể phát huy được sức lực của đôi tay.
Hai tay hắn định đấm vào miệng Hoa thì cũng không thành.
Hắn chỉ cần định dùng tay đánh lên là liền bị hai tay Hoa từ vai tuột ra bắp vai kéo ngoặc ra.
Làm cách nào cũng không ép Hoa cút đi được.
“KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNG” Đựu Hão tuyệt vọng la hét.
Tiếng hét như tiếng ú ớ từ trong miệng Hoa truyền ra.
Nếu hắn hơi yếu thì sẽ bị Hoa giết gọn gàng trong một nhát cắn.
Nhưng hắn lại rất mạnh mẽ, Hoa muốn cắn đứt đầu hắn cũng không dễ dàng.
Cái cảm giác cần cổ bị kéo đứt dần đó… Thật quá đáng sợ.
Bựt.
Bựt.
Bựt…
Cổ Đựu Hão bị kéo đứt gân, rách thịt, xương cổ lộ ra.
Ặc.
Bựt.
Phụt.
Hoa há mồm phun cái đầu Đựu Hão rơi xuống một thùng rác bên dưới mặt đất từ độ cao 2000 mét.
“Phù… Mẹ nó.
Nếu không phải cần lấy một món đồ giấu đâu đó trong người nhà ngươi thì bổn cô nương đã nuốt gọn cả cơ thể nhà ngươi vào bụng rồi.
Đâu có cần khổ sở cắn đầu làm gì”
Hoa cố nén đau trên người.
Một tay nắm xác Đựu Hão vác lên vai, một tay cầm Bao Tay Trữ Vật, lấy một ít đan dược chuyên dành cho linh tu trị liệu thương thế cơ thể ngoại thương, nội thương ra nuốt.
Mò mò một lúc.
Hoa cười tươi.
Theo lời Dạ tới đây đánh lén, cuối cùng cũng tìm được thứ quan trọng thay đổi chiến cuộc này rồi.
Đến bây giờ đã trôi qua hơn 20 giây từ lúc Dạ tạo khu vực bóng tối kia.
Bàn tay nắm chặt viên thuốc kích thích dị năng cướp của Đựu Hão.
Quách Thị Hoa vội vàng chạy trở về.
Đựu Hão sở dĩ gặp phải kết cục hôm nay cũng chỉ có thể trách bọn chúng không thể truyền âm cho nhau mà thôi.
Khi đám Punanthong, Shoni Itama, Mushroom Man, Alace Doggy Girl, A to H bàn nhau việc dùng thuốc kích thích dị năng.
Bọn chúng phải rống to bằng miệng để giao tiếp nên nhóm Meow Meow dĩ nhiên nghe rõ vào tai.
Các nàng ai cũng hiểu tiếng anh là thứ tiếng chúng dùng giao tiếp với nhau nên đều hiểu chúng nói gì với nhau.
Sau đó thấy chúng móc thuốc ra ăn rồi sức mạnh tăng cao.
Nhóm Meow Meow điều thấy vào trong mắt.
Dạ liền nhanh chóng tìm kế sách.
Ở đây có 5 tên còn sống.
Trong tầm nhìn của Nhiễm Nam còn có một tên đang trốn cách 100 cây số hơn.
Dạ được Nhiễm Nam báo cho biết thì cô liền sáng mắt lên.
Chúng có 7 tên còn sống.
Một tên đuổi theo Nhượng và Lục Hồng Huấn.
Năm tên ở đây nhai thuốc kích thích.
Một tên đang trốn xa xa chắc hẳn cũng phải có thứ thuốc này.
Demon Monkey bị Alace trói buộc rồi.
Muốn có cơ hội thắng chỉ còn cách cướp viên thuốc của tên ở xa này thôi.
Vì vậy mới có một màn Hoa đánh lén, cuối cùng lấy mạng Đựu Hão.
Hoa cấp tốc chạy trở về, càng về tới nơi càng giảm tốc độ, đến cách 14 cây số thì giảm chậm lại thành 2 cây số một giây để dây leo bám trên chân Hoa có thể giúp nàng tàng hình trở lại.
Như vậy Hoa có thể âm thầm trở về mà không bị địch nhân phát hiện.
Cùng lúc này, Dạ và Niệm tự hủy, Meow Meow lại tự tin mù quáng vào nắm tay của mình, định dùng tay trần đấm chết Shoni Itama.
Itama cảm thấy cuộc đời thật buồn cười.
Hắn lạnh lẽo cười nhìn nắm tay Meow Meow đập lên khuôn mặt hắn.
Cơ thể hình viên đạn của tên này không chút nhúc nhích.
Chỉ có tay Meow Meow đau đớn mà thôi.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Meow Meow không tin tà, tiếp tục dùng cả hai nắm tay xinh đẹp đấm lên người Shoni Itama liên tục.
Tên này chỉ khoanh tay đứng nhìn một cách trịch thượng.
“Chắc là mình đấm chưa đủ.
Thêm vài đấm nữa là hắn sẽ bị mình đấm chết” Meow Meow lầm bầm.
Bang.
Nguyệt Dạ từ dưới đất ném lên một cục đá đập vào chân Shoni Itama.
Sau đó là liên tiếp những viên đá bị ném lên.
Bang.
Bang.
Bang.
Bang.
Bang.
Bang.
Bang.
Bang.
Bang.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
Bòòng.
“Chấm dứt được rồi” Itama sau khi thú vị nhìn một chút thì cảm thấy nhàm chán.
Một tay hắn vươn ra nắm lấy mái tóc của Meow Meow giật mạnh tới, kéo thân hình xinh đẹp của nàng áp sát cơ thể hình viên đạn của hắn.
Xoay người Meow Meow lại để lưng và mông nàng dựa vào thân kim loại của mình, hai tay ôm lấy đầu Meow Meow.
Một bàn tay chụp lên má phải, một bàn tay chụp lên má trái của Meow Meow
Hai tay hắn cùng lúc dùng sức, thực hiện việc vặn đầu bẻ cổ một cách không thương tiếc.
Cạch.