--- Lời Tác Thật ---

Chương hơi ngắn tại chữ nghĩa không được nhiều, các đh thông cảm

---0---

Lý Nhượng vừa kéo áo trong trở lại vị trí cũ, vừa tức nổ phổi hành hạ Nhiễm Nam như thú. Meow Meow nhắm mắt lại không nỡ nhìn nữa.

“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, em đánh nữa anh chết thiệt đó” Nhiễm Nam la hét.

Không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng liền làm Lý Nhượng giận không kiềm được. Nhà ngươi xưng anh anh em em với ai?

Thật ra Nhiễm Nam không sợ bị bắt, hắn không tin không có Thời Không Giới Lệnh thì có ai có thể đuổi theo hắn vào trong đó, chủ yếu chỉ cần một cơ hội mà thôi.

“Á”.

“Á”.

“Tha mạng a, anh biết sai rồi”

Miệng tiện của hắn thì cầu xin nhưng mà ngữ khí thật chọc phụ nữ đẹp tức giận. Đánh mãi cũng thấy nhàm chán. Lý Nhượng trói hắn lại bằng luồng khí mật độ cực kỳ dày đặc rồi vứt hắn nằm ềnh ra đất. Nhìn nhìn vết thương trên người tên mập đang lấy tốc độ thấy rõ lành lại, cô ngán ngẩm lắc đầu, đánh tên này cũng như không a.

Nhóm của John và Thomas vẫn còn đang đau khổ chống lại cho dù hai người đầu sỏ điều đã bị bắt.

Nhiễm Nam và John lân Thomas điều bị giải lên chung một chiếc xe. Cả ba điều bị tròng lên cổ một cái vòng điện tử phát ra sóng điện trường phân giải hạt nhân năng lượng. Đối với vật thể rắn không có tác dụng. Nhưng dị năng lực khi vận dụng có tần số năng lượng dao động không bình thường sẽ bị cái vòng này phân giải mất. hai tay của cả ba cũng có còng tay với chức năng tương tự.

Chúng là sản phẩm của X-Gen nghiên cứu ra, bán rộng rãi cho chính phủ các quốc gia, hỗ trợ dị cảnh dùng để khống chế tội phạm.

Tuy không phải là vạn năng nhưng phần lớn dị nhân không quá mạnh mẽ vẫn sẽ bị nó trói buộc, khá tiện dụng cho mấy tổ chức giống như Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên.

John vẫn còn bị đóng băng từ phần bụng đến chân, khó mà chuyển lên xe. Thủy Ly đành phải thu hồi đặc dị công năng, giải tán băng tầng bao quanh người hắn.

Mảnh băng bể tan nát kéo theo vải quần và áo bị băng đông lạnh rách theo. Mấy mảnh vải áo, túi quần theo băng vỡ rách bay lả tả.

Tên John bị đẩy vào thùng xe chuyên dụng, loại xe giống xe cấp cứu nhưng lại chế tạo bằng hợp kim đặc biệt kiêng cố, thùng xe và cabin của tài xế không thông nhau mà ngăn cách hoàn toàn. Trung thùng xe có camera quan sát truyền hình ảnh ra đầu xe để quan sát mọi người bên trong.

Nhiễm Nam cũng bị đẩy bắt bước vào thùng xe, Lý Nhượng đứng bên ngoài nhìn chằm chằm cậu béo, hai tay chống nạnh.

Bộp…

“Gì đây?” Nhiễm Nam đạp lên cái gì đó dưới đất, cộm cấn vào bàn chân khiến cậu khó chịu. Nhìn xuống thì thấy thì ra mình đang đạp lên mảnh vải quần của John bị xé rách vừa rồi, là phần túi quần, bên dưới lớp vải có thứ gì đó to gần bằng nữa cái hộp đựng nhẫn bị hắn đạp lên.

“Thứ gì nhỉ?” Tên mập tự hỏi.

“Lên nhanh” Lý Nhượng không kiên nhẫn đẩy đẩy lưng hắn.

“Hì hì” tên mập quay đầu lại cười sáng lạn “Em có chuyện gì gấp à, sao hối thúc dữ thế?”

Ầm…

Lý Nhượng tức giận, vung tay một cái, một luồng gió lạ cực mạnh đập hắn tông thẳng vào trong cùng thùng xe.

Meow Meow thì bị giải lên xe khác, đi cùng Lý Nhượng. Đội 10 và đội 7 lần lượt rời khỏi hiện trường.

Xe lăn bánh, ngồi trên thùng xe, Nhiễm Nam không xem ai ra gì co giò lên, lấy thứ bị hắn dùng thần khí biến nhỏ kẹp chặt dưới bàn chân lên xem. Thì ra lúc nãy đạp lên thứ gì đó làm hắn bị cộm chân, ăn đòn nhiều nổi nóng nên hắn giận lây sang thứ này, ra sức đè mạnh cho nó nát tan, ai ngờ nó vẫn y nguyên không sao, còn vì hắn đạp mạnh mà khiến bàn chân thấy đau.

Tên mập hiếu kỳ, là thứ gì mà cứng chắc như vậy? Thần khí ở dạng vòng tay trên tay hắn biến thành làn nước nhỏ, men theo trong tay áo, chảy qua Ảo Y xuống lòng bàn chân, đính chặt thứ đó lại vào Tốc Ngõa.

Bây giờ lên xe hắn liền trắng trợn lấy ra, không tới một giây Bao Tay Trữ Vật từ Mệnh Tâm bay ra, hắn vứt nó luôn vào vào Bao Tay Trữ Vật. Sau đó cất luôn Bao Tay Trữ Vật vào Mệnh Tâm. Tạm thời như vậy đã, có cơ hội lại lấy ra xem cũng không muộn. Không biết là cái hộp nhỏ làm bằng gì mà cứng như vậy, bên trong lại chứa thứ gì?

Trong số mấy thứ Nhiễm Nam ước ra từ Sổ Ước, ngoại trừ robot giả dạng là thiết bị khoa học kỹ thuật không thể nhận chủ rồi cất vào Mệnh Tâm ở ngực thì tất cả các món khác điều là đồ vật nghiêng về bán phép thuật, điều có thể nhận chủ và cất vào Mệnh Tâm, rất là tiện lợi.

Tên John trợn tròn mắt nhìn một màn này. Ánh mắt hắn sắt lẹm nhìn nhìn Nhiễm Nam. Nhiễm Nam cũng trừng mắt lên nhìn lại hắn.

“Đừng có lộn xộn” Long Nam nhìn cả hai cảnh cáo. Lại lần nữa anh ta phải kinh ngạc vì Nhiễm Nam. Tên mập này vừa làm ảo thuật à?

Toàn cục liền yên tĩnh lại. Những người đã chết cũng được đưa lên một xe khác. Mấy chiếc xe của Mr Fake cũng bị cảnh sát đến sau lấy đi.

John, Nhiễm Nam và Meow Meow liền ngay trong đêm bị đưa đến đến viện nghiên cứu của Quách Gia, Viện Nghiên Cứu Siêu Nhiên.

Viện Nghiên Cứu Siêu Nhiên là do Quách Gia thành lập, dựa trên danh nghĩa của chính phủ nghiên cứu về các hiện tượng siêu nhiên, các dị nhân, trang thiết bị tiên tiến cho dị nhân.

Trên thực tế ở Viện Nghiên Cứu Siêu Nhiên thì Quách Gia một tay che trời, chính phủ hoàn toàn không biết các hoạt động ngầm phi nhân tính do lão tổ Quách Gia điều hành.

Viện này chia làm hai tổng bộ. Không có chi nhánh. Một tổng bộ ở thủ đô hoạt động giữa thanh thiên bạch nhật dưới mác của nhà nước, trong sạch không có gì để bàn.

Tổng bộ còn lại nằm ở ẩn ngoài biển, chính thức là vùng trời của Quách Gia. Mặc dù ở đây cũng có người của chính phủ chủ trì nhưng từ lâu đã bị Quách Gia nắm trong lòng bàn tay, không dám hó hé gì. Với lợi ích mà Quách Gia hứa hẹn, những người này cũng nhắm một mắt, mở một mắt xem như chưa từng thấy gì.

Còn may là quốc gia còn có quân đội, Quách Gia nhân viên cũng có hạng, hơn nữa thể chế đã khác thời phong kiến, không phải ai vũ lực mạnh thì lên nắm quyền cho nên Quách Gia cũng xem như không đáng lo ngại.

Tôn chỉ của Quách Gia từ xưa không phải là kinh tế hay quyền lực, thứ bọn họ quan tâm là tuổi thọ. Dị nhân tuổi thọ ngắn ngủi do thân thể biến dị bào mòn. Quách Gia là tập đoàn dị nhân to lớn thì càng quan tâm vấn đề sống thọ hơn là chuyện tranh đoạt quyền lực.

Nhà nước hỗ trợ Quách Gia tiền bạc. Quách Gia hỗ trợ chính phủ bình định dị nhân. Đôi bên đều có lợi. Chỉ có quân đội là nhìn Quách Gia không vừa mắt mà thôi, vấn đề muôn thuở rồi.

Nhiễm Nam cùng hai người John và Meow Meow bị đem ra biển, chở đến cơ sở ngầm dưới lòng đất một hòn đảo. Quanh đảo rất hiu quạnh, không có bóng dáng ai nhưng đừng xem thường mà bước chân đến. Chỉ cần ai đó lạc bước sẽ có dị nhân chiêu đãi ngay. Nhẹ thì bị tẩy trí nhớ thả về đất liền. Nặng thì thê thảm hơn nhiều. Đối với những kẻ cố tình thăm dò mà có thực lực cao, tất cả điều bị bắt lại, do đích thân lão tổ Quách Gia xử lý.

Viện Nghiên Cứu Siêu Nhiên cũng là chỗ ở thường xuyên của lão ta.

Mấy thế lực nước ngoài nhiều lần tiến vào tìm hiểu điều không có kết cục gì tốt. Thậm chí có mấy lần đem dị nhân đến quy mô xâm phạm nhưng điều không ra khỏi đảo được, toàn bộ xóa tên trên thế giới.

Dĩ nhiên ngoại địch cũng không thể rầm rộ đem khí tài quân sự đến đây chẳng khác nào gây hấn với quốc gia cho nên chuyện cứ thế im xuôi. Ai cũng biết đây là hòn đảo bất khả xâm phạm.

….

Thomas và người của Interpol bị Quách Hàn bí mật xử tử, trang thiết bị của họ cũng được theo chuyến đi của Nhiễm Nam đem vào Viện Nghiên Cứu Siêu Nhiên.

Đây là lệnh trực tiếp từ Quách Phong, lão tổ Quách Gia. Lão hiện tại đang rất gấp gáp muốn tăng lên chỉnh thế Quách Gia với những dự định sắp tới.

Dị nhân lại không phải muốn mạnh lên là mạnh lên, khoa học kỹ thuật của Quách Gia lại không đủ tiên tiến. Không còn cách nào khác, vừa nghe tin lần này Thomas dẫn đội đến đây, Quách Phong liền hạ lệnh tức thời cho Quách Hàn bắt hết bọn họ, cướp lấy trang bị đem về viện để phân giải nghiên cứu. Từ đó sẽ có thể sản xuất hàng loạt trang bị cho dòng chính và đội quân dị nhân dưới tay, nâng cao thực lực Quách Gia.

Đây là trang bị độc quyền của Interpol, xuất xứ từ tay học viện X-Gen. Không phải nói có thể mua là mua được. Hơn nữa thiết kế cũng nằm trong tay tổng bộ Interpol, nói đúng hơn là thuộc quyền sở hữu của Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu. Quách Gia không có cách nào đạt được.

Còn đặt hàng từ X-Gen hay hiệp hội này càng không cần nhắc đến. Quách Gia là muốn trang bị hàng loạt không phải một hai người. Nếu liên hệ mua một hai bộ thì quá đáng nghi, Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu và X-Gen chắc chắn không bán, mua hàng loạt thì kinh tế Quách Gia không kham nổi. Nếu mua số lượng vừa phải thì cũng được nhưng đừng quên Quách Gia vẫn bị chính phủ giám sát ít nhiều, đột nhiên mua về một loạt trang thiết bị chiến đấu hiện đại bậc nhất chẳng khác nào muốn nói Quách Gia tôi chuẩn bị làm loạn, chính phủ mấy người cẩn thận đó?

Chẳng đặng đừng Quách Phong đành phải ra hạ sách là cướp từ tay Thomas lại tự mình phân giải ra nghiên cứu.

Thật ra thì vẫn có nhiều cách khác để đạt được các trang bị chiến đấu công nghệ cao này. Ví dụ như đàm phán mua về vài bộ, nhưng phía bên kia chắc chắn sẽ không quan tâm mối làm ăn quá nhỏ này.

Chuyện này không phải Quách lão đầu chưa từng thử, mượn danh nghĩa các tổ chức khác đã từng thử qua nhưng chính là người ta không thèm gặp a. Thực lực Quách Phong rất mạnh, đứng hàng đỉnh của nhân loại nhưng cả cái Quách Gia chỉ có mình lão, một tay làm chẳng nên non.

X-Gen người ta một cựu giáo viên thôi cũng đã không kém hơn lão, chớ nói chi phó viện trưởng và viện trưởng. Còn Liên Hiệp Dị Nhân Địa Cầu thì cái gì cũng phải bỏ phiếu. Muốn mà thông qua phiếu bầu để hoàn thành cuộc làm ăn này còn không biết phải tốn bao nhiêu tiền của và thời gian đi câu thông các thành viên trong hiệp hội.

Hoặc như liên hệ với chính phủ nhờ hỗ trợ tiền bạc và cam kết mục đích sử dụng với quốc hội nhưng vấn đề này chắc chắn tốn không ít thời gian, ít nhất cũng mất một hai năm đi thuyết phục các chính khách, nhất là bên quân đội thế nào cũng nghe được phong thanh, chắn ngang một cước là cái chắc, số lượng mua được nhất định cũng sẽ bị hạn chế.

Quách Gia khoa học kỹ thuật không đủ cao nhưng nếu có thành phẩm để đem về nghiên cứu, cùng với năng lực học hỏi kinh người của lão tổ, chắc chắn trong thời gian ngắn có thể nghiên cứu ra cách chế tạo. Dù không mạnh như hàng chính phẩm thì cũng sẽ không quá yếu như mấy thứ hiện tại Quách Gia đang xài.

Quách Gia quyền ẩn là rất mạnh nhưng xem như là thế lực chính nghĩa, làm ăn phi pháp không làm. Toàn bộ thiên tài đều ở trên mặt thực lực dị nhân cá nhân, làm kinh tế không giỏi. Quách Gia phụ thuộc vào ngân sách nhà nước rất nhiều cũng là điều khiến yếu nhân của đất nước yên tâm, không sợ họ thành phản động.

….

Viện Nghiên Cứu Siêu Nhiên ẩn ở ngoài đảo này còn được người Quách Gia gọi tắt là Ẩn Viện. Nó nằm trên một hòn đảo hoang trơ trọi ngoài xa biển đông, xây dựng sâu vào lòng đất. Từ Vũng Tàu muốn chạy đến, tàu bình thường hết tốc lực cũng phải mất nửa ngày.

Nhiễm Nam không phải không muốn thoát đi mà hiện tại hắn đang gặp phải phiền phức to lớn, muốn đi cũng không thể đi. Cứ như vậy bị nhốt vào một cái tủ kính kỳ lạ rất to và rộng, lạnh lẽo vô cùng.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, thần trí hôn mê. Chính là kiệt tác do Lý Nhượng làm ra, trừng phạt cái tội chọc giận cô, với tinh thần lực của mình, Nhiễm Nam không tài nào chống nổi, bị cô cưỡng bức thôi miên lâm vào hôn mê sâu không biết trời đất gì nữa. Tính ra thì bất tỉnh bị nhốt có khi lại dễ chịu hơn là tỉnh táo bị giam cầm a. Tuy là như vậy nhưng hắn kể cả Meow Meow khuôn mặt vẫn bị Ẩn Tinh Vật che dấu.

Ẩn Tinh Vật trừ khi người thi triển cạn kiệt năng lượng hoặc chủ động giải trừ, còn không luôn luôn có tác dụng che dấu khuôn mặt. Nó chính là công pháp cao cấp chuyên để ẩn giấu, khi lên cấp cao diệu dụng còn tốt hơn chỉ là che dấu mặt mũi như bây giờ.

Một ngày một đêm không về, Huỳnh Ni và Hồng Nhan lúc này giống như kiến trên chảo nóng vậy nhưng cũng không biết làm sao. Liên lạc Xuyên Giới Liên không thông. Ý Thể của Nhiễm Nam cũng không có trong thời không giới càng khiến hai nàng lo lắng tăng lên. Từ hai tình địch tạm thời hòa thuận hơn không ích, chia nhau chạy khắp Thị Xã tìm kiếm tung tích Nhiễm Nam.

Đến cả Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu cũng được điều động chia ra tìm kiếm. Không có kết quả. Meow Meow và Nhiễm Nam như là tự nhiên biến mất vậy.

“Hu hu”.

Hồng Nhan vuốt tóc Huỳnh Ni dỗ cô nín khóc, không ngờ ngày thường lạnh lùng như vậy mà cô nàng này cũng có lúc yếu đuối như thế.

“Em yên tâm, chắc là tên béo này thấy cô gái đẹp nào nên bỏ chị em mình đi chơi thôi” Hồng Nhan tự thôi miên mình, điều này có thể xảy ra sao? Nhất là biến mất còn có Meow Meow.

Tháng ngày dần trôi...

….

“Nghe nói gì chưa?”

Một dị nhân ngồi ở căn tin trong Ẩn Viện, vừa ăn vừa tám chuyện với đồng bạn.

“Nghe nói gì?”

Bà tám rất thích “drama” liền ngóng cổ lên nhìn bà bạn dị nhân của mình.

“Nghe nói tuần trước có hai tiêu bản dị nhân bị bắt đến đây đó” Bà tám A trả lời.

“Đâu, nghe nói chưa chết mà sao lại gọi là tiêu bản, cũng có bị cắt xẻ ra đâu. Không biết họ bị tội gì nhỉ, lại bị bắt đến Ẩn Viện này, thông thường không có quá quan trọng điều là nhốt vào nhà lao dị nhân mà” Bà tám B nói.

“Chắc là có giá trị nghiên cứu gì đó rồi” Một giọng nói lảnh lót bổng vang lên bên tai hai người.

Bà tám A và Bà tám B nhìn lên liền ngậm nụ cười.

“A, xin chào Tiểu Thư ” cả hai cùng chào hỏi một tiếng, sau đó vội đứng lên đi nhanh như là bị ma đuổi. Tốt nhất là đừng dây dưa với tiểu ma nữ này a.

Toàn bộ từ trên xuống dưới Quách Gia có thể tính như sau.

Quách Phong là lão già nắm giữ Quách Gia, chức vị lão tổ, năm nay hơn 80 tuổi. Xem như là một dị nhân sống dai, đa số dị nhân điều nghẻo ở tuổi 60.

Quách Tuân là con Quách Phong, nắm giữ toàn bộ Quách Gia. Năm nay hắn đã ngoài 60, sống dai không kém cha mình.

Cùng quản lý mảng dị nhân của Quách Gia với Quách Tuân là em gái hắn Quách Hân. Cao thủ xếp hàng thứ tư của Quách Gia. Năm nay cô 38 tuổi. Có thể thấy lão già Quách Phong già mà còn gân thế nào. Hai anh em cách nhau hơn hai mươi tuổi!

Quách Tuân có hai đứa con trai đáng nhắc đến là Quách Hàn tuổi ngoài 30, đội trưởng đội 10 và Quách Long tuổi ngoài 20, đội trưởng đội 7. Bên cạnh đó hắn có hai bà vợ. trước Lý Nhượng là vợ cả, chỉ là người thường nhưng lại được hắn yêu thương hết mực.

Lý Nhượng năm hơn bảy tuổi vì thân thể như người lớn, Quách Tuân không rõ liền cưới về theo lệnh của Quách Phong.

Năm 18 tuổi hắn cưới vợ cả, cô này sinh ra Quách Lâm sau đó một năm, sáu năm nữa lại sinh ra Quách Hàn. Bà ta đến nay cũng hơn 60 tuổi giống hắn. Trong hai anh em thì Quách Lâm chỉ là người thường nhưng Quách Hàn lại bộc phát thành dị nhân do gien của Quách Tuân di truyền. Quách Lâm đến nay cũng đã hơn 40 tuổi. Quách Hàn năm nay cũng khoảng 35 tuổi hơn.

Năm 35 tuổi hắn lấy Lý Nhượng, lúc này cô chỉ mới hơn bảy tuổi, đến nay cũng chỉ hơn 30 vài tuổi mà thôi. Một năm sau Quách Long ra đời, sống đến nay đã hơn hai mươi tuổi. Tuy cậu ta sinh sau và là con vợ nhỏ nhưng Quách Hàn phải gọi anh ta bằng anh, đây là yêu cầu của Lý Nhượng, bằng không sẽ sống không yên với cô.

Sau đó sáu năm, khi Quách Tuân 41 tuổi thì vợ Quách Lâm cũng sinh ra một bé gái, là một thiên tài dị nhân.

Cháu gái hắn năm nay đã hơn 19 tuổi. Có thể xem như cô nàng này là đời thứ năm của Quách Gia tính từ lão tổ Quách Phong trở đi. Là thiên tài kinh khủng không kém gì Lý Nhượng. Chưa tới 20 tuổi đã là dị nhân cấp độ 55, cũng là chắt cưng của lão bất tử Quách Phong. Nổi tiếng quậy phá, người người trong Ẩn Viện điều biết tiếng. Ai thấy cũng tránh đi, chớ để cô ta lôi kéo mình đi quậy phá thì tiêu đời. Chịu phạt nhất định là bản thân mình, còn cô nàng sẽ chỉ đứng cười trên nỗi đau của người khác mà thôi.

Nếu Nhiễm Nam mà có mặt ở đây hắn sẽ nhận ra ngay cô nàng, chính là cô gái nuốt trọng cái bàn đúng nghĩa đen trước mặt hắn lúc thi ăn ở trong một nhà hàng của Sài Gòn. Quách Thị Hoa, Quách Đại Quậy, Quách Tiểu Thư.

“Làm gì vậy, cứ thấy tôi là chạy, mấy người thiệt không thú vị” Quách Thị Hoa nhìn quanh tìm nạn nhân mới. Vừa từ Sài Gòn chơi đã đời về, đến Ẩn Viện định thăm lão bất tử cô liền nghe mọi người bàn tán về hai cái đồ chơi mới đến. Tò mò nổi lên, ném phức việc tìm lão bất tử thỉnh an, Quách Thị Hoa hào hứng tìm hiểu.

“Hừ, chắc chắn là đám dị nhân đại gian đại ác rồi, nếu không sao lại bị đem lên đảo chứ.”

“Hí hí, khặc khặc khặc, phải lén lão đầu đi tìm hai người này chơi mới được” Quách đại tiểu thư cười lên khằng khặc quái dị khiến mấy người ngồi ăn xung quanh run bần bật, ai nấy lo sợ bị cô túm lấy đi xúi quẩy, tất cả điều vội bỏ chạy.

“Hứ” Hoa bất bình hừ lạnh một tiếng. Chạy đi, các người chạy khỏi đảo này luôn đi. Quách Thị Hoa đi ra khỏi căn tin, tay cầm một cái bánh hamburger đầy ự nhai ngồm ngoàm.

Mỹ nữ đẹp tuyệt vời, thân hình linh động, cả người năng nổ cứ thế không để ý tới ai, nhai nuốt ngồm ngoàm, đi tới đâu người ta né tới đó, cả nhìn cũng không dám nhìn nhiều.

Ẩn Viện chia làm năm khu, các khu điều rất rộng lớn. Mỗi khu lấy một màu sắc làm chủ đạo. Quách Thị Hoa đi hết từ khu này sang khu khác, đi tới đâu người ta núp tới đó, xém tí đã làm cả Ẩn Viện đình trệ công việc.

Bành…

Một cánh cửa trắng toát bị đạp bung ra, mấy nhân viên bên ngoài cố cản Quách Thị Hoa lại nhưng vô ích. Việc thích làm thì làm, Quách Thị Hoa bước đến khu nhốt người của Ẩn Viện, nghênh ngang bệ vệ đi vào.

Khu này lấy màu trắng toát làm chủ đạo, đèn điện sáng trưng. Chia làm từng căn phòng nhỏ thành hai dãy dài hun hút mút tầm mắt, phân cách giữa hai dãy bằng một bức tường cực dày bằng hợp kim.

Khu này không có nhiều người, đa số là dị nhân hệ chiến đấu ở đây để trong coi các đối tượng bị bắt.

Đi thẳng đến căn phòng ở cuối cùng, Quách Thị Hoa từ ngoài cửa kính khoang tay nhìn vào trong.

“A, sao lại là hắn?”

“Người đâu, mã số của phòng này là bao nhiêu? không nói tôi tự tay phá cửa đó” Quách Thị Hoa hung hăng hét.

Một người trông coi sợ cô nương này phá thiệt đành bất đắc dĩ nói mã số cho cô mở cửa đi vào.

Rầm…

Đóng cửa lại. Quách Đại Quậy vừa vân vê cầm vừa cười hì hì đi qua đi lại quan sát tên mập trong tủ kính.

“Tên này có gì nguy hiểm đâu mà phải đánh hôn mê nhốt vào tủ dưỡng sinh thế này nhỉ” Cô khó hiểu nghĩ.

Tủ dưỡng sinh là loại tủ nhốt người. người bị nhốt bên trong có thể sinh hoạt bình thường với sự cung cấp đồ dùng giới hạn. Tuy là tủ kính nhưng cực kỳ bền, thực lực không đủ mạnh không thể thoát ra nổi. Người bị nhốt bên trong thường là hạng người nguy hiểm.

Lần trước mình gặp hắn cũng có gì mạnh mẽ đâu? Sao bị nhốt vào tủ chứ? Quách Thị Hoa bước khỏi phòng gặng hỏi tên dị nhân trực ban.

“Hắn tại sao bị nhốt vào tủ?”

“Tôi… Không rõ nữa, là yêu cầu của Tổng Quản Phu Nhân” tên này vội trả lời.

“Bà nội hai à?” Quách Thị Hoa không nghĩ tới là do Lý Nhượng trực tiếp yêu cầu a, thật là khó hiểu. Hiểu làm sao được khi mà đây là trừng phạt cho cái tội bóp bậy bóp bạ của hắn với phụ nữ nhà người khác chứ? Nhốt hắn vào đấy chẳng khác gì nhốt vào phòng biệt giam cả.

“Hừm… Hừm...” Quách Thị Hoa lại đi vào trong phòng. Cô lẩm bẩm.

“Nô lệ a nô lệ, lần này thì đừng hòng trốn khỏi tay bản cô nương”

Tên dị nhân trực ban bên ngoài thông qua cửa kính thấy ánh mắt Quách Tiểu Thư lóe lên dị dạng liền biết, số hắn lần này khó thoát bị phạt rồi. Cô nương, cô ra đánh ngất tôi trước khi định làm gì khác đi a, van cô, như vậy thì tội thất trách của tôi có thể nhẹ hơn một chút.

--- Lời Tác Giả ---

Các Chương Sau: Quách Thị Hoa Kế Hoạch. Lý Nhượng Khoanh Tay. Đại Náo Ẩn Viện. Truy Nã. Nguy Cơ Đến Từ Đa Diên. Quách Tiểu Thư Tìm Đến. Ngày Tháng Tươi Đẹp Bên Hồng Nhan. Mối Thù Tề Thiên.

--0--

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện