Lý Uyên nghe được thì chỉ thấy đầu vang lên ông ông.

- Nhị lang cùng với Dưỡng Chân? Nhị lang không phải vẫn chưa về sao, tại sao lại đánh nhau với Dưỡng Chân.

Không phải là nhị vị vương gia đánh nhau mà là...

Điền Phong càng nói càng lúc túng không rõ ràng được.

- Ngươi đừng hoảng hốt rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

- Bệ hạ, nghe nói buổi trưa đệ tử của Hà Nam vương tiến về đông thị bị tập kích bất ngờ, tuy nhiên hai đệ tử của Hà Nam vương thật là dũng mãnh, không những không chịu thiệt mà chẳng biết vì sao lại dẫn người tới phủ của Uất Trì Kính Đức, đem phòng khách của Uất Trì gia đập cho nát bét, còn đả thương mười hạ nhân Uất Trì gia.

- Uất Trì Kính Đức?

Lý Uyên nhăn mày lại.

- Về sau thì sao.

- Về sau thiếu lang quân của Uất Trì gai biết tin liền mang người đi tới đại môn Hà Nam vương phủ.

Tần Dụng tướng quân sau khi nghe được liền sợ hãi, sợ rằng ba vị thiếu lang quân chịu thiệt liền mang người theo hỗ trợ, không ngờ rằng thân thể của thế tử Hà Nam vương không tốt, Hà Nam vương vừa lúc ở trong nhà, Tần Dụng tướng quân sau khi tới Hà Nam vương còn tưởng Tần Dụng tướng quân tới khiêu khích liền vô cùng tức giận, hạ lệnh cho Vạn Thắng quân xuất kích hai bên đánh nhau.

Điền Phong lúng túng kể lại nhưng cuối cùng cũng đem sự tình kể xong.

Lý Uyên nghe được thì giận tím mặt.

- Tướng lãnh dưới trướng nhị lang càng ngày càng không có quy củ rồi, lập tức truyền khẩu dụ của cô, chiếu lệnh cho Triệu vương điểm đủ binh mã bắt tên Tần Dụng kia sau khi nhị lang trở về bắt hắn ở Thừa Càn điện không có ý chỉ của cô không được rời khỏi Thừa Càn điện nửa bước.

Trình Giảo Kim tuyệt đối không ngờ hắn bày ra chuyện này lại khiên cho Tần Dụng đang trực chỉ Hà Nam vương phủ mà tới, Hà Nam vương phủ là nơi nào, Tần Dụng biết rằng Hà Nam vương là người kiêu ngạo lại được hoàng thượng tin cậy, tuy rằng khi tới Trường An vẫn một mực không xuất hiện nhưng đám người Uất Trì Bảo Lâm mà tới nhất định sẽ mang tới đại họa.

Cho nên Tần Dụng lập tức suất bộ người chạy tới Hà Nam vương phủ, có ý đồ ngăn cản đám người Uất Trì Bảo Lâm lại.

Thật không ngờ khi hắn vừa tới Long Khánh phường thì nghe thấy trong phường truyền tới từng thanh âm đinh đang, Tần Dụng thầm nghĩ mọi chuyện đã hỏng mất, xem ra đám người Uất Trì Bảo Lâm đã động thủ rồi mấy tên hài tử này thân thủ đúng là không kém nhưng dù sao cũng không phải là đối thủ của Lý Ngôn Khánh, Vạn Thắng quân từ núi thây biển máu xông ra chém giết, đều là binh tốt hung hãn, nhìn chung binh tướng cao thấp ở Trường An có thể đánh đồng với Vạn Thắng quân thì chỉ có Huyền Giáp thiên binh ở Thiên Sách phủ, Hổ Báo kỵ binh ở dưới trướng Triệu vương.

Tần Dụng suất bộ binh lính xông vào trong Long Khánh phường thì chỉ thấy Hà Nam vương đang đứng ở trước cửa phủ, từng dãy quân áo trắng ở trước mặt hắn xếp thành hàng.

Mười mấy tên gia tướng dùng câu liêm ngăn chặn lại tam huynh đệ Uất Trì Bảo Lâm cùng với đám Tần Hoài Dương, Trình Xử Mặc bọn họ điên cuồng tấn công một cự hán.

Cự hán kia cao gần trượng, eo tròn rộng rãi.

Trong tay hắn cầm một cái côn sắt, dưới sự vây công của năm người Uất Trì Bảo Lâm vẫn tiến thối tự nhiên.

Uất Trì Bảo Lâm tam huynh đệ thì cầm một cái roi sắt.

Tần Hoài Dương và Trình Giảo Kim thì đều dùng đại hoành đao.

Năm người như năm con hổ vậy cùng với cự hán kia chiến đấu một chỗ.

Từng thanh âm đinh đang không dứt vang lên, cự hán kia vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, xem thần thái của hắn thì vô cùng nhẹ nhõm, côn sắt trong tay mỗi lần nhấc lên đều khiến cho năm người Uất Trì Bảo Lâm không công mà lui, giống như là đang đùa bỡn vậy.

Ở trên bậc thang vương thủ có ba nam tử đang đứng.

Người chính giữa tuổi tác ước chừng ba mươi thân thể đơn bạc.

Mà hai bên cạnh hắn là hai người vạm vỡ, một người tay không một người thì lưng đeo song thương.

Ba người chỉ trỏ thấp giọng nói chuyện với nhau.

Tần Dụng nhận ra người đang động thủ với năm người Uất Trì Bảo Lâm chính là một trong tứ gia trong phủ của Lý Ngôn Khánh, Liễu Hanh.

Uất Trì Bảo Lâm năm người bọn họ đều được chân truyền hảo thủ từ bậc cha chú.

Nhưng làm sao có thể đánh đồng với Liễu Hanh được.

Tần Dụng lập tức tấp gáp như lưu tinh xông tới muốn cứu năm người Uất Trì Bảo Lâm.

Đừng nhìn năm người công một Liễu Hanh thật sự vẫn chưa động thủ nếu không đám người Uất Trì Bảo Lâm đã mất đi tính mạng.

Nhưng hắn lại quên mình lần này mang người tới.

Tần Dụng vừa tiến lên binh mã phía sau liền đuổi theo, nếu như không biết còn tưởng Tần Dụng muốn công kích Liễu Hanh.

Tần Dụng nếu hô lên hạ thủ lưu tình nhưng chưa hô lên thì chưa chắc đã khiến cho song phương hiểu lầm.

Nhưng hắn không hô gì chỉ buồn bực xông lên phía trước.

Ba nam tử ở trên bậc thang liền nhăn mày lại.

- Phủ Tần vương khinh người quá đáng, A Lăng ngươi đi qua chào hỏi Tần Dụng đi.

Nam tử ở chính giữa chính là Thẩm Quang.

Hắn chính là suất lệnh trong vương phủ, thiếp thân thị vệ của Lý Ngôn Khánh.

Tất cả các võ sự ở trong vương phủ đều do Thẩm Quang phụ trách mà Vạn Thắng quân thì do tứ đại tướng quân khố chế, trên danh nghĩa do Thẩm Quang sai sử.

Hám Lăng mặc một bộ đồ màu trắng mũi đã ngửi thấy mùi ngon.

Đám người Tần Dụng vừa xuất hiện khiến cho Hám Lăng cảm thấy không vui.

Khá lắm còn muốn động thủ sao.

- Đao đến.

Hám Lăng quát lớn một tiếng, lúc này đã có thân binh mang đao tới.

Chỉ hấy Hám Lăng không nói nhiều lời thả người nhảy xuống bậc thang ngoại trừ Thẩm Quang thì không ai nhìn rõ Hám Lăng làm thế nào để cầm mạch đao ở trong tay, hắn nhanh như thiểm điện ngăn đường Tần Dụng lại, khóe miệng âm u nói một câu:

- Tần Dụng đối thủ của ngươi là ta, các ngươi khinh người quá đáng.

Hám Lăng từ bên trong xông lên đột nhiên bay lên trên trời.

Hắn cầm lấy mạch đao vung lên, mang theo một đao mang quỷ quái chém thẳng vào người của Tần Dụng.

Đao trong tiếng gió thanh thế này khiến cho người ta phải sợ hãi.

Tần Dụng càng hoảng sợ vội vàng hô:

- Hám Lăng, ngươi...

Hắn định nói đừng hiểu lầm.

Nhưng lời còn chưa dứt thì mạch đao đã bổ tới, Tần Dụng cũng đành phải dùng đao đón chào, chỉ nghe thấy thanh âm đao phong giao nhau, dưới chân Hám Lăng hư không hắn thuận thế lui lại một bước, sau đó lại vung đao đánh úp lại, Tần Dụng hoành đao ngăn cản, đồng thời khó khăn lắm mới tránh khỏi công kích của Hám Lăng.

- Đại Bưu mang một đội người qua đây, đem toàn bộ đám kia tước vũ khí cho ta.

Thẩm Quang một lần nữa ra lệnh Trịnh Đại Bưu ứng tiếng rút ra song thương, mang theo một đạo áo bào màu trắng nghênh đón binh mã của Tần Dụng.

Tần Dụng muốn ngăn cản nhưng lại bị Hám Lăng quấn lấy.

Hám Lăng kia so với Tần Dụng thì cao hơn nửa cái đầu.

Cánh tay của hắn dài hơn thường nhân, mạch đao cầm trong tay so với yêu đao của Tần Dụng còn hơn mười cân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện