Đúng như Lý Đoan nói Lý nhân hôm nay cướp đoặt trắng trợn ví dụ bọn họ
sau khi chiếm lĩnh Khâm châu đã tiến hành huyết tinh đồ sát cư dân nơi
này, dựa theo phong tục của Lý nhân thì Khâm châu sau khi bị công chiếm, tất cả mọi thứ ở đây đều thuộc về bọn chúng bọn chúng đem dân chúng địa phương làm tài sản của mình, cũng gọi là Lý nô.
Những điều này Lý Ngôn Khánh cũng có phần bất mãn, nhưng nhập gia tùy tục cũng thế nhượng bộ cũng thế, Lý Ngôn Khánh cũng không sửa lại tập tục này huống chi La Hoàn hiện tại rất cao ngạo, Lý Ngôn Khánh nếu như bắt hắn phả nghe mình chỉ sợ sẽ thành đại hại.
Chỗ cao minh của Lý Ngôn Khánh là ở chỗ người khác còn đang đắm chím trong vui sướng thì hắn đã bắt tay vào lo vấn đề sau. Lý nhân đúng là một tai họa ngầm của hắn, thế nhưng mà nên sửa trị thế nào?
Cần phải cẩn thận một chút, đáng tiếc hiện tại Phòng Kiều còn bị nhốt ở Lưỡng hồ bằng không mình cần gì phải e ngại hắc lý.
- Vương gia Hải môn trấn Ưng Dương Lang tướng Cao Lý Hành vượt sông cầu kiến.
- Mau mời tới.
Lý Ngôn Khánh vừa dứt lời lại đột nhiên nói:
- Hoành Nghị ta có một chuyện vô cùng quan trọng cần ngươi tự mình đi xử lý.
Trịnh Hoành Nghị lúc này nghe được thì không khỏi nao nao:
- Vương gia có mệnh Hoành Nghị sẽ dốc lòng.
- Ngươi lập tức dẫn người chạy về Khâm Châu, mời Phùng nhị lang đi Tuyên Hóa một chuyến.
Sau đó ngươi cùng với Mạch Tử Trọng tiến về Tiễn Đường, yết kiến Tiêu thái hậu, ngươi chỉ cần nói Phùng gia đã quy thuận Lý Đường không cần rườm rà có hiểu rõ không?
Trịnh Hoành Nghị vốn ngạc nhiên nhưng sau đó lại gật đầu.
- Ta sẽ lên đường.
Lý Ngôn Khánh biết rõ, Tiêu thái hậu và Trương Trọng Kiên hiện tại còn mang một tâm lý hi vọng may mắn.
Chỉ cần bọn họ ở Giang Đông một ngày thì Phòng Huyền Linh không thể thi triển quyền cước được, Lý Ngôn Khánh nhất định phải ra thêm một đòn với Tiêu thái hậu để bọn họ sớm ngày rời khỏi, Phùng gia tuy nhích lại gần nhưng không cho thấy rõ thái độ.
Cho dù là phái Phùng Trí Đại tới đây.
Hiện tại Lý Ngôn Khánh muốn thêm một mồi lửa.
Một phương diện là khiến cho Tiêu Tùy nhanh chóng rút khỏi Giang Đông, một phương diện khác cũng là để Phùng ÁNg tiêu trừ một ảo tưởng.
Ở phía trước, Ngôn Hổ liều mạng bị Ninh Trường Chân chém trúng bả vai, nhưng Song Đầu Xà đã đập trúng đầu của Ninh Trường Chân, Ninh Trường Chân ngã xuống đất, toàn thất đẫm máu. Ngôn Hổ cười to, Lý Ngôn Khánh cũng cười theo, đôi mắt khẽ ứa ra nước mắt, trong thoáng chốc một khuôn mặt tú lệ hiện ra trước mặt hắn:
- Mẹ, con và cữu cữu cuối cùng đã báo thù cho mẹ rồi.
***
Dựa theo ý của Ninh Trường Chân là hắn muốn một chiêu diệt Quắc rồi sẽ tập kích lấy Giao Châu.
Sau khi có đầy đủ vốn liếng sẽ tiến hành đàm phán với Lý Đường... tuy nhiên khiến cho hắn đau đầu chính là Khâu Hòa thái thú Giao Châu cũng có ý định quy Đường con của hắn là Khâu Hành Cung phụng mệnh Lý Thế Dân bí mật tiến tới Giao Châu, thuyết phục Khâu Hòa.
Hắn đối với Ninh Trường Chân không phải không có phòng bị nhưng không có hoàn toàn phòng bị, Ninh Trường Chân sau khi xuất binh Cao Sĩ Liêm là người đầu tiên biết được hắn cũng muốn quy phụ Lý Đường tuy nhiên đúng như Cao Lý Hành nói quy phụ Lý Ngôn Khánh khác so với hàng Lý Thế Dân, hơn nữa một bên là chủ động tốt hơn Khâu Hòa bị động rất nhiều. Khi biết được Ninh Trường Chân tới đây hắn khuyên bảo thì hắn đã tiến ra nghênh đón, mệnh cho Khâu Hành Cung dẫn binh xuất kích.
Sau khi Khâu Hành cung rời khỏi, Cao Sĩ Liêm nhanh chóng nhốt KHâu Hòa lại, tuy hắn chỉ là một quận thừa ở Giao Châu nhưng có không ít danh vọng, trước đây hắn vẫn phối hợp với Khâu Hòa làm việc cho nên Khâu Hòa cũng không có đề phòng Cao Sĩ Liêm, sau khi nhốt Khâu Hòa lại, Cao Sĩ Liêm đã bí mật sai Cao Lý Hành từ Hải môn xuất kích.
Khi Khâu Hành Cung ngăn đại quân của Ninh Trường Chân lại Cao Lý Hành lại đột nhiên tập kích đánh bại Ninh Trường Chân.
Khâu Hành Cung không hề phòng bị cao hứng bừng bừng cùng với Cao Lý Hành tụ hợp hai người quen biết cũng đã lâu, Khâu Hòa chính là người Lạc Dương mà Khâu Hành Cung khi còn bé đã lớn lên từ Lạc Dương, Cao Lý Hành cũng vô cùng quen thuộc hắn. Lúc Trưởng Tôn Thịnh còn Cao Sĩ Liêm dùng thân phận danh sĩ tham gia ở Ld, ngay cả Tùy Dạng Đế Dương Quảng đối với hắn cũng vô cùng tán thưởng cho nên Khâu Hành Cung không bao giờ ngờ được Cao Lý Hành dụng tâm kín đáo như vậy.
Sau khi Khâu Hành Cung đi vào trong trướng Cao Lý Hành ra lệnh dùng dây thừng trói chặt.
Sau đó Cao Lý Hành cầm lấy hổ phù trong tay nhanh chóng tiếp nhận đại quân Giao Châu. Binh mã Giao CHâu hiển nhiên đối với Cao Lý Hành thông thuộc dù sao Cao Lý Hành theo Cao Sĩ Liêm tới đây đã sáu bảy năm Khâu Hành Cung làm sao có thể bằng được, cũng may Cao gia cũng không lấy đi tính mạng của phụ tử Khâu Hành Cung.
Cao Sĩ Liêm sau khi cướp lấy Giao Châu đã lệnh tức mệnh cho Cao Lý Hành truy kích Ninh Trường Chân, mệnh lệnh của hắn là không ai được tử chiến với Lý man chỉ cần đuổi bọn họ qua Lâm giang rồi dừng lại, đồng thời Cao Sĩ Liêm cũng mệnh cho Cao Lý Hành dò xét thái độ của Lý Ngôn Khánh, nếu như thái độ của Lý Ngôn Khánh không tệ thì Cao Lý Hành có thể tới gặp Lý Ngôn Khánh thương nghị công việc cụ thể, cho nên cuộc chiến Hắc Bạch Lý, Cao Lý Hành cũng không tham dự vào bên trong hắn ở tại bờ sông Lâm giang kết trận đề phòng quan sát Lý Ngôn Khánh.
Theo huyết thống mà nói Cao Lý Hành và Lý Ngôn Khánh là người một nhà tuy nhiên Cao Lý Hành chưa từng tiếp xúc với Lý Ngôn Khánh, nguyên nhân là năm đó Cao Sĩ Liêm có địch ý với hắn, cho nên Cao Lý Hành cũng không dám tự tiện hành động, tuy nhiên đối với Lý Ngôn Khánh Cao Lý Hành vẫn rất bội phục.
Ninh Trường Chân sau khi bị Ngôn Hổ đánh chết, Bạch Lý đại bại, con của Ninh Trường Chân là Ninh Huyền chém giết ra khỏi vòng vây mà Lý Ngôn Khánh cũng không hạ lệnh truy kích không phải hắn không muốn truy kích mà hắn để cho hắc lý truy kích, hắn thì đứng ở đằng sau.
Hắc Lý khi thu thập chiến trường đã lột bỏ áo giáp của thi thể, cắt lấy đầu bọn họ xem như là chiến công của mình.
Loại phương pháp này cũng giống như phương pháp của người Anh điêng với địch nhân, Lý Ngôn Khánh, có phần không vui nhưng hắn cũng không ngăn cản, hắn sai người chữa thương cho Ngôn Hổ rồi thúc ngựa xuống dưới núi gặp mặt Cao Lý Hành.
Hai người đều là những người cùng tuổi hơn nữa đều xuất thân từ Ưng Dương phủ dĩ nhiên biểu hiện vô cùng thân mật.
Những điều này Lý Ngôn Khánh cũng có phần bất mãn, nhưng nhập gia tùy tục cũng thế nhượng bộ cũng thế, Lý Ngôn Khánh cũng không sửa lại tập tục này huống chi La Hoàn hiện tại rất cao ngạo, Lý Ngôn Khánh nếu như bắt hắn phả nghe mình chỉ sợ sẽ thành đại hại.
Chỗ cao minh của Lý Ngôn Khánh là ở chỗ người khác còn đang đắm chím trong vui sướng thì hắn đã bắt tay vào lo vấn đề sau. Lý nhân đúng là một tai họa ngầm của hắn, thế nhưng mà nên sửa trị thế nào?
Cần phải cẩn thận một chút, đáng tiếc hiện tại Phòng Kiều còn bị nhốt ở Lưỡng hồ bằng không mình cần gì phải e ngại hắc lý.
- Vương gia Hải môn trấn Ưng Dương Lang tướng Cao Lý Hành vượt sông cầu kiến.
- Mau mời tới.
Lý Ngôn Khánh vừa dứt lời lại đột nhiên nói:
- Hoành Nghị ta có một chuyện vô cùng quan trọng cần ngươi tự mình đi xử lý.
Trịnh Hoành Nghị lúc này nghe được thì không khỏi nao nao:
- Vương gia có mệnh Hoành Nghị sẽ dốc lòng.
- Ngươi lập tức dẫn người chạy về Khâm Châu, mời Phùng nhị lang đi Tuyên Hóa một chuyến.
Sau đó ngươi cùng với Mạch Tử Trọng tiến về Tiễn Đường, yết kiến Tiêu thái hậu, ngươi chỉ cần nói Phùng gia đã quy thuận Lý Đường không cần rườm rà có hiểu rõ không?
Trịnh Hoành Nghị vốn ngạc nhiên nhưng sau đó lại gật đầu.
- Ta sẽ lên đường.
Lý Ngôn Khánh biết rõ, Tiêu thái hậu và Trương Trọng Kiên hiện tại còn mang một tâm lý hi vọng may mắn.
Chỉ cần bọn họ ở Giang Đông một ngày thì Phòng Huyền Linh không thể thi triển quyền cước được, Lý Ngôn Khánh nhất định phải ra thêm một đòn với Tiêu thái hậu để bọn họ sớm ngày rời khỏi, Phùng gia tuy nhích lại gần nhưng không cho thấy rõ thái độ.
Cho dù là phái Phùng Trí Đại tới đây.
Hiện tại Lý Ngôn Khánh muốn thêm một mồi lửa.
Một phương diện là khiến cho Tiêu Tùy nhanh chóng rút khỏi Giang Đông, một phương diện khác cũng là để Phùng ÁNg tiêu trừ một ảo tưởng.
Ở phía trước, Ngôn Hổ liều mạng bị Ninh Trường Chân chém trúng bả vai, nhưng Song Đầu Xà đã đập trúng đầu của Ninh Trường Chân, Ninh Trường Chân ngã xuống đất, toàn thất đẫm máu. Ngôn Hổ cười to, Lý Ngôn Khánh cũng cười theo, đôi mắt khẽ ứa ra nước mắt, trong thoáng chốc một khuôn mặt tú lệ hiện ra trước mặt hắn:
- Mẹ, con và cữu cữu cuối cùng đã báo thù cho mẹ rồi.
***
Dựa theo ý của Ninh Trường Chân là hắn muốn một chiêu diệt Quắc rồi sẽ tập kích lấy Giao Châu.
Sau khi có đầy đủ vốn liếng sẽ tiến hành đàm phán với Lý Đường... tuy nhiên khiến cho hắn đau đầu chính là Khâu Hòa thái thú Giao Châu cũng có ý định quy Đường con của hắn là Khâu Hành Cung phụng mệnh Lý Thế Dân bí mật tiến tới Giao Châu, thuyết phục Khâu Hòa.
Hắn đối với Ninh Trường Chân không phải không có phòng bị nhưng không có hoàn toàn phòng bị, Ninh Trường Chân sau khi xuất binh Cao Sĩ Liêm là người đầu tiên biết được hắn cũng muốn quy phụ Lý Đường tuy nhiên đúng như Cao Lý Hành nói quy phụ Lý Ngôn Khánh khác so với hàng Lý Thế Dân, hơn nữa một bên là chủ động tốt hơn Khâu Hòa bị động rất nhiều. Khi biết được Ninh Trường Chân tới đây hắn khuyên bảo thì hắn đã tiến ra nghênh đón, mệnh cho Khâu Hành Cung dẫn binh xuất kích.
Sau khi Khâu Hành cung rời khỏi, Cao Sĩ Liêm nhanh chóng nhốt KHâu Hòa lại, tuy hắn chỉ là một quận thừa ở Giao Châu nhưng có không ít danh vọng, trước đây hắn vẫn phối hợp với Khâu Hòa làm việc cho nên Khâu Hòa cũng không có đề phòng Cao Sĩ Liêm, sau khi nhốt Khâu Hòa lại, Cao Sĩ Liêm đã bí mật sai Cao Lý Hành từ Hải môn xuất kích.
Khi Khâu Hành Cung ngăn đại quân của Ninh Trường Chân lại Cao Lý Hành lại đột nhiên tập kích đánh bại Ninh Trường Chân.
Khâu Hành Cung không hề phòng bị cao hứng bừng bừng cùng với Cao Lý Hành tụ hợp hai người quen biết cũng đã lâu, Khâu Hòa chính là người Lạc Dương mà Khâu Hành Cung khi còn bé đã lớn lên từ Lạc Dương, Cao Lý Hành cũng vô cùng quen thuộc hắn. Lúc Trưởng Tôn Thịnh còn Cao Sĩ Liêm dùng thân phận danh sĩ tham gia ở Ld, ngay cả Tùy Dạng Đế Dương Quảng đối với hắn cũng vô cùng tán thưởng cho nên Khâu Hành Cung không bao giờ ngờ được Cao Lý Hành dụng tâm kín đáo như vậy.
Sau khi Khâu Hành Cung đi vào trong trướng Cao Lý Hành ra lệnh dùng dây thừng trói chặt.
Sau đó Cao Lý Hành cầm lấy hổ phù trong tay nhanh chóng tiếp nhận đại quân Giao Châu. Binh mã Giao CHâu hiển nhiên đối với Cao Lý Hành thông thuộc dù sao Cao Lý Hành theo Cao Sĩ Liêm tới đây đã sáu bảy năm Khâu Hành Cung làm sao có thể bằng được, cũng may Cao gia cũng không lấy đi tính mạng của phụ tử Khâu Hành Cung.
Cao Sĩ Liêm sau khi cướp lấy Giao Châu đã lệnh tức mệnh cho Cao Lý Hành truy kích Ninh Trường Chân, mệnh lệnh của hắn là không ai được tử chiến với Lý man chỉ cần đuổi bọn họ qua Lâm giang rồi dừng lại, đồng thời Cao Sĩ Liêm cũng mệnh cho Cao Lý Hành dò xét thái độ của Lý Ngôn Khánh, nếu như thái độ của Lý Ngôn Khánh không tệ thì Cao Lý Hành có thể tới gặp Lý Ngôn Khánh thương nghị công việc cụ thể, cho nên cuộc chiến Hắc Bạch Lý, Cao Lý Hành cũng không tham dự vào bên trong hắn ở tại bờ sông Lâm giang kết trận đề phòng quan sát Lý Ngôn Khánh.
Theo huyết thống mà nói Cao Lý Hành và Lý Ngôn Khánh là người một nhà tuy nhiên Cao Lý Hành chưa từng tiếp xúc với Lý Ngôn Khánh, nguyên nhân là năm đó Cao Sĩ Liêm có địch ý với hắn, cho nên Cao Lý Hành cũng không dám tự tiện hành động, tuy nhiên đối với Lý Ngôn Khánh Cao Lý Hành vẫn rất bội phục.
Ninh Trường Chân sau khi bị Ngôn Hổ đánh chết, Bạch Lý đại bại, con của Ninh Trường Chân là Ninh Huyền chém giết ra khỏi vòng vây mà Lý Ngôn Khánh cũng không hạ lệnh truy kích không phải hắn không muốn truy kích mà hắn để cho hắc lý truy kích, hắn thì đứng ở đằng sau.
Hắc Lý khi thu thập chiến trường đã lột bỏ áo giáp của thi thể, cắt lấy đầu bọn họ xem như là chiến công của mình.
Loại phương pháp này cũng giống như phương pháp của người Anh điêng với địch nhân, Lý Ngôn Khánh, có phần không vui nhưng hắn cũng không ngăn cản, hắn sai người chữa thương cho Ngôn Hổ rồi thúc ngựa xuống dưới núi gặp mặt Cao Lý Hành.
Hai người đều là những người cùng tuổi hơn nữa đều xuất thân từ Ưng Dương phủ dĩ nhiên biểu hiện vô cùng thân mật.
Danh sách chương