Điên cuồng nhưng không ngu ngốc, Tà Tôn thôi động Bạch Cấp Dịch Cân Kinh làm da thịt cùng tóc dài chỉ sau một hơi thở lại có thêm một tầng bạch sắc, khí tức hung bạo đại diện cho thực lực của hắn theo đó đề thăng đến trọn vẹn hai mươi sáu lần… không một chút do dự, một tay tung quyền, một tay vung Minh Hỏa Thần Kiếm, Tà Tôn bỏ qua phòng ngự mà lao thẳng đến biển người trước mặt hết sức uy mãnh có khác gì tuyệt thế chiến thần tái hiện nhân gian đâu? “Gϊếŧ… Gϊếŧ HẮN…”

“ROẸTTT… ROẸTTT… KHÔNGGG… TAY TA… CHÂN TA ĐÂU?”

“KENGGG…KENGGG… KENGGG…”

“QUÁI… HẮN LÀ QUÁI VẬT…”

Tiếng hô gϊếŧ cùng kêu than rầm trời, Tà Tôn kình lực khủng bố tuyệt không có đối thủ để rồi mỗi đấm tung ra thì sát thần lại đánh nổ không dưới hai mươi tên võ giả, cơn mưa kiếm khí từ Minh Hỏa Thần Kiếm xỏ xuyên qua hết lớp người này đến lớp người khác và để lại hàng tấn tay chân cùng nội tạng rơi vãi trên mặt đất… bỏ qua phòng ngự nên dĩ nhiên Tà Tôn cũng nhận lấy vô vàn lưỡi đao mũi kiếm cùng quyền cước vào người nhưng ngoài việc hắc giáp cứng cáp của hắn bị đánh ra vài vết rạn nứt thì sát thần vẫn cứ thế sừng sững không ngã…
… chiến trận ác liệt nên không có kẻ nào nhận ra cứ mỗi thi thể ngã xuống gần Tà Tôn thì lại có một luồng khói đen dung nhập vào người hắn, trọn vẹn một vạn Thái Cực Hình Đồ bao phủ từng tấc da tấc thịt giúp phân thân của Long có thể liên tục hấp thu tử khí và chuyển hóa thành lực lượng của bản thân, gϊếŧ chóc chỉ giúp con hàng này mạnh lên mà thôi.

“Dừng tay! Đừng xông lên nữa, càng gϊếŧ chóc hắn càng mạnh thêm…”

Rốt cuộc cũng có kẻ nhận ra vấn đề mà gào lên nhưng đáng tiếc đã quá muộn, máu tươi dễ dàng che mờ lý trí của đại đa phần võ giả khiến chúng vẫn không ngừng lao đến chỗ Tà Tôn như lũ thiêu thân không biết đến ngày mai.

“Khặc khặc… đến đây… nhiều… nhiều nữa…”

Một đấm đánh nổ mười tám tên võ giả thành phấn vụn, Tà Tôn lúc này đã không còn cầm lấy thần kiếm vì hắn thật không có thời gian để vung kiếm, hắc giáp đã chuyển thành huyết giáp vì bị máu nhuộm đỏ, sát thần không biết mình đã gϊếŧ bao nhiêu người mà chỉ nhận ra dưới chân hắn từ lúc nào đã là một núi thi thể đầy tanh tươi, một vùng đại địa rộng lớn bị bao trùm bởi vô số những dòng suối đỏ thẫm, cảnh tượng thảm thiết khôn cùng.
“Tránh ra lũ phế vật!”

Xác chết chất đống ngày một nhiều, một nén nhang còn chưa kịp tàn mà đã có đến hơn ba vạn võ giả Thập Lục Tháp tán thân trong tay Ma Tôn, không có bất cứ tên nào còn nguyên hình hài đi gặp Diêm Vương, Thập Lục Tháp những cao thủ mạnh nhất đã không thể tiếp tục đứng ngoài quan chiến mà phát ra một đạo mệnh lệnh làm trấn tĩnh những kẻ còn lại.

“Phanhhh… Phanhhh…”

“Thập Lục Tháp Thiên Địa Minh Sứ hân hạnh gặp mặt Tà Tôn các hạ!”

Hiện thân trước mặt Tà Tôn là một cặp nam nữ trung niên mặc trên mình sắc phục Thập Lục Tháp màu vàng tôn quý, một chữ ‘Thiên’ và một chữ ‘Địa’ được thêu tỉ mỉ trước ngực hai người minh chứng cho thân phận của cả hai hết sức đặc thù, đa phần võ giả Thập Lục Tháp thật không biết đến hai tồn tại này nhưng ở xa xa thì Tôn Thượng lại không lấy làm lạ cho lắm, Thập Lục Tháp mười sáu tổ lão duy chỉ có nhất đại Tổ lão là thu hai người đệ tử truyền dạy chân truyền và cũng là đôi nam nữ kia. Chắp tay hành lễ theo quy tắc giang hồ, Thiên Địa Minh Sứ dành cho Tà Tôn sự tôn trọng mà hắn có đủ tư cách nhận lấy.
“Tiên Thiên tam cấp đại cao thủ? Vừa hay dùng các ngươi thử loại quyền thuật mà ta vừa tu luyện đi!”

Cảm giác được khí thế dời non lấp biển đến từ cặp nam nữ trước mặt, Tà Tôn không một chút sợ hãi mà càng thêm hưng phấn, hắn bật dậy như lò xo và xuyên qua không gian nhắm thẳng đến Thiên Địa Minh Sứ bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân khiến cả hai tuy đã có chuẩn bị nhưng vẫn chấn kinh vài phần.

“Hạo Kiếp Ma Quyền - Sát Kiếp Vô Cực Quyền!”

Lĩnh hội được quyền thuật từ chỗ Ma Soái, Tà Tôn cải biên đường quyền theo cách điều chuyển lực lượng của bản thân để rồi tạo thành một loại võ học cuồng bạo và hung mãnh gấp chục lần bản gốc… sức mạnh, sức mạnh và chỉ sức mạnh, nắm đấm của Tà Tôn tập trung toàn bộ lực lượng của cơ thể hội tụ lại và sợ rằng đến Vương Giả những tồn tại chí cực kia cũng không dám ngạnh kháng quyền đầu của tên quái vật hung tàn này.
“OÀNHHH… OÀNHHH…”

Bật người, xông đến, tung đấm… ba động tác của Tà Tôn chỉ diễn ra trong vẻn vẹn một sát na để đến lúc não Thiên Địa Minh Sứ hai người kịp nhảy số cũng là lúc quyền đầu hung tợn chỉ còn cách da mặt chúng vài phân mà thôi.

“Nguy hiểm… mau tránh!”

“CHÁNH TÔNG BẢO ĐIỂN - HỖN THIÊN CHƯỞNG!”

Hơi thở của thần chết đã kề cận,Thiên Minh Sứ nam nhân điên cuồng thôi động hết thảy mười hai thành công lực để đập ra một chưởng với hy vọng làm lệch hướng nắm đấm của Tà Tôn cùng lúc vận khởi khinh công lắc mình qua một bên, Địa Minh Sứ nữ nhân phản ứng có phần chậm hơn nửa nhịp nên hốt hoảng rụt lui cầu may.

“ROẸTTT… ROẸTTT… CA SÁT… CA SÁT…”

Mang trong mình chân truyền của nhất đại Tổ lão là Chánh Tông Bảo Điển, loại võ học xuất hiện từ thời cổ đại nằm trong bốn bộ tuyệt học của Nữ Oa sáng tạo ra, Hỗn Thiên Chưởng trong tay Thiên Minh Sứ dù đánh ra ở thế bị động cũng hết sức uy mạnh bởi Chánh Tông chi khí là cực độ khủng bố, nhìn chưởng ấn của tên Tiên Thiên tam cấp sáng rực như một tòa mặt trời hạ xuống nhân gian mà tứ phương đa phần võ giả nuốt nước bọt cái ực, quá mạnh rồi.
“KHẶC KHẶC… MUỐN SO KÈ LỰC LƯỢNG VỚI TA CHÍNH LÀ CÁC NGƯƠI ĐI TÌM CHẾT!”

“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”

Ba đại cao thủ chạm nhau ngay tức thì khiến lực lượng bùng nổ tạo ra một loạt tiếng nổ như thiên lôi oanh phá đất trời, ngọn núi đá khổng lồ tưởng chừng cứng rắn vô cùng lại cứ thế nổ tan tành vì không thể chịu nỗi vô biên lực lượng trùng kích tuy nhiên dư âm cuộc chiến vẫn chưa dừng lại tại đó, phương viên mười mấy dặm vuông quanh nơi Tà Tôn cùng Thiên Địa Minh Sứ bị lật ngược lên vùi dập hết thảy mọi thứ vào lòng đất, khói bụi bắn đến tận trời xanh, mười vạn võ giả Thập Lục Tháp có đến một phần mười bị chôn vùi vì không kịp chạy trốn.

“Rầm… Rầm…”

Bắn ngược ra sau va chạm, Thiên Minh Sứ hai chân cắm sâu vào đại địa mới có thể ổn định thân hình, sắc phục chói lọi giờ đây rách nát đến te tua để lộ nhiều mảng da bong tróc đến rướm máu, một cánh tay của hắn rũ xuống vì dập nát đến tận xương cốt, kình lực của Tà Tôn phải nói quá mức hung bạo.
“Đùnggg!!!”

Không được may mắn như đồng bọn, Địa Minh Sứ bị đập bay thẳng xuống bên dưới và tự đào cho mình một cái hố sâu hoắm, máu tươi kèm mảnh vỡ nội tạng liên tục trào ra nơi khóe miệng ả chứng tỏ thương thế rất trầm trọng.

“Khặc khặc! Tiên Thiên tam cấp chỉ có vậy sao?”

Bước ra từ lớp màn khói bụi tung trời, Tà Tôn hoành không ma đứng nhìn lấy Thiên Địa Minh Sứ cười gằn không thôi, một chưởng toàn lực của Thiên Minh Sứ cũng chỉ có thể xóa bỏ hắc giáp của hắn mà không thể xuyên qua da thịt bên trong, Chánh Tông chi khí thật mạnh hơn Thiên Địa chi khí của hắn nhưng không thể xuyên qua một vạn thái cực hình đồ được đích thân Long dày công tạo ra.

“Địa, còn sống chứ?”

Bỏ qua sự sỉ nhục lớn lao từ đối thủ, Thiên Minh Sứ điểm huyết phong bế cánh tay bị nát và hướng đến hố sâu trầm giọng hô.
“Một… một lần… ta chỉ có thể xuất thủ một lần cuối…”

Thương thế quá nặng nên Địa Minh Sứ bỏ qua luôn việc tổn hao lực lượng đi áp chế, ả mệt mỏi đáp lại lời đồng bọn cũng như thôi động toàn bộ sức lực còn lại chuẩn bị cho một kích cuối cùng, xem ra Thập Lục Tháp cũng không thiếu đệ tử trung tâm với mình.

“Được… một kích cuối cùng và chúng ta có thể gặp lại nhau nơi chín suối!” Khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, Thiên Minh Sứ hết thảy lực lượng bùng nổ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện