“ĐỒ NGU, LÃO TỬ KHÔNG PHẢI ĐÁM NGU NGỐC YẾU ỚT KIA!”

Thấy đối phương tự nguyện dâng hiến khiến Thiên Tôn cười lạnh không thôi, thần kiếm trong tay hắn quét đến lại nhanh hơn vài phần, kiếm quang tán loạn, kiếm ý ngút trời.

“OANHHHHHH!!!”

Kiếm đụng kiếm phát sinh tiếng nổ tung trời, va chạm quá mạnh của hai tên siêu cấp cao thủ khiến không gian bạo toái thành một vết rách đen kịt không ngừng kéo dài lan tràn ra tứ phương tám hướng, đại địa đáng thương bên dưới một lần nữa bị lật lên phủ tung khói bụi thấu tận trời xanh.

“Hahaha… Sao hả Tà Tôn? Không phải ngươi rất mạnh sao?”

Dư ba tản mác, hai thân ảnh hiện ra trên hư không với hai trạng thái đối lập nhau, Thiên Tôn vẫn bộ dạng vân đạm phong kinh không một chút tổn hại còn Tà Tôn lại trọng thương nặng nề với bốn cánh tay bị chặt cụt thấu đến tận cùi chỏ để lộ những đầu xương trắng lởm chởm.
“Khặc khặc… lục tầng cao thủ không thể diệt nhị tầng bằng một chiêu toàn lực lại còn to miệng với đời? Thiên Tôn các hạ đang rất vui mừng vì vừa đạt được thành tựu to lớn sao?”

Lười đi phong bế nhũng vết thương đang phun máu, Tà Tôn cười gằn đáp khiến sắc mặt Thiên Tôn vặn vẹo đáng sợ, cơn giận dữ đã che mờ lý trí của tên Tiên Thiên lục tầng làm cho hắn thêm một lần nữa huy kiếm vọt tới đối thủ không một chút toan tính.

“TỊCH TÀ KIẾM PHỔ - TỬ KHÍ ĐÔNG LAI!!!”

“XUYYYY… XUYYYY… XUYYYY…”

Kiếm đến nhanh như điện xẹt, hiểm như mãng xà săn mồi, Thiên Tôn một kiếm Tử Khí Đông Lai này đã đạt đến cảnh giới siêu thần nhập hóa hết sức khủng bố, cuồn cuộn chân khí cùng kiếm khí xoắn nát bất cứ thứ gì cản trước mặt vạch ra một vệt sáng chói lòa trên hư không.
“Hắc hắc… Nôn nóng muốn gϊếŧ ta đến thế sao nhãi con?”

“HẠO KIẾP MA QUYỀN - SÁT KIẾP VÔ CỰC QUYỀN!!!”

Khóe miệng nhếch lên một đường cong, Tà Tôn nhảy vọt lên trước mũi kiếm đối thủ hứng chịu trực diện sát chiêu của Thiên Tôn và trong khi gã còn đang sững sờ thì bốn cánh tay cụt lủn của sát thần cứ thế đấm ra bốn quyền mạnh đến tuyệt luân thẳng vào tên thủ lĩnh Tôn Sứ, dùng những đầu xương lởm chởm thay cho nắm đấm nên đau đớn mà phân thân của Long phải chịu khỏi phải nghĩ chắc chắn là cực độ lớn lao cơ mà hung tính của hắn có thể áp chết hết thảy mọi thứ cho dù đó có là cả uy hϊếp của tử vong.

“Ngươi… Điên… Đồ điên…”

Gào thét trong cơn cuồng nộ nhưng Thiên Tôn đã vô phương tránh thoát bốn nắm đấm ở khoảng cách quá gần của đối thủ, điều hắn có thể làm lúc này là hy vọng, hy vọng vào kiếm chiêu của mình sẽ trấn sát Tà Tôn ngay tức khắc trước khi những khối xương đáng sợ kia xỏ xuyên qua thân thể mình.
“XUYYYY… XUYYYY…”

“PHẬPPP… PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH… PHANHHH…”

Kiếm quang chói lòa một góc trời, Duy Tốn Kiếm trong tay Thiên Tôn trực tiếp đào ra trên lồng ngực của Tà Tôn một huyết động rợn người từ trước ra sau và kéo dài đến cả hạ bộ của sát thần cắt thân thể hắn ra thành hai mẩu thịt tách rời kinh dị, máu tươi cũng không kịp bắn ra bởi bị kiếm khí âm tà quét dọn thành hư vô, tử khí ngay lập tức bốc lên ngùn ngụt báo hiệu cái chết đã cách không xa Ma Tông chiến thần… nhưng… thật đáng tiếc… từ đầu đến cuối thì bốn cánh tay của Tà Tôn vẫn chưa hề dừng lại như những gì đối thủ mong chờ, thân hình có phần cường tráng của Thiên Tôn theo đó cũng bị bốn đầu xương cứng rắn găm sâu đến lút cán, kình lực tuyệt luân của sát thần chấn nát mọi thứ bên trong thân thể của gã, sinh mệnh lực đã là một thứ quá xa xỉ với hai tên siêu cấp cao thủ.
“KHÔNGGGG… CON TA… CON TA…”

Dị biến diễn ra quá nhanh làm lão giả trên cao sững sờ hôi lâu, vị Vương Giả cấp run run trợn tròn mắt nhìn đến thảm trạng của đệ tử để rồi vài hơi thở sau gào thét như người điên, thân hình lão vạch phá hư không bắn đến chỗ Tà Tôn mang theo cơn phẫn nộ vô biên.

“Đã chấp nhận tham chiến thì sống chết dựa vào bản lĩnh, lão già ngươi định phá bỏ quy tắc sao?”

Lão giả rất nhanh nhưng còn có kẻ khác nhanh hơn, trước mặt Tà Tôn từ lúc nào đã xuất hiện một thân ảnh cao lớn tỏa ca cường đại khí tức như tuyệt thế đế vương, hắn chắp tay sau lưng nhìn lấy lão già lạnh nhạt mở miệng cộng thêm uy áp kinh thiên đè ép tới làm lão chấn kinh mà khựng người giữa hư không…

“Ma… Ma Tông chi chủ - Ma Đế! Hắn định trực tiếp động thủ sao?”
“...”

Hắc bào uy nghi cuồng loạn, đầy đầu tóc đen dài tùy ý tung bay, song long hộ thể thập phần bá đạo và gương mặt trẻ trung đến khó tin, Ma Đế hiện tại khác xa với hình ảnh tùy ý lúc trước mà đám võ giả Thập Lục Tháp nhìn thấy khi mới đến đây và từ thanh niên trước mặt chúng cảm giác được tử vong, chính là chân chính tử vong trong sự bất lực tột cùng như một con kiến nhỏ bé trước một đầu cự thú đến từ truyền thuyết… một cái Tà Tôn đã làm chúng ăn không tiêu nên không dám mường tượng kết cục nếu Ma Tông chi chủ trực tiếp xuất thủ, đũng quần không ít kẻ đã ướt đẫm rồi.

“Ma Tôn, trả lại con trai cho ta!” Lửa giận ngút trời nhưng lão giả vẫn cố gắng áp chế mở miệng nói, có lẽ chính Thiên Tôn cũng không biết rằng lão sư phụ mà hắn ngưỡng vọng cũng chính là cha đẻ của mình.
“Tà Tôn, ngươi nghĩ sao?” Không đáp lại đối phương, Long ngoái đầu nhìn phân thân cười tà hỏi.

“Haha… Trả… Dĩ nhiên phải trả rồi!”

Đau đớn đến thống khổ, Tà Tôn dữ tợn cười gằn đáp và trong ánh mắt vui mừng của lão già bắt đầu nắm lấy cỗ thân xác của Thiên Tôn sớm đã bất tỉnh hôn mê lên.

“Đa… Đa tạ… KHÔNGGG… DỪNG TAY…”

“PHẬPPP!!!”

Đối phương nhượng bộ nên lão giả thở dài đang muốn chắp tay nói lời cảm tạ nhưng cử động ngay sau đó của Tà Tôn thật khiến vị Vương Giả cấp chết đứng như trời trồng, ba tiếng gào của lão sau đó không đủ để ngăn tên quái vật kia há to miệng nhắm thẳng cổ họng Thiên Tôn cắn phập một ngụm, máu tươi tuôn trào như suối.

“Khặc khặc… Đón lấy lão già!!!”

Thỏa thích uống sạch máu nóng của con mồi đến tận giọt cuối cùng, Tà Tôn dùng khủy tay quẹt miệng cười lạnh nói trong khi quăng cỗ thây khô của Thiên Tôn trở về, nói thì chậm nhưng sát thần hung tàn cũng chỉ cần không quá bảy hơi thở là có thể rút cạn máu tươi của một tên Tiên Thiên lục tầng.
“KHỐN KIẾP…. ĐÁNG CHẾT… TẤT CẢ CÁC NGƯƠI ĐỀU ĐÁNG CHẾT…”

“TRẢ LẠI MẠNG CHO CON TA ĐÁM SÚC SINH!”

“THẤT SÁT THIÊN VƯƠNG KỲ CÔNG - THIÊN VƯƠNG TẤN LÔI CHƯỞNG!!!”

Hai mắt không thể tin nổi nhìn lấy xác con trai lăn long lóc dưới chân, lão giả đã không còn áp chế được cơn phẫn nộ mà gào thét tung ra tuyệt đại sát chiêu đánh đến, Thiên Vương Tấn Lôi Chưởng bảy đại chưởng ấn đỏ rực che kín trời mang theo khí tức hủy diệt ngay tức thì ập xuống nơi Long à Tà Tôn đang đứng, chưởng còn chưa đến mà nguyên một vùng đại địa rộng lớn đã bị khí tức siêu cường đánh sập xuống chôn vùi vô vàn những thi thể và một bộ phận không nhỏ võ giả Thập Lục Tháp cạnh đó, Vương Giả ra tay chỉ có lật trời.

“Nửa bước Vương Giả trung cấp… muốn diệt Thập Lục Tháp xem ra cũng dễ dàng gì…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện