Đối diện với một tôn sát thần lấy giết chóc làm thú vui như Tà Tôn thì Bành Tiêu Nhiễm cũng không dám dài dòng, nàng khoác tay ra hiệu cho đám đệ tử để chúng vén tấm màng che kiệu lên, khuôn mặt của Hứa Tình cùng Địch Lệ Nhiệt nhanh chóng lọt vào mắt hết thảy võ giả đang có mặt tại đây, cả hai nàng đều đang chìm trong giấc ngủ say.


“Là một loại thảo dược giúp các nàng tạm thời chìm vào giấc mộng, không hề có hại!” Bành Tiêu Nhiễm giải thích sợ Tà Tôn hiểu lầm.


“Các ngươi đi đón hai vị phu nhân trở về!”


Thả ra cường đại khí tức cảm nhận lấy thân thể hai người Hứa Tình để đảm bảo không có bẫy rập nào xong thì Tà Tôn mới hạ lệnh cho Ma Lang phía sau.


“Tuân mệnh!”


Ngay tức thì bốn Ma Lang chia làm hai đường thoắt ẩn thoắt hiện tiến đến hai cỗ kiệu và khi đám đệ tử Bạch Hổ Môn còn chưa kịp phản ứng thì Hứa Tình cùng Địch Lệ Nhiệt đã biến mất từ khi nào không hay, bốn cộng hai là sáu thân ảnh cứ thế tiêu thất tại Khô Lâu đảo mà trở về đội thuyền phương xa.

“Người đã trả, Bạch Hổ Môn cũng đã bị đồ diệt quá chín thành, tài nguyên bên trong phái các vị có thể tùy tiện lấy đi, Tiêu Nhiễm chỉ có một thỉnh cầu nho nhỏ mong đại nhân truyền lời cho Ma Đế cao quý!”


Mười móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay khiến máu tứa ra không ngừng nhưng Bành Tiêu Nhiễm không quan tâm, nàng chỉ là đang áp chế cảm xúc để lấy dũng khí mở miệng vì biết đây chính là thời điểm quyết định mình phải chết hay tiếp tục được sống.


“Là tha cho các ngươi và rút khỏi Khô Lâu đảo sao?”


Rất thưởng thức nữ nhân có bản lĩnh trước mặt, Tà Tôn cười nhạt hỏi, mục đích của Ma Đế không đơn thuần chỉ là trả thù mà hắn xa xa còn có tham vọng lớn hơn nhiều, là phân thân nên con hàng này sao không hiểu tích cách của bản thể được chứ.

“Không… Tiêu Nhiễm muốn đánh cược một chuyện! Năm năm… không… là hai năm, chỉ cần cho ta cơ hội nắm quyền thì trong vòng hai năm thôi Ma Tông sẽ nhất thống giang hồ Trung Hoa!”


Lời Bành Tiêu Nhiễm vừa nói ra cũng là lúc hết thảy võ giả kể cả cao thủ Ma Lang hay các môn phái trong giang hồ đều phải há hốc mồm… nữ nhân này… lá gan nàng quả thật không nhỏ, vừa mở miệng ra đã muốn lãnh đạo Ma Tông.


“To gan!”


Thân là nữ nhân cũng là một phần tử tinh anh của Ma Tông nên Ma Lang đầu lĩnh sao có thể chịu được, nàng ngay lập tức quát lớn cùng với đó thả ra cường đại tu vi đánh bay Bành Tiêu Nhiễm ra phía sau như diều đứt dây, máu tươi chảy dài bên khóe miệng mỹ nhân làm không ít nam nhân nổi lên cảm xúc muốn che chở nhưng nực cười lại không có đủ can đảm.

“Thú vị… thật sự thú vị… ta muốn hỏi sự can đảm và tự tin của ngươi đến từ đâu? Còn tồn tại đằng sau Bạch Hổ Môn? Ngươi dám nói ra điều đó chứng tỏ đã sẵn sàng tâm lý phản nghịch lại môn phái và thứ lỗi cho ta nói thẳng, chúng ta những người ở đây không kẻ nào có thể bảo hộ cho tính mạng của ngươi nếu người kia ra tay đâu!” Khoác tay ngăn lại Ma Lang đầu lĩnh, Tà Tôn băng lãnh nói.


“Hahaha… Tại sao ta làm phản ư? Đơn giản là ta không muốn tiếp tục cống hiến cho kẻ coi mình như là rác rưởi không hơn, Tà Tôn ngài đã nhận biết sự tồn tại của Thánh Chủ mà vẫn còn can đảm đứng đợi ở chỗ này chứng tỏ ngài tự tin có thể chống lại lão không phải sao? Cuối cùng là sự tự tin của ta đến từ đâu ? Hãy để thời gian chứng minh đi vì có giải thích cũng vô ích.”

Quẹt lấy máu nơi khóe miệng, Bành Tiêu Nhiễm dưới sự giúp sức của hai tên đệ tử mới có thể đứng dậy nhưng lời nói của nàng vẫn rất rõ ràng và đanh thép đúng như tính cách bên trong con người nàng.


“Lũ súc sinh chết tiệt, muốn làm phản cũng phải xem ngươi có đủ bản lĩnh không đã!”


“ROẸTTT… ROẸTTT… ẦMMM…. ẦMMM….”


Thân là Vương Giả nên Bạch Hổ Thánh Chủ tất nhiên biết được mọi diễn biến trên đảo tuy nhiên lão không thể ngờ một con kiến hôi như Bành Tiêu Nhiễm có thể phản bội mình một cách quang minh chính đại đến vậy, đó là một sự sĩ nhục không thể nào chấp nhận được với một tồn tại ở đẳng cấp chung cực như lão và chỉ trong một sát na thôi toàn bộ phiến không gian trên đỉnh đầu Bành Tiêu Nhiễm đã bị một hư ảnh bàn tay khổng lồ che kín, chỉ hời hợt một chưởng của Vương Giả thôi cũng đủ để thiên địa rung chuyển.

“Khặc khặc… không ngờ… thật không ngờ… cỗ sức mạnh này thật khiến người ta si mê mà, Tà Tôn này vẫn luôn mong chờ được trực tiếp cảm thụ lực lượng của Vương Giả cấp và hôm nay chính là cơ hội trời cho đối với ta…. Hahaha!”


“Oanhhh!!!”


Mặc kệ Bành Tiêu Nhiễm cùng Bạch Hổ Thánh Chủ đang diễn trò gì trước mặt mình, Tà Tôn đã bị một chưởng này của lão thu hút và hắn không ngần ngại lao đến thay Bành Tiêu Nhiễm đón đỡ cỗ lực lượng này bất chấp việc mình có thể bị chấn nát thành bánh thịt, muốn trở thành Vương Giả nhất định phải hiểu hai chữ đó được tạo ra như thế nào và không phải ai cũng đặc biệt như Long nên Tà Tôn càng phải mạo hiểm và cố gắng nhiều hơn bản thể gấp bội phần.

“DỊCH CÂN KINH ĐỆ LỤC TẦNG - TỨ THẬP PHÙ ĐỒ!”


“CỬU U BÁ THỂ QUYẾT - TAM U TÀ THỂ!!!”


“VÔ NGÃ KIẾM - LÔI ĐÌNH TÀN ẢNH !!!”


“HẠO KIẾP MA QUYỀN - SÁT KIẾP VÔ CỰC QUYỀN!!!”


Vận dụng hết thảy mười hai… không… là mười ba thành công lực, nếu xếp hạng điên cuồng thì Tà Tôn sẽ không thua bất cứ tên biến thái nào trên thế giới này khi hắn vậy mà đốt chảy cả bổn nguyên Ma Chủng trong người mình hay chính là cội nguồn sinh ra hắn để có thêm một thành lực lượng đón đỡ chưởng lực của Bạch Hổ Thánh Chủ, thất bại đồng nghĩa với chuyện vĩnh viễn tan biến khỏi thế gian này nhưng Tà Tôn vẫn muốn đánh cược vì hắn muốn mình có đủ tư cách làm cái bóng của bản thể.


“UỲNHHH… UỲNHHH… RĂNGGG… RẮCCC…”

“OÀNHHH… OÀNHHH… OÀNHHH…”


Sau quyền là kiếm, sau kiếm là quyền… mỗi đòn toàn lực của Tà Tôn đánh ra lại vang lên một tiếng nổ vang trời kèm theo đó một đầu vết rách kéo dài nơi không gian mà hai cỗ lực lượng va chạm, sóng xung kích mang theo lực lực cuồng bạo quét sạch bốn phương tám hướng chấn vỡ đại địa bên dưới sụp đổ hết lớp này đến lớp khác khiến Khô Lâu đảo rung chuyển như thể muốn tan vỡ… về phần Bành Tiêu Nhiễm cùng đám thủ hạ sau lưng Tà Tôn nếu không nhờ có một Ma Lang siêu cấp cao thủ đến hỗ trợ thì sợ rằng đã bị ép thành thịt vụn từ lúc nào không hay mất.


“Mạnh… mạnh đến nỗi làm cho người ta có cảm giác bất lực… nhưng ta sẽ không thua… chí ít ở lần này…”

“DỊCH CÂN KINH ĐỆ THẤT TẦNG - SƠ GIAI CHIẾN VĂN!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện