Hai chữ Đông Phương dường như đả kích đến Bạch Hổ Thánh Chủ rất lớn, lão giận dữ truyền âm.
“Hahaha… nói về thù hận Đông Phương gia thì Chiêu Quân ta còn hận bọn chúng hơn ngươi gấp trăm nghìn lần tuy nhiên dựa vào thực lực của chúng ta hiện tại muốn trả thù lại chẳng khác nào châu chấu đá xe, chỉ cần ngươi luyện thành thần công và hỗ trợ ta tái tạo thân thể mới có thể cùng nhau nội ứng ngoại hợp báo thù, chúng ta hai bên chỉ là đang lợi dụng lẫn nhau không phải sao?”
Cho dù trong tên có hai chữ Đông Phương nhưng có vẻ như Đông Phương Chiêu Quân lại không mấy mặn mà lắm với gia tộc hay thậm chí còn có hận thù sâu đậm, nàng cười lạnh đáp lời Bạch Hổ Thánh Chủ khiến gương mặt lão co giật liên hồi… đúng như nàng nói, cho dù lão có luyện thành thần công thì lão cũng không thể đối chọi lại Đông Phương Vô Địch chứ đừng nói đến một Đông Phương gia hùng mạnh phía sau.
“Mau quyết định đi, thân thể ngươi cho dù đã tàn phế nhưng chỉ cần buông tha thân thể để ta khống chế và thi triển Hung Nô Bá Thể Quyết là có thể chặn đứng Ma Đế!”
Thời gian không còn nhiều, Đông Phương Chiêu Quân hối thúc Bạch Hổ Thánh Chủ.
“Chó má, nếu như ngươi dám tính kế lão tử thì Bạch Vô Thường này thề có thành ma cũng sẽ không tha cho ngươi!”
Buông ra lời oán độc nhưng Bạch Hổ Thánh Chủ cũng biết rằng đây là cách duy nhất nếu muốn cứu Đông Phương Chiêu Quân, nếu không có nàng thì lão muốn luyện thành thần công sẽ rất khó khăn huống hồ bị trọng thương nặng nề như hiện tại…
… rất nhanh sau đó, thân hình già nua của Bạch Hổ Thánh Chủ lung lay muốn ngã vì đã buông thả khống chế thân thể để một đoàn linh hồn từ bên dưới mặt đất dung nhập vào.
…
“Hắc hắc… Ma Đế ngươi có vẻ như đã phát giác ra được một phần bí mật của chúng ta sao? Bản cô nương rất thưởng thức thiên phú của ngươi nhưng hôm nay tiếc rằng nhãi con ngươi không thể không nằm lại tại hòn đảo này rồi, mộ của ngươi nhất định ta sẽ chăm chút thật cẩn thận!”
"HUNG NÔ BÁ THỂ QUYẾT!”
Vừa làm chủ thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân ngay tức thì vận khởi một loại tâm pháp luyện thể có tên Hung Nô Bá Thể Quyết, cỗ thân thể tàn tạ của Bạch Hổ Thánh Chủ vậy mà chỉ trong phút chốc đã hồi phục đến khó tin, những cỗ lực lượng quỷ dị chải chuốt từng đường kinh mạch đứt gãy giúp chúng nhanh chóng lành lặn trở lại, một tên Vương Giả trung cấp hoàn hảo lại xuất hiện trước mặt Long khiến hắn lạnh tóc gáy.
“ĐỆ NHỊ QUYẾT - HUNG NÔ NỘ CHẤN!”
Không nhiều lời như Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân tuy là nữ nhi nhưng lại hết sức quyết đoán, ngay khi thân thể khôi phục cũng là lúc nàng thôi động toàn bộ công lực sau đó cong người búng lên cao bằng một tốc độ cực nhanh như một viên đạn pháo bắn thẳng lên bầu trời… dùng quyền đối chọi quyền, ngay khi vừa tiếp cận đối phương là Đông Phương Chiêu Quân cuồng bạo đánh ra một quyền nghênh tiếp nắm đấm của Ma Đế, nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi đám người giang hồ ở xung quanh chỉ có thể lờ mờ nhìn ra hai quả cầu sáng chói đâm vào nhau.
“OÀNHHH!!”
Hai siêu cấp cao thủ va chạm ngay lập tức khiến cuồng bạo vũ lực nổ tung phá hủy không gian thành muôn vàn những đường nứt gãy ghê rợn, dư ba năng lượng quét qua Khô Lâu đảo xóa sạch sành sanh tất thảy mọi thứ một lần nữa, hòn đảo cách đây không lâu còn trù phú giờ đây tan hoang đến bình địa hoang tàn nhất còn hổ thẹn không bằng.
“Hahahaha!!!”
“Bạch Hổ Thánh Chủ quả nhiên gừng càng già càng cay khiến Ma Đế ta thật tâm bội phục, ân oán hai bên đến giờ cũng nên xóa bỏ, hôm nay không tiện cho nên ngày khác lão đệ nhất định sẽ trở lại bái phỏng, huynh đệ hai ta nhất định phải kết bái thiên địa đó, Ma Tôn cùng Bạch Hổ Môn sẽ muôn đời hữu hảo! Hahaha”
Cuồng phong tiêu tán, Ma Đế một thân hắc bào hoàn hảo đứng trên bầu trời cười nhạt nói và khi Đông Phương Chiêu Quân còn chưa kịp phản ứng thì thân ảnh của Long đã dần dần mờ ảo và tan biến như một làn khói vô hình, tất cả đều hiểu Ma Đế đã sớm rời đi sau một kích cuối cùng kia.
“THIÊN THƯỢNG ĐỊA HẠ…”
“... MA CHỦ CHÍ TÔN…”
… MA TÔNG VĨNH THỤ…”
“... THIÊN THU VẠN TUẾ!”
Bóng hình Ma Đế đã tiêu thất nơi hư không nhưng hàng nghìn tiếng hô cung kính của đám võ giả giang hồ vẫn vang vọng đến chín tầng mấy, địa vị của Ma Đế trong lòng chúng đã sánh ngang với thần linh.
“Hừ!!!”
Hình bóng của Bạch Hổ Thánh Chủ hiện ra với gương mặt nhăn nhúm trông không dễ chịu chút nào, đối thủ nói đi là đi khiến Đông Phương Chiêu Quân không phục, nàng biết Ma Đế đã vô lực tái chiến nên bỏ chạy tuy nhiên con hàng kia vẫn còn có thể trưng ra bộ mặt cao cao tại thượng làm giang hồ chắc chắn sẽ đồn đoán hai bên cân tài cân sức.
….
“Yên tâm đi, mối thù hôm nay nhất định lão phu sẽ bắt hắn phải trả giá gấp trăm nghìn lần! Mọi chuyện đã kết thúc nên ngươi trở về đi, ta cần khôi phục lại một cách nhanh nhất”
Giọng hối thúc của Bạch Hổ Thánh Chủ vang lên nhưng Đông Phương Chiêu Quân lại không có bất kỳ phản ứng nào.
“Con mẹ nó Đông Phương Chiêu Quân ngươi muốn lật lọng sao?” Cảm giác được nguy hiểm, Bạch Hổ Thánh Chủ hốt hoảng kêu gào.
“Hai ngàn năm… bản cô nương đã hỗ trợ ngươi hai ngàn năm để nhận được gì? Chỉ một cái Ma Đế đã có thể dồn ép ngươi vào chỗ chết thì liệu ta có thể hy vọng gì với một lão già phế vật như ngươi đây Bạch Vô Thường?” Đông Phương Chiêu Quân lạnh lùng hỏi.
“Khốn kiếp, ngươi cũng thừa hiểu lão phu phải cưỡng ép tỉnh lại khi chưa luyện thành thần công cũng như bị phản phệ làm thực lực giảm mạnh nếu không đừng nói một cái Ma Đế mà đến ba tên hay năm tên như hắn dám đến đây cũng không có đường về!” Bạch Hổ Thánh Chủ vội vàng giải thích.
“Kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, ngươi vì một cái Bạch Hổ Môn nhỏ bé mà phá hủy đại kế của chúng ta, khiến công sức cố gắng trong hai nghìn năm tan tành thành mây khói. Vậy ngươi nói bản cô nương lại có thể tiếp tục tin tưởng lão già ngươi một lần nữa?” Đông Phương Chiêu Quân khinh bỉ nói.
“Ta… Chiêu Quân cô nương không cần lo lắng! Hai trăm năm… không… chỉ cần một trăm năm, lão phu nhất định sẽ luyện thành thần công và giúp cô nương tái tạo thân thể!”
Rơi vào hiểm cảnh, Bạch Hổ Thánh Chủ không thể không xuống nước mà hạ giọng nói.
“Một trăm năm sao? Nếu ngươi có được năng lực đó thì chúng ta hiện tại đã dẫm Đông Phương gia dưới chân rồi! Nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, từ nay mọi chuyển để bản cô nương làm chủ!” Đông Phương Chiêu Quân làm ra quyết định mặc kệ Bạch Hổ Thánh Chủ kêu gào.
“Đông Phương Chiêu Quân, vậy là ngươi nhất định muốn cùng lão phu trở mặt?” Bạch Hổ Thánh Chủ trầm giọng hỏi, đối phương mềm không ăn nên lão cũng không cần phải nhẹ giọng nữa.
“Đúng, Chiêu Quân ta chưa bao giờ nói hai lần!”
“Được, vậy thì ngươi cũng đừng trách lão phu vô tình!”
“Hahaha… nói về thù hận Đông Phương gia thì Chiêu Quân ta còn hận bọn chúng hơn ngươi gấp trăm nghìn lần tuy nhiên dựa vào thực lực của chúng ta hiện tại muốn trả thù lại chẳng khác nào châu chấu đá xe, chỉ cần ngươi luyện thành thần công và hỗ trợ ta tái tạo thân thể mới có thể cùng nhau nội ứng ngoại hợp báo thù, chúng ta hai bên chỉ là đang lợi dụng lẫn nhau không phải sao?”
Cho dù trong tên có hai chữ Đông Phương nhưng có vẻ như Đông Phương Chiêu Quân lại không mấy mặn mà lắm với gia tộc hay thậm chí còn có hận thù sâu đậm, nàng cười lạnh đáp lời Bạch Hổ Thánh Chủ khiến gương mặt lão co giật liên hồi… đúng như nàng nói, cho dù lão có luyện thành thần công thì lão cũng không thể đối chọi lại Đông Phương Vô Địch chứ đừng nói đến một Đông Phương gia hùng mạnh phía sau.
“Mau quyết định đi, thân thể ngươi cho dù đã tàn phế nhưng chỉ cần buông tha thân thể để ta khống chế và thi triển Hung Nô Bá Thể Quyết là có thể chặn đứng Ma Đế!”
Thời gian không còn nhiều, Đông Phương Chiêu Quân hối thúc Bạch Hổ Thánh Chủ.
“Chó má, nếu như ngươi dám tính kế lão tử thì Bạch Vô Thường này thề có thành ma cũng sẽ không tha cho ngươi!”
Buông ra lời oán độc nhưng Bạch Hổ Thánh Chủ cũng biết rằng đây là cách duy nhất nếu muốn cứu Đông Phương Chiêu Quân, nếu không có nàng thì lão muốn luyện thành thần công sẽ rất khó khăn huống hồ bị trọng thương nặng nề như hiện tại…
… rất nhanh sau đó, thân hình già nua của Bạch Hổ Thánh Chủ lung lay muốn ngã vì đã buông thả khống chế thân thể để một đoàn linh hồn từ bên dưới mặt đất dung nhập vào.
…
“Hắc hắc… Ma Đế ngươi có vẻ như đã phát giác ra được một phần bí mật của chúng ta sao? Bản cô nương rất thưởng thức thiên phú của ngươi nhưng hôm nay tiếc rằng nhãi con ngươi không thể không nằm lại tại hòn đảo này rồi, mộ của ngươi nhất định ta sẽ chăm chút thật cẩn thận!”
"HUNG NÔ BÁ THỂ QUYẾT!”
Vừa làm chủ thân thể của Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân ngay tức thì vận khởi một loại tâm pháp luyện thể có tên Hung Nô Bá Thể Quyết, cỗ thân thể tàn tạ của Bạch Hổ Thánh Chủ vậy mà chỉ trong phút chốc đã hồi phục đến khó tin, những cỗ lực lượng quỷ dị chải chuốt từng đường kinh mạch đứt gãy giúp chúng nhanh chóng lành lặn trở lại, một tên Vương Giả trung cấp hoàn hảo lại xuất hiện trước mặt Long khiến hắn lạnh tóc gáy.
“ĐỆ NHỊ QUYẾT - HUNG NÔ NỘ CHẤN!”
Không nhiều lời như Bạch Hổ Thánh Chủ, Đông Phương Chiêu Quân tuy là nữ nhi nhưng lại hết sức quyết đoán, ngay khi thân thể khôi phục cũng là lúc nàng thôi động toàn bộ công lực sau đó cong người búng lên cao bằng một tốc độ cực nhanh như một viên đạn pháo bắn thẳng lên bầu trời… dùng quyền đối chọi quyền, ngay khi vừa tiếp cận đối phương là Đông Phương Chiêu Quân cuồng bạo đánh ra một quyền nghênh tiếp nắm đấm của Ma Đế, nói thì chậm nhưng mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi đám người giang hồ ở xung quanh chỉ có thể lờ mờ nhìn ra hai quả cầu sáng chói đâm vào nhau.
“OÀNHHH!!”
Hai siêu cấp cao thủ va chạm ngay lập tức khiến cuồng bạo vũ lực nổ tung phá hủy không gian thành muôn vàn những đường nứt gãy ghê rợn, dư ba năng lượng quét qua Khô Lâu đảo xóa sạch sành sanh tất thảy mọi thứ một lần nữa, hòn đảo cách đây không lâu còn trù phú giờ đây tan hoang đến bình địa hoang tàn nhất còn hổ thẹn không bằng.
“Hahahaha!!!”
“Bạch Hổ Thánh Chủ quả nhiên gừng càng già càng cay khiến Ma Đế ta thật tâm bội phục, ân oán hai bên đến giờ cũng nên xóa bỏ, hôm nay không tiện cho nên ngày khác lão đệ nhất định sẽ trở lại bái phỏng, huynh đệ hai ta nhất định phải kết bái thiên địa đó, Ma Tôn cùng Bạch Hổ Môn sẽ muôn đời hữu hảo! Hahaha”
Cuồng phong tiêu tán, Ma Đế một thân hắc bào hoàn hảo đứng trên bầu trời cười nhạt nói và khi Đông Phương Chiêu Quân còn chưa kịp phản ứng thì thân ảnh của Long đã dần dần mờ ảo và tan biến như một làn khói vô hình, tất cả đều hiểu Ma Đế đã sớm rời đi sau một kích cuối cùng kia.
“THIÊN THƯỢNG ĐỊA HẠ…”
“... MA CHỦ CHÍ TÔN…”
… MA TÔNG VĨNH THỤ…”
“... THIÊN THU VẠN TUẾ!”
Bóng hình Ma Đế đã tiêu thất nơi hư không nhưng hàng nghìn tiếng hô cung kính của đám võ giả giang hồ vẫn vang vọng đến chín tầng mấy, địa vị của Ma Đế trong lòng chúng đã sánh ngang với thần linh.
“Hừ!!!”
Hình bóng của Bạch Hổ Thánh Chủ hiện ra với gương mặt nhăn nhúm trông không dễ chịu chút nào, đối thủ nói đi là đi khiến Đông Phương Chiêu Quân không phục, nàng biết Ma Đế đã vô lực tái chiến nên bỏ chạy tuy nhiên con hàng kia vẫn còn có thể trưng ra bộ mặt cao cao tại thượng làm giang hồ chắc chắn sẽ đồn đoán hai bên cân tài cân sức.
….
“Yên tâm đi, mối thù hôm nay nhất định lão phu sẽ bắt hắn phải trả giá gấp trăm nghìn lần! Mọi chuyện đã kết thúc nên ngươi trở về đi, ta cần khôi phục lại một cách nhanh nhất”
Giọng hối thúc của Bạch Hổ Thánh Chủ vang lên nhưng Đông Phương Chiêu Quân lại không có bất kỳ phản ứng nào.
“Con mẹ nó Đông Phương Chiêu Quân ngươi muốn lật lọng sao?” Cảm giác được nguy hiểm, Bạch Hổ Thánh Chủ hốt hoảng kêu gào.
“Hai ngàn năm… bản cô nương đã hỗ trợ ngươi hai ngàn năm để nhận được gì? Chỉ một cái Ma Đế đã có thể dồn ép ngươi vào chỗ chết thì liệu ta có thể hy vọng gì với một lão già phế vật như ngươi đây Bạch Vô Thường?” Đông Phương Chiêu Quân lạnh lùng hỏi.
“Khốn kiếp, ngươi cũng thừa hiểu lão phu phải cưỡng ép tỉnh lại khi chưa luyện thành thần công cũng như bị phản phệ làm thực lực giảm mạnh nếu không đừng nói một cái Ma Đế mà đến ba tên hay năm tên như hắn dám đến đây cũng không có đường về!” Bạch Hổ Thánh Chủ vội vàng giải thích.
“Kẻ làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, ngươi vì một cái Bạch Hổ Môn nhỏ bé mà phá hủy đại kế của chúng ta, khiến công sức cố gắng trong hai nghìn năm tan tành thành mây khói. Vậy ngươi nói bản cô nương lại có thể tiếp tục tin tưởng lão già ngươi một lần nữa?” Đông Phương Chiêu Quân khinh bỉ nói.
“Ta… Chiêu Quân cô nương không cần lo lắng! Hai trăm năm… không… chỉ cần một trăm năm, lão phu nhất định sẽ luyện thành thần công và giúp cô nương tái tạo thân thể!”
Rơi vào hiểm cảnh, Bạch Hổ Thánh Chủ không thể không xuống nước mà hạ giọng nói.
“Một trăm năm sao? Nếu ngươi có được năng lực đó thì chúng ta hiện tại đã dẫm Đông Phương gia dưới chân rồi! Nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, từ nay mọi chuyển để bản cô nương làm chủ!” Đông Phương Chiêu Quân làm ra quyết định mặc kệ Bạch Hổ Thánh Chủ kêu gào.
“Đông Phương Chiêu Quân, vậy là ngươi nhất định muốn cùng lão phu trở mặt?” Bạch Hổ Thánh Chủ trầm giọng hỏi, đối phương mềm không ăn nên lão cũng không cần phải nhẹ giọng nữa.
“Đúng, Chiêu Quân ta chưa bao giờ nói hai lần!”
“Được, vậy thì ngươi cũng đừng trách lão phu vô tình!”
Danh sách chương