Căn nhà của Thiên ở ngoại ô……..
“Không ! Không ! Mập ! Mập !” Sau hàng loạt tiếng gào thét, Long vùng mình tỉnh dậy, hắn chợt nhíu mày vì cơn đau dữ dội từ cơ thể truyền tới nhưng hắn vội liếc nhìn khung cảnh xung quanh, hắn chưa chết sao.
“Tỉnh rồi à!” Ngay sau đó một lão già mở cửa bước vào căn phòng, không ai khác chinh là sư phụ của Long.
“Sư phụ !” Nhìn sư phụ mà Long không kìm được chảy xuống hai giọt huyết lệ, hắn hận bản thân mình quá kém cỏi không thể luyện thành công võ công mà sư phụ truyền thụ để rồi phải chịu sĩ nhục lớn lao và người huynh đệ duy nhất của mình phải hy sinh.
“Sư phụ ! Con phải trả thù ! Trả thù !” Long nắm chặc hai nắm đấm nhìn sư phụ mình nói, hắn biết lão rất mạnh, có thể sư phụ có cách giúp hắn.
“Khoan nói chuyện đó ! Con có muốn biết vì sao ta không cứu bạn của con không!” Nhìn đồ đệ mình, lão già thở dài một hơi nói.
“Sư phụ ! Có phải có điều gì khó xử khiến sư phụ không thể ra tay !” Long cũng tính hỏi nhưng không dám, dù sao sư phụ cũng đã cứu hắn nên sao hắn có thể mở lời, không ngờ lão già lại hỏi hắn trước.
“Haizzz……………tất cả những kẻ ở đó ta đều có thể dễ dàng giải quyết nhưng nếu ta ra tay thì hắn sẽ không ngồi yên nữa !” Lão già nhắm mắt nói với Long, lão cũng không có cách nào khác, cái cảm giác khó chịu này cứ theo lão mãi, biết sao được vì lão không bằng người ta.
“Sư phụ ! Ngài nói đến hắn, hắn là ai?”
“Độc Cô Cầu Bại – Đại trưởng lão của Thập Lục Tháp”
Long cũng biến sắc mặt, hắn biết để có được tên gọi đó thì đối phương phải mạnh cỡ nào.
“Sư phụ cũng không thể địch lại hắn sao?” Long tò mò hỏi.
“Địch lại hắn ! Lão già này chỉ mong sống sót được dưới một chiêu của hắn là hạnh phúc rồi” Ông lão nhìn Long nói làm hắn kinh hãi vô cùng, trong mắt hắn sư phụ luôn là một cao thủ đầy lợi hại, không ngờ sư phụ lại tự hạ thấp bản thân mình đến thế khi nhắc đến tên kia.
“Không tin sao?” Ông lão mỉm cười với Long làm hắn gật gật đầu, hắn sao có thể tin.
“50 năm trước ta cũng đã không tin khi sự phụ ta nói với ta điều đó!”
Ông lão bắt đầu kể chuyện xưa, lão được sư phụ lão là Lục Hợp Lão Quái nhận về nuôi từ khi còn là đứa trẻ mồ côi, lúc đó sư phụ lão dẫn theo lão vào nam, ra bắc không ngừng gϊếŧ những kẻ cực hung ác trên giang hồ bấy giờ, tất cả đều không đỡ được quá ba chiêu của ông ấy khiến hình bóng sự phụ dần dần trở thành hình tượng vĩ đại trong mắt đồ đệ mình.
Nhưng bỗng một ngày, khi lão 20 tuổi, Lục Hợp Lão Quái kêu đồ đệ của mình lại giao toàn bộ bí tịch công pháp, kể cho hắn nghe về mối thù các đời truyền nhân Nhất Khí Kình phải báo cho dù là có đủ thực lực hay không, đó là mối huyết thù với Độc Cô Cầu Bại – kẻ đã gϊếŧ chết lão tổ, người đã sáng lập môn phái.
Kể từ ngày Lục Hợp Lão Quái rời đi 10 năm không quay trở lại, chàng thanh niên đồ đệ của lão nay đã trưởng thành, hắn quyết tâm đi đến nơi sư phụ hắn cùng Độc Cô Cầu Bại năm xưa giao chiến, đến tận đỉnh ngọn Vô Nhai Tử hắn đã chết lặng hồi lâu. Trên đỉnh núi hùng vĩ là một cảnh tượng mà bất cứ ai nhìn vào cũng hãi hùng khϊếp vía, một cái lỗ to chính giữa đỉnh núi tạo thành một cái động sâu hun hút không thấy đáy, những vết rạn nứt chằng chịt từ nó lan ra tứ phía xung quanh chẳng khác nào ngọn núi như bị đánh nát, bên cạnh có một cái bia bằng đá với dòng chữ :
“Lục Hợp Lão Quái chi mộ – Nhất chưởng Tịch Diệt – Độc Cô Cầu Bại lập”
Ôm tấm bia đá trong lòng, gã đồ đệ khóc ba ngày ba đêm mới lưu luyến rời đi, hắn muốn báo thù cho sự phụ, cho sư môn nhưng biết đời mình không thể nào có thể chống lại một chưởng kia của người ta huống chi là báo thù, hắn chỉ có thể hy vọng dù nhỏ nhoi là tìm ra một người đệ tử chân truyền mạnh mẽ có thể thay hắn báo thù.
“Một chưởng phá núi……..sư phụ………..hắn có còn là người không?” Long kinh hãi tột cùng nói.
“Haha……….nhiều kẻ tôn thờ hắn là thần……….thật ra rất nhiều người cũng tin rằng hắn không còn là con người nữa mà đạt một cảnh giới cao hơn, có người gọi hắn đã đạt tới cảnh giới bán tiên (sắp thành tiên) siêu phàm thoát tục nhưng tất cả chỉ là suy đoán……….chỉ là vì điều đó mà rất nhiều siêu cấp cao thủ đã tìm đến Độc Cô Cầu Bại………nhưng chưa một ai sống sót sau khi giao thủ với hắn !” Lão già kể khiến Long càng thêm tò mò.
“Vì sao họ phải làm vậy hả sư phụ ?”
“Vì trường sinh bất lão………..kẻ nào chả muốn trường sinh bất lão chứ………haha” Lão già vuốt chòm râu cười ha hả, ngay cả lão cũng không thể tránh được bốn từ đó dụ hoặc.
“Ý sư phụ là Độc Cô Cầu Bại là kẻ trường sinh bất lão sao?” Long há hốc mồm vì hôm nay hắn được biết quá nhiều tin tức giật gân.
“Haha………………….Thập Lục Tháp tuyên truyền ra bên ngoài hắn làm Đại trưởng lão 60 năm nhưng giới cao thủ đều biết hắn đã ở vị trí đó rất lâu…….rất lâu rồi……….lâu đến nỗi người ta không biết hắn xuất hiện từ khi nào……………con nói xem hắn có phải trường sinh bất lão không?” Lão già nhìn Long cười ha hả.
“Nếu hắn mạnh như vậy thì chẳng phải hắn đã độc bá võ lâm sao?” Long lại nghi hoặc.
“Không dễ………..trong cái thế giới này kẻ nào lại chịu làm tay sai cho kẻ khác đặc biệt là những kẻ mạnh………..ở một đất nước rộng lớn và đông đúc như vậy sao có thể thiếu những kẻ không phục hắn được………chỉ là chúng ẩn nấp chờ đợi thời cơ để ra tay lật đổ Thập Lục Tháp mà thôi…….”
Long gật gù, Độc Cô Cầu Bại có thể mạnh nhất nhưng mà luôn luôn có những kẻ ẩn nấp trong bóng tối chờ đợi thời cơ để đâm cho hắn một dao, giang hồ chính là thế.
“Thật là không có kẻ nào có thể sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại sao sư phụ?”
“Nói đến thì cũng có………duy nhất một người………hắn là Satan – thủ lĩnh tối cao của ZeRo, ông trùm của xã hội đen nước Mỹ…………..30 năm trước nghe bảo hai người đã gặp nhau và Satan vẫn trở về lành lặn” Lão già nhớ lại nói, sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại thì gã Satan này đáng được kính nể, ai cũng không thể phủ nhận một điều đó là hai kẻ này chính là hai người mạnh nhất trong thế giới ngầm.
“Độc Cô Cầu Bại, Satan” Long lẩm bẩm ghi nhớ hai cái tên này trong đầu.
….
“Quyết định chưa?” Sau buổi trò chuyện, lão già nhìn thật sâu vào đôi mắt Long hỏi hắn với ngữ khí cứng rắn, thu được một đồ đệ có tư chất cao như thế khiến lão vô cùng cao hứng, chỉ là đồ đệ này của lão lại có một cuộc đời đầy sóng gió biến động, lão không thể bắt hắn theo lão lên núi cao tu luyện thành tài được vì như thế hắn chẳng khác nào là một cái xác không hồn, làm sư phụ lão chỉ có thể trợ giúp hắn mạnh lên để hắn đương đầu với sóng gió của cuộc đời mình mà thôi.
“Sư phụ ! Đời này gặp được thầy con quả thật là may mắn! Xin nhận của đệ tử ba lạy để tạ công ơn tái tạo của sư phụ!” Long nói xong cũng là lúc hắn quỳ xuống dập mạnh đầu ba cái trước lão già, sư phụ đã cho hắn võ công, đã bao bọc cứu sống hắn nhiều lần.
“Được rồi ! Đứng lên đi!” Thở dài một hơi, lão già biết quyết định đồ đệ của mình, nhìn cái hộp gỗ chứa Quỷ Trảo bên cạnh, lão hai tay run rẩy cầm nó đến trước mặt Long, một siêu cấp cao thủ như lão mà bàn tay có thể run rẩy chứng tỏ quyết định làm lão băng khoăn và cắn rứt cỡ nào.
Lão có đầy đủ bí tịch võ công có thể truyền thụ cho Long để hắn trở thành một siêu cấp cao thủ như lão hoặc thậm chí là siêu việt lão vì ngộ tính và tư chất của Long là cực cao nhưng cái hắn cần là thời gian, nếu là 10 hay 15 năm thì lão tin rằng Long có thể chống lại được những trưởng lão của Thập Lục Tháp, chỉ là liệu hắn có được thời gian đó không?
An nguy của mẹ, mối thù của người huynh đệ, sự an toàn của Hoa cùng đứa con trong bụng………rất nhiều thứ đang không cho Long thời gian để hắn tu luyện, và bản tính Long cũng thế, hắn có thể chịu đựng 1 năm 2 nhưng nếu lâu hơn thì hắn sẵn sàng liều chết cho dù kết cục là thế nào đi nữa……..cứ nghĩ đến cảnh mẹ hắn bị dày vò thêm 10 năm, 15 năm thì một đứa con như hắn sao có thể chịu đựng được.
Chính vì lẽ đó lão già không còn cách nào khác đưa Quỷ Trảo cho Long mặc dù thứ vũ khí này cực độ nguy hiểm.
“Nhiều người không biết nhưng ta biết về đôi găng tay có tên gọi là Quỷ Trảo này…………nghìn năm trước trên võ lâm Trung Hoa to lớn xuất hiện một Quỷ Tu, sở dĩ gọi hắn là thế vì hắn không tu luyện võ công của con người mà hắn tu quỷ, hắn thu thập tử khí từ những thi thể bị hắn gϊếŧ để tu luyện, hắn càng gϊếŧ nhiều người thì tử khí của hắn càng mạnh lên, dần dần hắn hoành hành trên võ lâm không ai có thể địch như một kiếp nạn của võ lâm……………..cuối cùng…………mười vị chưởng môn của thập đại môn phái khi đó quyết định liên hợp chống lại đại ma đầu…………trận chiến kinh thiên động địa ấy sau này bị bưng bít đi nhưng vẫn có tài liệu cổ ghi lại để gϊếŧ dược Quỷ Tu cái giá phải trả của thập đại môn phải là chín vị chưởng môn nhân cùng bảy phần mười cao thủ bồi táng theo”
“Để trừng phạt ác ma……muốn hắn không thể siêu sinh nên những người đứng đầu quyết định luyện xác hắn thành một thứ vũ khí………………họ cho xác hắn vào một lò luyện, luyện đúng 100 ngày rồi hòa tro của hắn với kim loại tạo ra một đôi găng tay chính là Quỷ Trảo ở đây……….sỡ gì chọn nó là vì khi còn sống Quỷ Tu rất thích moi tim người bằng chính bàn tay trần của mình, họ muốn hắn vĩnh viễn bị giam cầm trong một đôi găng tay”
“Nhưng có một điều đáng sợ mà tất cả không ngờ tới đó là tử khí của Quỷ Tu, nó hòa vào hài cốt và xâm nhập vào Quỷ Trảo khiến bất cứ ai sử dụng nó bên cạnh sức mạnh đề tăng đều có cảm giác muốn phát điên vì gϊếŧ chóc………đã có nhiều cao thủ vì nó mà trở thành đại ma đầu bị giang hồ tru diệt……….sau này nó bị một lão tăng ngộ đạo của Thiếu Lâm Tự thu lấy, kể từ đó nó triệt để biến mất, ta không biết vì sao Hồng Ngự có được nó !”
Long nghe những lời trầm trọng của sư phụ nên hiểu được thứ vũ khí này đáng sợ như thế nào, có thể nói nó chính là Quỷ Tu khi toàn bộ tử khí mà hắn tu luyện trong cuộc đời được chứa đựng trong nó.
Lại nói về tử khí, nó chính là khí tức tử vong mà thường xuất hiện khi bất cứ sinh linh nào chết đi, nó tà ác, nó trái ngược với sự sống cho nên từ xưa đến nay con người thường tránh xa nó vì kẻ nào chẳng hướng tới trường sinh bất tử, có lẽ chỉ có một kẻ điên như Quỷ Tu mới có thể tu luyện được tử khí.
“Sư Phụ ! Con không hối hận !” Long cắn răng quyết định, hắn không ngờ kẻ thù của mình lại mạnh đến thế, kể từ lúc sư phụ nói đứng sau gia tộc họ Trần chính là ZeRo thì hắn không còn do dự gì nữa, cho dù phía trước là địa ngục, là cái chết không thể siêu thoát hắn cũng không hối hận……
“Được rồi……….hãy dưỡng thương cho thật tốt………..khi nào con khỏe ta sẽ giúp con một lần” Lão già nhìn Long một cái rồi xoay người rồi rời đi, Long nhìn bóng lưng sư phụ như hơi còng xuống, lão như già đi rất nhiều sau hôm nay.
….
“Không ! Không ! Mập ! Mập !” Sau hàng loạt tiếng gào thét, Long vùng mình tỉnh dậy, hắn chợt nhíu mày vì cơn đau dữ dội từ cơ thể truyền tới nhưng hắn vội liếc nhìn khung cảnh xung quanh, hắn chưa chết sao.
“Tỉnh rồi à!” Ngay sau đó một lão già mở cửa bước vào căn phòng, không ai khác chinh là sư phụ của Long.
“Sư phụ !” Nhìn sư phụ mà Long không kìm được chảy xuống hai giọt huyết lệ, hắn hận bản thân mình quá kém cỏi không thể luyện thành công võ công mà sư phụ truyền thụ để rồi phải chịu sĩ nhục lớn lao và người huynh đệ duy nhất của mình phải hy sinh.
“Sư phụ ! Con phải trả thù ! Trả thù !” Long nắm chặc hai nắm đấm nhìn sư phụ mình nói, hắn biết lão rất mạnh, có thể sư phụ có cách giúp hắn.
“Khoan nói chuyện đó ! Con có muốn biết vì sao ta không cứu bạn của con không!” Nhìn đồ đệ mình, lão già thở dài một hơi nói.
“Sư phụ ! Có phải có điều gì khó xử khiến sư phụ không thể ra tay !” Long cũng tính hỏi nhưng không dám, dù sao sư phụ cũng đã cứu hắn nên sao hắn có thể mở lời, không ngờ lão già lại hỏi hắn trước.
“Haizzz……………tất cả những kẻ ở đó ta đều có thể dễ dàng giải quyết nhưng nếu ta ra tay thì hắn sẽ không ngồi yên nữa !” Lão già nhắm mắt nói với Long, lão cũng không có cách nào khác, cái cảm giác khó chịu này cứ theo lão mãi, biết sao được vì lão không bằng người ta.
“Sư phụ ! Ngài nói đến hắn, hắn là ai?”
“Độc Cô Cầu Bại – Đại trưởng lão của Thập Lục Tháp”
Long cũng biến sắc mặt, hắn biết để có được tên gọi đó thì đối phương phải mạnh cỡ nào.
“Sư phụ cũng không thể địch lại hắn sao?” Long tò mò hỏi.
“Địch lại hắn ! Lão già này chỉ mong sống sót được dưới một chiêu của hắn là hạnh phúc rồi” Ông lão nhìn Long nói làm hắn kinh hãi vô cùng, trong mắt hắn sư phụ luôn là một cao thủ đầy lợi hại, không ngờ sư phụ lại tự hạ thấp bản thân mình đến thế khi nhắc đến tên kia.
“Không tin sao?” Ông lão mỉm cười với Long làm hắn gật gật đầu, hắn sao có thể tin.
“50 năm trước ta cũng đã không tin khi sự phụ ta nói với ta điều đó!”
Ông lão bắt đầu kể chuyện xưa, lão được sư phụ lão là Lục Hợp Lão Quái nhận về nuôi từ khi còn là đứa trẻ mồ côi, lúc đó sư phụ lão dẫn theo lão vào nam, ra bắc không ngừng gϊếŧ những kẻ cực hung ác trên giang hồ bấy giờ, tất cả đều không đỡ được quá ba chiêu của ông ấy khiến hình bóng sự phụ dần dần trở thành hình tượng vĩ đại trong mắt đồ đệ mình.
Nhưng bỗng một ngày, khi lão 20 tuổi, Lục Hợp Lão Quái kêu đồ đệ của mình lại giao toàn bộ bí tịch công pháp, kể cho hắn nghe về mối thù các đời truyền nhân Nhất Khí Kình phải báo cho dù là có đủ thực lực hay không, đó là mối huyết thù với Độc Cô Cầu Bại – kẻ đã gϊếŧ chết lão tổ, người đã sáng lập môn phái.
Kể từ ngày Lục Hợp Lão Quái rời đi 10 năm không quay trở lại, chàng thanh niên đồ đệ của lão nay đã trưởng thành, hắn quyết tâm đi đến nơi sư phụ hắn cùng Độc Cô Cầu Bại năm xưa giao chiến, đến tận đỉnh ngọn Vô Nhai Tử hắn đã chết lặng hồi lâu. Trên đỉnh núi hùng vĩ là một cảnh tượng mà bất cứ ai nhìn vào cũng hãi hùng khϊếp vía, một cái lỗ to chính giữa đỉnh núi tạo thành một cái động sâu hun hút không thấy đáy, những vết rạn nứt chằng chịt từ nó lan ra tứ phía xung quanh chẳng khác nào ngọn núi như bị đánh nát, bên cạnh có một cái bia bằng đá với dòng chữ :
“Lục Hợp Lão Quái chi mộ – Nhất chưởng Tịch Diệt – Độc Cô Cầu Bại lập”
Ôm tấm bia đá trong lòng, gã đồ đệ khóc ba ngày ba đêm mới lưu luyến rời đi, hắn muốn báo thù cho sự phụ, cho sư môn nhưng biết đời mình không thể nào có thể chống lại một chưởng kia của người ta huống chi là báo thù, hắn chỉ có thể hy vọng dù nhỏ nhoi là tìm ra một người đệ tử chân truyền mạnh mẽ có thể thay hắn báo thù.
“Một chưởng phá núi……..sư phụ………..hắn có còn là người không?” Long kinh hãi tột cùng nói.
“Haha……….nhiều kẻ tôn thờ hắn là thần……….thật ra rất nhiều người cũng tin rằng hắn không còn là con người nữa mà đạt một cảnh giới cao hơn, có người gọi hắn đã đạt tới cảnh giới bán tiên (sắp thành tiên) siêu phàm thoát tục nhưng tất cả chỉ là suy đoán……….chỉ là vì điều đó mà rất nhiều siêu cấp cao thủ đã tìm đến Độc Cô Cầu Bại………nhưng chưa một ai sống sót sau khi giao thủ với hắn !” Lão già kể khiến Long càng thêm tò mò.
“Vì sao họ phải làm vậy hả sư phụ ?”
“Vì trường sinh bất lão………..kẻ nào chả muốn trường sinh bất lão chứ………haha” Lão già vuốt chòm râu cười ha hả, ngay cả lão cũng không thể tránh được bốn từ đó dụ hoặc.
“Ý sư phụ là Độc Cô Cầu Bại là kẻ trường sinh bất lão sao?” Long há hốc mồm vì hôm nay hắn được biết quá nhiều tin tức giật gân.
“Haha………………….Thập Lục Tháp tuyên truyền ra bên ngoài hắn làm Đại trưởng lão 60 năm nhưng giới cao thủ đều biết hắn đã ở vị trí đó rất lâu…….rất lâu rồi……….lâu đến nỗi người ta không biết hắn xuất hiện từ khi nào……………con nói xem hắn có phải trường sinh bất lão không?” Lão già nhìn Long cười ha hả.
“Nếu hắn mạnh như vậy thì chẳng phải hắn đã độc bá võ lâm sao?” Long lại nghi hoặc.
“Không dễ………..trong cái thế giới này kẻ nào lại chịu làm tay sai cho kẻ khác đặc biệt là những kẻ mạnh………..ở một đất nước rộng lớn và đông đúc như vậy sao có thể thiếu những kẻ không phục hắn được………chỉ là chúng ẩn nấp chờ đợi thời cơ để ra tay lật đổ Thập Lục Tháp mà thôi…….”
Long gật gù, Độc Cô Cầu Bại có thể mạnh nhất nhưng mà luôn luôn có những kẻ ẩn nấp trong bóng tối chờ đợi thời cơ để đâm cho hắn một dao, giang hồ chính là thế.
“Thật là không có kẻ nào có thể sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại sao sư phụ?”
“Nói đến thì cũng có………duy nhất một người………hắn là Satan – thủ lĩnh tối cao của ZeRo, ông trùm của xã hội đen nước Mỹ…………..30 năm trước nghe bảo hai người đã gặp nhau và Satan vẫn trở về lành lặn” Lão già nhớ lại nói, sống sót dưới tay Độc Cô Cầu Bại thì gã Satan này đáng được kính nể, ai cũng không thể phủ nhận một điều đó là hai kẻ này chính là hai người mạnh nhất trong thế giới ngầm.
“Độc Cô Cầu Bại, Satan” Long lẩm bẩm ghi nhớ hai cái tên này trong đầu.
….
“Quyết định chưa?” Sau buổi trò chuyện, lão già nhìn thật sâu vào đôi mắt Long hỏi hắn với ngữ khí cứng rắn, thu được một đồ đệ có tư chất cao như thế khiến lão vô cùng cao hứng, chỉ là đồ đệ này của lão lại có một cuộc đời đầy sóng gió biến động, lão không thể bắt hắn theo lão lên núi cao tu luyện thành tài được vì như thế hắn chẳng khác nào là một cái xác không hồn, làm sư phụ lão chỉ có thể trợ giúp hắn mạnh lên để hắn đương đầu với sóng gió của cuộc đời mình mà thôi.
“Sư phụ ! Đời này gặp được thầy con quả thật là may mắn! Xin nhận của đệ tử ba lạy để tạ công ơn tái tạo của sư phụ!” Long nói xong cũng là lúc hắn quỳ xuống dập mạnh đầu ba cái trước lão già, sư phụ đã cho hắn võ công, đã bao bọc cứu sống hắn nhiều lần.
“Được rồi ! Đứng lên đi!” Thở dài một hơi, lão già biết quyết định đồ đệ của mình, nhìn cái hộp gỗ chứa Quỷ Trảo bên cạnh, lão hai tay run rẩy cầm nó đến trước mặt Long, một siêu cấp cao thủ như lão mà bàn tay có thể run rẩy chứng tỏ quyết định làm lão băng khoăn và cắn rứt cỡ nào.
Lão có đầy đủ bí tịch võ công có thể truyền thụ cho Long để hắn trở thành một siêu cấp cao thủ như lão hoặc thậm chí là siêu việt lão vì ngộ tính và tư chất của Long là cực cao nhưng cái hắn cần là thời gian, nếu là 10 hay 15 năm thì lão tin rằng Long có thể chống lại được những trưởng lão của Thập Lục Tháp, chỉ là liệu hắn có được thời gian đó không?
An nguy của mẹ, mối thù của người huynh đệ, sự an toàn của Hoa cùng đứa con trong bụng………rất nhiều thứ đang không cho Long thời gian để hắn tu luyện, và bản tính Long cũng thế, hắn có thể chịu đựng 1 năm 2 nhưng nếu lâu hơn thì hắn sẵn sàng liều chết cho dù kết cục là thế nào đi nữa……..cứ nghĩ đến cảnh mẹ hắn bị dày vò thêm 10 năm, 15 năm thì một đứa con như hắn sao có thể chịu đựng được.
Chính vì lẽ đó lão già không còn cách nào khác đưa Quỷ Trảo cho Long mặc dù thứ vũ khí này cực độ nguy hiểm.
“Nhiều người không biết nhưng ta biết về đôi găng tay có tên gọi là Quỷ Trảo này…………nghìn năm trước trên võ lâm Trung Hoa to lớn xuất hiện một Quỷ Tu, sở dĩ gọi hắn là thế vì hắn không tu luyện võ công của con người mà hắn tu quỷ, hắn thu thập tử khí từ những thi thể bị hắn gϊếŧ để tu luyện, hắn càng gϊếŧ nhiều người thì tử khí của hắn càng mạnh lên, dần dần hắn hoành hành trên võ lâm không ai có thể địch như một kiếp nạn của võ lâm……………..cuối cùng…………mười vị chưởng môn của thập đại môn phái khi đó quyết định liên hợp chống lại đại ma đầu…………trận chiến kinh thiên động địa ấy sau này bị bưng bít đi nhưng vẫn có tài liệu cổ ghi lại để gϊếŧ dược Quỷ Tu cái giá phải trả của thập đại môn phải là chín vị chưởng môn nhân cùng bảy phần mười cao thủ bồi táng theo”
“Để trừng phạt ác ma……muốn hắn không thể siêu sinh nên những người đứng đầu quyết định luyện xác hắn thành một thứ vũ khí………………họ cho xác hắn vào một lò luyện, luyện đúng 100 ngày rồi hòa tro của hắn với kim loại tạo ra một đôi găng tay chính là Quỷ Trảo ở đây……….sỡ gì chọn nó là vì khi còn sống Quỷ Tu rất thích moi tim người bằng chính bàn tay trần của mình, họ muốn hắn vĩnh viễn bị giam cầm trong một đôi găng tay”
“Nhưng có một điều đáng sợ mà tất cả không ngờ tới đó là tử khí của Quỷ Tu, nó hòa vào hài cốt và xâm nhập vào Quỷ Trảo khiến bất cứ ai sử dụng nó bên cạnh sức mạnh đề tăng đều có cảm giác muốn phát điên vì gϊếŧ chóc………đã có nhiều cao thủ vì nó mà trở thành đại ma đầu bị giang hồ tru diệt……….sau này nó bị một lão tăng ngộ đạo của Thiếu Lâm Tự thu lấy, kể từ đó nó triệt để biến mất, ta không biết vì sao Hồng Ngự có được nó !”
Long nghe những lời trầm trọng của sư phụ nên hiểu được thứ vũ khí này đáng sợ như thế nào, có thể nói nó chính là Quỷ Tu khi toàn bộ tử khí mà hắn tu luyện trong cuộc đời được chứa đựng trong nó.
Lại nói về tử khí, nó chính là khí tức tử vong mà thường xuất hiện khi bất cứ sinh linh nào chết đi, nó tà ác, nó trái ngược với sự sống cho nên từ xưa đến nay con người thường tránh xa nó vì kẻ nào chẳng hướng tới trường sinh bất tử, có lẽ chỉ có một kẻ điên như Quỷ Tu mới có thể tu luyện được tử khí.
“Sư Phụ ! Con không hối hận !” Long cắn răng quyết định, hắn không ngờ kẻ thù của mình lại mạnh đến thế, kể từ lúc sư phụ nói đứng sau gia tộc họ Trần chính là ZeRo thì hắn không còn do dự gì nữa, cho dù phía trước là địa ngục, là cái chết không thể siêu thoát hắn cũng không hối hận……
“Được rồi……….hãy dưỡng thương cho thật tốt………..khi nào con khỏe ta sẽ giúp con một lần” Lão già nhìn Long một cái rồi xoay người rồi rời đi, Long nhìn bóng lưng sư phụ như hơi còng xuống, lão như già đi rất nhiều sau hôm nay.
….
Danh sách chương