Nhưng Hiền quá đam mê hư vinh mà ả đã quên đi bài học lớn nhất mà ả được học trong ngành tình báo đó là phải thẩm định tin tức, lời nói đâu mất tiền mua hay những tờ giấy chứa những con số in ra đâu có giá trị vì thế cái giá cao ngất ngưởng treo mua Cửu Long Thông Thiên Ấn chung quy chỉ là một cái giá mà có tổ chức vì mục đích nào đó đưa ra mà thôi………..đến giờ phút này, khi cận kề cái chết Hiền mới nhận ra một điều là tin tức về cái giá 500 tỷ USD kia thật giả chưa nói đến nhưng liệu với số tiền đó thì tổ chức kia đủ thuê cả vạn tên lính đánh thuê để cướp nó thì tại sao phải mua……….mục đích của chúng là gì?………là gì?………….tất nhiên là chúng muốn tin tức về nó…….thật vậy, giờ đây Hiền mới nhận ra mình là một đứa ngu ngốc và mù quáng………thứ mà chúng muốn chính là tin tức về kẻ sỡ hửu Cửu Long Thông Thiên Ấn để rồi tìm cách lấy nó, chúng có hàng trăm hàng nghìn cách để lấy được nó bằng số tiền thiên văn kia.
“Sao? Hối hận?” Long gằn giọng.
Hiền nhắm mắt lại…….ả đau khổ, dằn vặt……..hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má ả không thể nào cứu chữa cho những gì ả đã làm………………vì lòng tham của mình ả đã đẩy hàng chục con người vào chỗ chết chỉ với lý do là bao vây tiêu diệt kẻ khủng bố nguy hiểm………
“Hừ” Long hừ lạnh thả Hiền xuống, dù sao hắn không phải là con người vô trí, chút ít tình cảm đọng lại qua những phút giây hai người bên nhau khiến hắn không thể xuống tay được, hắn máu lạnh thật đấy nhưng chỉ với kẻ thù………không phải lần đầu tiên hắn đối mặt với sự phản bội nhưng lần này lại khác……..hắn cũng không biết vì sao nữa nhưng hắn thật sự có chút gì đó rung động trước người phụ nữ này, chỉ là tất cả đã biến mất sau khi ả không ngần ngại bắn ba phát đạn hòng gϊếŧ hắn.
Liếc nhìn xác những người lính trẻ đang nguội lạnh đằng xa, Long thở dài quay người bước đi………hắn không hề hối hận vì những gì đã làm vì đằng nào địa ngục 18 tầng cũng đã có sẵn một chỗ đặt trước cho hắn rồi.
“Khụ……khụ……..khụ……” Ôm cổ ho khan liên tục, Hiền dương đôi mắt ngập nước dõi theo bóng hình Long đang dầng khuất bóng nơi phương xa………
……..ngày hôm sau báo đài đưa tin về một vụ cháy của một căn nhà kho bỏ hoang ở ngoại thành thành phố……….người ta tìm thấy tro cốt của hơn chục người đàn ông và một phụ nữ……….
……..
Ba ngày sau……
Trong căn nhà cấp bốn bình thường ở vùng miền Tây sông nước giữa một vườn cây ăn quả bao quanh……..
“Móa nó……….thế quái nào mà chúng tranh nhau cái thứ này nhỉ…….” Long lầm bầm, trên tay hắn chính là Cửu Long Thông Thiên Ấn mà hắn liều chết lấy về…..cơ mà đã tìm hiểu nó nguyên một ngày mà hắn ngoài vẻ đẹp của nó thì chả còn tìm ra công hiệu gì khác của nó.
“Hừ…….nếu có thể đơn giản nắm giữ sức mạnh của nó thì người ta đã sớm hóa thần cả rồi nào còn tới lượt ngươi…….” Lão sư phụ Long ngồi bên cạnh hừ lạnh.
“Hì hì!” Long xoa đầu xấu hổ cười, hắn chỉ là hơi bực thôi mà.
Lại thêm hai ngày, Long và sư phụ đã tìm hết cách nhưng đều không thành công….nào thì ngâm nước, đốt lửa đủ các trò hắn và sư phụ đều thử thậm chí hắn còn định dùng cưa máy cắt đôi nó ra…..nhưng chưa kịp thì đã bị lão già cho một trận chửi té tát vì cái tội phá hoại bảo vật.
Bước từ sân vào nhà với thân hình nhễ nhại mồ hôi sau khi luyện tập, Long thấy sư phụ đang ngồi trước Cửu Long Thông Thiên Ấn làm cái gì đó, hắn rón rén tới gần.
Trên bàn, lão già sư phụ Long bức vài giọt máu từ đầu ngón tay nhỏ lên Cửu Long Thông Thiên Ấn rồi chăm chú quan sát, sau một lúc đến khi máu đông lại mà vẫn không có gì xảy ra, lão lại thở dài…….lại thật bại.
“Hắc hắc…….sư phụ làm gì đấy……” Long nhảy ra hù làm lão già giật mình.
“Tổ sư thằng quỷ, ghét sư phụ thì nói một tiếng để thân già này đi chỗ khác chứ đừng có nhằm vào trái tim nhỏ bé yếu đuối của ta.” Lão già chửi một câu xong vội thu ngón tay lại, bị đệ tử thấy mình làm trò hoang đường này mặt lão hơi hơi đỏ vì xấu hổ, cái này cũng là do hết cách nên lão làm liều.
“Để con thử xem……” Long hào hứng lên tiếng, biết đâu máu của hắn lại được.
“Vô ích…….ta đã nhỏ máu lên nhiều lần mà nó cũng không hề có phản ứng gì……” Lão già thở dài.
“Máu của con khác mà……..biết đâu kỳ tích xuất hiện…….haha” Dù sao thử cũng không mất gì nên Long tiến lại, hắn vận công bức vài giọt máu trên đầu ngón tay ra rơi xuống Cửu Long Thông Thiên Ấn.
“Tách…….tách…….” Hai giọt máu đen rơi xuống giữa CLLTA, Long và lão già tuy không hy vọng lắm nhưng vẫn cúi đầu quan sát không bỏ lỡ bất cứ chi tiết nhỏ nhất nào.
“Haizzz……….xem ra hết cách thật rồi…….” Nhìn giọt máu từ từ đông lại mà Long thở dài, thật sự thì hắn bó tay trước thứ đồ này rồi, cảm giác ‘đoạt được bảo vật’ mà không xài được thật là khó chịu vô cùng.
“Thôi……….ra làm ván cờ tướng với ta cho vui nào……” Lão già sư phụ Long cũng tiếc nuối nhưng cũng đã tận lực rồi, xem ra hai người không có duyên với nó.
Đột nhiên lúc hai người vừa định rời đi thì cả Long và lão già giật mình kinh nghi, hình như có một thứ gì đó vừa động đậy……phải…….là một cử động rất nhỏ…….rất nhỏ từ CLLTA…….ngay tức thì cả hai lao tới chỗ nó như điện.
“Sư phụ………..con không nhầm chứ?” Long hỏi gấp.
“Không………nếu cả hai chúng ta đều cảm ứng được thì chắc chắn có điều gì đó đã xảy ra……” Lão già khẳng định.
“Nhưng mà con không thể nhận ra cái gì vừa xảy ra…..” Long nhíu mày nói, nhìn kỹ Cửu Long Thông Thiên Ấn thì nó vẫn như cũ, bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được.
“Máu……là máu……” Lão già bỗng nhiên nói làm Long giật mình.
“Là sao sư phụ?”
“Nhìn kìa…….một phần giọt máu của con đã biến mất…..” Hai mắt lão già lóe lên tia sáng kỳ dị, lão chắc chắn rằng một phần của một trong hai giọt máu mà Long nhỏ xuống đã biến mất, một phần rất nhỏ mà chỉ có những người có sự quan sát cùng ghi nhớ tỉ mỉ cẩn thận vô cùng mới nhận ra.
“Biến mất? Ý sư phụ là sao?” Long vội vàng hỏi.
“Con nhìn chỗ giọt máu chảy tới một đầu rồng………một phần giọt máu đã biến mất ngay tại chỗ đầu rồng…..” Lão già nói chỉ vào một đầu rồng nói.
Long theo tay sư phụ nhìn thật lâu, hắn nhìn đi nhìn lại cuôi cùng mới phát hiện một phần rất nhỏ giọt máu của mình đã biến mất, xem ra về mặt quan sát tỉ mỉ thì hắn còn thua sư phụ mười vạn tám ngàn dặm.
“Mau……mau nhỏ máu vào đầu rồng…….” Thấy Long đừ người ra lão già quát.
“Éc……..” Long giật mình tỉnh lại, hắn vội vàng làm theo sự phụ nói vận công bức một búng máu từ cơ thể ra ngoài, lần này toàn bộ Cửu Long Thông Thiên Ấn đều ngập tràng một màu đen từ máu Long.
“Sao? Hối hận?” Long gằn giọng.
Hiền nhắm mắt lại…….ả đau khổ, dằn vặt……..hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má ả không thể nào cứu chữa cho những gì ả đã làm………………vì lòng tham của mình ả đã đẩy hàng chục con người vào chỗ chết chỉ với lý do là bao vây tiêu diệt kẻ khủng bố nguy hiểm………
“Hừ” Long hừ lạnh thả Hiền xuống, dù sao hắn không phải là con người vô trí, chút ít tình cảm đọng lại qua những phút giây hai người bên nhau khiến hắn không thể xuống tay được, hắn máu lạnh thật đấy nhưng chỉ với kẻ thù………không phải lần đầu tiên hắn đối mặt với sự phản bội nhưng lần này lại khác……..hắn cũng không biết vì sao nữa nhưng hắn thật sự có chút gì đó rung động trước người phụ nữ này, chỉ là tất cả đã biến mất sau khi ả không ngần ngại bắn ba phát đạn hòng gϊếŧ hắn.
Liếc nhìn xác những người lính trẻ đang nguội lạnh đằng xa, Long thở dài quay người bước đi………hắn không hề hối hận vì những gì đã làm vì đằng nào địa ngục 18 tầng cũng đã có sẵn một chỗ đặt trước cho hắn rồi.
“Khụ……khụ……..khụ……” Ôm cổ ho khan liên tục, Hiền dương đôi mắt ngập nước dõi theo bóng hình Long đang dầng khuất bóng nơi phương xa………
……..ngày hôm sau báo đài đưa tin về một vụ cháy của một căn nhà kho bỏ hoang ở ngoại thành thành phố……….người ta tìm thấy tro cốt của hơn chục người đàn ông và một phụ nữ……….
……..
Ba ngày sau……
Trong căn nhà cấp bốn bình thường ở vùng miền Tây sông nước giữa một vườn cây ăn quả bao quanh……..
“Móa nó……….thế quái nào mà chúng tranh nhau cái thứ này nhỉ…….” Long lầm bầm, trên tay hắn chính là Cửu Long Thông Thiên Ấn mà hắn liều chết lấy về…..cơ mà đã tìm hiểu nó nguyên một ngày mà hắn ngoài vẻ đẹp của nó thì chả còn tìm ra công hiệu gì khác của nó.
“Hừ…….nếu có thể đơn giản nắm giữ sức mạnh của nó thì người ta đã sớm hóa thần cả rồi nào còn tới lượt ngươi…….” Lão sư phụ Long ngồi bên cạnh hừ lạnh.
“Hì hì!” Long xoa đầu xấu hổ cười, hắn chỉ là hơi bực thôi mà.
Lại thêm hai ngày, Long và sư phụ đã tìm hết cách nhưng đều không thành công….nào thì ngâm nước, đốt lửa đủ các trò hắn và sư phụ đều thử thậm chí hắn còn định dùng cưa máy cắt đôi nó ra…..nhưng chưa kịp thì đã bị lão già cho một trận chửi té tát vì cái tội phá hoại bảo vật.
Bước từ sân vào nhà với thân hình nhễ nhại mồ hôi sau khi luyện tập, Long thấy sư phụ đang ngồi trước Cửu Long Thông Thiên Ấn làm cái gì đó, hắn rón rén tới gần.
Trên bàn, lão già sư phụ Long bức vài giọt máu từ đầu ngón tay nhỏ lên Cửu Long Thông Thiên Ấn rồi chăm chú quan sát, sau một lúc đến khi máu đông lại mà vẫn không có gì xảy ra, lão lại thở dài…….lại thật bại.
“Hắc hắc…….sư phụ làm gì đấy……” Long nhảy ra hù làm lão già giật mình.
“Tổ sư thằng quỷ, ghét sư phụ thì nói một tiếng để thân già này đi chỗ khác chứ đừng có nhằm vào trái tim nhỏ bé yếu đuối của ta.” Lão già chửi một câu xong vội thu ngón tay lại, bị đệ tử thấy mình làm trò hoang đường này mặt lão hơi hơi đỏ vì xấu hổ, cái này cũng là do hết cách nên lão làm liều.
“Để con thử xem……” Long hào hứng lên tiếng, biết đâu máu của hắn lại được.
“Vô ích…….ta đã nhỏ máu lên nhiều lần mà nó cũng không hề có phản ứng gì……” Lão già thở dài.
“Máu của con khác mà……..biết đâu kỳ tích xuất hiện…….haha” Dù sao thử cũng không mất gì nên Long tiến lại, hắn vận công bức vài giọt máu trên đầu ngón tay ra rơi xuống Cửu Long Thông Thiên Ấn.
“Tách…….tách…….” Hai giọt máu đen rơi xuống giữa CLLTA, Long và lão già tuy không hy vọng lắm nhưng vẫn cúi đầu quan sát không bỏ lỡ bất cứ chi tiết nhỏ nhất nào.
“Haizzz……….xem ra hết cách thật rồi…….” Nhìn giọt máu từ từ đông lại mà Long thở dài, thật sự thì hắn bó tay trước thứ đồ này rồi, cảm giác ‘đoạt được bảo vật’ mà không xài được thật là khó chịu vô cùng.
“Thôi……….ra làm ván cờ tướng với ta cho vui nào……” Lão già sư phụ Long cũng tiếc nuối nhưng cũng đã tận lực rồi, xem ra hai người không có duyên với nó.
Đột nhiên lúc hai người vừa định rời đi thì cả Long và lão già giật mình kinh nghi, hình như có một thứ gì đó vừa động đậy……phải…….là một cử động rất nhỏ…….rất nhỏ từ CLLTA…….ngay tức thì cả hai lao tới chỗ nó như điện.
“Sư phụ………..con không nhầm chứ?” Long hỏi gấp.
“Không………nếu cả hai chúng ta đều cảm ứng được thì chắc chắn có điều gì đó đã xảy ra……” Lão già khẳng định.
“Nhưng mà con không thể nhận ra cái gì vừa xảy ra…..” Long nhíu mày nói, nhìn kỹ Cửu Long Thông Thiên Ấn thì nó vẫn như cũ, bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được.
“Máu……là máu……” Lão già bỗng nhiên nói làm Long giật mình.
“Là sao sư phụ?”
“Nhìn kìa…….một phần giọt máu của con đã biến mất…..” Hai mắt lão già lóe lên tia sáng kỳ dị, lão chắc chắn rằng một phần của một trong hai giọt máu mà Long nhỏ xuống đã biến mất, một phần rất nhỏ mà chỉ có những người có sự quan sát cùng ghi nhớ tỉ mỉ cẩn thận vô cùng mới nhận ra.
“Biến mất? Ý sư phụ là sao?” Long vội vàng hỏi.
“Con nhìn chỗ giọt máu chảy tới một đầu rồng………một phần giọt máu đã biến mất ngay tại chỗ đầu rồng…..” Lão già nói chỉ vào một đầu rồng nói.
Long theo tay sư phụ nhìn thật lâu, hắn nhìn đi nhìn lại cuôi cùng mới phát hiện một phần rất nhỏ giọt máu của mình đã biến mất, xem ra về mặt quan sát tỉ mỉ thì hắn còn thua sư phụ mười vạn tám ngàn dặm.
“Mau……mau nhỏ máu vào đầu rồng…….” Thấy Long đừ người ra lão già quát.
“Éc……..” Long giật mình tỉnh lại, hắn vội vàng làm theo sự phụ nói vận công bức một búng máu từ cơ thể ra ngoài, lần này toàn bộ Cửu Long Thông Thiên Ấn đều ngập tràng một màu đen từ máu Long.
Danh sách chương