Jin-Woo chìm vào suy tưởng. Thế rồi, một giọng nói khác vang lên từ bên cạnh anh.
“Đức Vua…”
Đó là Ygritte.
“Nếu một trận chiến tổng lực xảy ra, chúng ta không có cơ hội giành chiến thắng…”
Một giọng nói quyết đoán và trầm mặc.
Ygritte đã bắt đầu nói chuyện từ vài ngày trước, nhưng Jin-Woo vẫn chưa thực sự quen với giọng nói đó.
Nghiêm túc mà nói, Ygritte mặc một bộ giáp nhẹ và anh ta cũng có phong cách chiến đấu phóng khoáng. Tại sao anh ta lại sở hữu một giọng nói nặng nề như một tanker hạng nặng vậy?!
‘Nghe cứ sai sai thế nào ấy…’
Nghe nói, Ygritte là hiệp sĩ vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại, từng trải qua vô vàn trận chiến trước khi tái sinh thành một chiến binh Bóng tối.
Trong lúc Jinwoo còn đang nghĩ vẩn vơ, Ygritte tiếp lời:
“Cựu Hoàng đế Bóng tối không còn hứng thú với những trận chiến chống lại những kẻ thống trị, vì vậy ông đã ngừng phát triển lực lượng. Trong khi đó, quân đôi của các Hoàng đế khác ngày càng lớn mạnh”.
“Ngươi nghĩ lực lượng hai bên cách biệt tới mức nào?”
Lần này, Bellion lên tiếng.
“Thần không chắc lắm, nhưng chắc phải hàng trăm lần”.
Chỉ mình Ber không biết gì về quy mô của các đội quân khác, nên Vua Kiến lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của chủ nhân và các tướng quân khác.
Khuôn mặt Jin-Woo trở nên căng thẳng.
Điều đó có nghĩa là, trong trường hợp tệ nhất, kẻ thù của anh ta sở hữu hơn mười triệu binh sĩ?! ‘Gấp hàng trăm lần, huh’
Jin-Woo ngẫm nghĩ một lúc trước khi trả lời.
“Dù sao thì, ta cũng chưa bao giờ lên kế hoạch cho một cuộc chiến tranh toàn diện”.
Thật vậy, Jinwoo không bao giờ nghĩ tới một cuộc chiến tranh toàn diện. Điều đó sẽ làm mất đi lợi thế của đội quân bóng tối – một đội quân có khả năng cơ động và hợp lực phi thường.
Jin-Woo chìm vào suy tưởng. Anh đang mường tượng ra những cách thức điều động binh lực cho trận chiến. Sau một hồi ngắn ngủi im lặng.
Ring!
Ring!
Jin-Woo đưa tay vào túi và rút điện thoại ra.
Anh định trả lời cuộc gọi, nhưng trước khi anh kịp nói gì đó, giọng nói quen thuộc vang lên.
“Thợ săn Sung? Là tôi, Woo Jin-Cheol đây.”
“Vâng. Xin chào Chủ tịch Woo.”
“Theo yêu cầu của anh, đại diện các quốc gia đã tập trung tại khán phòng. Bây giờ anh đang ở đâu, Thợ săn Sung?”
Trước khi trả lời, Jin-Woo lặng lẽ nhìn phía sau anh.
Dấu vết chiến đấu rải rác khắp nơi: Mặt đất bị xé nát bươm, núi đồi bị chẻ làm nhiều mảnh và những tảng đá văng tung tóe khắp nơi. Thậm chí cả một khu rừng già đã bốc hơi.
Đó là hậu quả của cuộc tập traannj giữa ba đội quân bóng tối.
Dù được gia cường bằng mana, mặt đất nơi đây vẫn bị tàn phá khủng khiếp.
Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã được Jin-Woo cảnh báo trước nên họ chỉ lặng lẽ theo dõi trận chiến thông qua các vệ tinh viễn thám. Dù chỉ theo dõi qua màn hình vệ tinh, song các nhân viên Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã bị sốc trước những luồng năng lượng ma thuật khổng lồ tỏa ra.
Sức mạnh mà họ chứng kiến, chính là sức mạnh thực sự của Đội quân bóng tối. Và Jin-Woo cũng ngạc nhiên khi chứng kiến sức mạnh đó.
Thông qua trải nghiệm này, anh ta đã đánh giá chính được năng lực chiến đấu của đội quân Bóng tối. Kết quả cuối cùng rất đáng tự hào.
Jin-Woo quay đâu và hướng ánh mắt về phía trước. Hơn một trăm ngàn binh lính đang quỳ trên mặt đất trước mặt Jin-Woo, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Hoàng đế,
Thấy Jin-Woo im lặng một lúc lâu, Chủ tịch Woo Jin-Cheol thận trọng hỏi qua điện thoại.
“Thợ săn Sung?”
Khóe môi Jin-Woo cong thành một nụ cười, anh bình thản trả lời:
“Ah, vâng. Tôi vừa tới nơi.”
***
“Anh tới? Khi nào..?”
Woo Jin-Cheol đã ra lệnh cho cấp dưới thông báo cho mình ngay khi Jin-Woo đến Hiệp hội. Vì vậy, khi Jinwoo nói “đã tới nơi”, Woo Jin Cheol tròn mắt ngạc nhiên và hỏi lại.
Nhưng ngay lúc đó…
Anh phải phát hiện ra Jin-Woo đang đứng ngay sau lưng.
“Vãi…”
Woo Jin-Cheol vô tình thốt ra một tiếng thở hổn hển ngạc nhiên. Thế rồi một nụ cười bất lực hình thành trên môi anh. Anh lặng lẽ bỏ điện thoại vào túi.
“Tôi nghĩ bây giờ tôi không nên hỏi “Anh đang ở đâu” nữa. Câu hỏi đó thật vô nghĩa”.
Jin-Woo đáp lại bằng một nụ cười đó và khẽ nhún vai.
Hiện tại, họ đang đứng trong phòng chờ của Hội trường. Đằng sau cánh cửa đó, đại diện từ nhiều quốc gia khác nhau lấp đầy mọi chỗ ngồi, và hồi hộp chờ Jin-Woo.
Woo Jin-Cheol đưa mắt nhìn đồng hồ. Còn hai phút nữa mới tới giờ bắt đầu sự kiện. Có nghĩa là, anh còn một chút thời gian.
Với tâm trạng rối bời, anh ngẩng đầu lên.
“Thợ săn Sung, anh định nói sự thật với tất cả những người này sao?”
“Đúng.”
“Nếu họ biết sự thật, tôi e là sẽ có có những bất ổn lớn bùng phát khắp nơi. Nhiều quốc gia sẽ không đủ sức đối phó với tình trạng bất ổn như vậy.”
“Tôi biết điều đó.”
Đó là điều hoàn toàn hợp lý. Những kẻ thống trị cũng biết rằng mọi thứ rơi vào hỗn loạn, nên đã quyết định che giấu ý định của họ cho đến cuối cùng.
Tuy nhiên, giây phút cuối cùng sắp đến. Nhân loại có nguy cơ bị hủy diệt, và ít nhất, họ có quyền được biết chuyện gì đang xảy ra.
“Thật tồi tệ nếu anh chết mà không biết mình chết vì lý do gì, đúng không nào?”
Đó là lý do tại sao Jin-Woo quyết định nói sự thật với mọi người. Rốt cuộc, khổng phải chỉ riêng anh cần chuẩn bị tâm lý. Mọi người đều cần chuẩn bị cho những tình huống sắp xảy ra.
Nhìn thấy biểu cảm quyết tâm của Jin-Woo, Chủ tịch Hiệp hội Woo Jin-Cheol chỉ có thể gật đầu.
“Tôi hiểu rồi. Nếu anh đã quyết định, thì làm thôi”.
Jin-Woo đi ngang qua Woo Jin-Cheol và đến gần cánh cửa dẫn đến khán phòng.
Nhưng sau đó, Chủ tịch Woo phát hiện ra điều gì đó và vội vàng gọi to.
“Xin lỗi, Thợ săn Sung!”
“…”
Jin-Woo quay lại với vẻ mặt bối rối, và Woo Jin-Cheol ngượng ngùng nói:
“Có rất nhiều phóng viên đang đợi anh bên ngoài. Và…”
“….Oh.”
Jin-Woo nhìn xuống thân thể mình.
Anh đã ở Nhật Bản vài ngày qua để theo dõi các cuộc tập trận, vì vậy trang phục của anh trông khá tồi tệ.
‘Mình nên làm gì bây giờ?’
Jinwoo không muốn mất thời gian đi tìm quần áo hay thay quần áo.
Nhưng hiện tại, anh không thể mua những trang phục có sẵn trong Cửa hàng nữa và mặc vào ngay lập tức, nhưng cách anh vẫn làm trong quá khứ.
‘Chờ đã…’
Mua quần áo từ Cửa hàng?
Khi Hệ thống biến mất, anh không thể sử dụng các dịch vụ của Cửa hàng, nhưng sức mạnh mà Hệ thống sử dụng để tạo ra và duy trì cửa hàng, lại thuộc về cựu Hoàng đế Bóng tối.
Trong trường hợp đó, theo lý thuyết, Jinwoo có thể tạo ra được quần áo và mặc vào, bởi anh chính là Hoàng đế Bóng tối.
Jinwoo lục lọi trí nhớ. Loại quần áo duy nhất anh có thể tạo ra ngay bây giờ là…
Shu-ahahk!
Trong chớp mắt, phòng chờ phủ đầy khói đen lấp đầy, và như một sinh vật sống, nó nhanh chóng bao bọc cơ thể Jin-Woo.
“Này này! Có ổn không đó?!”
Woo Jin-Cheol nhảy lên sợ hãi và vội vàng lùi lại vài bước.
Và khi khuôn mặt Chủ tịch Woo còn đang bàng hoàng…
Khói đen đã biến thành một bộ áo giáp đen tuyền trên người Jin-Woo.
“Còn cái này thì sao?”
Chuyện thợ săn mặc áo giáp là điều hoàn toàn bình thường. Áo giáp giúp họ bảo vệ bản thân khỏi lũ quái vật và sức mạnh phi thường của chúng.
Nhưng khi một Thợ săn mạnh mẽ như Jin-Woo mặc bộ trang phục đen tuyền này, dường như anh tỏa ra một bá khí kinh người.
Woo Jin-Cheol hoàn toàn bị ức chế bởi áp lực từ Jinwoo. Anh chỉ có thể đứng đó và lắp bắp
“Wowww, wooww…”
Jin-Woo mỉm cười.
“Tôi sẽ coi đó là một lời khen.”
Jin-Woo quay lưng về phía cửa và từ từ bước vào khán phòng. Gần như ngay lập tức, cả hội trường trở nên im ắng.
Mọi tiếng ồn biến mất.
Thợ săn Sung Jin-Woo
Cuối cùng anh ấy cũng ở đây.
Sự chú ý của các quan chức cấp cao nhất Thế giới, đều hướng về người đàn ông đứng trên bục, Jin-Woo. Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt của họ và bình tĩnh sắp xếp những điều mình định nói.
Anh ở đây để thông báo cho những người này về những gì sắp xảy ra – về sự xuất hiện của tám đội quân khủng khiếp muốn hủy diệt thế giới này. Ngoài ra, mội đội quân này đều sở hữu sức mạnh phi thường, vượt xa sức tưởng tượng của nhân loại.
Họ đang chờ đợi thông báo chính thức từ Jinwoo, với những biểu cảm lo lắng khắc trên khuôn mặt. Tuy nhiên, sau khi biết được sự thật, biểu cảm của họ sẽ thay đổi như thế nào?
Sự căng thẳng bao phủ tâm trí họ truyền đến Jin-Woo và kết quả là khuôn mặt của anh tối sầm lại.
“…”
Mọi người nín thở và lắng nghe giọng nói của anh. Khán phòng vốn đã yên tĩnh, nhưng bây giờ, nó thậm chí còn yên tĩnh hơn bao giờ hết.
Một lát sau
Jin-Woo không cần sự trợ giúp của micro. Anh chỉ cần dùng mana để cường hóa thanh quản của mình.
“Đây là một thời kỳ khó khăn với tất cả chúng ta”.
Giọng anh lan tỏa khắp khán phòng im lặng.
Đôi tai của Jin-Woo, có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt, hay nhịp tim của những người trong hội trường.
Buồn cười thay, nhịp tim của họ càng lớn, trái tim của Jin-Woo càng bình tĩnh hơn. Đôi mắt anh trở nên kiên quyết hơn trước.
Đứng trước mặt các quan chức cao cấp nhất thế giới, nhưng Jin-Woo đã hoàn toàn lấy lại được bình tĩnh. Anh bình thản tiếp tục bài phát biểu của mình.
“Tuy nhiên, không ai có thể tránh được trận chiến sắp tới. Những sinh vật đó sẽ xuất hiện trước mắt các bạn, và chúng sẽ cố gắng phá hủy mọi thứ mà bạn yêu quý…” Trans: Moon nhóm Moonsnovel Edit: Linye nhóm Moonsnovel Team MoonsNovel mới add thêm số điện thoại ví Momo để các bạn có thể donate cho team. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình! Ví Momo: 0916965192 – Nguyễn Trà
“Đức Vua…”
Đó là Ygritte.
“Nếu một trận chiến tổng lực xảy ra, chúng ta không có cơ hội giành chiến thắng…”
Một giọng nói quyết đoán và trầm mặc.
Ygritte đã bắt đầu nói chuyện từ vài ngày trước, nhưng Jin-Woo vẫn chưa thực sự quen với giọng nói đó.
Nghiêm túc mà nói, Ygritte mặc một bộ giáp nhẹ và anh ta cũng có phong cách chiến đấu phóng khoáng. Tại sao anh ta lại sở hữu một giọng nói nặng nề như một tanker hạng nặng vậy?!
‘Nghe cứ sai sai thế nào ấy…’
Nghe nói, Ygritte là hiệp sĩ vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại, từng trải qua vô vàn trận chiến trước khi tái sinh thành một chiến binh Bóng tối.
Trong lúc Jinwoo còn đang nghĩ vẩn vơ, Ygritte tiếp lời:
“Cựu Hoàng đế Bóng tối không còn hứng thú với những trận chiến chống lại những kẻ thống trị, vì vậy ông đã ngừng phát triển lực lượng. Trong khi đó, quân đôi của các Hoàng đế khác ngày càng lớn mạnh”.
“Ngươi nghĩ lực lượng hai bên cách biệt tới mức nào?”
Lần này, Bellion lên tiếng.
“Thần không chắc lắm, nhưng chắc phải hàng trăm lần”.
Chỉ mình Ber không biết gì về quy mô của các đội quân khác, nên Vua Kiến lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của chủ nhân và các tướng quân khác.
Khuôn mặt Jin-Woo trở nên căng thẳng.
Điều đó có nghĩa là, trong trường hợp tệ nhất, kẻ thù của anh ta sở hữu hơn mười triệu binh sĩ?! ‘Gấp hàng trăm lần, huh’
Jin-Woo ngẫm nghĩ một lúc trước khi trả lời.
“Dù sao thì, ta cũng chưa bao giờ lên kế hoạch cho một cuộc chiến tranh toàn diện”.
Thật vậy, Jinwoo không bao giờ nghĩ tới một cuộc chiến tranh toàn diện. Điều đó sẽ làm mất đi lợi thế của đội quân bóng tối – một đội quân có khả năng cơ động và hợp lực phi thường.
Jin-Woo chìm vào suy tưởng. Anh đang mường tượng ra những cách thức điều động binh lực cho trận chiến. Sau một hồi ngắn ngủi im lặng.
Ring!
Ring!
Jin-Woo đưa tay vào túi và rút điện thoại ra.
Anh định trả lời cuộc gọi, nhưng trước khi anh kịp nói gì đó, giọng nói quen thuộc vang lên.
“Thợ săn Sung? Là tôi, Woo Jin-Cheol đây.”
“Vâng. Xin chào Chủ tịch Woo.”
“Theo yêu cầu của anh, đại diện các quốc gia đã tập trung tại khán phòng. Bây giờ anh đang ở đâu, Thợ săn Sung?”
Trước khi trả lời, Jin-Woo lặng lẽ nhìn phía sau anh.
Dấu vết chiến đấu rải rác khắp nơi: Mặt đất bị xé nát bươm, núi đồi bị chẻ làm nhiều mảnh và những tảng đá văng tung tóe khắp nơi. Thậm chí cả một khu rừng già đã bốc hơi.
Đó là hậu quả của cuộc tập traannj giữa ba đội quân bóng tối.
Dù được gia cường bằng mana, mặt đất nơi đây vẫn bị tàn phá khủng khiếp.
Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã được Jin-Woo cảnh báo trước nên họ chỉ lặng lẽ theo dõi trận chiến thông qua các vệ tinh viễn thám. Dù chỉ theo dõi qua màn hình vệ tinh, song các nhân viên Hiệp hội Thợ săn Nhật Bản đã bị sốc trước những luồng năng lượng ma thuật khổng lồ tỏa ra.
Sức mạnh mà họ chứng kiến, chính là sức mạnh thực sự của Đội quân bóng tối. Và Jin-Woo cũng ngạc nhiên khi chứng kiến sức mạnh đó.
Thông qua trải nghiệm này, anh ta đã đánh giá chính được năng lực chiến đấu của đội quân Bóng tối. Kết quả cuối cùng rất đáng tự hào.
Jin-Woo quay đâu và hướng ánh mắt về phía trước. Hơn một trăm ngàn binh lính đang quỳ trên mặt đất trước mặt Jin-Woo, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Hoàng đế,
Thấy Jin-Woo im lặng một lúc lâu, Chủ tịch Woo Jin-Cheol thận trọng hỏi qua điện thoại.
“Thợ săn Sung?”
Khóe môi Jin-Woo cong thành một nụ cười, anh bình thản trả lời:
“Ah, vâng. Tôi vừa tới nơi.”
***
“Anh tới? Khi nào..?”
Woo Jin-Cheol đã ra lệnh cho cấp dưới thông báo cho mình ngay khi Jin-Woo đến Hiệp hội. Vì vậy, khi Jinwoo nói “đã tới nơi”, Woo Jin Cheol tròn mắt ngạc nhiên và hỏi lại.
Nhưng ngay lúc đó…
Anh phải phát hiện ra Jin-Woo đang đứng ngay sau lưng.
“Vãi…”
Woo Jin-Cheol vô tình thốt ra một tiếng thở hổn hển ngạc nhiên. Thế rồi một nụ cười bất lực hình thành trên môi anh. Anh lặng lẽ bỏ điện thoại vào túi.
“Tôi nghĩ bây giờ tôi không nên hỏi “Anh đang ở đâu” nữa. Câu hỏi đó thật vô nghĩa”.
Jin-Woo đáp lại bằng một nụ cười đó và khẽ nhún vai.
Hiện tại, họ đang đứng trong phòng chờ của Hội trường. Đằng sau cánh cửa đó, đại diện từ nhiều quốc gia khác nhau lấp đầy mọi chỗ ngồi, và hồi hộp chờ Jin-Woo.
Woo Jin-Cheol đưa mắt nhìn đồng hồ. Còn hai phút nữa mới tới giờ bắt đầu sự kiện. Có nghĩa là, anh còn một chút thời gian.
Với tâm trạng rối bời, anh ngẩng đầu lên.
“Thợ săn Sung, anh định nói sự thật với tất cả những người này sao?”
“Đúng.”
“Nếu họ biết sự thật, tôi e là sẽ có có những bất ổn lớn bùng phát khắp nơi. Nhiều quốc gia sẽ không đủ sức đối phó với tình trạng bất ổn như vậy.”
“Tôi biết điều đó.”
Đó là điều hoàn toàn hợp lý. Những kẻ thống trị cũng biết rằng mọi thứ rơi vào hỗn loạn, nên đã quyết định che giấu ý định của họ cho đến cuối cùng.
Tuy nhiên, giây phút cuối cùng sắp đến. Nhân loại có nguy cơ bị hủy diệt, và ít nhất, họ có quyền được biết chuyện gì đang xảy ra.
“Thật tồi tệ nếu anh chết mà không biết mình chết vì lý do gì, đúng không nào?”
Đó là lý do tại sao Jin-Woo quyết định nói sự thật với mọi người. Rốt cuộc, khổng phải chỉ riêng anh cần chuẩn bị tâm lý. Mọi người đều cần chuẩn bị cho những tình huống sắp xảy ra.
Nhìn thấy biểu cảm quyết tâm của Jin-Woo, Chủ tịch Hiệp hội Woo Jin-Cheol chỉ có thể gật đầu.
“Tôi hiểu rồi. Nếu anh đã quyết định, thì làm thôi”.
Jin-Woo đi ngang qua Woo Jin-Cheol và đến gần cánh cửa dẫn đến khán phòng.
Nhưng sau đó, Chủ tịch Woo phát hiện ra điều gì đó và vội vàng gọi to.
“Xin lỗi, Thợ săn Sung!”
“…”
Jin-Woo quay lại với vẻ mặt bối rối, và Woo Jin-Cheol ngượng ngùng nói:
“Có rất nhiều phóng viên đang đợi anh bên ngoài. Và…”
“….Oh.”
Jin-Woo nhìn xuống thân thể mình.
Anh đã ở Nhật Bản vài ngày qua để theo dõi các cuộc tập trận, vì vậy trang phục của anh trông khá tồi tệ.
‘Mình nên làm gì bây giờ?’
Jinwoo không muốn mất thời gian đi tìm quần áo hay thay quần áo.
Nhưng hiện tại, anh không thể mua những trang phục có sẵn trong Cửa hàng nữa và mặc vào ngay lập tức, nhưng cách anh vẫn làm trong quá khứ.
‘Chờ đã…’
Mua quần áo từ Cửa hàng?
Khi Hệ thống biến mất, anh không thể sử dụng các dịch vụ của Cửa hàng, nhưng sức mạnh mà Hệ thống sử dụng để tạo ra và duy trì cửa hàng, lại thuộc về cựu Hoàng đế Bóng tối.
Trong trường hợp đó, theo lý thuyết, Jinwoo có thể tạo ra được quần áo và mặc vào, bởi anh chính là Hoàng đế Bóng tối.
Jinwoo lục lọi trí nhớ. Loại quần áo duy nhất anh có thể tạo ra ngay bây giờ là…
Shu-ahahk!
Trong chớp mắt, phòng chờ phủ đầy khói đen lấp đầy, và như một sinh vật sống, nó nhanh chóng bao bọc cơ thể Jin-Woo.
“Này này! Có ổn không đó?!”
Woo Jin-Cheol nhảy lên sợ hãi và vội vàng lùi lại vài bước.
Và khi khuôn mặt Chủ tịch Woo còn đang bàng hoàng…
Khói đen đã biến thành một bộ áo giáp đen tuyền trên người Jin-Woo.
“Còn cái này thì sao?”
Chuyện thợ săn mặc áo giáp là điều hoàn toàn bình thường. Áo giáp giúp họ bảo vệ bản thân khỏi lũ quái vật và sức mạnh phi thường của chúng.
Nhưng khi một Thợ săn mạnh mẽ như Jin-Woo mặc bộ trang phục đen tuyền này, dường như anh tỏa ra một bá khí kinh người.
Woo Jin-Cheol hoàn toàn bị ức chế bởi áp lực từ Jinwoo. Anh chỉ có thể đứng đó và lắp bắp
“Wowww, wooww…”
Jin-Woo mỉm cười.
“Tôi sẽ coi đó là một lời khen.”
Jin-Woo quay lưng về phía cửa và từ từ bước vào khán phòng. Gần như ngay lập tức, cả hội trường trở nên im ắng.
Mọi tiếng ồn biến mất.
Thợ săn Sung Jin-Woo
Cuối cùng anh ấy cũng ở đây.
Sự chú ý của các quan chức cấp cao nhất Thế giới, đều hướng về người đàn ông đứng trên bục, Jin-Woo. Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt của họ và bình tĩnh sắp xếp những điều mình định nói.
Anh ở đây để thông báo cho những người này về những gì sắp xảy ra – về sự xuất hiện của tám đội quân khủng khiếp muốn hủy diệt thế giới này. Ngoài ra, mội đội quân này đều sở hữu sức mạnh phi thường, vượt xa sức tưởng tượng của nhân loại.
Họ đang chờ đợi thông báo chính thức từ Jinwoo, với những biểu cảm lo lắng khắc trên khuôn mặt. Tuy nhiên, sau khi biết được sự thật, biểu cảm của họ sẽ thay đổi như thế nào?
Sự căng thẳng bao phủ tâm trí họ truyền đến Jin-Woo và kết quả là khuôn mặt của anh tối sầm lại.
“…”
Mọi người nín thở và lắng nghe giọng nói của anh. Khán phòng vốn đã yên tĩnh, nhưng bây giờ, nó thậm chí còn yên tĩnh hơn bao giờ hết.
Một lát sau
Jin-Woo không cần sự trợ giúp của micro. Anh chỉ cần dùng mana để cường hóa thanh quản của mình.
“Đây là một thời kỳ khó khăn với tất cả chúng ta”.
Giọng anh lan tỏa khắp khán phòng im lặng.
Đôi tai của Jin-Woo, có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt, hay nhịp tim của những người trong hội trường.
Buồn cười thay, nhịp tim của họ càng lớn, trái tim của Jin-Woo càng bình tĩnh hơn. Đôi mắt anh trở nên kiên quyết hơn trước.
Đứng trước mặt các quan chức cao cấp nhất thế giới, nhưng Jin-Woo đã hoàn toàn lấy lại được bình tĩnh. Anh bình thản tiếp tục bài phát biểu của mình.
“Tuy nhiên, không ai có thể tránh được trận chiến sắp tới. Những sinh vật đó sẽ xuất hiện trước mắt các bạn, và chúng sẽ cố gắng phá hủy mọi thứ mà bạn yêu quý…” Trans: Moon nhóm Moonsnovel Edit: Linye nhóm Moonsnovel Team MoonsNovel mới add thêm số điện thoại ví Momo để các bạn có thể donate cho team. Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình! Ví Momo: 0916965192 – Nguyễn Trà
Danh sách chương