Vương đối chuyện hài tử nhận nhanh như vậy, có chút ngoài dự kiến của Yam. Tuy rằng hai người từng nói qua chuyện này rất nhiều lần, Vương vẫn tỏ vẻ nếu là thật hội thập phần vui sướng. Nhưng dù sao chuyện phiếm tán gẫu dù sao cũng cùng với sự thật bất đồng. Hôm nay sau khi trải qua Vương thái y chẩn bệnh, thái độ của Vương vẫn là tước dược (nhảy nhót) chờ mong như vậy, ngược lại làm cho Yam cảm thấy được thái độ tiếp nhận của y quá mức dễ dàng.
“Điện hạ…”
“Như thế nào?” Vương nhìn bộ dáng chần chờ của Hồng Lân, cười nói: “Hồng Lân, ngươi không cao hứng sao?”
“Không phải. Chính là…điện hạ, ta đột nhiên có chút lo lắng…” Yam ở bên người Vương ngồi xuống, nói: “Tuy rằng trước đó ta vẫn tin tưởng ngài là có hài tử của chúng ta…chính là sau khi chuyện này thật sự được xác nhận, ta ngược lại cảm thấy bất an…”
“Chuyện này là có chút kỳ quái, Vương thái y đã cam đoan sẽ tra rõ nguyên nhân, ngươi không cần nghĩ nhiều”
Yam không nghĩ tới y ngược lại lại đi an ủi chính mình, cười cười nói: “Điện hạ trong lòng đã có dự tính a”
Vương ha ha cười, nói: “Trẫm tin tưởng mọi sự vạn vật đều có nhân quả. Này nhất định là Phật tổ cùng tổ tiên Triều Tiên phù hộ, phù hộ ta Triều Tiên vương triều tiếp tục hưng thịnh”
Yam trong lòng nhảy dựng, nói: “Kia hài tử trong bụng Vương hậu nương nương…”
Vương dừng một chút, thật sâu nhìn hắn, nói: “Trẫm không phải đã nói rồi sao. Đó là hài tử của Hồng Lân ngươi, cũng chính là hài tử của trẫm. Trẫm hội xem hắn như thân tử (con ruột)”
Yam nghe xong cam đoan của y, một bộ phận thuộc về linh hồn của Hồng Lân trong nội tâm cảm thấy an tâm. Bất quá một lát sau, hắn lại có chút lo lắng nói: “Điện hạ, ngài dù sao cũng là nam tử, đến lúc đó như thế nào sinh?”
Vương sửng sốt, hiển nhiên là không nghĩ đến vấn đề này.
Y bị chính mình thế nhưng lại dựng dục hài tử của Hồng Lân vui sướng đến mức ý nghĩ đều mơ hồ, lúc ấy không có nghĩ nhiều như vậy. Hiện tại nghe Hồng Lân lo âu hỏi đến vấn đề này, nghĩ nghĩ, trấn định nói: “Trẫm là Triều Tiên Vương, được thượng thiên (trên trời) phù hộ, tất hội an nhiên vô dạng (bình yên vô sự). Nếu thượng thiên ban cho trẫm hài tử này, nhất định sẽ có hướng giải quyết”
Yam thấy y hàm hồ nói, cảm giác y trong lòng kỳ thật cũng không rõ, liền không dám tiếp tục đề tài này, miễn làm cho y cũng trở nên lo âu bất an, liền cười nói: “Điện hạ, xem ra ta thật phải đem bảo bảo cũng họa vào trong tranh thôi. Xem như nhất gia tam khẩu chi đồ (bức tranh gia đình ba người) của chúng ta”
Vương cúi đầu nhìn bụng chính mình, khóe miệng vi kiều (khẽ nhếch), nói: “Không biết là nam hài vẫn là nữ hài…trẫm thật sự thập phần chờ mong a”
Vương đương nhiên không giống thường nhân. Đối chuyện nam nhân dựng tử không thể tưởng tượng được như thế lại thập phần thản nhiên tiếp nhận.
Y thân cư cao vị (ở trên cao), địa vị tôn kính, cực kỳ tự tôn tự ngạo, cảm thấy được chuyện này phát sinh ở trên người chính mình hoàn toàn là do tổ tiên phù hộ, mặt khác càng chứng minh bản thân phi nhân sở bất năng (*). Hơn nữa y trời sinh đối với nữ nhân không có hứng thú, thiếu niên tảo tuệ, rất sớm liền phát giác chính mình tính hướng, một lòng chỉ thích nam nhân. Cho nên đối với chuyện chính mình có thể dựng tử, trừ bỏ cảm thấy được hài tử này đến chậm, cũng không kích động cùng sợ hãi.
Yam mặc dù biết rõ tính cách của Vương, nhưng thấy y như thế vui sướng vì tự mình có thể dựng dục hài tử của hai người, vẫn là phi thường cảm động. Dù sao nơi này không phải xã hội phát triển thinh vượng mấy ngàn năm sau, nhân loại tiến hóa cùng khoa học kỹ thật đã muốn phát triển đến mức vô sở bất năng (không gì không làm được).
Hiện tại hắn cực kỳ bức thiết mong ngóng có thể cùng căn cứ liên hệ. Bằng không chỉ trông vào năng lực một mình hắn, cảm giác vẫn là đối với những chuyện sắp đến không thể nắm chắc.
Bởi vì thời không cùng tốc độ dòng chảy của các không gian không đồng dạng, lực cản cũng không giống, dòng thời gian hắn ở nơi này cùng Rox và Ander cũng vị tất nhất trí (không giống). Hắn ở đây ngây người hơn nửa năm, nói không chừng hai vị kia trong thời không đã qua thời gian vài năm. Chẳng qua dòng chảy thời không sở ngộ (gặp phải) lực cản thời gian sai lệch sẽ phát sinh nhiều vấn đề khác nhau, bởi vì ba người xuất phát thời gian chênh lệch không nhiều, hẳn là thời gian cách nhau không đến mức mười năm.
Yam tính toán cho dù tiến trình của Rox cùng Ander so với chính mình chậm hoặc nhanh hơn như thế nào, phỏng chừng hiện tại cũng hẳn là đã có con nối dòng của chính mình đi? Tính tình của Rox so với tương lai nhân loại tương đối ôn hòa sinh động, có thể sẽ thuận theo tự nhiên mà phát triển. Nhưng Ander xuất thân là quân nhân, càng chú trọng tính kế hoạch, một khi có mục tiêu, hội tìm đủ mọi cách đạt được. Hơn nữa hắn là người xuất phát sớm nhất trong cả ba, tuy rằng hắn đối với điểm đến thời không vẫn luôn giữ bí mật, nhưng Yam cùng Rox đều phỏng đoán hắn khẳng định sớm tuyển định không gian muốn đến.
Yam bởi vì xuất thân trong chính trị thế gia, cùng Ander đến từ gia đình quân nhân trước khi tiến hành thí nghiệm đã quen biết, tiếp xúc nhiều hơn so với xuất thân từ tài phiệt cự cổ (**) Rox, cho nên càng hiểu rõ Ander. Nếu nói trong ba người ai là người hành động nhanh cũng tối hữu lực nhất, kia khẳng định không ai khác ngoài Ander. Đáng tiếc chính là hiện tại tất cả mọi người không thể liên lạc được, Yam nghĩ muốn học hỏi kinh nghiệm đều rất khó.
Vương hậu đã muốn hiển hoài (***), cho dù là y phục dân tộc rộng thùng thình độc đáo của Triều Tiên cũng không sao che giấu được thân hình biến hóa.
Vương định kỳ sẽ đi vấn an (hỏi thăm sức khỏe) Vương hậu, bộ dáng ra vẻ “cầm sắc hài hòa”, hơn nữa cũng nhượng mọi người trong triều đối với tử tự của Vương hậu càng thêm chờ mong.
Vương hậu thập phần an phận, cũng dần dần khôi phục quan hệ tương kính như tân trước kia cùng Vương. Tựa hồ như Hồng Lân chưa từng xuất hiện giữa hai người.
“Ái phi miễn lễ. Gần đây thân thể như thế nào?”
Vương hậu bởi vì mang thai mà khuôn mặt trở nên viên nhuận (tròn trịa), dáng người tự nhiên cũng bị ảnh hưởng. Vương nhìn Vương hậu được cung nữ hầu hạ thật cẩn thận ngồi xuống, trong lòng có một loại mơ hồ “học tập” tâm tính.
Vương hậu nói: “Đa tạ điện hạ quan tâm. Nô tì gần đây luôn dễ dàng mệt mỏi, còn thập phần thích ngủ, người cũng béo lên” Nói xong ngượng ngùng sờ sờ mặt mình.
Vương cúi đầu cười, nói: “Ai dựng dục đều là như thế. Vì tử tự, ái phi vất vả”
Vương hậu mỉm cười gật gật đầu.
Vương lại tinh tế hỏi nàng rất nhiều vấn đề, phi thường quan tâm tình trạng thân thể của nàng, thậm chí ngay cả chi tiết nàng buổi tối dễ dàng bị chuột rút đều tìm hiểu rõ.
Vương hậu không tốt nghịch hảo ý của y, tất cả vấn đề đều nhất nhất đáp, trong lòng còn có chút cảm động, dù sao ở phương diện này Vương vẫn đều là thập phần quan tâm nàng.
Vương rời đi cung điện của Vương hậu, nhớ tới Vương hậu thân thể đã muốn bởi vì mang thai mà trở nên vụng về cùng mang đến đủ loại phiền não, không tự chủ được cúi đầu thoáng nhìn qua bụng của chính mình.
Tiếp qua mấy tháng, y cũng sẽ biến thành bộ dáng kia a.
Điều này làm cho Vương có chút phiền não.
Y đường đường là nhất quốc chi quân a, nếu gặp phải vấn đề lang bái (chẳng ra làm sao) nên làm cái gì bây giờ? Nhớ tới lần trước y bị trận “nôn nghén” quấy nhiễu, Vương có chút đạm đạm (hơi hơi) bất an.
“Yam, ta là Len” (bạn Len đã xuất hiện ^O^/ ta thích bạn này lắm a)
“Tạ ơn trời đất, rốt cuộc liên lạc được với ngươi”
Yam ở thư khố hô hoán rốt cuộc được đáp lại, không khỏi nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cả người cũng trở nên thoải mái.
“Căn cứ là xảy ra chuyện gì? Vì sao ta vẫn không liên lạc được với ngươi? Có phải hay không liên quan đến vụ nổ lúc ta rời đi?”
Len nói: “Đúng vậy. Truyền cơ bị tạc (nổ) hủy, hiện tại giáo sư Su bọn họ đang sửa gấp”
“A! Tại sao có thể như vậy…” Yam kinh ngạc.
“Có thể là khi ngươi xuất phát xảy ra sai lầm, hiện tại nguyên nhân cụ thể các giáo sư đang tra tìm”
Yam có chút áy náy, không biết có phải hay không cùng chính mình, khi ấy tùy tay để những tư liệu về “Sương hoa ***” lên truyền cơ, có liên quan. Bằng không hắn như thế nào lại lệch khỏi quỹ đạo nguyên bản đã định ra đi đến nơi này?
“Kia Ander cùng Rox thế nào? Ngươi liên lạc với bọn họ được không?”
“Ander đã liên lạc được, Rox vẫn chưa đáp lại. Đúng rồi, bởi vì truyền cơ vẫn chưa sửa xong, hiện tại liên lạc biến thành đơn phương. Nói cách khác, chỉ có ngươi hô ứng ta mới có thể liên lạc, bên ta tạm thời không thể hô ứng ngươi”
“Hiểu rồi. Len, ta đã tìm được một nửa của mình, hơn nữa đã muốn dựng dục thành công”
——————————————————-
(*) phi nhân sở bất năng: đại khái là năng lực khác với người thường.
(**) tài phiệt cự cổ: gia đình thương nhân tài phiệt siêu giàu ^^” cự = kếch sù, khổng lồ >____< cổ = thương nhân. (***) hiển hoài: nhìn rõ hình dáng mang thai.
“Điện hạ…”
“Như thế nào?” Vương nhìn bộ dáng chần chờ của Hồng Lân, cười nói: “Hồng Lân, ngươi không cao hứng sao?”
“Không phải. Chính là…điện hạ, ta đột nhiên có chút lo lắng…” Yam ở bên người Vương ngồi xuống, nói: “Tuy rằng trước đó ta vẫn tin tưởng ngài là có hài tử của chúng ta…chính là sau khi chuyện này thật sự được xác nhận, ta ngược lại cảm thấy bất an…”
“Chuyện này là có chút kỳ quái, Vương thái y đã cam đoan sẽ tra rõ nguyên nhân, ngươi không cần nghĩ nhiều”
Yam không nghĩ tới y ngược lại lại đi an ủi chính mình, cười cười nói: “Điện hạ trong lòng đã có dự tính a”
Vương ha ha cười, nói: “Trẫm tin tưởng mọi sự vạn vật đều có nhân quả. Này nhất định là Phật tổ cùng tổ tiên Triều Tiên phù hộ, phù hộ ta Triều Tiên vương triều tiếp tục hưng thịnh”
Yam trong lòng nhảy dựng, nói: “Kia hài tử trong bụng Vương hậu nương nương…”
Vương dừng một chút, thật sâu nhìn hắn, nói: “Trẫm không phải đã nói rồi sao. Đó là hài tử của Hồng Lân ngươi, cũng chính là hài tử của trẫm. Trẫm hội xem hắn như thân tử (con ruột)”
Yam nghe xong cam đoan của y, một bộ phận thuộc về linh hồn của Hồng Lân trong nội tâm cảm thấy an tâm. Bất quá một lát sau, hắn lại có chút lo lắng nói: “Điện hạ, ngài dù sao cũng là nam tử, đến lúc đó như thế nào sinh?”
Vương sửng sốt, hiển nhiên là không nghĩ đến vấn đề này.
Y bị chính mình thế nhưng lại dựng dục hài tử của Hồng Lân vui sướng đến mức ý nghĩ đều mơ hồ, lúc ấy không có nghĩ nhiều như vậy. Hiện tại nghe Hồng Lân lo âu hỏi đến vấn đề này, nghĩ nghĩ, trấn định nói: “Trẫm là Triều Tiên Vương, được thượng thiên (trên trời) phù hộ, tất hội an nhiên vô dạng (bình yên vô sự). Nếu thượng thiên ban cho trẫm hài tử này, nhất định sẽ có hướng giải quyết”
Yam thấy y hàm hồ nói, cảm giác y trong lòng kỳ thật cũng không rõ, liền không dám tiếp tục đề tài này, miễn làm cho y cũng trở nên lo âu bất an, liền cười nói: “Điện hạ, xem ra ta thật phải đem bảo bảo cũng họa vào trong tranh thôi. Xem như nhất gia tam khẩu chi đồ (bức tranh gia đình ba người) của chúng ta”
Vương cúi đầu nhìn bụng chính mình, khóe miệng vi kiều (khẽ nhếch), nói: “Không biết là nam hài vẫn là nữ hài…trẫm thật sự thập phần chờ mong a”
Vương đương nhiên không giống thường nhân. Đối chuyện nam nhân dựng tử không thể tưởng tượng được như thế lại thập phần thản nhiên tiếp nhận.
Y thân cư cao vị (ở trên cao), địa vị tôn kính, cực kỳ tự tôn tự ngạo, cảm thấy được chuyện này phát sinh ở trên người chính mình hoàn toàn là do tổ tiên phù hộ, mặt khác càng chứng minh bản thân phi nhân sở bất năng (*). Hơn nữa y trời sinh đối với nữ nhân không có hứng thú, thiếu niên tảo tuệ, rất sớm liền phát giác chính mình tính hướng, một lòng chỉ thích nam nhân. Cho nên đối với chuyện chính mình có thể dựng tử, trừ bỏ cảm thấy được hài tử này đến chậm, cũng không kích động cùng sợ hãi.
Yam mặc dù biết rõ tính cách của Vương, nhưng thấy y như thế vui sướng vì tự mình có thể dựng dục hài tử của hai người, vẫn là phi thường cảm động. Dù sao nơi này không phải xã hội phát triển thinh vượng mấy ngàn năm sau, nhân loại tiến hóa cùng khoa học kỹ thật đã muốn phát triển đến mức vô sở bất năng (không gì không làm được).
Hiện tại hắn cực kỳ bức thiết mong ngóng có thể cùng căn cứ liên hệ. Bằng không chỉ trông vào năng lực một mình hắn, cảm giác vẫn là đối với những chuyện sắp đến không thể nắm chắc.
Bởi vì thời không cùng tốc độ dòng chảy của các không gian không đồng dạng, lực cản cũng không giống, dòng thời gian hắn ở nơi này cùng Rox và Ander cũng vị tất nhất trí (không giống). Hắn ở đây ngây người hơn nửa năm, nói không chừng hai vị kia trong thời không đã qua thời gian vài năm. Chẳng qua dòng chảy thời không sở ngộ (gặp phải) lực cản thời gian sai lệch sẽ phát sinh nhiều vấn đề khác nhau, bởi vì ba người xuất phát thời gian chênh lệch không nhiều, hẳn là thời gian cách nhau không đến mức mười năm.
Yam tính toán cho dù tiến trình của Rox cùng Ander so với chính mình chậm hoặc nhanh hơn như thế nào, phỏng chừng hiện tại cũng hẳn là đã có con nối dòng của chính mình đi? Tính tình của Rox so với tương lai nhân loại tương đối ôn hòa sinh động, có thể sẽ thuận theo tự nhiên mà phát triển. Nhưng Ander xuất thân là quân nhân, càng chú trọng tính kế hoạch, một khi có mục tiêu, hội tìm đủ mọi cách đạt được. Hơn nữa hắn là người xuất phát sớm nhất trong cả ba, tuy rằng hắn đối với điểm đến thời không vẫn luôn giữ bí mật, nhưng Yam cùng Rox đều phỏng đoán hắn khẳng định sớm tuyển định không gian muốn đến.
Yam bởi vì xuất thân trong chính trị thế gia, cùng Ander đến từ gia đình quân nhân trước khi tiến hành thí nghiệm đã quen biết, tiếp xúc nhiều hơn so với xuất thân từ tài phiệt cự cổ (**) Rox, cho nên càng hiểu rõ Ander. Nếu nói trong ba người ai là người hành động nhanh cũng tối hữu lực nhất, kia khẳng định không ai khác ngoài Ander. Đáng tiếc chính là hiện tại tất cả mọi người không thể liên lạc được, Yam nghĩ muốn học hỏi kinh nghiệm đều rất khó.
Vương hậu đã muốn hiển hoài (***), cho dù là y phục dân tộc rộng thùng thình độc đáo của Triều Tiên cũng không sao che giấu được thân hình biến hóa.
Vương định kỳ sẽ đi vấn an (hỏi thăm sức khỏe) Vương hậu, bộ dáng ra vẻ “cầm sắc hài hòa”, hơn nữa cũng nhượng mọi người trong triều đối với tử tự của Vương hậu càng thêm chờ mong.
Vương hậu thập phần an phận, cũng dần dần khôi phục quan hệ tương kính như tân trước kia cùng Vương. Tựa hồ như Hồng Lân chưa từng xuất hiện giữa hai người.
“Ái phi miễn lễ. Gần đây thân thể như thế nào?”
Vương hậu bởi vì mang thai mà khuôn mặt trở nên viên nhuận (tròn trịa), dáng người tự nhiên cũng bị ảnh hưởng. Vương nhìn Vương hậu được cung nữ hầu hạ thật cẩn thận ngồi xuống, trong lòng có một loại mơ hồ “học tập” tâm tính.
Vương hậu nói: “Đa tạ điện hạ quan tâm. Nô tì gần đây luôn dễ dàng mệt mỏi, còn thập phần thích ngủ, người cũng béo lên” Nói xong ngượng ngùng sờ sờ mặt mình.
Vương cúi đầu cười, nói: “Ai dựng dục đều là như thế. Vì tử tự, ái phi vất vả”
Vương hậu mỉm cười gật gật đầu.
Vương lại tinh tế hỏi nàng rất nhiều vấn đề, phi thường quan tâm tình trạng thân thể của nàng, thậm chí ngay cả chi tiết nàng buổi tối dễ dàng bị chuột rút đều tìm hiểu rõ.
Vương hậu không tốt nghịch hảo ý của y, tất cả vấn đề đều nhất nhất đáp, trong lòng còn có chút cảm động, dù sao ở phương diện này Vương vẫn đều là thập phần quan tâm nàng.
Vương rời đi cung điện của Vương hậu, nhớ tới Vương hậu thân thể đã muốn bởi vì mang thai mà trở nên vụng về cùng mang đến đủ loại phiền não, không tự chủ được cúi đầu thoáng nhìn qua bụng của chính mình.
Tiếp qua mấy tháng, y cũng sẽ biến thành bộ dáng kia a.
Điều này làm cho Vương có chút phiền não.
Y đường đường là nhất quốc chi quân a, nếu gặp phải vấn đề lang bái (chẳng ra làm sao) nên làm cái gì bây giờ? Nhớ tới lần trước y bị trận “nôn nghén” quấy nhiễu, Vương có chút đạm đạm (hơi hơi) bất an.
“Yam, ta là Len” (bạn Len đã xuất hiện ^O^/ ta thích bạn này lắm a)
“Tạ ơn trời đất, rốt cuộc liên lạc được với ngươi”
Yam ở thư khố hô hoán rốt cuộc được đáp lại, không khỏi nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cả người cũng trở nên thoải mái.
“Căn cứ là xảy ra chuyện gì? Vì sao ta vẫn không liên lạc được với ngươi? Có phải hay không liên quan đến vụ nổ lúc ta rời đi?”
Len nói: “Đúng vậy. Truyền cơ bị tạc (nổ) hủy, hiện tại giáo sư Su bọn họ đang sửa gấp”
“A! Tại sao có thể như vậy…” Yam kinh ngạc.
“Có thể là khi ngươi xuất phát xảy ra sai lầm, hiện tại nguyên nhân cụ thể các giáo sư đang tra tìm”
Yam có chút áy náy, không biết có phải hay không cùng chính mình, khi ấy tùy tay để những tư liệu về “Sương hoa ***” lên truyền cơ, có liên quan. Bằng không hắn như thế nào lại lệch khỏi quỹ đạo nguyên bản đã định ra đi đến nơi này?
“Kia Ander cùng Rox thế nào? Ngươi liên lạc với bọn họ được không?”
“Ander đã liên lạc được, Rox vẫn chưa đáp lại. Đúng rồi, bởi vì truyền cơ vẫn chưa sửa xong, hiện tại liên lạc biến thành đơn phương. Nói cách khác, chỉ có ngươi hô ứng ta mới có thể liên lạc, bên ta tạm thời không thể hô ứng ngươi”
“Hiểu rồi. Len, ta đã tìm được một nửa của mình, hơn nữa đã muốn dựng dục thành công”
——————————————————-
(*) phi nhân sở bất năng: đại khái là năng lực khác với người thường.
(**) tài phiệt cự cổ: gia đình thương nhân tài phiệt siêu giàu ^^” cự = kếch sù, khổng lồ >____< cổ = thương nhân. (***) hiển hoài: nhìn rõ hình dáng mang thai.
Danh sách chương