Lúc Dung Tiểu Kỳ tiếp nhận danh thiếp, nàng nhìn cũng không nhìn liền để vào túi xách, nghểnh đầu cao ngạo nhìn Trạm Hải Lam mỉm cười: "Rất hy vọng."
Chiến lược dục cầm dục túng của Dung Tiểu Kỳ rất có hiệu quả, Trạm Hải Lam rõ ràng ngẩn người. Cho tới bây giờ chưa từng có ai nhận được danh thiếp của nàng mà vẫn bình tĩnh thong dong như vậy. Hơn nữa Dung Tiểu Kỳ chỉ là một diễn viên mới vào nghề, thậm chí còn chưa tính là người đã ra mắt thành công, thế nhưng có thể kiệt ngạo đến như vậy.
Trạm Hải Lam đang muốn nói, nhưng bỗng nhiên thấy thân thể Dung Tiểu Kỳ rụt một chút, còn chưa kịp hỏi ngọn nguồn, Dung Tiểu Kỳ đã vội vã nói từ biệt. Trạm Hải Lam mỉm cười nhìn bóng lưng Dung Tiểu Kỳ, lập tức xoay người chiêu đãi khách nhân khác.
Dung Tiểu Kỳ đào tẩu dĩ nhiên có nguyên nhân, Kim Liễm Diễm đã kim quang bắn ra bốn phía xuất hiện tại lối vào, nàng không trốn đi chẳng lẽ còn chờ bị nắm sao? Thời điểm Dung Tiểu Kỳ từ cửa yến hội đi ra có chút hối hận, bánh ngọt nhìn qua phi thường tinh xảo, nàng một khối cũng không có hưởng, bất quá tạm an ủi bản thân chính là rốt cuộc xác định thân phận Trạm Hải Lam, nàng ấy là nữ hoàng hàng thật giá thật, đổng sự trưởng công ty truyền thông Tinh Quang. Vị nữ vương này chỉ cần vươn tay trợ lực, bất kỳ diễn viên nào cũng sẽ có được tinh đồ bằng phẳng.
Thế nhưng Dung Tiểu Kỳ suy nghĩ điểm căn bản không ở đây, nàng một chút cũng không mơ ước quang huy bối cảnh cùng thân phận của Trạm Hải Lam. Hiện tại trong đầu nàng chỉ muốn cho Kim Liễm Diễm nếm đến hậu quả xấu khi phản bội, thuận tiện cũng cho Trạm Hải Lam một bài học.
Cần phải ra tay từ đâu?
Lúc Dung Tiểu Kỳ tại quán trà sữa cắn ống hút, đột nhiên nhận được tin nhắn của người đại diện Hướng Tam Ca, đơn giản nói rõ thời gian cùng địa điểm tham gia thử vai.
Bộ phim mới chính là tác phẩm tâm huyết của Tinh Quang truyền thông 'Nữ nhân rơi lệ'.
Nghe nói bộ phim này tận lực lăng xê vai nữ chính, không ít diễn viên nửa hồng, thậm chí các minh tinh đã hồng thấu đều cố gắng lấy vai diễn.
Dung Tiểu Kỳ đối chuyện này không có hứng thú, càng không muốn bị động trong chiến thuật đối phó Trạm Hải Lam. Nàng tắt di động, đi thẳng đến nhà Bạch Ngọc Lan.
Bạch Ngọc Lan đang xem tạp chí làm đẹp, thấy Dung Tiểu Kỳ hứng thú hỏi: "Dạo chơi thế nào rồi?"
Dung Tiểu Kỳ nằm ngang trên sô pha nói: "Không được tốt lắm, chuyện đáng ghét một đống lớn."
Bạch Ngọc Lan nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút: "Làm sao vậy, gặp phải chuyện không vui?"
Dung Tiểu Kỳ trầm mặc một trận, rốt cuộc cam chịu nói: "Mình hoài nghi Kim Liễm Diễm có người khác."
"Này đều không phải rất bình thường sao, cô ta ngày hôm nay cùng người này tốt, ngày mai cùng người kia được."
"Thế nhưng cô ta vẫn mặt không đổi sắc nói mình mới là người yêu duy nhất."
"Cậu nha đầu ngốc này, sẽ không tin đi?"
"Mình đương nhiên không tin, tại sao cô ấy có thể lừa dối tình cảm của mình chứ?"
Dung Tiểu Kỳ sắc mặt bi phẫn, Bạch Ngọc Lan nắm tay nàng: "Cứ đá văng cô ta đi, cậu như vậy hối hận đều không phải biện pháp."
"Mình nên làm như thế nào? Giết người phóng hỏa?"
Bạch Ngọc Lan hỏi: "Làm vậy có thể khiến cậu nguôi giận sao?"
Dung Tiểu Kỳ lắc đầu: "Không thể."
"Vậy làm chút chuyện để cậu nguôi giận đi. Cậu hiện tại cần bình tâm tĩnh khí, sau đó tỉ mỉ suy nghĩ một chút."
Dung Tiểu Kỳ một bên uống cà phê, một bên nghĩ, nếu Kim Liễm Diễm đắc ý nhất, quan tâm nhất là sự nghiệp diễn nghệ của cô ta, kia cũng chỉ có thể từ nơi này ra tay. Hơn nữa theo suy tính, Kim Liễm Diễm tại năm nay rất nhanh sẽ đỏ tía, thế nhưng bằng vào thực lực của mình căn bản không thể gây ảnh hưởng đến cô ta. Nếu muốn giáo huấn, đầu tiên phải làm bản thân cường đại, sau đó mới một cước đem cô ta đạp xuống.
"Cậu nói Trạm Hải Lam cho cậu danh thiếp?" Bạch Ngọc Lan hỏi.
Dung Tiểu Kỳ gật đầu.
"Vậy cậu còn chờ cái gì? Có Trạm Hải Lam giúp, tinh đồ của cậu rất nhanh sẽ như cánh buồm thuận gió."
Dung Tiểu Kỳ chỉ có thể cười khổ, nàng có thể nói cho Bạch Ngọc Lan kỳ thực Trạm Hải Lam là tình địch của nàng sao?
Bất quá người có thể thành đại sự luôn luôn co được dãn được, hiện tại nhịn một chút, chỉ cần có thể đạt thành mục tiêu là có thể buông tay.
Dung Tiểu Kỳ mở di động, rất nhanh hồi phục Hướng Tam Ca: Tôi nhất định toàn lực ứng phó.
Ngày thử vai 'Nữ nhân rơi lệ' có thể dùng người tấp nập tới hình dung, lúc sơ tuyển một trăm người được đề cử vào vòng hai, Dung Tiểu Kỳ đứng thứ chín mươi. Thời gian thử vai, Dung Tiểu Kỳ bất ngờ gặp Kim Liễm Diễm, Kim Liễm Diễm thấy nàng, con ngươi rõ ràng phóng đại, trên mặt đều là biểu tình kinh ngạc. Bất quá mối quan hệ giữa hai người là bí mật, Kim Liễm Diễm chỉ có thể trừng mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ, sau đó lạnh nhạt rời đi.
Dung Tiểu Kỳ cười lạnh một tiếng, nàng từ trong mắt Kim Liễm Diễm thấy được tia trào phúng, nàng hiểu rõ cô ta chỉ xem nàng như một ngốc nha đầu có thể làm ấm giường, ngoại trừ gương mặt thanh thuần, vóc người dụ nhân, cũng không có bất luận sở trường gì đáng giá. Mà trong nghề của các nàng, nếu không đấu trí cùng thủ đoạn, trên cơ bản sẽ không có khả năng sinh tồn. Giống như ở giữa nơi hoang dã yêu cầu động vật phải học được đánh nhau cùng cắn xé, bằng không chỉ có thể bị người đạp dưới chân, chấp nhận bị ăn sống nuốt tươi.
Chỉ tiếc, hiện tại Dung Tiểu Kỳ không hề là tiểu nha đầu kia chỉ biết vây quanh Kim Liễm Diễm, gặp phải ủy khuất thì anh anh anh khóc.
Cúi đầu, di động reo, Dung Tiểu Kỳ nhìn quả nhiên là tin nhắn của Kim Liễm Diễm, trước sau như một khí phách kiêu ngạo: Em đang làm cái gì?
"Tiếp theo, mời Dung Tiểu Kỳ tiểu thư!" Nhân viên công tác kêu.
"Tại." Dung Tiểu Kỳ vui vẻ đứng dậy, tắt di động.
Kim Liễm Diễm, chị cứ đắc ý như vậy một lúc đi.
Quả nhiên, giám khảo phụ trách có Trạm Hải Lam, nàng ngồi trong góc, ăn mặc hưu nhàn, mang theo kính râm size siêu lớn, bên người theo một trợ lý.
Dung Tiểu Kỳ đương nhiên nhận ra Trạm Hải Lam, nàng ấy ngồi ở nơi đó tuy rằng không nhúc nhích, thế nhưng giơ tay nhấc chân thì khí tràng rất rõ ràng bất đồng người khác.
Lúc Dung Tiểu Kỳ tiến vào, Trạm Hải Lam đem kính râm kéo xuống nhìn nàng một chút, lúc này mới một lần nữa mang lên. Dung Tiểu Kỳ đón nhận ánh mắt Trạm Hải Lam, mỉm cười đáp lại đôi kính râm hắc sắc ngăn trở nửa gương mặt mỹ lệ kia.
Phương pháp ghi hình thử vai theo lệ cũ, kế tiếp là trả lời vấn đề của giám khảo.
"Dung tiểu thư, hoá trang của cô rất thanh thuần, tôi nghĩ cô hẳn rất rõ ràng đây là một bộ phim vàng, cô nghĩ bản thân có thể đảm nhiệm được?" Một nam nhân mang mắt kính hỏi.
Dung Tiểu Kỳ trả lời: "Tôi nghĩ tướng mạo cùng độ thành thục nội tâm cũng không nhất định có quan hệ trực tiếp, hơn nữa kịch bản bộ phim này công khai tôi đã nhìn kỹ, tôi cho rằng không có vấn đề."
"Rất có tự tin, Dung tiểu thư." Nam nhân đầu đội khăn đột nhiên nói, "Tôi đây có thể mời cô làm một động tác nữ tính mị lực nhất?"
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, nhìn quét xung quanh một vòng, cuối cùng đem ánh mắt dừng trên người Trạm Hải Lam.
Động tác nữ tính mị lực nhất, là trong chừng mực nào?
Nháy mắt, liếm môi, cắn ngón tay, ưỡn ngực?
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nhớ tới Trạm Hải Lam tại trước mặt nàng mỉm cười, đó là biểu tình nàng gặp qua có vị nữ nhân nhất.
Dung Tiểu Kỳ vì vậy xoay người, nhắm mắt hít sâu một hơi, định thần xoay người điều chỉnh cảm xúc, nghiêng đầu nhìn lại cười hoàn mỹ.
Thân thể hơi nghiêng, tóc có chút rũ xuống, động tác sáo cũ, nhưng Dung Tiểu Kỳ tin tưởng vững chắc bằng vào cái này, nhất định có thể đả động Trạm Hải Lam.
Quả nhiên, Trạm Hải Lam chậm rãi nói : "Qua."
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên buông một hơi thở, nàng quả nhiên xem chuẩn mạch Trạm Hải Lam.
"Dung tiểu thư, cô có thể làm mẫu một nụ hôn thâm tình không?" Trạm Hải Lam đem kính râm lấy xuống loay hoay ở trong tay, hơi giương khóe miệng nhìn Dung Tiểu Kỳ.
"Có thể." Dung Tiểu Kỳ đáp ứng đến nghĩa bất dung từ.
Theo đề nghị của giám khảo, một vị mỹ nữ vóc người nóng bỏng tiến lên, lượn lờ đứng ở trước mặt Dung Tiểu Kỳ, trưng ra nụ cười quyến rũ.
Dung Tiểu Kỳ hít một hơi, đi tới bên người mỹ nữ, khẽ nâng cằm cô ta lên, nhắm mắt nghiêng đầu hôn xuống.
Dung Tiểu Kỳ nhớ đến nụ hôn đầu dành cho Kim Liễm Diễm, bất giác rơi lệ, hai hàng lệ nóng hổi từ gương mặt chảy xuống, bản thân nàng đều cảm giác được nhiệt độ kia.
"Ok!" Nam nhân mang mắt kính khen ngợi gật đầu, lập tức quay đầu đối Trạm Hải Lam nói, "Trạm đổng, cô nghĩ sao?"
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: "Tốt."
---------------