“Quả thật là Hậu Thổ chi tâm!”
Mộ Lê Thần cùng An Dương tranh chấp một hồi lâu, chợt gặp phải một đội dị năng giả tuần tra.
Đợi đội tuần tra rời đi, Mộ Lê Thần bất đắc dĩ nhìn An Dương vẫn luôn kiên trì, chỉ đành phải gật đầu đồng ý.
Tuy rằng lo lắng An Dương sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nhớ đến có Càn Khôn giới, Mộ Lê Thần cũng yên tâm hơn. Hơn nữa được người yêu quan tâm như vậy, trong lòng hắn cũng rất vui.
Mộ Lê Thần dùng Phong hệ dị năng mang theo An Dương, hai người lặng yên không một tiếng động bay xuống hố.
Cũng không biết cái hố này hình thành như thế nào, cực kì sâu, bọn họ bay khá lâu, còn phải thời thời khắc khắc phòng bị có đội tuần tra nào từ phía trên đi qua hay không.
Thời điểm tiếp cận đáy hố, Mộ Lê Thần đã sớm thấy rõ khối đất phát ra mảng sáng màu vàng dưới đáy, tâm hắn bắt đầu nảy lên cảm giác hấp dẫn quen thuộc, tuy rằng lực hấp dẫn này rất mỏng manh, hắn lại cảm giác cực kỳ rõ ràng.
Quả thật là Hậu Thổ chi tâm!
Vui mừng đều lộ rõ trên mặt Mộ Lê Thần, thậm chí không suy nghĩ vì sao lực hấp dẫn lại mỏng manh như vậy, hắn trực tiếp cầm khối đất kia niết trong tay. Mộ Lê Thần phát hiện tầng bên ngoài khối đất không phải do quang mang tạo thành, mà là do một thứ giống như thạch trái cây màu vàng bao bọc, mềm mềm lạnh lạnh, niết một chút còn có thể biến hình, ánh nắng chiếu vào thứ thạch này liền phản xạ lại những tia sáng vàng nâu của đất.
Thứ bị thạch trái cây bao bọc chính là Hậu Thổ chi tâm đang đập từng nhịp đầy sức sống, chỉ là năng lượng hệ thổ nó phát ra đều bị lớp thạch bên ngoài hấp thu, chỉ còn lại một lượng nhỏ không đáng kể, khó trách lúc này lại không có một Thổ hệ dị năng giả nào ngồi bên hố tu luyện.
Bất quá điều Mộ Lê Thần cảm thấy kỳ quái là, Lâm gia an bài thời gian tu luyện của Thổ hệ dị năng giả là buổi tối, chẳng lẽ buổi tối thứ thạch này sẽ không hấp thu năng lượng của Hậu Thổ chi tâm? Đáp án này chỉ có thể đợi đến tối mới biết được, bây giờ trước hết là đem Hậu Thổ chi tâm đi.
Mộ Lê Thần và An Dương lại theo đường cũ, tránh đội tuần tra, rời khỏi nơi này.
Chờ bọn hắn đi ra thật xa, mới mơ hồ nghe thấy những thanh âm rối loạn truyền đến phía sau, hẳn là thủ hộ Lâm gia phái tới phát hiện Hậu Thổ chi tâm đã biến mất.
Cho dù Lâm gia lúc này gà bay chó sủa, Mộ Lê Thần và An Dương vẫn vô cùng cao hứng dắt tay nhau chui vào trong không gian, mặc cho Lâm gia có đem cả mảnh đất này quật lên ba thước cũng không tìm ra bọn họ.
Sao khi vào không gian, Mộ Lê Thần liền lấy Hậu Thổ chi tâm ra đặt vào trong hộp gỗ chứa Duệ Kim chi tâm.
“Hộp gỗ này rốt cuộc là làm từ thứ lợi hại gì lại có thể ngăn Duệ Kim chi tâm giải phóng năng lượng. Còn có loại thạch này, tôi phải áp gần nó mới cảm ứng được một chút năng lượng hệ thổ được phóng ra.”
An Dương cũng nằm sấp cùng Mộ Lê Thần nghiên cứu, đáng tiếc hai người nghiên cứu nửa ngày cũng không tìm ra nguyên nhân.
Mộ Lê Thần lúc này đột nhiên nhớ đến tác dụng của nhân tài, đừng nhìn một đống tang thi cấp cao của hắn vậy thôi chứ đều đã có chỉ số thông minh, so với đứa nhỏ mười tuổi không khác nhau là mấy, nơi nào có tam đại cổ võ thế gia thì nhân tài nhiều.
Có lẽ Mộ Lê Thần có thể dựa vào đại quân tang thi để giành chính quyền, nhưng tuyệt đối không có biện pháp dựa vào đại quân tang thi để thống trị thiên hạ.
××××××××××××××××
Nghĩ đến nhân tài khan hiếm, người có thể hiểu rõ hộp gỗ này không có.
Những người như vậy chỉ có thể để An Dương đi tìm, hắn là Tang thi hoàng, đừng nên dây vào rắc rối thì tốt hơn.
An Dương cũng hiểu nhân tài bây giờ khan hiếm là mộtvấn đề nghiêm trọng, gật đầu nói: “Căn cứ B thị có rất nhiều người đều đã chết, số ít khác lại chạy thoát, nhân tài về kỹ thuật cũng không nhiều, mấy người chạy thoát được đều bị những thế lực khác mang đi, chúng ta cần mang những người này trở về.”
Cái loại nhân tài công nghệ cao đều là bảo bối của các thế lực lớn, thời điểm đám thủ lĩnh chạy trốn, cũng đem bọn họ theo.
So với nhân tài điêu linh trong căn cứ B thị lúc bấy giờ, nhân tài của căn cứ S thị còn nhiều hơn, cho nên Mộ Lê Thần liền đánh chủ ý lên đầu Lâm gia.
Người có năng lực quản lý căn cứ quá ít, hơn nữa dựa vào vũ lực trấn áp mà nói, căn bản không thể tùy ý sai khiến đại quân tang thi, Mộ Lê Thần không thể không bỏ qua mục tiêu vĩ đại lúc trước.
Lúc trước, hắn muốn nắm căn cứ S thị và X thị trong tay, hiện tại xem ra, chỉ sợ cho dù hắn có bản lĩnh cũng không có biện pháp quản lý, khẳng định sẽ loạn đến sứt đầu mẻ trán.
Bất quá, Mộ Lê Thần thay đổi chủ ý rất nhanh, không có một chút do dự. Hắn định trực tiếp dẫn tang thi đánh vào hai căn cứ, sau đó bắt hết đám nhân tài kỹ thuật đi, về phần những dị năng giả khác, biến thành tang thi thu lại làm thủ hạ cũng không tệ.
Mộ Lê Thần đã hạ quyết tâm muốn đồ sát, liếc mắt nhìn An Dương đang nghiên cứu hoa văn trên hộp gỗ, không nói gì với hắn.
Mộ Lê Thần biết rõ, địa vị của hắn trong lòng An Dương là quan trọng nhất, cho nên cho dù hắn muốn An Dương giúp mình hủy diệt nhân loại, An Dương cũng sẽ đáp ứng.
Thế nhưng, An Dương vì mình trả giá nhiều như vậy, bản thân cũng không thể không vì hắn suy nghĩ, càng không thể không bận tâm đến suy nghĩ của hắn. Cho dù ra sao, An Dương vẫn là nhân loại, nhìn đồng bào bị người mình yêu giết hại, trong lòng khẳng định là không dễ chịu, bản thân vẫn nên làm loại chuyện như vậy trong âm thầm thì hơn.
Mộ Lê Thần đến bên cạnh An Dương, cười hỏi: “Như thế nào, An đại thiếu gia của tôi nghiên cứu ra cái gì rồi sao?”
An Dương nâng mắt nhìn hắn, cười nói: “Gì chứ! Cũng không xem xem bổn thiếu gia là ai!”
Vốn chỉ là trêu đùa vài câu, hai mắt Mộ Lê Thần lại sáng lên, có chút giật mình, hắn không nghĩ tới sẽ có phát hiện “Anh phát hiện ra cái gì?”
Mỗi khi An Dương nói đến chính sự, biểu tình liền nghiêm túc, hắn chỉ vào hoa văn thoạt nhìn trông thật bình thường trên hộp gỗ, nói: “Chiếc hộp này làm từ gỗ gì anh không biết, nhưng hoa văn khắc trên đây khẳng định không tầm thường. Lần đó anh quan sát Ân Phùng bày trận, phát hiện hình vẽ trận thuật có phần giống với hoa văn này, hai thứ này có lẽ liên quan với nhau.”
Mộ Lê Thần hơi thất vọng: “Đáng tiếc lại không mang Ân Phùng đến.”
An Dương cười nói: “Ân Phùng không có ở đây, không phải còn có Mục Nhiên sao?”
Mộ Lê Thần cũng cười: “Đúng rồi, Mục Nhiên và Ân Phùng ở chung lâu như vậy, nói về phương diện này hẳn là biết một ít đi. Chúng ta nghỉ ngơi trong chốc lát, đợi thêm một hồi rồi trở về tìm Mục Nhiên.”
Hắn đối với loại gỗ có thể ngăn cách năng lượng rất có hứng thú, định làm một cái khác đựng Ngũ Hành chi tâm.
Tạm thời đem hộp gỗ để qua một bên, hai người bắt đầu nghiên cứu tới tầng thạch bao bọc Hậu Thổ chi tâm.
Hai người tranh luận một lúc, vẫn không thể đưa ra giả thuyết gì có lý, chỉ đành thở dài.
××××××××××××××××××
Sáng sớm hôm sau, Mộ Lê Thần cùng An Dương khởi hành trở về khách sạn lúc trước ở, tốc độ rất nhanh, còn nhanh hơn so với khi đi.
Lúc trở lại khách sạn, trước tiên Mộ Lê Thần liền đi tìm Mục Nhiên đến xem hộp gỗ, thế nhưng lại nhận được tin tức, hàng loạt dị năng giả cấp cao đang tiến vào phạm vi cảnh giới.
Mộ Lê Thần vội vội vàng vàng, liền đem chuyện đi tìm Mục Nhiên quẳng ra sau đầu, động não nghĩ làm sao để làm cỏ hết đám dị năng giả này.
Hắn cơ hồ có thể khẳng định đám dị năng giả này là do Lâm gia phái tới, hẳn là vì mười dị năng giả lúc trước bặt âm vô tín, hơn nữa Hậu Thổ chi tâm biến mất, khiến Lâm gia gia chủ bắt đầu xuất binh, không dám khinh thường.
Cho nên lần này dứt khoát phái ra mấy trăm dị năng giả cấp cao đến đây tra xét.
Tuy rằng trong mấy trăm dị năng giả này có không ít người chỉ mới cấp năm cấp sáu, nhưng dị năng giả cấp bảy cũng không hề ít, cấp tám thì có ba.
Mộ Lê Thần hiện tại không phải nghĩ xem đoàn dị năng giả này có bao nhiêu dị đan có thể giúp tang thi của hắn thăng cấp, mà là nghĩ phải dùng loại phương pháp nào để dụ Lâm gia gia chủ tiếp tục phái thêm dị năng giả cấp cao ra đây?
So với trực tiếp mang tang thi tấn công căn cứ S thị, vẫn là dụ ra một số dị năng giả cấp cao đến trận địa của tang thi để bị mần thịt, sau đó mới tấn công S thị sẽ thoải mái hơn.
Mộ Lê Thần nghĩ một hồi liền quyết định làm như vậy.
Hắn hạ lệnh cho tang thi từ cấp năm trở lên tập hợp lại, lần này hắn nhất định phải đem đám dị năng giả chôn xác ở đây.
Mộ Lê Thần vừa hạ lệnh xong, nghĩ nghĩ, lại nhìn về phía An Dương ngồi cạnh: “A Dương, tôi muốn dụ Lâm gia gia chủ đưa nhiều dị năng giả đến đây chịu chết, anh nói xem tôi nên giết sạch bọn họ hay là lưu lại vài tên để trở về báo tin?”
Những vấn đề hắn hỏi, An Dương luôn sẽ nghiêm túc suy nghĩ một phen mới trả lời, chưa bao giờ qua loa cho xong.
An Dương tự hỏi trong chốc lát, nói: “Hai phương pháp đều có thể, phải xem xem Lâm gia gia chủ là người như thế nào. Nếu ông ta là một người tò mò, phương pháp thứ nhất cũng được, còn nếu ông ta là một kẻ cẩn thận vậy thì dùng phương pháp thứ hai.”
Mộ Lê Thần nghĩ lại, vẫn là phương pháp thứ hai tốt hơn.
Bất quá vì để ngừa vạn nhất, hắn vẫn là ít để tang thi cấp tám ra trận. Bởi vì như vậy, khi những tên được thả chạy về báo tin, nguyên nhân các dị năng giả tử vong là vì không địch lại số lượng của đại quân tang thi.
Tang thi dựa vào số lượng mà chiếm phần thắng, không có tang thi cấp tám, khẳng định sẽ khiến Lâm gia gia chủ lựa chọn biện pháp tiếp tục tra xét, hơn nữa còn có thể phái ra thêm vài tên dị năng giả cấp tám.
Tuy rằng loại cấp bậc thuộc về cường giả này trong mắt Mộ Lê Thần là không đáng nhắc tới, nhưng ở thời điểm tang thi của hắn ra quân, rất có khả năng sẽ bị tổn thất lớn.
Cho nên Mộ Lê Thần quyết định, bây giờ có thể giết chết một tên thì giết một tên, giảm bớt quân lực của đối phương, tăng cường quân lực bên mình.
Mộ Lê Thần đem kế hoạch bản thân nghĩ ra nói cho An Dương nghe, nói xong liền đứng dậy muốn đi.
An Dương ngồi yên bất động, nhưng tay lại giữ chặt tay hắn: “Cẩn thận một chút, đừng để bản thân bị bại lộ.”
Mộ Lê Thần gật đầu, cảm giác được bàn tay đang gắt gao kéo mình bắt đầu buông lỏng, hắn liền rút tay ra, cúi người hôn lên mặt An Dương một cái: “Tôi vẫn luôn đứng phía sau ngầm khống chế mà, đám tang thi mới là kẻ phải liều mạng đó.”
An Dương lúc này mới yên tâm cười, vỗ vỗ tay hắn: “Đi sớm về sớm!”
Mộ Lê Thần cùng An Dương tranh chấp một hồi lâu, chợt gặp phải một đội dị năng giả tuần tra.
Đợi đội tuần tra rời đi, Mộ Lê Thần bất đắc dĩ nhìn An Dương vẫn luôn kiên trì, chỉ đành phải gật đầu đồng ý.
Tuy rằng lo lắng An Dương sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nhớ đến có Càn Khôn giới, Mộ Lê Thần cũng yên tâm hơn. Hơn nữa được người yêu quan tâm như vậy, trong lòng hắn cũng rất vui.
Mộ Lê Thần dùng Phong hệ dị năng mang theo An Dương, hai người lặng yên không một tiếng động bay xuống hố.
Cũng không biết cái hố này hình thành như thế nào, cực kì sâu, bọn họ bay khá lâu, còn phải thời thời khắc khắc phòng bị có đội tuần tra nào từ phía trên đi qua hay không.
Thời điểm tiếp cận đáy hố, Mộ Lê Thần đã sớm thấy rõ khối đất phát ra mảng sáng màu vàng dưới đáy, tâm hắn bắt đầu nảy lên cảm giác hấp dẫn quen thuộc, tuy rằng lực hấp dẫn này rất mỏng manh, hắn lại cảm giác cực kỳ rõ ràng.
Quả thật là Hậu Thổ chi tâm!
Vui mừng đều lộ rõ trên mặt Mộ Lê Thần, thậm chí không suy nghĩ vì sao lực hấp dẫn lại mỏng manh như vậy, hắn trực tiếp cầm khối đất kia niết trong tay. Mộ Lê Thần phát hiện tầng bên ngoài khối đất không phải do quang mang tạo thành, mà là do một thứ giống như thạch trái cây màu vàng bao bọc, mềm mềm lạnh lạnh, niết một chút còn có thể biến hình, ánh nắng chiếu vào thứ thạch này liền phản xạ lại những tia sáng vàng nâu của đất.
Thứ bị thạch trái cây bao bọc chính là Hậu Thổ chi tâm đang đập từng nhịp đầy sức sống, chỉ là năng lượng hệ thổ nó phát ra đều bị lớp thạch bên ngoài hấp thu, chỉ còn lại một lượng nhỏ không đáng kể, khó trách lúc này lại không có một Thổ hệ dị năng giả nào ngồi bên hố tu luyện.
Bất quá điều Mộ Lê Thần cảm thấy kỳ quái là, Lâm gia an bài thời gian tu luyện của Thổ hệ dị năng giả là buổi tối, chẳng lẽ buổi tối thứ thạch này sẽ không hấp thu năng lượng của Hậu Thổ chi tâm? Đáp án này chỉ có thể đợi đến tối mới biết được, bây giờ trước hết là đem Hậu Thổ chi tâm đi.
Mộ Lê Thần và An Dương lại theo đường cũ, tránh đội tuần tra, rời khỏi nơi này.
Chờ bọn hắn đi ra thật xa, mới mơ hồ nghe thấy những thanh âm rối loạn truyền đến phía sau, hẳn là thủ hộ Lâm gia phái tới phát hiện Hậu Thổ chi tâm đã biến mất.
Cho dù Lâm gia lúc này gà bay chó sủa, Mộ Lê Thần và An Dương vẫn vô cùng cao hứng dắt tay nhau chui vào trong không gian, mặc cho Lâm gia có đem cả mảnh đất này quật lên ba thước cũng không tìm ra bọn họ.
Sao khi vào không gian, Mộ Lê Thần liền lấy Hậu Thổ chi tâm ra đặt vào trong hộp gỗ chứa Duệ Kim chi tâm.
“Hộp gỗ này rốt cuộc là làm từ thứ lợi hại gì lại có thể ngăn Duệ Kim chi tâm giải phóng năng lượng. Còn có loại thạch này, tôi phải áp gần nó mới cảm ứng được một chút năng lượng hệ thổ được phóng ra.”
An Dương cũng nằm sấp cùng Mộ Lê Thần nghiên cứu, đáng tiếc hai người nghiên cứu nửa ngày cũng không tìm ra nguyên nhân.
Mộ Lê Thần lúc này đột nhiên nhớ đến tác dụng của nhân tài, đừng nhìn một đống tang thi cấp cao của hắn vậy thôi chứ đều đã có chỉ số thông minh, so với đứa nhỏ mười tuổi không khác nhau là mấy, nơi nào có tam đại cổ võ thế gia thì nhân tài nhiều.
Có lẽ Mộ Lê Thần có thể dựa vào đại quân tang thi để giành chính quyền, nhưng tuyệt đối không có biện pháp dựa vào đại quân tang thi để thống trị thiên hạ.
××××××××××××××××
Nghĩ đến nhân tài khan hiếm, người có thể hiểu rõ hộp gỗ này không có.
Những người như vậy chỉ có thể để An Dương đi tìm, hắn là Tang thi hoàng, đừng nên dây vào rắc rối thì tốt hơn.
An Dương cũng hiểu nhân tài bây giờ khan hiếm là mộtvấn đề nghiêm trọng, gật đầu nói: “Căn cứ B thị có rất nhiều người đều đã chết, số ít khác lại chạy thoát, nhân tài về kỹ thuật cũng không nhiều, mấy người chạy thoát được đều bị những thế lực khác mang đi, chúng ta cần mang những người này trở về.”
Cái loại nhân tài công nghệ cao đều là bảo bối của các thế lực lớn, thời điểm đám thủ lĩnh chạy trốn, cũng đem bọn họ theo.
So với nhân tài điêu linh trong căn cứ B thị lúc bấy giờ, nhân tài của căn cứ S thị còn nhiều hơn, cho nên Mộ Lê Thần liền đánh chủ ý lên đầu Lâm gia.
Người có năng lực quản lý căn cứ quá ít, hơn nữa dựa vào vũ lực trấn áp mà nói, căn bản không thể tùy ý sai khiến đại quân tang thi, Mộ Lê Thần không thể không bỏ qua mục tiêu vĩ đại lúc trước.
Lúc trước, hắn muốn nắm căn cứ S thị và X thị trong tay, hiện tại xem ra, chỉ sợ cho dù hắn có bản lĩnh cũng không có biện pháp quản lý, khẳng định sẽ loạn đến sứt đầu mẻ trán.
Bất quá, Mộ Lê Thần thay đổi chủ ý rất nhanh, không có một chút do dự. Hắn định trực tiếp dẫn tang thi đánh vào hai căn cứ, sau đó bắt hết đám nhân tài kỹ thuật đi, về phần những dị năng giả khác, biến thành tang thi thu lại làm thủ hạ cũng không tệ.
Mộ Lê Thần đã hạ quyết tâm muốn đồ sát, liếc mắt nhìn An Dương đang nghiên cứu hoa văn trên hộp gỗ, không nói gì với hắn.
Mộ Lê Thần biết rõ, địa vị của hắn trong lòng An Dương là quan trọng nhất, cho nên cho dù hắn muốn An Dương giúp mình hủy diệt nhân loại, An Dương cũng sẽ đáp ứng.
Thế nhưng, An Dương vì mình trả giá nhiều như vậy, bản thân cũng không thể không vì hắn suy nghĩ, càng không thể không bận tâm đến suy nghĩ của hắn. Cho dù ra sao, An Dương vẫn là nhân loại, nhìn đồng bào bị người mình yêu giết hại, trong lòng khẳng định là không dễ chịu, bản thân vẫn nên làm loại chuyện như vậy trong âm thầm thì hơn.
Mộ Lê Thần đến bên cạnh An Dương, cười hỏi: “Như thế nào, An đại thiếu gia của tôi nghiên cứu ra cái gì rồi sao?”
An Dương nâng mắt nhìn hắn, cười nói: “Gì chứ! Cũng không xem xem bổn thiếu gia là ai!”
Vốn chỉ là trêu đùa vài câu, hai mắt Mộ Lê Thần lại sáng lên, có chút giật mình, hắn không nghĩ tới sẽ có phát hiện “Anh phát hiện ra cái gì?”
Mỗi khi An Dương nói đến chính sự, biểu tình liền nghiêm túc, hắn chỉ vào hoa văn thoạt nhìn trông thật bình thường trên hộp gỗ, nói: “Chiếc hộp này làm từ gỗ gì anh không biết, nhưng hoa văn khắc trên đây khẳng định không tầm thường. Lần đó anh quan sát Ân Phùng bày trận, phát hiện hình vẽ trận thuật có phần giống với hoa văn này, hai thứ này có lẽ liên quan với nhau.”
Mộ Lê Thần hơi thất vọng: “Đáng tiếc lại không mang Ân Phùng đến.”
An Dương cười nói: “Ân Phùng không có ở đây, không phải còn có Mục Nhiên sao?”
Mộ Lê Thần cũng cười: “Đúng rồi, Mục Nhiên và Ân Phùng ở chung lâu như vậy, nói về phương diện này hẳn là biết một ít đi. Chúng ta nghỉ ngơi trong chốc lát, đợi thêm một hồi rồi trở về tìm Mục Nhiên.”
Hắn đối với loại gỗ có thể ngăn cách năng lượng rất có hứng thú, định làm một cái khác đựng Ngũ Hành chi tâm.
Tạm thời đem hộp gỗ để qua một bên, hai người bắt đầu nghiên cứu tới tầng thạch bao bọc Hậu Thổ chi tâm.
Hai người tranh luận một lúc, vẫn không thể đưa ra giả thuyết gì có lý, chỉ đành thở dài.
××××××××××××××××××
Sáng sớm hôm sau, Mộ Lê Thần cùng An Dương khởi hành trở về khách sạn lúc trước ở, tốc độ rất nhanh, còn nhanh hơn so với khi đi.
Lúc trở lại khách sạn, trước tiên Mộ Lê Thần liền đi tìm Mục Nhiên đến xem hộp gỗ, thế nhưng lại nhận được tin tức, hàng loạt dị năng giả cấp cao đang tiến vào phạm vi cảnh giới.
Mộ Lê Thần vội vội vàng vàng, liền đem chuyện đi tìm Mục Nhiên quẳng ra sau đầu, động não nghĩ làm sao để làm cỏ hết đám dị năng giả này.
Hắn cơ hồ có thể khẳng định đám dị năng giả này là do Lâm gia phái tới, hẳn là vì mười dị năng giả lúc trước bặt âm vô tín, hơn nữa Hậu Thổ chi tâm biến mất, khiến Lâm gia gia chủ bắt đầu xuất binh, không dám khinh thường.
Cho nên lần này dứt khoát phái ra mấy trăm dị năng giả cấp cao đến đây tra xét.
Tuy rằng trong mấy trăm dị năng giả này có không ít người chỉ mới cấp năm cấp sáu, nhưng dị năng giả cấp bảy cũng không hề ít, cấp tám thì có ba.
Mộ Lê Thần hiện tại không phải nghĩ xem đoàn dị năng giả này có bao nhiêu dị đan có thể giúp tang thi của hắn thăng cấp, mà là nghĩ phải dùng loại phương pháp nào để dụ Lâm gia gia chủ tiếp tục phái thêm dị năng giả cấp cao ra đây?
So với trực tiếp mang tang thi tấn công căn cứ S thị, vẫn là dụ ra một số dị năng giả cấp cao đến trận địa của tang thi để bị mần thịt, sau đó mới tấn công S thị sẽ thoải mái hơn.
Mộ Lê Thần nghĩ một hồi liền quyết định làm như vậy.
Hắn hạ lệnh cho tang thi từ cấp năm trở lên tập hợp lại, lần này hắn nhất định phải đem đám dị năng giả chôn xác ở đây.
Mộ Lê Thần vừa hạ lệnh xong, nghĩ nghĩ, lại nhìn về phía An Dương ngồi cạnh: “A Dương, tôi muốn dụ Lâm gia gia chủ đưa nhiều dị năng giả đến đây chịu chết, anh nói xem tôi nên giết sạch bọn họ hay là lưu lại vài tên để trở về báo tin?”
Những vấn đề hắn hỏi, An Dương luôn sẽ nghiêm túc suy nghĩ một phen mới trả lời, chưa bao giờ qua loa cho xong.
An Dương tự hỏi trong chốc lát, nói: “Hai phương pháp đều có thể, phải xem xem Lâm gia gia chủ là người như thế nào. Nếu ông ta là một người tò mò, phương pháp thứ nhất cũng được, còn nếu ông ta là một kẻ cẩn thận vậy thì dùng phương pháp thứ hai.”
Mộ Lê Thần nghĩ lại, vẫn là phương pháp thứ hai tốt hơn.
Bất quá vì để ngừa vạn nhất, hắn vẫn là ít để tang thi cấp tám ra trận. Bởi vì như vậy, khi những tên được thả chạy về báo tin, nguyên nhân các dị năng giả tử vong là vì không địch lại số lượng của đại quân tang thi.
Tang thi dựa vào số lượng mà chiếm phần thắng, không có tang thi cấp tám, khẳng định sẽ khiến Lâm gia gia chủ lựa chọn biện pháp tiếp tục tra xét, hơn nữa còn có thể phái ra thêm vài tên dị năng giả cấp tám.
Tuy rằng loại cấp bậc thuộc về cường giả này trong mắt Mộ Lê Thần là không đáng nhắc tới, nhưng ở thời điểm tang thi của hắn ra quân, rất có khả năng sẽ bị tổn thất lớn.
Cho nên Mộ Lê Thần quyết định, bây giờ có thể giết chết một tên thì giết một tên, giảm bớt quân lực của đối phương, tăng cường quân lực bên mình.
Mộ Lê Thần đem kế hoạch bản thân nghĩ ra nói cho An Dương nghe, nói xong liền đứng dậy muốn đi.
An Dương ngồi yên bất động, nhưng tay lại giữ chặt tay hắn: “Cẩn thận một chút, đừng để bản thân bị bại lộ.”
Mộ Lê Thần gật đầu, cảm giác được bàn tay đang gắt gao kéo mình bắt đầu buông lỏng, hắn liền rút tay ra, cúi người hôn lên mặt An Dương một cái: “Tôi vẫn luôn đứng phía sau ngầm khống chế mà, đám tang thi mới là kẻ phải liều mạng đó.”
An Dương lúc này mới yên tâm cười, vỗ vỗ tay hắn: “Đi sớm về sớm!”
Danh sách chương