Không bao lâu, An Vũ Hàng liền chờ được đến lượt Liễm Túy Nham lên sân khấu. Phía nhà phát hành tập trung hình ảnh vào Liễm Túy Nhan, điều này khiến An Vũ Hàng rất muốn giơ ngón cái lên khen bọn họ.

Bản đồ ngẫu nhiên được lựa chọn là Phong Sương Thai. Phong Sương Thai trước đây kỳ thật là một cung điện, sau đó chủ nhân cung điện bị giết, nơi này liền trở nên hoang phế. Đổ nát thê lương, cung điện đổ nát không còn thắng cảnh như năm đó, nhưng dù vậy, những cây cột được chạm khắc bằng vàng trong cung điện vẫn sừng sững như trước, chẳng qua đều phủ kín một tầng tro bụi, không còn ánh sáng chói mắt nữa.

Mà trên bản đồ, chỗ hấp dẫn ánh mắt của mọi người nhất là cột đá gồ ghề còn dư lại sau khi cung điện bị sập, chiều cao khác nhau, hình dáng cũng khác nhau. Phía nhà phát hành vì để cạnh tranh công bằng, bản đồ đấu lôi đài cũng không lớn, cơ bản cũng chỉ là một góc bản đồ, thuận tiện cho hai bên gặp nhau quyết đấu. Cho nên cột đá bên này tự nhiên được đặt thành khu vực thi đấu trọng điểm của Phong Sương Thai.

Sau khi Liễm Túy Nham xuất hiện tại Phong Sương Thai cũng chưa từng di chuyển vị trí, không bao lâu, đối thủ liền xuất hiện ở phía bên kia bản đồ —— là một hòa thượng Thiếu Lâm. Hòa thượng trước nay luôn lấy máu dày phòng ngự cao làm niềm kiêu hãnh, xem như khó đánh nhất trong những chức nghiệp cận chiến, mà công kích cũng không tính là yếu, khiến người ta đau đầu chính là kỹ năng đeo bám người của chức nghiệp này, dùng tốt có thể đeo dính đối phương đến mức căn bản chạy không thoát phạm vi công kích của mình.

Thời gian đếm ngược giữa màn hình vừa kết thúc, trận đấu chính thức bắt đầu. Hòa thượng trước một bước dùng khing công nhảy lên cây cột đá cao nhất bản đồ, vị trí này nếu Liễm Túy Nhan đến quá gần, sẽ rất dễ bị đám cột đá hạn chế tầm nhìn, cách quá xa lại vượt qua phạm vi công kích. Hòa thượng là cận chiến, phạm vi công kích chỉ có 4 mét, đứng ở đó anh ta cũng vô pháp trực tiếp đánh tới Liễm Túy Nhan, nhưng cũng không bị hạn chế tầm nhìn của mình, vẫn có thể trong giới hạn lớn nhất phòng ngự tấn công viễn trình của Liễm Túy Nhan, bảo đảm trước khi anh ta tấn công Liễm Túy Nham sẽ không bị anh đánh.

Như thế Liễm Túy Nhan liền lâm vào cục diện bị động, đánh xa không được, gần thì sẽ lọt vào phạm vi công kích của Hòa thượng kia, nhất định phải ăn một chiêu của anh ta.

An Vũ Hàng nhìn Liễm Túy Nhan còn đang đứng tại chỗ, trong lòng cảm thấy tên Hòa thượng này thực vô sỉ, cư nhiên không dám đánh chính diện.

Kỳ thật chiến thuật của Hòa thượng là vô cùng thông minh, cũng rất sáng suốt, bởi vì anh ta liền trực tiếp biến bị động thành chủ động. Ước chừng qua nửa phút, Liễm Túy Nhan chuyển động, chỉ thấy đạo trưởng rút kiếm tiến lên, mới vừa tiến vào phạm vi công kích khoảng 20 mét, Hòa thượng liền vươn trảo tới, trực tiếp bắt lấy Liễm Túy Nhan đến bên cạnh mình, cũng thêm một debuff gây choáng hiệu quả 5 giây. Kỹ năng bắt người của Hòa thượng vừa vặn là 20 mét, Liễm Túy Nhan rất khó để tránh thoát một chiêu này. Nương theo hiệu quả này, Hòa thượng dĩ nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình, mà Liễm Túy Nhan cũng không do dự, lập tức mở ra kỹ năng giải khống chế, giải trừ trạng thái gây choáng. Sau đó xoay người nhảy lên trên một trụ đá cách đó không đến 10 mét, giữa lúc đó còn không quên dùng kỹ năng dịch chuyển nhanh đánh Hòa thượng vài cái.

Tuy rằng vừa mở màn liền hy sinh một kỹ năng giải khống chế, nhưng có thể thuận lợi đứng trên một trụ đá khác cũng xem như đáng giá, mà chiều cao của trụ đá này không quá mức cản tầm nhìn, lại vừa vặn nằm trong phạm vi công kích. Sau khi đáp lên trên trụ đá, Liễm Túy Nhan lập tức mở thêm một buff tăng cường phòng ngự, vừa phát động công kích đồng thời cũng ngăn ngừa Hòa thượng tấn công lần nữa.

Nhìn Liễm Túy Nhan thoát khỏi cục diện bị động, khóe miệng An Vũ Hàng cong lên thành vẻ tươi cười, thoáng yên tâm.

Lúc này lượng máu còn lại của Hòa thượng là 96%, mà Liễm Túy Nham dưới kỹ năng gây choáng kia, bị Hòa thượng xóa sạch 20% máu, vẫn có chút tổn thất.

Hòa thượng chiếm ưu thế về lượng máu dĩ nhiên sẽ không để Liễm Túy Nhan đứng từ xa đánh mình, cho nên ngay sau đó liền nhảy đến, trực tiếp đẩy Liễm Túy Nhan ngã xuống, trong chớp mắt trước khi ngã xuống, Liễm Túy Nham lập tức mở buff giảm thương tổn, mà kỹ năng giải khống chế vừa rồi Liễm Túy Nhan mới dùng xong, hiện tại còn đang CD (*), chỉ có thể chịu trận, nhưng may mắn có hai tầng bảo hộ của buff giảm thương tổn và gia tăng phòng ngự, Hòa thượng chỉ xóa thêm được 15% máu của anh.

(*) Cold-Down: còn gọi là ‘giải đông’ hoặc ‘làm lạnh’ kỹ năng. Mỗi kỹ năng đều có một khoảng thời gian giải đông nhất định. Thím nào chơi game online hẳn sẽ biết ha :3

An Vũ Hàng lại thót tim, 96% lượng máu đối mặt với 65% lượng máu, nhìn thế nào cũng thấy Liễm Túy Nham có chút nguy hiểm.

Chờ sau khi kỹ năng đẩy ngã kết thúc, Liễm Túy Nhan nhanh chóng đứng dậy, lập tức đẩy Hòa thượng ngã xuống khỏi cột đá. Ưu thế lớn như vậy Hòa thượng kia dĩ nhiên sẽ không cho Liễm Túy Nhan cơ hội thở dốc, một kỹ năng di chuyển nhanh liền muốn bám sát vào người Liễm Túy Nhan. Nhưng Liễm Túy Nhan tựa hồ đã sớm tính toán, đặc điểm của kỹ năng di chuyển nhanh này chính là đưa mình chuyển tới chính diện mục tiêu. Nhưng chiêu thức này có một vấn đề chính là, trong lúc di chuyển không được có vật cản mới có thể chân chính chuyển đến sát mục tiêu, mà bên cạnh trụ đá Liễm Túy Nhan chọn vừa vặn lại có một tảng đá to, một phần còn vươn ra ngoài, tựa như tạo vật cản cho trụ đá, mà Liễm Túy Nhan đúng là đứng đối mặt với tảng đá này, cho nên kỹ năng di chuyển của Hòa thường vừa dùng, mặc dù là hướng về phía Liễm Túy Nhan vọt tới, lại bị đụng đầu vào tảng đá, trực tiếp rớt xuống phía dưới trụ đá.

Nhân dịp mấy giây Hòa thượng rơi xuống, Liễm Túy Nhanh đứng bên cạnh cột đá, trực tiếp phát ra hai đại chiêu, hạ lượng máu của Hòa thượng xuống còn 80%.

“Đây là Liễm Túy Nhan?” Thời Nhiễm đứng lên rót nước vừa lúc nhìn thấy một màn như vậy, liền hỏi.

“Ừ.” An Vũ Hàng gật đầu, ánh mắt lại chưa hề rời khỏi màn hình vi tính.

“Năng lực tính toán này, phỏng chừng toàn bộ cũng không được mấy người có thể nghĩ và làm được như vậy.” Thời Nhiễm cũng không vội vã đi rót nước, mà đứng lại bên cạnh An Vũ Hàng cùng nhau xem.

Nam thần được biểu dương, An Vũ Hàng dĩ nhiên vui vẻ, nhưng cũng không nói thêm gì.

Hòa thượng bị đánh xong lại dùng khinh công nhảy lên cột đá, nhưng lúc này lại không đánh nữa, Liễm Túy Nhan cũng không dây dưa với anh ta, ngay lúc anh ta đáp lên trên cột đá liền xoay người nhảy lên trên đài cao ở phía đối diện, đồng thời ở chính giữa đài cao tung ra một debuff giảm tốc độ, chờ Hòa thượng chiu đầu vào lưới. Hòa thượng kia quả nhiên không khiến anh thất vọng, liền lập tức chạy về hướng bên này, nhưng vừa tiến vào vùng debuff, tốc độ di chuyển của Hòa thượng liền biến thành tốc độ rùa. Trên đài cao diện tích khoảng 20 mét vuông, đường kính của debuff khoảng 10 mét, phạm vi công kích của Hòa thượng chỉ có 4 mét, Liễm Túy Nhan lại cho Hòa thượng thêm debuff niêm phong nội lực, sau đó bắt đầu vòng quanh vùng debuff mở bùng nổ công kích Hòa thượng, chờ sau khi debuff niêm phong kết thúc, lại phóng thêm định thân, Hòa thượng chủ động giả trừ định thân, Liễm Túy Nhan lại cho anh ta một debuff gây choáng, từ đầu đến cuối không cho Hòa thượng rời khỏi phạm vi debuff giảm tốc. Cuối cùng Hòa thượng cứ như vậy bị Liễm Túy Nhan khống chế mà đánh đến khi thanh máu trở về 0.

“Nhìn hiểu không?” Thời Nhiễm cười nhìn An Vũ Hàng đang nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình.

“Liễm Túy Nhan thắng.” Đây đối với An Vũ Hàng mà nói chính là trọng điểm.

“… Tui thiệt lo lắng ông rốt cục sẽ đánh PVP như thế này. Liễm Túy Nhan cuối cùng sở dĩ có thể khống chế Hòa thượng đến chết, là bởi vì trước đó anh ấy khiến Hòa thượng đánh ra hết tất cả những chiêu thức có tính uy hiếp, chờ đến lúc anh ấy bắt đầu đánh, kỹ năng của Hòa thượng đều đang CD, căn bản không dùng được. Liễm Túy Nhan sớm bùng phát công kích như vậy, cũng là vì muốn chấm dứt trận luận võ trước khi kỹ năng của Hòa thượng CD xong.” Thời Nhiễm tốt bụng giải thích cho cậu.

“À.” An Vũ Hàng gật gật đầu.

“Liễm Túy Nhan khẳng định có tốc độ tay cực nhanh, nếu không cũng không thể nào trong thời gian bùng nổ kỹ năng ngắn như vậy lại đánh ra được ba tổ hợp chiêu thức liên hoàn. Bình thường người chơi Ỷ Kiếm môn sau khi đánh xong một liên chiêu, thời gian bùng phát kỹ năng cơ bản đã kết thúc rối.” Thời Nhiễm thường xuyên xem cả giải thi đấu game chuyên nghiệp, đối với phương diện này cũng có chút hiểu biết.

Nghe Thời Nhiễm nói xong, An Vũ Hàng đối với nam thần cũng có nhận thức mới. Cho nên nói Liễm Túy Nhan có thể đứng top 3 thi đấu lôi đài toàn server không phải là không có đạo lý.

Sau khi luận võ kết thúc, Liễm Túy Nhan rời khỏi Phong Sương thai, tạm thời đi nghỉ ngơi. An Vũ Hàng tìm được tên Liễm Túy Nhan trong danh sách tuyển thủ ở bên trái màn hình, sau đó ấn vào mục tặng hoa, trên màn hình nhảy ra một khung đối thoại, bảo cậu nhập vào số lượng hoa muốn tặng. An Vũ Hàng đánh vào con số ‘520’ (*), đây là phần thưởng hệ thống tự động tặng cho người chơi khi xem thi đấu lôi đài trực tiếp, tích lũy ngày này qua tháng nọ, chuẩn bị tặng hết cho Liễm Túy Nhan.

(*) 520 đọc nhanh âm điệu sẽ gần giống với chữ ‘em yêu anh’ (Wǔ’èr líng gần với Wǒ ài nǐ)

Điền số lượng xong, phía dưới còn có mục để lại lời nhắn, có thể viết vài dòng với người mà mình muốn tặng hoa. An Vũ Hàng nhìn mục tin nhắn thật lâu, cuối cùng không viết gì cả, trực tiếp nhấn xác định. Không phải không muốn, mà là không dám, dù sao bọn họ chỉ là người xa lạ, cậu yên lặng thích anh, yên lặng ủng hộ anh là được…

Hệ thống thông báo: Một Góc Tương Tư tặng 520 đóa hoa tươi cho Liễm Túy Nhan!

Tin tức như vậy giữa mấy vạn người đang xem trực tiếp cũng không có gì khiến người ta chú ý, nhưng số hoa này sẽ được chuyển thành nguyên tệ trong game, từ GM của nhà phát hành gởi vào tài khoản của Liễm Túy Nhan.

Sau mấy trận lôi đài, Liễm Túy Nhan đều thắng. Buổi tối hơn 10h, thi đấu lôi đài cá nhân chấm dứt. An Vũ Hàng tắt kênh trực tiếp đi, trở vào trong game.

Tên của Liễm Túy Nhan ngay tại lúc cậu vừa trở về giao diện game đã trở nên xám xịt, trong lòng An Vũ Hàng không khỏi có chút mất mát, nhưng cũng không có biện pháp. Đang tại thời điểm cậu suy nghĩ xem làm gì tiếp theo, avatar của Sương Thiên Quyết lại sáng lên.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh, chào buổi tối.

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Ừ, làm hằng ngày chưa? 『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vẫn chưa…

『 Mật tán gẫu 』[ Sương Thiên Quyết ]: Cùng làm đi, làm xong đi thăng cấp.

『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.

Hai người tổ đội, An Vũ Hàng lại bắt đầu đảm đương làm cái đuôi nhỏ, đi theo phía sau sư huynh làm nhiệm vụ.

Nhìn sư huynh đang chạy phía trước mình, An Vũ Hàng đột nhiên phát hiện hình như sư huynh vừa log-in, cảm giác mất mát bởi vì nam thần log-out trước đó của cậu nhát mắt liền trở thành hư không. Loại cảm giác khôi phục trạng thái nhanh chóng này đặc biệt kỳ quái, thậm chí còn có chút khó hiểu…

Sau vài ngày, An Vũ Hàng đều vượt qua trong trạng thái thăng cấp, sư huynh vẫn như cũ là chủ lực, cậu cũng vẫn như trước gắt gao đeo dính bên cạnh sư huynh. Cứ thăng lên 10 cấp, hệ thống đều sẽ lấy hình thức thưởng sư môn tặng một ít thuốc tăng kinh nghiệm, ăn vào là có thể tăng lên rất nhiều kinh nghiệm. Nhưng sư huynh không cho cậu dùng, cho nên An Vũ Hàng vẫn luôn cất chúng ở trong kho hàng.

Trong rừng cây tùng, An Vũ Hàng đã lên cấp 77 cùng Sương Thiên Quyết đang ở bên cạnh bờ sông làm nhiệm vụ câu cá.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Hôm nay lên đếp cấp 78 là được rồi. Số thuốc tăng kinh nghiệm trước đó cất giữ lấy ra dùng cũng đủ trực tiếp lên cấp 80.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng, rốt cục có thể mãn cấp rồi. Sư huynh vất vả.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Em cũng vất vả. Ngày mai tôi phải đi công tác, mấy ngày tới sẽ không online được. Sau khi em mãn cấp bảo sư phụ dẫn em, đừng có chạy lung tung.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng, sư huynh lúc nào trở về?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Vẫn chưa biết được, xem tình huống đã.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Ừm, vậy chúc sư huynh đi công tác thuận lợi.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Cám ơn.

Hai người đang nói, một đoàn lông nhung màu trắng đột nhiên xuất hiện ở giữa hai người, sau đó lấy tốc độ cực nhanh chạy vào trong khe đá nham thạch ở gần đó.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cái gì vậy?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Hẳn là một con Sư tử trắng.

Sư tử là một trong những loại thú cưng của , cũng là thú cưng duy nhất có thể *** sinh con trong game. Thú cưng thuộc chủng sư tử trong game có 8 loại, màu sắc và hình thái đều khác nhau, bởi vì vẻ ngoài ngây thơ đáng yêu này được đại đa số nhóm yêu thú cưng yêu thích. Chẳng qua số lượng rất ít, địa điểm xuất hiện cũng không cố định, xuất hiện trong vòng 10 phút nếu không ai bắt, sẽ tự động biến mất, cho nên muốn có được mấy con sư tử này, hoặc là dùng rất nhiều tiền mua sư tử mới sinh, hoặc là dựa vào vận khí mà thôi.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Đi bắt.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.

Bắt sư tử cần phải có mồi, hai người cũng không cần đi xa, trong bãi cỏ phía trước có sẵn trâu, sau khi giết chết sẽ rơi xuống một ít thịt vụn không đáng giá bao nhiêu tiền, mà thịt này đúng là mồi cần để bắt sư tử.

Sau khi Sương Thiên Quyết đánh chết trâu lại không hề cử động.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Đi nhặt thịt.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh không bắt sao?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Em bắt chơi đi, về sau sinh một con lại cho tôi.

Lúc này An Vũ Hàng cũng không do dự, lập tức cầm thịt bay về phía con sư tử kia. Cậu thật sự rất thích con sư tử này, nhưng chỉ nhìn thấy của người khác nuôi, bản thân chưa bao giờ bắt được.

Chạy đến bên cạnh vách đá, An Vũ Hàng ấn vào sư tử, sau đó chọn vào thịt vụn trong túi, thịt vụn dẫn dụ sư tử đi ra, sau đó trong túi sẽ nhiều thêm một chậu nước, An Vũ Hàng cầm chậu đi ra bờ sông múc nước, sau đó trở về tiếp tục đút sư tử uống, sư tử sau khi ăn no uống đủ liền nhe răng phát động công kích với Phượng Cô Ngâm. Sư tử đánh người rất đau, nhưng có sư huynh ở đây, An Vũ Hàng cũng không hoảng loạn, hai người hợp lực chế phục sư tử, sau đó sư tử liền ngoan ngoãn cọ cọ vào chân Phương Cô Ngâm, An Vũ Hàng nhấp vào đối thoại với sư tử, chọn ‘thu dưỡng’, sư tử liền vào khung ‘thú cưng’ của cậu.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cám ơn sư huynh đã tặng tôi.

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Em thích là tốt rồi.

An Vũ Hàng gửi đi một khuôn mặt tươi cười. Sư huynh vẫn luôn nhường nhịn cậu, có gì tốt đều sẽ để cậu lấy trước, An Vũ Hàng đều nhớ rõ, trong lòng lúc nào cũng cảm ơn sư huynh. Tuy rằng đây chỉ là một trò chơi, nhưng cảm giác luôn được nhường nhịn khiến An Vũ Hàng cảm thấy thực ấm áp —— Trước kia đều là cậu nhường nhịn người khác, hiện tại rốt cục có người nguyện ý nhường nhịn cậu. An Vũ Hàng vui vẻ vô cùng, nhưng cũng có một chút buồn bã, cậu thích loại cảm giác này, rồi lại sợ bản thân ỷ lại vào loại cảm giác này…

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Sư phụ có một con mà đen, hai người phối chúng lại với nhau, ẳn có thể sinh ra một con sư tử đốm.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư huynh thích đốm?

『 Tiểu đội 』[ Sương Thiên Quyết ]: Đều được cả.

『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Được.

An Vũ Hàng thả sư tử ra, sư tử vây quanh bên chân hai người chạy tới chạy lui, lăn lộn bán manh, không có nửa điểm phong phạm vương giả. Hai người trở lại bờ sông, tiếp tục câu cá.

Cỏ xanh rợp trời, nước suối róc rách, núi cao, rừng xanh, sư tử, hoa dại, còn có hai người song song đứng cùng nhau. Từ xa nhìn lại, đây hết thảy tựa như một bức tranh phong cảnh thoải mái mà thích ý, đơn giản, tự do, khắp nơi tràn ngập sự sống, tựa hồ cũng lộ ra một tia ái muội nhàn nhạt…

[Tiểu kịch trường]

Nam thần: Em cảm thấy tôi đánh lôi đài lần này như thế nào?

An Vũ Hàng: Rất tốt.

Nam thành: Tốt chỗ nào?

An Vũ Hàng: Thắng đó.

Nam thần: …

Hết –
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện