Chiếc xe ngựa nhanh chóng chạy bon bon trên đường, trời thì tối hẳn chỉ có ánh đèn nhấp nhô qua lại của xe ngựa.

Vera ngồi trong gương mặt buồn bã, cả người lắc lư qua lại theo nhịp của chiếc xe ngựa.

Hôm nay Nolan lại triệu cô vào hoàng cung để nói chuyện.

Bà bảo sắp tới sẽ cho cô liên hôn với một con trai quý tộc, người đấy chính là Zyra.

Trái tim cô như chết lặng đi, lần đầu tiên cô tức tối như thế, cô đã lớn tiếng qua lại với mẹ và làm điều ngu ngốc là khẳng định mình đang có người yêu.

Nhưng điều đó đổi lại được gì,...!cô chỉ là một con ngốc sống trong vỏ bọc công chúa thôi.
Bỗng nhiên xe ngựa thắng gấp làm Vera chúi người về phía trước.

Cô hoang mang tột độ, cái gì vậy? Hai hộ vệ phía sau xe của cô cũng trở nên cảnh giác, họ nắm chặt vũ khí trong tay.

Vera nghe động tĩnh thì linh tính mách bảo không được ló đầu ra, cô mím môi lo lắng, lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài.

Phịch một tiếng, một bóng hình in vào cánh cửa, cô nhận ra đó là người lái xe, nhưng sao lại nằm dựa vào cửa chứ.

Vera run run cảnh giác tột độ.
Xoẹt một con dao đâm thẳng xuyên qua cửa cách mắt cô chỉ vài cm.

Vera sợ hãi hét lên, hộ vệ phía sau nhanh chóng bóp cột khói sáng truyền tín hiệu khẩn cấp cho quân đội gần đấy.

Sau đó cả hai nhảy lên nóc xe lao về phía trước.

Trước mặt cả hai là một cô gái với bộ đồ đỏ sậm rất quyến rũ, đôi mắt đỏ ngầu minh chứng cho việc ả là người hắc tộc.
- To gan dám tập kích công chúa!
Mie cười phá lên sau đó đưa hai tay vận ra hai quả cầu liên tiếp ném tới.

Hộ vệ nhanh chóng dùng vũ khí chặn đứng lại, một người lao lên đánh nhau với ả, người còn lại ở lại giữ an toàn cho công chúa.

Vera lo lắng nắm chặt quyền trượng trong tay, bỗng nhiên một móng vuốt xuyên vào.


Hộ vệ nhanh chóng quay người chém vào tay con quái vật, anh nhìn về phía sau bỗng nhiên cơ mặt căng thẳng, 10 mấy cặp mắt đỏ trong bóng tối nhìn vào họ.
- Công chúa,...!lành ít dữ nhiều rồi!
Hộ vệ thẳng thắn nói.

Vera mím môi không biết làm sao, cô chỉ nghe tiếng bên ngoài là tiếng đánh nhau và va chạm bởi kim loại, hắc thuật sao có thể tấn công trong địa bàn có quân canh gác chứ.

Nhưng chết tiệt, cô cảm thấy có chút gì đó không đúng, nơi đây...!nơi đây cách nơi tuần tra rất gần, khi pháo sáng tại sao lại chưa đến chứ? Vera mở to mắt, chắn chắc nơi đây là bẫy, có kẻ giăng chặn kết giới rồi.

Nếu cứ nằm trong đây chắc chắn bị giày vò chết.
Rầm, nóc xe bị một vật đáng chém xuyên ra, Vera ôm đầu sững sờ sau đó ngước lên, miệng hét lên đáng sợ, một gương mặt quái vật khiến cô muốn chết đứng.

Cô vội vàng mở cửa chạy ra, vừa ra ngoài liền không ngừng bị móng vuốt tấn công, nhưng sức sống mãnh liệt khiến Vera vô thức né được.

Hai hộ vệ nhanh chóng bám sát cô cả hai vây cô lại bảo vệ cô trước sự tấn công của lũ quái vật.

Vera nhìn thấy một cô gái đỏ rực đang cười châm biếm về phía họ, cô gái đó có nốt ruồi dưới cằm.
- Dừng~
Tiếng nói lanh lảnh phát ra, cô gái đỏ kia bay sà xuống ngồi lên vai một con quái vật, bộ dáng như chiêm ngưỡng thú vui.
- Công chúa Vera, con gái cưng của quốc vương?
Vera đưa đôi mắt lạnh nhạt về phía cô ta.
- Cô là ai?
- Mie,...!đệ tử của hắc công tử!
- Hắc công tử?
Vera nghi hoặc hỏi lại.

Mie cười cười.
- Đúng vậy, anh ta là con trai của Elias,...!người sống cả ngàn năm chờ đợi ngày hồi sinh của đấng bóng tối!
Mie tự hào đưa hai tay ra nói, Vera hoảng sợ nhìn cô ta.

Cái gì chứ? Elias chúa tể bóng tối có con trai, hoàn toàn là bịa đặt, lịch sử có ghi hắn ta có vợ có con đâu? Nhưng mà...!lịch sử chắc gì đã đúng 100%, vẫn có ẩn tình phía sau.
- Con trai chúa tể bóng tối? Lừa bịp ai chứ?
Mie chỉ cười khẩy sau đó chống cằm lên đầu quái vật nhìn vào Vera, đôi mắt đỏ ngầu kia chứa đựng đầy sự tức giận, nhưng muốn bóp nát cô ra.
- Dù sao,...!các ngươi cũng nhanh chóng gặp thôi! À...!mà đã gặp rồi đó! Còn rất thân thiết nữa! Hahaha..
Vera nắm tay thành đấm sau đó nói.
- Là ai? Mie không thèm nói.
- Nhìn công chúa, sau dòng máu lại vẩy tạp chất thế nhỉ, không phải thuần hoàng gia sao?
Vera tiến lên, cô gằng giọng nói.
- Câm mồm lại đi, ta chính là công chúa của hoàng thất tại sao không phải là thuần, nói nhăng nói cuội!
Mie nhún vai, cô cười nhạt.
- Ngươi bị phong ấn rồi, nhìn mái tóc giả tạo kia thì biết! Ngươi không nhận thấy bất thường sao? Mỗi năm đều phải đến chải tóc, cả người ngươi không có một chút mana, ở thế giới phép thuật này, con nít tầm thường cũng dùng được phép thuật để quét nhà, tại sao ngươi lại không?
Mie cười hả ha sau đó nói tiếp.
- Đúng là buồn cười, nếu thật thế thì rất đáng thương! Nhưng mà...
Hai hộ vệ tiến lên đưa kiếm chĩa vào Mie, Mie không vội không vàng dùng tay cầm hai thanh kiếm cười nói.
- Hôm nay ngươi gặp ta,...!là may mắn, ta sẽ cho người nhận ra con người thật của ngươi! Ha....
ả ta hét một tiếng một sức mạnh to lớn hất văng hai hộ vệ sang hai bên.

Vera hoảng sợ lùi lại muốn bỏ trốn, vừa quay lưng, Mie đã đưa tay tóm lấy đầu Vera sau đó ấn cô quỳ xuống.

Một sức mạnh phát ra khói đen trên đầu Vera.

Toàn thân Vera lạnh toát sau đó một đợt đau đớn khắp người bắt đầu xảy ra.

Vera đau đớn hét lên....!đau quá, đau quá,...!đau quá...!ánh mắt cô mơ màng, tâm trí hiện lên một gương mặt xa lạ.
"-Mẹ xin lỗi,...!từ nay về sau mẹ không thể bên con,...!mẹ chúc con sau này hạnh phúc, bình an,...!mẹ xin lỗi,..

mẹ xin lỗi"
- Aaaaa....
Vera hét lên trong đau đớn, nước mắt cô chảy xuống bất lực.

Mái tóc màu vàng óng dần dần trở thành màu nâu.

Mie thu tay lại, bàn tay cô bị cháy xém bởi sức mạnh phong ấn, phong ấn này khi vật thể càng lớn, càng có ý thức phản lại thì nó càng yếu, nên Mie mới dễ dàng phá như thế.

Cô cười nhạt đẩy công chúa xuống nền đất.
Vera đau đớn chống người ngồi dậy, mái tóc cô rũ về phía trước rối bời.


Vera hoảng loạn cầm lấy nó.
- Vì sao vậy...hức...vì sao vậy? Sao lại biến thành màu nâu thế này...!vì sao vậy...hức...
Mie thích thú khi thấy cô nàng bé bỏng hoảng loạn, Mie tiến tới túm tóm Vera kéo ra sau, trong tay biến ra một chiếc gương soi thẳng vào mặt cô.

Vera như chết lặng, màu mắt của cô...!một bên là màu nâu một bên là màu xanh.

Mie ghé tai cô thì thầm.
- Nhìn đi...!đây chính là bộ dạng của ngươi, cha ngươi là Quốc vương, nhưng mẹ ngươi chỉ là một ả dân thường, ngươi là đứa con không thuần,...!nghĩ lại đi tại sao mẹ ngươi lại lạnh nhạt với ngươi, mỗi năm phải đi chải đầu, ngươi lại không thể dùng phép thuật...hửm?
- Ngươi...!vì sao lại biết rõ về ta?
Vera thì thào nói, Mie cười phá lên, sau đó hất cô nằm rạp xuống đất.
- Ta...!sống từ thời mà các ngươi phong ấn Elias vĩ đại, nhìn thấy cảnh ngày qua ngày...!những đồng loại bị tàn sát dã man! Ngươi chỉ là con tôm con tép, ta dùng đầu gối cũng nghĩ ra được.
Vera nắm chặt tay lại, một cỗ sức mạnh dâng trào trong người cô, cô nghiến răng sau đó ngửa mặt lên trời hét lên trong sự đau đớn.

Sau đó quay sang nhìn Mie một cách căm thù, hai tay không tự chủ được mà phóng ra một luồng sức mạnh về phía ả ta.

Mie vội vàng tạo ra khiên giáp, nhưng sức mạnh của Vera có một phần của hoàng thất nên sát thương lên khiến Mie có chút choáng váng.

Mie hất mạnh ra khiến sức mạnh đó phóng ra xung quanh tấn công vào lũ quái vật.

Mie nhìn vào kết giới trên trời sắp mất rồi, ả ta liền cười cười sau đó búng tay rồi lui người vào bóng tối.

Đám quái vật cũng rời đi chỉ để lại hai cái xác đã khô quắc của hai hộ vệ và công chúa đang ngồi bệt thẫn thờ dưới nền đất lạnh.
Một con quạ đen bay đến ghi lại những hình ảnh của Vera sau đó chớp mắt.

Tin tức nhanh chóng truyền đến cục điều khiển hình ảnh tin tức, một người nhận được vội vàng báo cáo cấp cao, cấp cao lại báo cáo lên hoàng thất.

Một đội quân gần đó nhanh chóng đi tới đưa công chúa quay về hoàng cung.
Quốc vương Magnus nghe thấy liền lập tức đi đến chỗ công chúa.

Felix nghe lệnh cũng lập tức vào hoàng cung nhanh chóng.

Bước chân anh gấp gáp, anh lo lắng cho đứa em gái nhỏ của mình.

Đẩy cửa bước vào là một không khí u ám, Ostis và Jethor cũng đã đến, tầm mắt cả ba hướng về Vera, người con gái có mái tóc nâu đang ngồi trên giường.
- Con gái...
Magnus đau lòng nhìn con gái cưng của mình, Vera đưa đôi mắt vô cảm của mình nhìn vào ông, đôi mắt hai màu của cô khiến cô trông rất lạnh lẽo.

Felix và hai anh trai không hiểu tại sao cô lại thành ra thế này.
- Con biết tất cả rồi!
Vera uất ức nói.

- Những năm qua,...!con chịu những lời cay nghiệt từ mẹ,...!cũng là có nguyên do, nguyên do là con không phải con gái ruột của mẹ!
Nolan vẫn lạnh lùng đứng một bên, trong mắt bà có chút chán ghét khi thấy hình hài xấu xí kia.

Nhìn trông rất rẻ tiền, hào quang mà bà tạo cho cô cũng biến mất hoàn toàn.
- Ta vẫn yêu thương con! Ta xin lỗi...
Magnus ôm cô vào lòng vỗ về.

Vera cười trong đau đớn.
- Sao lại giấu con vậy ạ?
- Ta có nỗi khổ của ta.
- Là vì muốn con không phải chịu sự kì thị từ mọi người, và giữ danh dự cho cha con!
Nolan lạnh nhạt nói lên, Ostis nhíu mày kéo tay bà.
- Mẹ à....!Mẹ thôi đi!
Nolan hất anh ra trừng mắt, sau đó quay lại nhìn vào Vera và nói.
- Mẹ con là một con hầu của ta,...!vì vô liêm sỉ mà leo lên giường cha con! Số phận của anh là do con mụ đó tạo ra!
Vera hít thở không thông vội đẩy Magnus ra, từng bước đi về phía Nolan, đôi mắt cô tràn đầy đau đớn.
- Đừng nhìn ta, cũng đừng trách ta, bộ dạng hoàn mỹ ta tạo ra con không biết giữ thì đành vậy, dù sao ta cũng không ngại nói cho con biết! Ta căn bản không phải là mẹ ruột của con! Mẹ của con là một con hầu xấu xa, mưu mô xảo trá, mẹ đã cho người giết quách con mụ đó đi rồi, tin tức con biến dạng sẽ được diếm đi, mãi mãi không ai biết, con cũng nên thoải mái chấp nhận bản thân đi! Tiếp tục giả vờ với mái tóc vàng óng ả đi!
Nolan đưa tay lên đầu cô, Vera khinh bỉ hất tay bà ra một cách mạnh mẽ.
- Đừng động vào người tôi!
Nolan tức giận muốn đưa tay tát cô nhưng Vera hét lên sau đó đưa tay vận ra một cỗ sức mạnh to lớn.

Jethor và Ostis vội vàng đỡ lấy Nolan.

Vera có sức mạnh nhưng vẫn chưa kiểm soát được, cộng thêm đả kích nên không thể khống chế.

Magnus đau đớn đánh thật mạnh sau gáy cô, Vera ngất sau đó ngã vào vòng tay của Felix.

Felix ôm cô vào lòng rồi quay sang nhìn mẹ mình.
- Mẹ à...!mẹ làm con thấy sợ rồi đấy, con không nghĩ mẹ có thể thốt ra những lời đó!
Nolan hoàn hồn lại, bả tức giận nói.
- Mẹ đã chịu thiệt thòi nhìn chồng mình ngoại tình rồi phải giả vờ nuôi nấng đứa con tình địch! Con nghĩ dễ hay sao? Mẹ không được quyền phát tiết?
- Nhưng Vera không phải là đối tượng mẹ phát tiết! Vera là em gái con, là con của cha, là công chúa của vương quốc, nó xứng đáng được yêu thương! Mẹ à....
Felix gào lớn lên, anh bế thốc Vera trên tay sau đó muốn rời khỏi, đột nhiên anh bị chặn lại bởi Magnus.

Magnus vỗ vai anh sau đó cởi áo choàng bản thân choàng lên Vera rồi đưa tay ôm lấy cô.

Ông lạnh lẽo nhìn về phía Nolan.
- Cút về phòng, chưa có lệnh của ta không được ra ngoài!
Nolan nắm chặt hai tay lại bà tức một thổ huyết ngay tại chỗ, bà cũng là phụ nữ cũng biết ghen chứ? Tại sao lại không cho bà phát tiết chứ?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện