“Chủ nhân, thuộc hạ có một câu hỏi.” Sau khi rời khỏi Thái Thanh tiên môn, Yến Xích Hà không nhịn được lên tiếng.

Dương Bách Xuyên có thể đoán được Yến Xích Hà định hỏi gì, cười nói: “Có phải muốn hỏi tại sao ta không ở lại hay không? Nếu ở lại, tạm thời chúng ta có thể an toàn, hơn nữa khả năng cao sẽ gia nhập dưới trướng một vị Hỗn Nguyên Đạo Tiên cao giai, sau đó không cần phải lo về Tiễn Bộ Man, cũng có thể đi trên con đường rộng thênh thang.”

Yến Xích Hà gật đầu nói: “Chủ nhân anh minh, đây là điều mà thuộc hạ muốn biết.”

“Ha hả, Yến Xích Hà, ngươi cảm thấy ở Tiên giới, Hỗn Nguyên Đạo Tiên hoặc Tiên Quân có phải rất cao hay không?” Dương Bách Xuyên cười nói.

Yến Xích Hà gật đầu: “Đúng vậy, toàn bộ con đường tu tiên, chín đại cảnh giới, một cảnh qua một cảnh, đừng nói Hỗn Nguyên Đạo Tiên, cho dù là cảnh giới Đại

La cũng là cảnh giới mà rất nhiều tiên nhân tốn cả đời cũng không đạt được.

Còn Tiên Quân, đó là nhân vật trong truyền thuyết trong lòng thuộc hạ, thật sự cũng không dám tưởng tượng.”

“Ha ha ha ~” Dương Bách Xuyên bật cười.

Sau đó nhếch miệng nói: “Yến Xích Hà, nếu ta nói cho ngươi, ta có một người huynh đệ là Tiên Vương, ngươi tin không?”

“A... Tin...” Yến Xích Hà cảm thấy chủ nhân này của hắn ta đang khoác lác.


“Đừng miễn cưỡng như vậy, ta hỏi ngươi cấp bậc cường đại nhất Tiên giới, đứng trên đỉnh kim tự tháp là gì?” Dương Bách Xuyên nói.

Yến Xích Hà nói: “Biết, là Tiên Tôn, cao thủ đứng đầu Tiên giới, tiên nhân chân chính trong truyền thuyết, nếu đời này có thể gặp được Tiên Tôn một lần, chết

cũng không tiếc.”

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên bật cười nói: “Yêm tâm đi, đi theo ta, ngày nào. đó giới thiệu Tiên Tôn cho ngươi.”

Yến Xích Hà không nhịn được trợn trắng mắt, nhỏ giọng nói thầm: “Chủ nhân, ngươi cho rằng Tiên Tôn là cải trắng chắc, đó là thần tiên, thần long thấy đầu

không thấy đuôi.”

Dương Bách Xuyên trừng mắt nói: “Tiểu tử nhà ngươi đừng không tin, sư tôn của ta chính là Tiên Tôn, ha ha ha~”

Yến Xích Hà không còn gì để nói. Coi như vị chủ nhân này đang nói phét.

Yến Xích Hà đi theo sau Dương Bách Xuyên, nói: “Chủ nhân, đừng nói Tiên 'Tôn, cho dù để ta gặp Tiên Đế một lần, đó cũng là một vinh dự to lớn, ha ha.”

“Nhìn ngươi đi, su này ta sẽ giúp ngươi tu luyện đến Tiên Đế." Dương Bách Xuyên mạnh miệng nói.


“Ha ha ~” Yến Xích Hà nhếch miệng cười, không coi là thật. Nhưng cuộc nói chuyện hôm nay của hai chủ tớ, ở ngày nào đó của tương lai,

sau khi Yến Xích Hà đạt được Tiên Đế phong hào, nhớ lại cuộc trò chuyện này đều than thở chủ nhân của mình là đại thần chân chính.

Ba người đi được một đoạn, Yến Xích Hà hỏi: “Chủ nhân, tiếp theo chúng ta đi đâu đây. Ta sợ Tiễn Bộ Man sẽ không cam lòng để yên.”

“Đúng vậy, nên rời đi, hiện tại Thái Thanh tiên môn cũng coi như an toàn, ta cũng không cần lo lắng cho Đỗ Kiệt Bân.

Tiếp theo chúng ta phải rời khỏi thế giới Đại Thanh, phải né tránh lão bất tử Tiên Bộ Man kia, tu vi của chúng ta không đủ, không thể lúc nào cũng dựa vào Tuyết Hương, để ta nhìn bản đồ.”

Nói xong Dương Bách Xuyên lấy ra đồ đựng tiên khí mà Đỗ Nhân Kiệt đưa tặng.

Trước khi rời đi, hắn đã hỏi xin Đỗ Nhân Kiệt một phần bản đồ Tiên giới, mà Đỗ Nhân Kiệt đã đưa cho hắn một đồ đựng tiên khí.

€ó lẽ bản đồ ở bên trong.

“Ta có thể bảo vệ ngươi.” Tuyết Hương nghiêm túc nói với Dương Bách Xuyên. Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: “Ừ, Tuyết Hương lợi hại nhất”

Hiện tại Dương Bách Xuyên rất thích nha đầu ngây thơ trong sáng này.

Nói xong Dương Bách Xuyên dùng thần thức tiến vào đồ đựng tiên khí.

Sau đó hắn há hốc mồm.

Cảm thấy vô cùng cảm động.

Trong hộp đựng tiên khí do Đỗ Nhân Kiệt tặng, Dương Bách Xuyên không chỉ thấy một một phần bản đồ Tiên giới, còn là loại cao cấp,

Còn có 3000 viên tiên thạch hạ phẩm, một lọ tiên đan, mặc dù là tiên đan hạ phẩm nhưng giá trị cũng rất xa xỉ.

Còn lại là mấy tiên dược thường dùng, đều là mấy thứ hắn có thể sử dụng ở cảnh giới hiện tại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện