Ma khí khủng bố bao quanh nữ tử này, nhưng nhìn qua thì ma khí đang bị trứng Côn Bằng trấn áp cho nên lúc này nàng ta không cử động được.
Dương Bách Xuyên lạnh run người khi bị đôi mắt đỏ như máu của nàng ta nhìn chằm chằm.
“Lạc Dương đại nhân...” Đám người Đinh Hòa Bình gọi to.
Rất nhanh ánh sáng trên trứng Côn Băng biến mất, hơi thở và ma khí trên người nữ tử cũng biến mất, sau đó nàng ta ngã xuống huyết quan.
Khoảnh khắc ngã xuống hai mắt của nàng ta trở lại thành màu đen, vầng trăng rằm giữa trán cũng biến mất.
Dương Bách Xuyên đứng dậy liếc nhìn về phía nàng ta, sau đó thấy nữ tữ mở to mắt, nhìn hơi suy yếu.
Thần Ma nói: “Vẫn cứu được, hiện tại nàng ta đang trong trạng thái nửa ma nửa tiên, có lẽ ý thức Ma Thần chưa hoàn toàn dung hợp ý thức của nàng ta.”
“Nửa ma nửa tiên là sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.
“Tức là trong cơ thể nàng ta có hai ý thức, một ý thức Ma Thần, một ý thức của nàng ta. Ma Thần là chủ thể, còn ý thức sau là ý thức chuyển sinh nên tính ra nàng ta vẫn là chính mình.
Nếu lần này ngươi không quấy rầy, có lẽ nàng ta đã hoàn thành dung hợp, bây. giờ bị ngươi phá hỏng quá trình dung hợp nên trong cơ thể nàng ta xuất hiện hai ý thức. Thật ra nếu để vậy thì sau này sẽ dung hợp thôi.
Nhưng hiện tại có biến số, hoặc ý thức Ma Thần cắn nuốt ý thức Lạc Dương, hoặc Lạc Dương cắn nuốt dung hợp ý thức Ma Thần.
Thú vị đấy, tiên ma cùng một cơ thể.” Chim Thần Ma nói.
Dương Bách Xuyên nghe không hiểu lắm những cũng hiểu chút, hắn sợ hãi nhìn Lạc Dương, hỏi lại chim Thần Ma: “Vậy vừa rồi là sao, bây giờ lại sao rồi?”
Chim Thần Ma nói: “Vừa rồi ý thức Ma Thần chiếm thế cho nên mới tức giận như vậy. Ngươi là kẻ cắt đứt quá trình dung hợp của Ma Thần, nàng ta hận ngươi cho nên sau này cẩn thận chút, ha ha ~”
Nói xong chim Thần Ma cười to. “Qua Đen, ngươi có ý gì hả?” Dương Bách Xuyên hơi rợn người.
“Ý của ta là bây giờ trong cơ thể nàng ta có hai ý thức, một ý thức của Lạc Dương, một ý thức của Ma Thần, hai ý thức này ở cùng một cơ thể và đang tranh đoạt quyền kiểm soát.
Ý thức nào mạnh hơn sẽ làm chủ thân thể, lúc nấy thì ý thức Ma Thần chiếm thế, còn bây giờ là ý thức của Lạc Dương. Ngươi nhìn xem ánh mắt của nàng ta đã bình thường lại, đó là dấu hiệu nhận biết.
Nhưng sau này nàng ta có thể chuyển thành Ma Thần bất cứ lúc nào, cho nên †a mới nhắc ngươi hãy cẩn thận, ý thức Ma Thần rất hận ngươi, chỉ cần tỉnh lại sẽ giết chết ngươi. Một Ma Thần muốn giết chết ngươi thì dễ như giết chết một con kiến, ha ha ~” Nói xong chim Thần Ma cười to.
€ó vẻ nó rất vui vẻ khi thấy Dương Bách Xuyên gặp nguy hiểm.
Dương Bách Xuyên tức giận nói: “Qụa Đen, ngươi nhanh nghĩ cách cho ta, nếu ta đã chết ngươi cũng không yên. Không đúng, bây giờ lão tử tiêu diệt ý thức Ma Thần là xong chuyện?”
“Ha hả ~” Chim Thần Ma nói: “Một con gà như ngươi tưởng tiêu diệt ý thức Ma Thần dễ như vậy? Trứng Côn Bằng cũng chưa tiêu diệt được, ngươi lấy gì tiêu diệt chứ?
Nếu ngươi dùng trứng Côn Bằng trấn áp ý thức Ma Thần, có lẽ sẽ làm ý thức Ma Thần bị thương, trợ giúp được Lạc Dương. Lâu dần Lạc Dương có thể cắn
ngược lại ý thức của Ma Thần, lúc đó nàng ta sẽ là chủ.”
“Cái gì? Bảo ta coi chừng nàng ta? Ngươi có lầm hay không? Nhỡ may Ma Thần lại bùng nổ rồi tiêu diệt ta thì sao?” Dương Bách Xuyên nói.
“Không phải trên người ngươi có trứng Côn Bằng hay sao, đó là khắc tỉnh của Ma Thần, có thể trấn áp Ma Thần, ngươi lo cái gì.
Dương Bách Xuyên lạnh run người khi bị đôi mắt đỏ như máu của nàng ta nhìn chằm chằm.
“Lạc Dương đại nhân...” Đám người Đinh Hòa Bình gọi to.
Rất nhanh ánh sáng trên trứng Côn Băng biến mất, hơi thở và ma khí trên người nữ tử cũng biến mất, sau đó nàng ta ngã xuống huyết quan.
Khoảnh khắc ngã xuống hai mắt của nàng ta trở lại thành màu đen, vầng trăng rằm giữa trán cũng biến mất.
Dương Bách Xuyên đứng dậy liếc nhìn về phía nàng ta, sau đó thấy nữ tữ mở to mắt, nhìn hơi suy yếu.
Thần Ma nói: “Vẫn cứu được, hiện tại nàng ta đang trong trạng thái nửa ma nửa tiên, có lẽ ý thức Ma Thần chưa hoàn toàn dung hợp ý thức của nàng ta.”
“Nửa ma nửa tiên là sao?” Dương Bách Xuyên hỏi.
“Tức là trong cơ thể nàng ta có hai ý thức, một ý thức Ma Thần, một ý thức của nàng ta. Ma Thần là chủ thể, còn ý thức sau là ý thức chuyển sinh nên tính ra nàng ta vẫn là chính mình.
Nếu lần này ngươi không quấy rầy, có lẽ nàng ta đã hoàn thành dung hợp, bây. giờ bị ngươi phá hỏng quá trình dung hợp nên trong cơ thể nàng ta xuất hiện hai ý thức. Thật ra nếu để vậy thì sau này sẽ dung hợp thôi.
Nhưng hiện tại có biến số, hoặc ý thức Ma Thần cắn nuốt ý thức Lạc Dương, hoặc Lạc Dương cắn nuốt dung hợp ý thức Ma Thần.
Thú vị đấy, tiên ma cùng một cơ thể.” Chim Thần Ma nói.
Dương Bách Xuyên nghe không hiểu lắm những cũng hiểu chút, hắn sợ hãi nhìn Lạc Dương, hỏi lại chim Thần Ma: “Vậy vừa rồi là sao, bây giờ lại sao rồi?”
Chim Thần Ma nói: “Vừa rồi ý thức Ma Thần chiếm thế cho nên mới tức giận như vậy. Ngươi là kẻ cắt đứt quá trình dung hợp của Ma Thần, nàng ta hận ngươi cho nên sau này cẩn thận chút, ha ha ~”
Nói xong chim Thần Ma cười to. “Qua Đen, ngươi có ý gì hả?” Dương Bách Xuyên hơi rợn người.
“Ý của ta là bây giờ trong cơ thể nàng ta có hai ý thức, một ý thức của Lạc Dương, một ý thức của Ma Thần, hai ý thức này ở cùng một cơ thể và đang tranh đoạt quyền kiểm soát.
Ý thức nào mạnh hơn sẽ làm chủ thân thể, lúc nấy thì ý thức Ma Thần chiếm thế, còn bây giờ là ý thức của Lạc Dương. Ngươi nhìn xem ánh mắt của nàng ta đã bình thường lại, đó là dấu hiệu nhận biết.
Nhưng sau này nàng ta có thể chuyển thành Ma Thần bất cứ lúc nào, cho nên †a mới nhắc ngươi hãy cẩn thận, ý thức Ma Thần rất hận ngươi, chỉ cần tỉnh lại sẽ giết chết ngươi. Một Ma Thần muốn giết chết ngươi thì dễ như giết chết một con kiến, ha ha ~” Nói xong chim Thần Ma cười to.
€ó vẻ nó rất vui vẻ khi thấy Dương Bách Xuyên gặp nguy hiểm.
Dương Bách Xuyên tức giận nói: “Qụa Đen, ngươi nhanh nghĩ cách cho ta, nếu ta đã chết ngươi cũng không yên. Không đúng, bây giờ lão tử tiêu diệt ý thức Ma Thần là xong chuyện?”
“Ha hả ~” Chim Thần Ma nói: “Một con gà như ngươi tưởng tiêu diệt ý thức Ma Thần dễ như vậy? Trứng Côn Bằng cũng chưa tiêu diệt được, ngươi lấy gì tiêu diệt chứ?
Nếu ngươi dùng trứng Côn Bằng trấn áp ý thức Ma Thần, có lẽ sẽ làm ý thức Ma Thần bị thương, trợ giúp được Lạc Dương. Lâu dần Lạc Dương có thể cắn
ngược lại ý thức của Ma Thần, lúc đó nàng ta sẽ là chủ.”
“Cái gì? Bảo ta coi chừng nàng ta? Ngươi có lầm hay không? Nhỡ may Ma Thần lại bùng nổ rồi tiêu diệt ta thì sao?” Dương Bách Xuyên nói.
“Không phải trên người ngươi có trứng Côn Bằng hay sao, đó là khắc tỉnh của Ma Thần, có thể trấn áp Ma Thần, ngươi lo cái gì.
Danh sách chương