Giãy giụa một lúc, Dương Bách Xuyên nhận mệnh.

Làm! Giống như lời linh hồn Càn Khôn, ở Tiên giới cảnh giới tu vi của hắn chỉ là con kiến. Hơn nữa nếu đi ra bên ngoài, bên ngoài chính là Tiên Vực, ở nơi hỗn loạn đó

thì thực lực là sự sống duy nhất.

Lực Hoàng Tuyền có thể rèn luyện thân thể của hắn, làm thân thể hắn đột phá cực hạn, tăng cường thực lực bản thân.

Hơn nữa Dương Bách Xuyên cũng tin tưởng Càn Khôn Nội Ngoại Quyết.

Trong lúc do dự, Dương Bách Xuyên cảm nhận được lực lượng trong đại điện lại tăng lên.

Không có nhiều thời gian cho hắn do dự.

Dương Bách Xuyên phá tan phòng ngự trên cơ thể. Hắn chuẩn bị thử một lần.

“A.

Ngay lập lực lực Hoàng Tuyền và ngọn lửa chí âm chí dương đánh vào thân thể hắn, Dương Bách Xuyên đau đớn gầm lên.

Bên ngoài.

Trong sơn động, ý thức của Lạc Dương lơ lửng trước huyết quan, liên tục đánh pháp quyết lên huyết quan...

Ma khí vô tận chui vào huyết quan, trở thành lực lượng tế luyện huyết quan.

Đây là suối nguồn âm sát, là nơi chí âm mà ý thức Ma Thần tìm được để huyết tế, phát huy được lực lượng đến mức mạnh nhát để luyện hóa Dương Bách Xuyên.

Mục đích chính là hình thành lực lượng bên trong huyết quan, sau đó nàng ta có thể cắn nuốt ý thức của Lạc Dương, hoàn thành dung hợp, cũng có được trứng Côn Bằng trong tay Dương Bách Xuyên, sau khi hấp thu sẽ trở lại cảnh giới Ma Thần.

Suy nghĩ rất hay, cũng rất tốn công.

Nhưng ai ngờ Dương Bách Xuyên đi vào trong huyết quan bị nàng ta luyện hóa lâu như vậy vẫn chưa có động tĩnh gì, điều này khiến ý thức Ma Thần rất lo lắng.

Ban đầu nàng ta còn có thể cảm ứng được sự tồn tại của Dương Bách Xuyên trong huyết quan, nhưng thời gian dần trôi, lực Hoàng Tuyền hội tụ chuyển hóa trong huyết quan tăng lên, lực ma sát trong huyết quan đã đạt đến mức hóa thực, ngay cả chủ nhân như nàng ta cũng không quan sát được tình hình của Dương Bách Xuyên.

Đương nhiên đây là vì nàng ta chưa dung hợp ý thức của Lạc Dương, tu vi ma lực vẫn chưa khôi phục, nếu không nàng ta có thể quan sát được tình hình bên trong.

Cho nên không thấy được động tĩnh của Dương Bách Xuyên trong thời gian dài khiến ý thức Ma Thần lo lắng bực bội.

Đúng lúc này nàng ta nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Dương Bách Xuyên. Ý thức Ma Thần thở phào nhẹ nhõm.

Dương Bách Xuyên không chết, trong tay hắn có trứng Côn Bằng chính là khắc tinh của nàng ta, không thể hoàn thành dung hợp ý thức Lạc Dương.

Cuối cùng cũng nghe thấy tiếng hét của Dương Bách Xuyên.

Tiếng hét thảm thiết thống khổ, nhưng ý thức Ma Thần cảm thấy vô cùng hay.

“Rốt cuộc ngươi cũng sắp xong đời rồi? Ha hả...”


“Chậm, chờ ta luyện hóa tên kia xong sẽ cắn nuốt ngươi, một thứ phụ thuộc.

cũng muốn làm phản, vô lễ.” Ý thức Ma Thần mắng.

Hiển nhiên lúc này ý thức Lạc Dương và ý thức Ma Thần đang ganh đua cao thấp.

Bản thân nàng ta chưa hoàn thành dung hợp, lại còn bị trứng Côn Bằng trấn áp cho nên càng khiến cho ý thức mất cân bằng. Vì vậy ý thức chuyển sinh của Lạc Dương mới xuất hiện lúc ý thức Ma Thần suy yếu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện