Dương Bách Xuyên đơ mặt ra, đúng là hắn không có cách nào khác thật.

"Thằng nhóc nhà ngươi hãy biết đủ đi, chuyến này là Đạo Nguyên bị tổn hại đấy, ngươi tưởng chuyện nhỏ lắm hả, không trở nên tàn phế là may lắm rồi. Ông đây tốn bao nhiêu công sức mới biết được tin này đấy, coi như cũng là có hy vọng. Với cả bây giờ điều ngươi cần nghĩ là lỡ tới lúc đó chí bảo như Long Tiên Hương xuất hiện thật, liệu bản thân có đủ tiền để mua không cái đã. Nghe bảo đó là nước miếng của thần long, mà thần long thì đã biến mất từ hồi thời đại hồng hoang rồi, chỉ là có người may mắn lấy được một giọt thôi. Giờ thứ này đã bị vô số thế lực ở Tiên Vực Hỗn Loạn nhắm tới, một khi nó xuất hiện, ắt là họ sẽ dùng tất cả thủ đoạn để cướp lấy nó.

Nước miếng thần long không phải thứ tầm thường đâu, chỉ một giọt đã đủ để một Tiên Quân cảnh bước lên hàng Tiên Vương, một khả năng kỳ diệu nữa của nó là cải tạo thiên phú và cơ thể người dùng, mang tới lợi ích to lớn không tài nào tưởng tượng nổi. Có khi chuyến này sẽ có một lượng lớn cường giả ở Tiên Vực Hỗn Loạn ra mặt tranh đoạt đấy.

Chợ đen mà họ đang tới là khu chợ lớn nhất phía đông ngoài thành, bình thường có không ít người qua lại, huống hồ chi là thời khắc quan trọng như Long Tiên Hương xuất hiện, sợ là sẽ càng thêm khủng khiếp. Chẳng lẽ thẳng nhóc nhà ngươi không phát hiện ra rằng suốt chặng đường tới đây, dòng người tới lui khu vực này còn đông đúc hơn cả mấy trục đường chính hả? Rồi thử đưa mắt nhìn mấy cửa hàng xung quanh xem, có bao nhiêu người chịu tiến vào?" Dứt lời, chim Thần Ma ra hiệu cho Dương Bách Xuyên quan sát xung quanh thử xem.

Đúng là lúc đầu, Dương Bách Xuyên không mấy để ý tới cảnh vật, con người hai bên đường, sau khi được chim Thần Ma nhắc nhở, hắn mới phát hiện quả không sai, lưu lượng người trên con đường này lớn hơn mấy con đường chính nhiều.

Mà ở chỗ cửa chính ra vào tòa kiến trúc hình nấm khổng lồ cũng có rất nhiều đổ xô tiến vào.

“Đi thôi, chúng ta cũng vào đó thử vận may nào." Chim Thần Ma bảo.

Dương Bách Xuyên thật sự hết nói nổi con chim mất dạy này rồi, hắn cố nhịn, hỏi thử: "Ngươi bảo có vô số người chờ Long Tiên Hương xuất hiện, giờ ông đây không còn chút pháp lực nào, càng không được xem là cường giả, cao có thể đi thử vận may đây?"

Chim Thần Ma há mỏ mắng: "Thẳng nhóc ngu dốt này, đã bảo là thử vận thôi mà, lỡ chẳng may ăn hên thì sao? Đương nhiên người bán Long Tiên Hương hẳn cũng đã nghĩ tới điểm này, thế nên sẽ càng thêm cẩn thận khi ra tay, chứ không gióng trống khua chiêng tới. Trong hầu hết các trường hợp thì ở chợ đen phổ biến nhất là lấy vật đổi vật, thế nen lo đâu trong tay ngưoi có thứ người kia muốn, hoặc là tình cờ đụng phải người sở hữu Long Tiên Hương thì sao, chẳng phải là hời to hả? Ngoài ra thì không phải ngươi tính mua vài loại tiên dược khác sao, ở đây cái gì cũng có, không mua được Long Tiên Hương thì mua tiên dược khác, đúng không? Tiện thể cho tên nhóc nhà ngươi mở mang tầm mắt luôn."

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một hồi cũng thấy rất có lý, bèn đồng ý: "Được được được, đi dạo lấy thêm kiến thức cũng tốt. Phải rồi, ngươi nói xem lỡ xảy ra cướp bóc ở chợ đen thì phải làm sao? Có ai phụ trách không? Ta đoán hẳn cũng có thế lực lớn nào đó đứng sau chợ đen chứ nhỉ ?! "

Chim Thần Ma đáp: “Tất nhiên rồi, người đủ khả năng xây dựng nguyên một khu cho đen ở Tiên Vực Hỗn Loạn chỉ có một là cường giả, hai là các thế lực lớn, bằng không chính là điếc không sợ súng, nhưng cũng có một số ngoại lệ, tỷ như chợ đen này, không hề giống những nơi khác."

"Không giống chỗ nào?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Chim Thần Ma đáp: "Chợ đen này xảo quyệt lắm, quy tắc vô cùng hỗn loạn, không bảo vệ bất cứ ai. Muốn nhận được sự bảo kê của chợ đen, vậy phải mua lệnh bài bảo vệ ở chợ đen, một khối lệnh bài có giá từ năm nghìn tiên thạch trung phẩm đổ lên, giá càng mắc, cấp độ bảo hộ càng cao, nghe bảo cao nhất là mười nghìn tiên thạch, nếu gặp phải nguy hiểm, chợ đen sẽ phái cường giả Tiên Đế cảnh tới bảo vệ."

"Mắc vậy luôn hả?" Dương Bách Xuyên há hốc miệng.

"So với việc được một vị Tiên Đế bảo hộ thì mười nghìn tiên thạch trung phẩm chẳng thấm vào đâu." Chim Thần Ma từ tốn nói.

Dương Bách Xuyên ngẫm lại thấy cũng có lý, có điều trong tay hắn không có nhiều tiên thạch tới vậy, tạm thời còn chưa biết bấy nhiêu đó có đủ để tiên dược luyện tiên đan không nữa kìa.

Hiện tại, tổng hết lại thì trên người han chỉ có hơn mười nghìn tiên thạch sơ phẩm thôi.


Một luồng sáng loé lên, hắn cảm nhận được sức mạnh dịch chuyển không gian. Quả nhiên, ngay sau đó, hắn xuất hiện trong một sơn cốc cực lớn, tràn ngập tiếng chim hót hoa nở.

Nhưng Dương Bách Xuyên chỉ cần nhìn sơ đã biết là thế giới tạo thành từ trận pháp cấp cao. Ngoài ra mặt hắn còn tự động bị che khuất bởi một tầng sức mạnh dưới dạng sương mù, dựa theo lời của chim Thần Ma, đay là phuc lợi sau khi giao nộp cho chợ đen năm trăm tiên thạch. Có tầng sức mạnh này, không một ai trong không gian có thể nhìn thấy dung mạo của hắn, đây cũng là một dạng bảo hộ, tránh bị người khác ghi nhớ dung mạo rồi tìm cách đánh cướp sau khi rời khỏi đây.

Cuối cùng là lệnh bài trong tay, dùng để kiểm chứng khi ra vào. Lúc muốn ra ngoài, chỉ cần phát động lệnh bài là sẽ được truyền tống khỏi đây bất cứ lúc nào.

"Nơi này chính là chợ đen ha?" Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện