“Ngủ chưa? Cô xuống dưới tầng mua áo ngủ mới cho em.”  

âm thanh của  u Dương Ngọc Thanh vang lên từ bên ngoài cửa, nói.  

“A ~ chưa chưa, cô chờ em mở cửa.” Dương Bách Xuyên thật sự cảm động, anh còn tưởng rằng  u Dương Ngọc Thanh đã ngủ, không nghĩ đến là đi cửa hàng tiện lợi tiểu khu mua áo ngủ cho anh.  

Dương Bách Xuyên mở cửa,  u Dương Ngọc Thanh xuất hiện ở cửa, anh nghiêng người cho cô ấy vào nhà.  

"Trong nhà không có đồ ngủ phù hợp nên cô đến siêu thị chung cư mua cho em một bộ, không biết có vừa không, em mặc tạm nhé! Sau này nếu Nhạc Nhạc quậy lên là cô lại phải làm phiền em, cô rất áy náy."  

u Dương Ngọc Thanh vừa nói vừa đưa đồ ngủ cho Dương Bách Xuyên.  

Advertisement

"Cảm ơn cô, kỳ thật không phiền gì đâu ạ. Cô vẫn luôn quan tâm em chu đáo mà." Dương Bách Xuyên đáp lời, đồng thời nhận đồ ngủ.  

Sau đó, tay của hai người chạm vào nhau.  

Cảm giác mềm mại nhẵn mịn truyền tới làm Dương Bách Xuyên xao xuyến.  

Thật ra chỉ là vô tình mà thôi.  

u Dương Ngọc Thanh bị Dương Bách Xuyên cầm tay thì toàn thân run lên, muốn rụt tay lại nhưng Dương Bách Xuyên càng nắm chặt hơn.  

Cả hai đều không cố ý, thậm chí đây chỉ là phản xạ có điều kiện của Dương Bách Xuyên.  

Nhìn sắc mặt đỏ bừng giống như táo chín của  u Dương Ngọc Thanh, anh kìm lòng không đậu cắn một phát.  

Không hiểu sao ở trước mặt  u Dương Ngọc Thanh, khả năng giữ bình tĩnh của anh luôn sụt giảm nghiêm trọng.  

Tựa như  u Dương Ngọc Thanh là một khối nam châm, một vật báu phủ lớp vải che bí ẩn dụ dỗ anh không kìm được vén ra.  

âu Dương Ngọc Thanh bị Dương Bách Xuyên cầm tay, không nhịn được bật ra tiếng rên khẽ.  

âm thanh này lọt vào tai Dương Bách Xuyên chẳng khác gì mở cống nước Hồng Hồ.  

Ầm! Mọi cảm xúc dưới đáy lòng bỗng bùng nổ.  

Đây là lần thứ hai anh kích động!  

Lần trước kích động là lúc hôn  u Dương Ngọc Thanh, sau đó anh chạy trối chết.  

Lần này anh không định trốn tránh, mà yên tâm tháo gỡ gông xiềng, nghe theo bản tâm. Anh biết mình thích  âu Dương Ngọc Thanh, là kiểu thích quyến luyến không muốn tách rời.  

Bỗng nhiên anh hôn  âu Dương Ngọc Thanh ngấu nghiến.  

u Dương Ngọc Thanh bị Dương Bách Xuyên hôn bất ngờ thì giật mình, nhưng sau đó cũng thoải mái.  

Cô ấy là người từng trải chứ không phải thiếu nữ ngượng ngùng, sao lại không hiểu hành động của Dương Bách Xuyên kia chứ.  

Thật ra ngay từ lần đầu tiên Dương Bách Xuyên đến nhà, hay nói chính xác hơn là từ lúc anh cứu  u Dương Ngọc Thanh khỏi tay Vương Minh, cô ấy đã biết có lẽ… sẽ có ngày này.  

Nhưng hôm nay thì không được.  

Cô ấy muốn đẩy Dương Bách Xuyên ngang ngược bá đạo ra và nói với anh vài câu, nhưng lại bị Dương Bách Xuyên hôn, hoàn toàn không có cơ hội.  
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện