- Ôi!

Nhìn cái xác Tử tước Chúc Lan Đình, Thẩm Lãng toét miệng.

Bộ dáng này nhìn thôi cũng cảm thấy rất đau.

Cả người cơ hồ là vặn vẹo, nguyên bản một người cao một thước tám, vậy mà co lại thành một cục.

- Kiếm Vương tiền bối, thế giới này thật đúng là tạo hóa trêu người, có chút thời điểm rõ ràng người tính không bằng trời tính. - Thẩm Lãng nói:

- Bản thân ta nghĩ một ngày kia rỗi rãi, phải đi giết chết người này, thật không ngờ ông ta chết còn chưa kịp giải thích.

Kiếm Vương Lý Thiên Thu lập tức không biết trả lời như thế nào.

Lúc đầu ông ta còn cảm thấy lần này đại họa lâm đầu phủ Bá Tước Huyền Vũ, không cách nào tránh thoát.

Bây giờ suy nghĩ một chút, có thể ông lo hơi bị nhiều.

Tiếp tục, Thẩm Lãng bắt đầu di chuyển cái xác này.

Chế tạo hiện trường giả phủ Tử tước Lan Sơn cùng Thu Phong Lâu ẩu đả lẫn nhau mà chết.

- Làm như ngươi không thể gạt được người ta. - Kiếm Vương Lý Thiên Thu nói.

Thẩm Lãng đáp:

- Đây là đại án không đầu mối, luôn luôn phải tìm công đạo cho người ta? Cho nên có một cái đáp án giả cũng tốt hơn so với không có gì, bằng không chẳng phải là để quan viên địa phương khó xử sao.

Đây giống như lúc nhà ngươi đi thi, phát hiện một một câu cũng chẳng giải được, lúc này ngươi dù cho viết bừa cũng phải viết đầy giấy.

Nếu như một chữ cũng không viết, đó chính là coi khinh giáo dục, coi khinh uy quyền.

Tiếp đó Thẩm Lãng ngồi lên xe ngựa, Kiếm Vương Lý Thiên Thu lại một lần nữa biến thành một ông già đánh xe dãi dầu sương gió, tiếp tục lên bắc.

- Tiền bối, lúc trước mỗi thế hệ Kiếm Vương đều sinh con gái, ngài... - Thẩm Lãng do dự một chút sau đó vẫn nói xuất hiện.

Kiếm Vương Lý Thiên Thu nói:

- Từng có con, nhưng... Không có giữ được.

- Thật xin lỗi. - Thẩm Lãng nói, hắn cũng rất khó chịu.

Lý Thiên Thu nói:

- Đau khổ hai mươi năm, cũng có thể thừa nhận rồi.

Vì cái chủ đề này, hai người trầm mặc hơn một canh giờ.

Đi ngang qua một hồ nước.

Nhìn thấy cảnh đẹp này, tâm tình mới có hơi rộng rãi.

Thẩm Lãng dùng giọng nhẹ nhàng hỏi:

- Kiếm Vương tiền bối, nữ ma đầu hải tặc Cừu Yêu Nhi đẹp không vậy?

Lý Thiên Thu do dự chỉ chốc lát, nói:

- Không biết nên nói như thế nào.

Chắc là không đẹp rồi, bằng không nàng cũng sẽ không thích đàn bà.

Thẩm Lãng nói:

- Nghe nói nàng thích đàn bà, có chuyện này không?

Lý Thiên Thu lại do dự suốt một hồi nói:

- Ta... vẫn không biết nên nói thế nào.

Kiếm Vương thực sự không quá am hiểu nhận xét về người khác.

Nhưng hết lần này tới lần khác Thẩm Lãng cũng là bát quái tinh.

Cho nên dọc theo con đường này, Thẩm Lãng nói càng ngày càng nhiều, Kiếm Vương nói càng ngày càng ít.

Cuối cùng bất đắc dĩ, Kiếm Vương chỉ có thể vừa minh tưởng vừa đánh xe.

Ôi!

Khó trách ta sẽ tìm Đường Viêm làm đệ tử, bởi vì nó cũng không thích nói.

...

Con gái Bá tước Vũ An, Tiết Yên Nhiên (*), a không đúng, là Tiết Lê đi vào phủ Bá Tước Huyền Vũ.

(*) Ý nói cô này thản nhiên như ruồi, vênh mặt hất hàm sai khiến.

Đám con gái của gia tộc quyền thế trăm năm càng ngày càng đẹp bởi vì gen không ngừng ưu hóa.

Đương nhiên, dạng công chúa ở đảo quốc nước láng giềng chúng ta có ngoại hình xấu xí cũng có, bất quá đó chỉ là số ít.

Tiết Lê hiển nhiên cũng rất đẹp.

Hơn nữa còn là cái loại xinh đẹp kiêu ngạo bướng bỉnh, tràn trề cảm giác về sự ưu việt, cao cao tại thượng.

Trực tiếp một chút, chính là đẹp để cho người ta ưa không nổi.

Ánh mắt Tiết Lê nhìn phủ Bá Tước Huyền Vũ đầy cảm giác ưu việt bẩm sinh.

Rõ ràng một trăm năm Hà Đông, một trăm năm Hà Tây.

Năm đó gia tộc họ Tiết bị hải tặc tập kích, cũng gần như bị tai họa ngập đầu, người của cả gia tộc gần như đều chết hết.

Nếu không phải Bá tước Kim Trụ cứu giúp, gia tộc họ Tiết đã diệt tộc.

Năm đó độc đinh Tiết Phàm của gia tộc họ Tiết bái Bá tước Kim Trụ làm thầy, bốn mươi tuổi biến thành một đại tông sư.

Từ đó về sau, gia tộc họ Tiết lại phân làm hai cổ thế lực.

Phủ Bá tước Vũ An cùng Nam Hải kiếm phái.

Nhà họ Tiết thật sự sợ chết, cảm giác nắm giữ vũ lực cao cấp mới có cảm giác an toàn.

Mà hơn một trăm năm trôi qua, phủ Bá tước Vũ An cùng Nam Hải kiếm phái đều trở thành quái vật lớn.

Toàn bộ gia tộc họ Tiết nhân tài đông đúc.

Mà trái lại phủ Bá Tước Huyền Vũ, lại sớm nhân tài suy yếu, lại đến phiên một người ở rể hèn mọn làm mưa làm gió.

Rõ ràng thê thảm vô cùng!

Tranh chấp đảo Kim Sơn, gia tộc họ Kim thắng.

Nhưng thắng ngược lại so với thua con thảm hại hơn.

Cái tên ở rể nhỏ nhoi có thể cải biến vận mệnh gia tộc họ Kim huỷ diệt à?

Đương nhiên không thể!

Cho nên Tiết Lê làm sao có thể đủ ức chế nội tâm ưu việt kia chứ?

Gia tộc họ Tiết của ta như mặt trời ban trưa, mà gia tộc họ Kim của ngươi lại gần như diệt vong.

Phủ Bá tước Vũ An cùng Nam Hải kiếm phái sở dĩ có ngày hôm nay, hoàn toàn là năm đó Bá tước Kim Trụ ban ân.

Như vậy Tiết Lê cảm kích Bá tước Kim Trụ à?

Đương nhiên cảm kích!

Thế nhưng còn có một câu, gọi là nhiều ơn thì thành thù.

Loại ơn trời cao đất rộng thế này, ngươi để cho người ta báo đáp thế nào đâu? Không có cách nào khác báo đáp!

Gia tộc họ Tiết của ta cho tới bây giờ mới cùng ngươi phân rõ giới hạn, đã coi như là đặc biệt bảo tồn phong độ quý tộc rồi đấy.

Ngược lại gia tộc họ Kim của ngươi không có tự mình hiểu lấy a, hai nhà hôn ước kéo dài nhiều năm như vậy, ý kiến nhà của chúng ta lẽ nào ngươi còn nhìn không ra à? Còn cần chúng ta tới làm rõ à?

Giữ lại một chút thể diện không tốt sao?

Hết lần này tới lần khác phải xé rách da mặt?

...

Cả nhà bốn người của Bá tước Kim Trác, toàn bộ tới đón tiếp Tiết Lê.

- Nữ hiền chất đến đây, không biết có chuyện gì? - Bá tước Kim Trác nói.

Tiết Lê nói:

- Con tới từ hôn!

Cái gì?

Trực tiếp như vậy?

Nạp Lan Yên Nhiên (*) người ta còn biết cách uyển chuyển một chút đó.

(*) Nạp Lan Yên Nhiên: nhân vật trong Đấu Phá Thương Khung, từ hôn nam chính Tiêu Viêm.

Bá tước Kim Trác tức khắc sắc mặt chợt biến đổi.

Giữa quý tộc chí ít ở ngoài mặt đều phải tỏ ý nho nhã lễ độ.

Họ Tiết muốn từ hôn? Cũng nên làm rất nhiều công tác chuẩn bị.

Ví như con gái Tiết Lê nhà họ Tiết chúng ta bệnh trầm kha không dậy nổi, e sợ cho làm trễ nãi lệnh công tử, cho nên không thể không nhịn đau gián đoạn hôn ước.

Mà Tiết Lê cũng quả thực phải giả bộ bệnh chí ít một năm.

Hay hoặc là con gái Tiết Lê nhà ta trầm mê với Phật học, cũng định làm một cư sĩ, suốt đời không cưới, cho nên đành phải kết thúc hôn ước.

Tiếp đó, Tiết Lê thực sự phải đi học tập Phật pháp một năm rưỡi.

Sau đó nghĩ phải lập gia đình thời, cùng lắm thì nói thêm câu nữa, ta lại phát hiện cùng Phật gia vô duyên, cho nên hoàn tục.

Người ta Thái Thú Trương Xung làm một ác quan còn biết không thế nào thoái hôn, chỉ ở góa thôi.

Gia tộc họ Tiết ngươi đã vậy còn mạnh như vậy, trực tiếp khi từ hôn, đây là vào chỗ chết đắc tội với người.

Tiết Lê nói:

- Phụ mẫu con mỗi ngày đều vì ta hôn sự vô cùng lo lắng không ngớt, muốn từ hôn nhưng lại tận lực tìm không được lý do, thế là kéo dài từ năm này sang năm khác, ta nhìn không được, cho nên trực tiếp tới từ hôn.

Ngươi thật là có cá tính.

Có cá tính là chuyện tốt, thế nhưng đem cá tính giẫm lên trên tôn nghiêm người ta sao?

Vậy liền buồn nôn.

- Con là vì chuyện này nên mới từ kinh đến đây, phụ mẫu con còn không biết. - Tiết Lê nói:

- Vì thể diện hai nhà không đến mức quá khó coi, con hướng xin Bá tước Huyền Vũ chủ động đi giải trừ hôn ước nhà con, như vậy hai nhà đều quá sức vui mừng.

Bá tước Huyền Vũ toàn thân run rẩy, sắc mặt tái mét.

Mà phu nhân Tô Bội Bội ngược lại đặc biệt bình tĩnh, thế nhưng móng tay gần như đâm rách lòng bàn tay.

Kim Mộc Thông mặt mũi ửng đỏ, hai mắt sung huyết, đây là sỉ nhục lớn nhất gã từng nhận được từ trước đến nay.

Tiết Lê liếc Kim Mộc Thông một cái.

Cái con heo phế vật như nhà ngươi, còn muốn phải lấy ta làm vợ? Ngươi cứ xuân thu đại mộng đi, rõ ràng cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.

Tiết Lê ta đây chính là nghĩa nữ của Xung phi, hơn nữa còn là quý nữ nhà quyền thế thiên tài thiên phú trác tuyệt.

Hơn nữa ta sớm đã có người trong lòng, Xung lang của ta so với ngươi tới không biết đẹp trai gấp bao nhiêu lần, ưu tú gấp bao nhiêu lần. Chàng chẳng những là con của Hầu tước, hơn nữa còn là võ trạng nguyên, tùy tiện một sợi tóc đều cao quý Kim Mộc Thông nhà ngươi.

Gia tộc họ Xung.

Quý tộc lâu đời đứng hàng thứ hai của Việt quốc, đầu sỏ quân đội thứ hai, chân chính đại quân phiệt.

Quân Trấn Tây khi Việt quốc đánh với Sở quốc gần như toàn bộ đến từ chính Đại đô đốc phủ Trấn Tây. Mà Đại đô đốc phủ Trấn Tây gần như là phủ Hầu tước Trấn Tây.

Chính vì có gia tộc lợi hại thế này, ngọn lửa tân chính quốc quân còn đốt không đến trên đầu bọn họ.

Mà Xung phi lại là đến từ phủ Hầu tước Trấn Tây, mặt khác nàng còn là mẫu thân Tam vương tử.

Đúng là có gia tộc họ Xung chống đỡ, Tam vương tử mới có địa vị ngang với Thái tử.

Mà Tiết Lê bởi vì từ nhỏ làm bạn Xung Sư Sư lớn lên, được Xung phi nhận làm nghĩa nữ, từ nhỏ thường thấy uy phong của gia tộc họ Xung, đương nhiên không coi ai ra gì.

Cảm nhận được sự sỉ nhục mãnh liệt này, Kim Mộc Thông ước chừng một lúc lâu, mới miễn cưỡng có thể phát ra lời:

- Tiết Lê, ta hy vọng ngươi nhớ kỹ một câu nói. - Kim Mộc Thông nhấn mạnh từng chữ.

Tiết Lê thản nhiên liết qua mặt đất, nói:

- Cái gì?

- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng bắt nạt thiếu niên nghèo! - Kim Mộc Thông cắn răng nghiến lợi nói:

- Ta... Tỷ phu ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Tiếp đó tên béo ở lì trong nhà chảy nước mắt, trực tiếp xoay người chạy trốn.

Thật sự là sợ!

Tiết Lê nhìn bóng lưng tên béo ở lì trong nhà chạy trốn, trong lòng càng khinh thường.

- Lời thì ta nói rồi, cáo từ! Ta còn phải chạy về kinh đô!

Tiếp đó, nàng trực tiếp đi.

Mộc Lan cũng tức giận đến toàn thân run, thứ con gái quý tộc không có giáo dục như vậy, nàng xem như là lần thứ hai nhìn thấy.

Thứ nhất chính là con gái gia tộc họ Xung - Xung Sư Sư.

Năm đó gần như vừa thấy mặt, Mộc Lan đã bị nàng đả thương ngực.

Vết thương mặc dù đã lành, nhưng trước đây không lâu phu quân còn là tra ra chỗ gân mạch nàng từng bị thương có chút bị hao tổn ứ trệ.

Tiết Lê này quanh năm theo Xung Sư Sư, học được toàn bộ bản tính xúc phạm tàn ác.

Mà hết lần này tới lần khác Bá tước Huyền Vũ vẫn không thể chấp nhặt cái loại con gái ngạo mạn xúc phạm này.

Đáng tiếc phu quân không ở đây, bằng không thì nhất định có thể giáo huấn cái con bé Tiết Lê không coi ai ra gì này cho tốt.

Phu quân hiểu rõ nhất tên em vợ này.

Hắn có thể ăn hiếp Kim Mộc Thông, người trong nhà cũng có thể ăn hiếp tên mập.

Nhưng, người khác ăn hiếp thì không được.

...

Trên bến tàu thành Nộ Triều.

Thế giới này chỉ có lấy sai tên, không có lấy sai biệt hiệu.

Lời này nửa điểm không giả.

Cừu Yêu Nhi có rất nhiều biệt hiệu, nữ ma đầu, nữ sát thần, hải tặc nữ vương.

Thế nhưng độ lưu truyền rộng nhất còn là Huyết La Sát.

Từ Thiên Thiên đi tới thành Nộ Triều chừng mấy ngày, lời đồn về Cừu Yêu Nhi, lỗ tai rõ ràng phải đóng kén.

Nhưng lại là trước sau không có nhìn thấy nàng.

Bởi vì, Cừu Yêu Nhi lại đi ra ngoài.

Chỉ cần nghe được chỗ nào trên mặt biển lại xuất hiện sự việc cướp bóc, Cừu Yêu Nhi nhất định sẽ dẫn đầu hạm đội qua giết.

Tiếp đó nhất định bách chiến bách thắng.

Tất cả chiến thuyền toàn bộ thu được, toàn bộ tù binh hải tặc hai chọn một.

Một nửa thu làm thủ hạ, một nửa giết chết toàn bộ.

Hơn nữa loại hai chọn một này hoàn toàn là tính chất ngẫu nhiên.

Đây con mẹ nó mới khủng bố đó?

Cho nên thái độ mọi người đối với Cừu Yêu Nhi là phân hóa thành hai cực.

Thương nhân với nàng mang ơn, nhưng lại kính sợ vô cùng, nếu không phải nàng hung tàn tiêu diệt hải tặc, trên biển mua bán nào có phồn vinh thế này.

Mà bọn hải tặc thì hận nàng thấu xương.

Ta van tiểu thư, ngươi cũng là hải tặc.

Cha của ngươi là Vua Hải Tặc a, chẳng qua là tự phong thành chủ Nộ Triều, ngươi thật sự tự xem mình làm quan quân hả?

Nhưng hận thấu xương cũng vô ích.

Võ công của Huyết La Sát này thực sự quá cao, đám hải tặc thủ hạ cũng thực sự quá hung mãnh.

Then chốt mỗi một lần tác chiến, vị Cừu Yêu Nhi này nhất định xung phong đi đầu, trực tiếp vọt tới trên thuyền địch nhân đại khai sát giới.

Nàng dùng song đao.

Nghe được song đao, có phải hay không cảm thấy cái loại song đao đặc biệt nhẹ nhàng linh động?

Không!

Là Quỷ Đầu Song Đao, mỗi một thanh dài một thước sáu, còn cao hơn so với một số đàn ông.

Mỗi một nhánh Quỷ Đầu Đao gần trăm cân.

Người bình thường dùng đao nặng như vậy vung vẩy đều lao lực, mà hai thanh Quỷ Đầu Đao ở trong tay nàng, lại phiêu dật linh động như hai thanh đao bằng lá liễu vậy.

Cặp Quỷ Đầu Đao một khi ra ngoài múa may quay cuồng.

Tức khắc đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bất luận hải tặc nào dù cho võ công cao hơn nữa cũng tuyệt đối bị một chiêu hạ gục nhanh chưa từng có.

Dưới đao của nàng, cho tới bây giờ cũng không có toàn thây.

Hải tặc chết dưới đao của nàng, không có năm nghìn cũng có ba nghìn.

Mỗi một lần nàng đi tới trên đường thành Nộ Triều, xung quanh trong vòng mười thước, không có một bóng người.

Sát khí quá nặng!

Cách mười mét, đều bị chấn động không thở nổi.

Từ Thiên Thiên lần đầu tiên nhìn thấy nàng, Cừu Yêu Nhi dẫn binh chiến thắng trở về, đứng ở trên boong thuyền.

Dưới chân Cừ Yêu Nhi, chất đống được mấy trăm cái đầu người.

Một màn này, thực sự cho tác động đến Từ Thiên Thiên một lực đánh không gì sánh bằng.

Nàng đầu tiên cảm nhận được lại không phải sợ hãi, mà là sùng bái!

Vô địch dũng tướng!

Bốn chữ này bản năng hiện lên ở trong đầu nàng.

Kim Mộc Lan rất lợi hại, thậm chí vị hôn phu trước kia của nàng cũng rất lợi hại.

Đương nhiên là Trương Tấn.

Không phải chồng trước Thẩm Lãng, đó là một đống cặn bã, ngay cả Từ Thiên Thiên đều đánh không lại.

Trương Tấn là võ tiến sĩ, một khi ra chiến trường cũng là một thành viên dũng tướng.

Nhưng là so với Cừu Yêu Nhi này, hoàn toàn lập tức phân cao thấp.

Cừu Yêu Nhi này, kẻ địch chỉ c6àn liếc mắt nhìn có thể liền có một loại cảm giác bị hù dọa vãi đái.

Sát khí quá nặng.

Thảo nào Kiếm Vương Lý Thiên Thu với Cừu Yêu Nhi đánh giá cao như thế.

Nàng một cô gái, vẫn chưa tới ba mươi tuổi, không cần mấy năm là có thể đặt song song cùng tông sư.

Quả thực nghịch thiên.

Như vậy nữ dũng tướng vô địch này có phải là loại nữ hán tử thiết huyết không?

Có phải thân cao tám thước, eo rộng tám thước không?

Không, hoàn toàn không phải!

Từ Thiên Thiên chưa từng gặp qua vóc dáng của cô gái nào bạo liệt đến nước này.

Cái loại đường cong lồi lõm này, hoàn toàn không cách nào dùng bất luận ngôn ngữ gì hình dung được.

Tràn đầy cảm xúc tuyệt đối khỏe đẹp, cảm giác sức mạnh.

Không phải cái loại đàn bà cơ bắp, hoàn toàn tràn đầy mỹ cảm thon dài trôi chảy.

Đường cong hình thể của Kim Mộc Lan là người đẹp nhất mà Từ Thiên Thiên từng gặp, cũng là người nàng đố kỵ nhất.

Đương nhiên, hiện tại vẫn như cũ.

Nhưng vóc dáng của Cừu Yêu Nhi này so với Kim Mộc Lan càng thêm tràn trề cảm giác sức mạnh, cái loại đường cong vểnh lên càng thêm kinh người.

Chẳng qua là...

Nàng quá cao!

Còn cao hơn Thẩm Lãng gần nửa cái đầu.

Nếu như dùng đơn vị đo lường trên trái đất, nàng có thể cao tầm 1 mét 9.

Có thể cao tương đương với Diệp Lỵ, Triệu Nhị Nhị (*).

(*) Ye Li: nữ cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp của TQ. Vợ của cầu thủ bóng rổ huyền thoại Yao Ming (Diêu Minh). Cao 1m9

(*) Zhao Ruirui: một cầu thủ bóng chuyền người Trung Quốc đã tham dự giải vô địch bóng đá nữ thế giới năm 2003. Cao 1m97

Thảo nào không có bất kỳ nam nhân nào dám thích nàng.

Bởi vì dầu có cố rướng lên, cũng với không tới.

Như vậy ngoại hình của nàng như thế nào đây?

Dùng quan điểm cái nhìn của Từ Thiên Thiên là cực đẹp, siêu cấp siêu cấp đẹp.

Dùng gu của Thẩm Lãng đánh giá, đơn giản là đẹp đến bùng nổ.

Đặt ở trái đất hiện đại, tuyệt đối là hạ gục nhanh chưa từng có một đám cô gái trang bìa.

Da thịt của nàng trơn truột như là sa tanh vậy, không có chút tỳ vết nào.

Chí ít Từ Thiên Thiên cảm thấy, làn da của Cừu Yêu Nhi so với nàng còn tốt hơn, tràn đầy sự săn chắc và khỏe mạnh.

Thế nhưng phóng ở thẩm mỹ quan nam nhân thế giới này, lại hoàn toàn không tiếp thụ được cô gái như Cừu Yêu Nhi vậy.

Chiều cao vượt trội cũng đã vô cùng muốn chết, nhưng nằm xuống sau cũng được. Đàn bà dầu gì càng cao càng tốt.

Then chốt mái tóc ngắn của nàng quá trí mạng.

Toàn bộ nữ tử thế giới này cũng là tóc dài phất phới, đương nhiên nam tử cũng vậy.

Một cô gái như người lại để tóc ngắn ba phân.

Còn có chính là màu da, bởi vì quanh năm ở trên biển, cho nên da Cừu Yêu Nhi là màu lúa mì.

Ở trái đất hiện đại, đây hoàn toàn là màu da quyến rũ nhất.

Thế nhưng ở thế giới này, coi trắng là đẹp, trắng thì che trăm xấu.

Đặt ở trái đất hiện đại.

Cừu Yêu Nhi này tuyệt đối hạ gục toàn bộ những siêu mẫu nóng bỏng nhanh chưa từng có.

Nếu như Thẩm Lãng thấy được cũng tuyệt đối thèm nhỏ dãi ba thước, kêu lên một tiếng, báu vật tuyệt trần.

Từ Thiên Thiên dùng ánh mắt của nữ nhân quan sát, tướng mạo của Cừu Yêu Nhi hoàn toàn không thua gì Kim Mộc Lan.

Mà Kim Mộc Lan là người con gái đẹp nhất nàng từng gặp.

Thế nhưng ở trong mắt nam nhân thế giới này, Cừu Yêu Nhi chính là một Huyết La Sát đáng sợ.

Từ Thiên Thiên dùng nách cũng có thể nghĩ ra được, cái tên tra nam Thẩm Lãng này một khi nhìn thấy Cừu Yêu Nhi, sẽ khẳng định bản năng nói một câu.

Ta cứng mợ nó rồi!

Bây giờ nàng cuối cùng nhìn thấy Cừu Yêu Nhi, cùng trong tưởng tượng cùng không giống, thậm chí lực đánh vào so với trong tưởng tượng còn mãnh liệt hơn.

Trong đầu Từ Thiên Thiên không khỏi hiện lên một nan đề.

Kế tiếp, nàng như thế nào ẩn núp đến bên người Cừu Yêu Nhi vậy?

Thế nào mới có thể trở thành người mà Cừu Yêu Nhi không thể thiếu đây?

...

Trương Xuân Hoa cũng cuối cùng gặp được Cừu Yêu Nhi này.

Cái đầu tiên dâng lên trong lòng nàng cũng là... Đố kỵ!

Thiên hạ vẫn còn có nữ tử như vậy, xinh đẹp lại khí phách như vậy sao.

Không thể không nói thẩm mỹ quan nữ nhân chẳng đồng dạng với đàn ông.

Ở thế giới này phần lớn thẩm mỹ quan nam nhân đều đuổi không kịp tướng mạo cùng vóc người của Cừu Yêu Nhi.

Nhưng Trương Xuân Hoa cùng Từ Thiên Thiên, đều đã có thể tiếp thu xinh đẹp loại này, thậm chí đố kỵ, thậm chí... Còn có một chút sùng bái và bị cuốn hút.

Trương Xuân Hoa thậm chí cảm thấy, Thẩm Lãng hẳn là đi làm đàn bà, mà Cừu Yêu Nhi này nên đi làm đàn ông.

Không, như thế cũng không đúng.

Bản thân Cừu Yêu Nhi cũng rất đàn bà, tràn đầy mùi vị đàn bà không gì sánh bằng.

Chỉ bất quá loại mùi vị đàn bà này, phần lớn nam nhân thế giới này vẫn không cách nào thưởng thức.

Cùng lúc đó, Trương Xuân Hoa cũng đối với mục đích của chuyến này tràn đầy lòng tin.

Cừu Yêu Nhi này giết đến đầu người lăn long lóc, như thế phách khí tuyệt luân, nhất định là hạng người dã tâm bừng bừng.

Làm một mưu sĩ sợ nhất là người khác không có dã tâm.

Như vậy làm sao có thể mê hoặc được?

Một khi ngươi có dã tâm, thì những mưu sĩ này có không gian phát huy.

Thế là, Trương Xuân Hoa trực tiếp đi đến lâu đài của Cừu Yêu Nhi, đưa ra bái thiếp cầu kiến.

Phía trên bái thiếp viết rõ, con gái Nộ Giang Thái Thú Trương Xung.

...

Chỉ hai khắc sau!

Trương Xuân Hoa liền gặp được Huyết La Sát Cừu Yêu Nhi.

Tiếp đó, lại một lần nữa được khí thế của nàng chấn nhiếp.

Cừu Yêu Nhi mới vừa tắm rửa, mặc áo ngủ lụa màu trắng trên người.

Loại áo ngủ này mặc trên người những cô gái khác sẽ rộng thùng tình như áo bà thím vậy.

Thế nhưng mặc ở trên người Cừu Yêu Nhi, có nhiều chỗ gần như muốn toạc ra, tuyệt đối kinh tâm động phách.

Trương Xuân Hoa lúc trước đối với vóc dáng của mình rất kiêu ngạo, cũng rất có lòng tin.

Thế nhưng bây giờ, bản năng cúi đầu nhìn lồng ngực của mình, cảm thấy có chút tự ti.

Khí thế Huyết La Sát quá bức người.

Không chỉ là sát khí, còn có khí tràng, lấy tư cách của nữ nhân thì đè bẹp người ta quá mức.

Nhưng ta bây giờ cũng không phải cùng ngươi so sánh vóc dáng, ta chỉ là muốn thuyết phục ngươi mà thôi.

Trí tuệ mới là thứ ta giỏi nhất.

Lấy tư cách con gái Trương Xung, nàng thừa kế mưu lược cùng trí tuệ của phụ thân.

Đối mặt khí thế kinh người của Cừu Yêu Nhi, Trương Xuân Hoa tha hồ nói những câu đã định liệu trước.

- Tiểu thư Cừu Yêu Nhi, ngài muốn đánh bại đệ đệ Cừu Kiêu của ngài à?

- Ngài muốn trở thành tân thành chủ Nộ Triều à?

- Ta có thể giúp ngài làm được, có ta phụ tá, ngài trong vòng nửa năm có thể biến thành thiếu chủ thành Nộ Triều!

- Trong vòng hai năm, ngài sẽ leo lên ngôi thành chủ Nộ Triều.

- Trong vòng ba năm, ta có thể giúp ngài nhất thống vùng biển phía Đông.

- Trong vòng năm năm, ta có thể để cho ngài trở thành nữ tử được phong hầu!

Lấy tư cách mưu sĩ, trọng yếu nhất chính là đi thẳng vào vấn đề, nói cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi.

Trước tiên trấn áp đối phương, nói ra khát vọng lớn nhất trong lòng họ, kế tiếp thì nói chuyện dễ dàng.

Sau khi nói xong.

Trương Xuân Hoa tiêu sái ngồi xuống, chờ phản ứng Huyết La Sát Cừu Yêu Nhi.

- Không muốn, tiễn khách!

Cừu Yêu Nhi gọn gàng dứt khoát nói.

Tiếp đó...

Trương Xuân Hoa bị hai nữ võ sĩ đưa đi.

Không phải đưa ra phòng, mà là trực tiếp đưa ra lâu đài.

Trương Xuân Hoa nhìn cánh cổng đóng chặt phía trước có chút sững sờ.

Ước chừng một lúc lâu.

Nàng mới lẩm bẩm:

- Có... Chuyện gì xảy ra?

...

Sau nửa canh giờ, Từ Thiên Thiên xuất hiện ở trước mặt Huyết La Sát Cừu Yêu Nhi.

Nếu muốn đẹp, một thân hiếu.

Nàng mặc một bộ đồ tang trắng như tuyết, có vẻ rất nhỏ bé và yếu ớt xinh đẹp, điềm đạm đáng yêu.

Thiên Thiên ánh mắt rưng rưng, hướng Cừu Yêu Nhi lượn lờ quỳ xuống.

Dáng vẻ nhỏ bé này khỏi bàn quyến rũ động lòng người ta nhiều lắm.

Chất giọng nàng vừa thê thảm vừa kiều mị, khóc thút thít nói:

- Tiểu nữ là con gái Từ Quang Doãn, Thẩm Lãng đã hủy toàn bộ gia nghiệp, vị hôn phu Trương Tấn giết cả nhà của tiểu nữ. Giờ đây, tiểu nữ là một cô gái yếu đuối đã đến bước đường cùng, đối mặt tuyệt cảnh, xin Cừu tướng quân cứu mạng!

- Tiểu nữ vừa thấy tướng quân, tinh thần hướng tới, thể xác tinh thần đều bị cuốn hút.

- Từ nay về sau, tiểu nữ nguyện ý vì tướng quân trải giường xếp chiếu, tự tiến cử làm chiếu vậy!

- Hy vọng tướng quân thương tiếc!

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, suốt đêm gõ chữ bảy giờ đồng hồ liền viết xong, hiếm thấy! Ta đi ngủ, đứng dậy tiếp tục khô, lạy xin các huynh đệ hỏa lực trợ giúp a.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện