Vị nữ hoàng kiến tạo thành Queen kia hiển nhiên là một kẻ cuồng si kiến trúc.

Trong thời gian bà ta tại vị suốt mấy chục năm, không chỉ kiến tạo hoàng cung, hơn nữa còn xây xong lăng của mình, thậm chí còn xây nó dưới hoàng cung.

Hết lần này tới lần khác vị nữ vương Medusa này vẫn còn thích bế quan ở trong lăng mộ, đây là tâm lý gì hả?

Trương Xuân Hoa đã nói, thời gian mấy năm này nữ vương Medusa phần lớn thời gian ở dưới lăng mộ này, thời gian tỉnh lại rất ngắn.

Tức khắc Thẩm Lãng càng thêm đau lòng về cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu, con bé sắp năm tuổi, hầu hết thờ gian đều nằm ở trên giường ngủ, không chỉ cha không ở bên cạnh, ngay cả mẹ cũng phần lớn thời gian không kề bên.

Cứ dọc theo hoàng cung đi xuống, tiếp đó chính là một con đường hầm thật dài.

Đây là đường hầm dẫn xuống lăng mộ sao? Vì sao trong suốt óng ánh? Hơn một trăm năm trước vị nữ hoàng bệ hạ Zollern rốt cuộc có cảm xúc lãng mạn cỡ nào?

Từ hoàng cung đến lăng mộ, liền ý nghĩa từ sinh tồn đến chết mất, lại dùng thế này đường hầm chói lọi đến thế?

Khi cứ mải miết đi dọc theo đường hầm sẽ phát hiện ánh sáng chói lọi kia dần trở nên ảm đạm, cuối cùng biến thành bóng tối.

Đây là tượng trưng cho nhân sinh từ tươi sáng trở nên ảm đạm? Cuối cùng rơi vào bóng tối vĩnh hằng à?

Đoạn đường hầm tối tăm này không biết dài cỡ nào, tối đến nỗi đưa tay hoàn toàn không thấy được năm ngón, tượng trưng cho an nghỉ sau khi nhắm mắt.

Kế tiếp cái đường hầm này dần dần xuất hiện một chút xíu ánh sáng, giống như những vì tinh tú trên bầu trời đêm, lấp lánh nơi nơi như là bầu trời đầy sao.

Tiếp tục đi xuống dưới, những vệt nhấp nháy trong hầm ngay càng dày đặc như thể đưa thần vào dãy ngân hà chói lọi trên trời cáo, những thứ lấm ta lấm tấm nhấp nháy kia dùng đá dạ quang đặc biệt khảm nạm xung quanh.

Chỉ mỗi đường hầm này khiến cho Thẩm Lãng kinh ngạc không ngớt.

Cuối cùng đi tới phần cuối đường hầm, Trương Xuân Hoa tiến lên mở cơ quan.

Cánh cửa cuối hầm mở ra.

Đằng sau cánh cửa này chính là lăng mộ, Thẩm Lãng không khỏi áo tưởng hình dáng của lăng mộ đó ra sao.

- Cót két!

Ánh sáng trong nháy mắt kích thích Thẩm Lãng gần như không mở mắt ra được, bởi vì có một đoạn đường hầm rất dài ở hoàn toàn trong bóng tối.

Cái này... Đây là lăng mộ?

Cái này rõ ràng là thiên đường mà?

Thẩm Lãng lần đầu tiên nhìn thấy lăng mộ như vậy, hoàn toàn là thế giới lấp lánh muôn màu.

Cầu đá màu hồng phấn, bên dưới là mạch nước ngầm lẳng lặng chảy xuôi mạch, đầu cầu bên kia chính là lăng mộ.

Nó được xây đựng gần như giống y hệt hoàng cung trên đỉnh vách núi, có tường thành, có cung điện.

Nó có tỉ lệ 1:1 với hoàng cung nhưng lại đứng chổng ngược.

Ngươi có tưởng tượng được không? Một hoàng cung chổng ngược xây dưới đất làm lăng mộ?

Khiến người ta một loại cảm giác, giống như nơi này chính là cái bóng của hoàng cung.

Khả năng nghệ thuật của vị nữ hoàng đế quốc Zollern II khiến Thẩm Lãng nhìn mà than thở, bà ta phải lãng mạn cỡ nào, tài hoa cỡ nào mới có ý tưởng đến như thế. Thành Queen của bà ta có một không hai mà lăng mộ của bà cũng chẳng có cái thứ hai trên thế gian này.

Trương Xuân Hoa cùng Thẩm Lãng đi qua cầu đá, đi tới trước cửa lăng mộ, cũng chính là phía trước hoàng cung chổng ngược kia.

Hắn không cách nào tiến lên được nữa, bởi vì những thứ kế tiếp đã ở trạng thái chổng ngược, võ công của hắn cũng chẳng lợi hại đến mức có thể đứng ngược.

Trước cổng lăng mộ hoàng cung quả nhiên có bốn người lẳng lặng vẫn không nhúc nhích, giống như pho tượng vậy.

Họ là người thượng cổ sao?

Thẩm Lãng không nhìn ra, bởi vì họ không cùng một dạng với Mộc Lan.

Họ chẳng đẹp một chút nào, mặc dù là phụ nữ nhưng lại hùng tráng uy vũ như đàn ông vậy, mặt toàn hình chữ điền, mỗi người đều cao tầm hai mét.

- Ta không thể sẽ đi qua, trên thực tế ta cũng không qua được. - Trương Xuân Hoa nói:

- Bất kỳ ai bước vào phạm vi lăng mộ, đều có thể bị họ chém chết.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy như thế nào chứng minh có thể đi tới hay không?

Trương Xuân Hoa nói:

- Nếu như ngươi cứ đi tới không có bị chém đầu xuống, liền chứng minh ngươi có thể đi vào.

Ta muốn đ* chết con hồ ly tinh này, ngươi muốn ta bị chém đầu như vậy kia à?

Thẩm Lãng hướng bốn cao thủ nói:

- Xin hỏi, ta có thể đi tới hay không?

Bốn cao thủ không để ý đến.

Thẩm Lãng hô to:

- Cừu Yêu Nhi, Medusa, ta là Thẩm Lãng, ta muốn tới gặp nàng.

Bên trong không có bất kỳ phản ứng nào.

Thẩm Lãng nói:

- Bốn vị cao thủ, ta là phụ thân của tiểu công chú Yêu Yêu, ta có thể đi tới à?

Bốn cao thủ vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, đừng im chẳng ngúc nhích như pho tượng.

Thẩm Lãng giờ hoàn toàn không hiểu, vậy là có thể vào hay không thể?

- Đã từng có người thử tiến vào à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

- Có. - Trương Xuân Hoa nói:

- Một sư tỷ của ta có phát hiện quan trọng muốn bẩm báo nữ vương nên cũng đến nơi này, cũng gặp bốn pho tượng cao lớn này, ban đầu cũng chẳng có phản ứng gì, thế nhưng khi sư tỷ bước tới một bước đã bị chém thành năm khúc, cho nên ta trở thành nữ quan duy nhất.

Lúc Trương Xuân Hoa nói những lời này đặc biệt gió nhẹ mây nhạt, điều này làm cho Thẩm Lãng lại một lần nữa hận không thể đè chết nàng.

Ánh mắt của Thẩm Lãng nhìn phía bốn cao thủ này, quét tia X toàn thân họ.

Vì lý do an toàn, hắn lộ ra viên đá Ác Mộng trên cổ.

Bốn cao thủ thủ vệ lăng mộ hoàng cung vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, Thẩm Lãng nhắm mắt lại.

Hắn tin tưởng vững chắc bốn người này không sẽ động thủ giết hắn, chợt cắn răng một cái, Thẩm Lãng bước chân vào trong phạm vi lăng mộ hoàng cung.

Trương Xuân Hoa gần như nín thở, nàng thật sự lo lắng Thẩm Lãng trực tiếp bị chém thành năm khúc. Mặc dù nàng ngoài miệng nói có vẻ nhẹ nhẹ nhàng, nhưng Thẩm Lãng lại một lần nữa xuất hiện ở trước mắt của nàng, nội tâm của nàng rõ ràng vô cùng kích động mừng rỡ như điên, tuyệt đối không muốn thấy có chuyện gì xấu xảy ra cho hắn.

Nhưng mà không xảy ra chuyện gì cả, bốn pho tượng cao thủ chổng ngược vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

Dựa vào cái gì hả? Tại sao kia chứ? Lần này Trương Xuân Hoa không khỏi không cam lòng.

Trương Xuân Hoa không khỏi hơi đưa chân ra như thể muốn bước vào hoàng cung.

Trong nháy mắt...

Sát khí khủng khiếp dâng lên, gần như muốn dọa người ta sợ đến ngồi thụt xuống đất.

Bốn cao thủ vẫn không có hoạt động, thế nhưng bốn đôi mắt nhìn thẳng vào Trương Xuân Hoa, những ánh mắt này quả thực quá đáng sợ.

Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, trong chớp nhoáng này Trương Xuân Hoa gần như muốn vãi đái.

Nàng vốn cho là Thẩm Lãng có thể đi vào là bởi vì bốn đại cao thủ đang ngủ, hiện tại xem ra hoàn toàn không phải, chẳng qua Thẩm Lãng có thể tiến vào, nàng không thể.

Dựa vào cái gì hả? Bất luận kẻ nào đều không thể vào nữ vương bế quan lăng mộ, hết lần này tới lần khác Thẩm Lãng có thể?

Chỉ bằng hai người đã từng ngủ qua à? Nhưng nữ vương Medusa không phải Cừu Yêu Nhi mà.

...

Sau khi Thẩm Lãng tiến vào phạm vi lăng mộ hoàng cung, hắn di chuyển đặc biệt gian nan, bởi vì tất cả nơi này đứng chổng ngược, cho nên xem như hắn phải đi ở trên trần nhà, cẩn thận từng li từng tí đi vào trong lăng mộ.

Chắc hẳn nữ vương Medusa phải ở trung tâm cung điện nay, Thẩm Lãng nỗ lực leo đến cuối cung điện, sau đó trở về cổng tòa cung điện này.

Phía trên cung điện này khắc gì vậy? Đây là pho tượng nữ hoàng đế quốc Zollern II sao?

Thẩm Lãng nhìn thoáng qua, giống như tâm thần bị cướp đi, mắt lập tức đều không thể dời đi. Vị nữ hoàng đế quốc Zollern II xinh đẹp như vậy à? Chỉ bằng một pho tượng khiến người ta không thể dời mắt?

Bất quá bây giờ vị nữ hoàng bệ hạ này vẫn nên để ở một bên, quan trọng là... Nữ vương Medusa.

Thẩm Lãng không khỏi ở trong đầu ý tưởng tượng, Cừu Yêu Nhi đến tột cùng biến thành bộ dáng gì?

Chí ít, có phải nàng còn là Cừu Yêu Nhi hay không?

Đáp án lập tức sẽ rõ ràng rồi.

Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, gắng sức đẩy cửa ra.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy nữ vương Medusa ở bên trong.

Tiếp đó, hắn trong nháy mắt bị đứng hình.

Nàng... Nàng quả nhiên không phải Cừu Yêu Nhi.

Có thể nàng đã từng là Cừu Yêu Nhi, nhưng bây giờ thật sự không phải.

Thẩm Lãng cố gắng muốn tìm dấu vết Cừu Yêu Nhi hồi trước, nhưng thật sự rất khó.

Sau khi cục cưng Mộc Lan lột xác vẫn là Mộc Lan, mặc dù trở nên đẹp hơn cao hơn, vóc người ma quỷ hơn, thế nhưng tính cách không thay đổi, cổ khí tức quen thuộc kia cũng không có thay đổi, thậm chí tướng mạo vẫn bảo lưu lại tám mươi phần trăm hình dáng ban đầu.

Mà Cừu Yêu Nhi? Bảo lưu lại bao nhiêu?

10%? Có thể vẫn chưa tới.

Thẩm Lãng không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung sự xinh đẹp của người phụ nữ trước mắt, cũng vô pháp miêu tả vóc dáng của nàng.

Bởi vì cũng vượt qua phạm trù ngôn ngữ có thể hình dung, cũng vượt qua nhận thức.

Bất kể là gương mặt hay là vóc dáng của nàng đều đã tràn đầy khí tức ma huyễn mất rồi.

Thậm chí khuynh quốc khuynh thành cũng đều không thể miêu tả nữ vương Medusa này. Có thể thực sự chỉ có thể dùng một cái từ, ma huyễn xinh đẹp quyến rũ.

Thảo nào Trương Xuân Hoa cũng vô pháp xác định vị nữ vương Medusa này có phải là loài người hay không.

Thẩm Lãng cố gắng phi thường lắm mới có thể tìm thấy trên người nàng đặc trưng của Cừu Yêu Nhi, thật sự chỉ có một chút xíu xiu mà thôi.

Nàng thực sự không giống như loài người. Vậy vì sao gọi nàng là nữ vương Medusa? Là bởi vì khuôn mặt tuyệt thế ma huyễn mê hoặc của nàng sao? Hay là đường cong hình thể không thể nào dùng cọ vẽ diễn tả?

Đúng rồi!

Vóc người của nàng thực sự như là mỹ nữ xà, mỗi một tấc đều phóng ra mị hoặc không chi sánh bằng. Gương mặt của nàng như thể kết hợp giữa thiên đường và địa ngục để cho người ta trầm luân, để cho người ta mê muội.

Ở chỗ di tích thượng cổ kia, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Làm sao xảy ra kịch biến như vậy?

Thảo nào không ai kêu nàng là Cừu Yêu Nhi nữa. Tất cả chuyện này cùng nàng Hoàng Kim Huyết Mạch có quan hệ gì?

Vậy cô nàng trước mắt này phải làm cách nào xưng hô? 10% Cừu Yêu Nhi, 90% nữ vương Medusa?

Thẩm Lãng không khỏi có chút tâm loạn như ma.

...

Nữ vương Medusa vẫn không có mở mắt.

Bởi vì tòa cung điện này là đứng chổng ngược, cho nên Thẩm Lãng ngồi ở trên mái vòm, hắn và Medusa cũng là ở thế chổng ngược.

Hắn cứ như vậy lẳng lặng chờ đợi, chờ nàng tỉnh lại.

Mấy canh giờ đi qua.

Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua.

Nữ vương vẫn không có tỉnh lại.

Thẩm Lãng không thử nghiệm la hết, cũng không có thử nghiệm dùng đá Ác Mộng kích thích.

Bởi vì cấp bậc của nàng mạnh đến như vậy, lúc cầm tỉnh thì nàng tự nhiên tỉnh lại thôi.

Trong khoảng thời gian này, Thẩm Lãng vắt hết óc mà chỉ cùng nàng nói được ba câu. Đối mặt Cừu Yêu Nhi hắn còn có thể nói ra một ít lời, một số điểm còn có tiếng nói chung, thế nhưng đối mặt nữ vương Medusa này thật sự quá xa lạ.

Thứ liên quan duy nhất của hai người chính là cục cưng Yêu Yêu, chí ít nàng là mẹ ruột của Yêu Yêu.

Hai ngày hai đêm sau đó, Thẩm Lãng rời đi, nữ vương Medusa vẫn không có tỉnh lại.

Bởi vì hắn không chờ được, chờ đợi thêm nữa hắn liền phải chết đói, chết khát.

...

Trở lại hoàng cung, Thẩm Lãng trước tiên phải đi ôm cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu.

Cục cưng bé nhỏ vẫn say giấc ở chỗ cũ, giống như mẹ cô bé, thế nhưng khi được Thẩm Lãng ôm lấy, cô bé lập tức liền tỉnh lại.

Thẩm Lãng ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, thảo nào dáng vẻ xinh đẹp hết hồn như vậy, trước hắn còn kỳ quái, cục cưng bé nhỏ này không giống hắn mấy, cũng không giống Cừu Yêu Nhi, vì sao đẹp như thế được.

Bây giờ rốt cuộc tìm được nguyên nhân, mẹ của con bé đẹp đến mức kinh thiên động địa.

Cục cưng bé nhỏ phải ăn một loại sản phẩm đặc chế, đó là một loại sữa, do chính nữ vương Medusa tự làm ra, thậm chí Thẩm Lãng còn không thể phân biệt được thành phần chủ yếu của nọ.

Thẩm Lãng dùng cái muỗng đút cho cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu ăn, cô bé ăn rất ngoan, thậm chí còn biểu lộ ánh mắt hạnh phúc vô cùng nữa.

Cô bé không muốn xa lìa Thẩm Lãng, gần như từ giây phút đầu tiên nhìn thấy đã không muốn lìa xa.

Cô bé rất biết cách nói chuyện, cái gì cũng hiểu, thông minh đến tuyệt đỉnh.

Thế nhưng có vẻ cũng không thích nói, hơn nữa cô bé quả thực không cần mở miệng, bởi bất kỳ ý tưởng nào của cô bé đều có thể qua ánh mắt toát ra.

Rõ ràng vô cùng thần kỳ, đôi mắt như đá quý của cô bé mỗi khi chớp, Thẩm Lãng liền biết cô bé muốn gì, nói gì.

- Yêu Yêu chúng ta dĩ nhiên là đại tỷ tỷ, đây là Thẩm Mật muội muội. - Thẩm Lãng đang vẽ trên giấy bức tranh Thẩm Mật.

Yêu Yêu ngắm nhìn cẩn thận, thậm chí còn thử nghiệm dùng tay nhỏ đi sờ gương mặt em gái Thẩm Mật, đương nhiên chỉ có thể chạm được giấy vẽ mà thôi.

- Đây là Thẩm Dã đệ đệ, nó cực kỳ nghịch ngợm, động một chút là khóc.

- Đây là Thẩm Lực, nó là đệ đệ nhỏ nhất của Yêu Yêu, đặc biệt ngoan, cho tới bây giờ đều không khóc.

Nhìn xong những bức họa này giống sau đó, Yêu Yêu đá quý như thế mắt to trông về phía Thẩm Lãng.

- Yêu Yêu cũng muốn ba ba vẽ một bức tranh cho con hử? - Thẩm Lãng cười nói.

Cục cưng bé nhỏ Yêu Yêu gật đầu.

Kế tiếp, Thẩm Lãng hoàn toàn không cần nhìn đã vẽ Yêu Yêu ra.

Vẽ rất đẹp, vô cùng giống, nhưng Yêu Yêu đẹp như mẹ cô bé, có hơi vượt quá nhận thức, cho nên bằng vào khả năng hội họa của Thẩm Lãng vẫn rất khó hoàn toàn biểu hiện ra ngoài.

- Hi hi... - Yêu Yêu cười một cái, cô bé thích những bức tranh này vô cùng.

Tiếp tục nàng hướng Thẩm Lãng vươn tay nhỏ bé.

- Yêu Yêu cũng muốn vẽ à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Yêu Yêu gật đầu.

Thẩm Lãng đưa bút tới, tiếp đó Yêu Yêu bắt đầu vẽ tranh, cô bé vẽ Thẩm Lãng.

Tiếp đó Thẩm Lãng kinh ngạc sững sờ, Trương Xuân Hoa cũng kinh ngạc sững sờ.

Thẩm Lãng hỏi:

- Yêu Yêu từng học sao?

Trương Xuân Hoa lắc đầu, hầu hết thờ gian tiểu công chúa Yêu Yêu đều đang ngủ, làm sao có thể học vẽ, cô bé thậm chí còn chẳng có thời gian học nói.

Lần này Thẩm Lãng rõ ràng kinh ngạc hoàn toàn, con gái của ta mạnh như vậy? Cái này đã vượt qua phạm vi thiên tài rồi sao?

Bởi vì Yêu Yêu vẽ thật sự quá đẹp, cô bé học được cách Thẩm Lãng vẽ, nhưng phong cách vẽ của cô bé không giống như Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng vẽ theo lối tả thực nếu không nói là cực thực (hyperrealism) mà Yêu Yêu lại nghiên về phong cách anime. Thứ cô bé vẽ ra tràn đây ngây thơ chất phác và bay bổng, nhưng lại đặc biệt rất giống.

Thẩm Lãng nhìn vào đôi mắt to của con gái, cất giọng kinh ngạc:

- Trời ạ, cục cưng Yêu Yêu của ba ba lợi hại như vậy sao? Ba ba không thể tin được.

Cục cưng Yêu Yêu có chút xấu hổ, rụt trong lòng Thẩm Lãng một cái.

Trương Xuân Hoa ở bên cạnh thấy Yêu Yêu đã có chút mệt mỏi, không khỏi ở bên cạnh nhắc nhỏ:

- Tiểu công chúa Yêu Yêu nên ngủ rồi.

Thẩm Lãng cũng nhìn ra, Yêu Yêu mới vừa chơi không đến một giờ liền đặc biệt mệt mỏi, thế nhưng nàng quá hạnh phúc cùng vui vẻ, cho nên không muốn bỏ để đi ngủ.

- Cục cưng ngủ đi nào, chỉ cần con mở mắt ba ba liền bên cạnh chơi tiếp với con được không? - Thẩm Lãng nói dịu dàng.

Yêu Yêu ngoan ngoãn nhắm mắt lại, chẳng bao lâu lại một lần nữa ngủ thiếp đi. Thẩm Lãng thậm chí không nỡ buông cô bé xuống, vẫn ôm vào trong ngực.

- Có lẽ ngươi cần phải ra ngoài chút đấy. - Trương Xuân Hoa nhỏ giọng nhắc nhở.

Kỳ thực nàng không cần thì thầm, bởi vì Yêu Yêu một khi rơi vào ngủ say sau khi rất khó bị đánh thức.

Thẩm Lãng dè dặt đặt Yêu Yêu lên giường, hắn rất muốn tiến lên hôn một cái, nhưng lại không dám, cục cưng này quá yếu đuối.

- Cục cưng, ngủ đi nào. - Thẩm Lãng nói dịu dàng:

- Ba ba, đệ đệ cùng muội muội đều ở bên cạnh con.

Hắn đặt bốn bức tranh bên cạnh gối của Yêu Yêu.

...

- Yêu Yêu lúc trước mỗi ngày chỉ có thể tỉnh một khắc, bởi vì có ngươi ở đây, công chúa lại tỉnh hơn nửa canh giờ. - Trương Xuân Hoa nói:

- Có thể thấy được công chúa thật sự quá vui sướng hạnh phúc.

Lời nói này khiến Thẩm Lãng muốn tan nát cõi lòng, mỗi ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ cũng chỉ có thể tỉnh một khắc, bằng không sức sống không chịu nổi, trên người cục cưng Yêu Yêu đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hơn nữa không chỉ có nàng như thế này, Medusa cũng giống như thời thời khắc khắc đều đang bế quan an nghỉ, thời gian thanh tỉnh rất ngắn.

Thẩm Lãng theo Trương Xuân Hoa đi tới chỗ cao nhất của hoàng cung, nhìn ra xa ngoài thành.

Tiếp đó, hắn hít vào một ngụm khí lạnh.

Thành Queen vẫn xa hoa, thế nhưng để hắn hít khí lạnh chính là ngoài thành, đại quân vô số kể.

Đại quân của Công tước Russell đã tới, ùn ùn kéo đến, vô số kể. Bây giờ còn chỉ có mười mấy vạn, nhưng quân đội phía sau đang ngo ngoe chạy tới.

Đại quân đang tiến hành bao vây thành Queen, một khi toàn bộ hai trăm năm mươi ngàn quân đến để hoàn thành vòng vây với thành Queen bao vây, vậy phải khai chiến.

Thẩm Lãng thấy được rất nhiều khí công thành, chẳng những có máy bắn đá khổng lồ, có nỏ công thành cỡ bự, còn có búa phá thành.

Chưa kể đến những thứ này, còn có tháp công thành(*) vượt qua hai mươi mét, giống như là một tòa nhà di động nhà cửa vậy, xấp xỉ có sáu tầng lầu cao, một khi đẩy tới tường thành trước đánh thành lũy cánh cửa mở ra, bên trong binh sĩ có thể liên tục không ngừng dũng mãnh tiến ra, trực tiếp nhảy đến trên tường thành.

(*) Còn gọi là công thành bảo lũy (siege tower): loại cổ nhất do người Assyria sử dụng vào khoảng thế kỷ thứ 9 TCN. Nhìn chung cấu trúc của tháp công thành có hình hộp thẳng đứng, thường làm bằng gỗ (tùy điều kiện mà được bọc sắt bên ngoài hay không) có cầu thang bên dưới với ít nhất là 4 bánh xe, các tầng của nó có khe hở cho các cung thủ bắn phá, có cầu di động để binh lính leo thẳng lên trên tường thành đối phương, thậm chí còn có cả búa phá thành nhô ra bên trên.

Vì tiến đánh thành Queen, Công tước Russell hoàn toàn dốc hết tất cả.

Thẩm Lãng hỏi:

- Thủ tướng của các ngươi đâu? Có phương án nghênh chiến nào không?

Trương Xuân Hoa đáp:

- Chúng ta không có thủ tướng.

Thẩm Lãng hỏi:

- Vậy các ngươi không có nội các? Không có đám gánh hát quan văn à?

Trương Xuân Hoa lắc đầu nói:

- Không có.

Thẩm Lãng không thể tin nổi, thật sự nghịch thiên, liền bộ dáng này các ngươi là làm sao chống đỡ đến bây giờ hả?

- Những thành bang khác của cả đế quốc Witch đều có một vị lãnh chúa, thế nhưng thành Queen cuối cùng vẫn là của các ngươi, thành phố lớn như vậy thì các ngươi dựa vào cái gì thống trị? - Thẩm Lãng hỏi.

Trương Xuân Hoa nói:

- Dựa vào Thành chủ (*) Queen, Công tước Hall.

(*) Thành chủ/Castellan (người cai quản lâu đài) là danh hiệu được sử dụng ở Châu Âu thời trung cổ cho một quan chức, một thống đốc được chỉ định của một lâu đài và lãnh thổ xung quanh của nó được gọi là castellany.

Thẩm Lãng hỏi:

- Đó là ai?

Trương Xuân Hoa đáp:

- Tổ tiên của hắn là Tổng quản của nữ hoàng đế quốc Zollern II, là một người xuất thân bình dân, hơn nữa trên người còn có dòng máu của người Vinda. Nữ hoàng bệ hạ lại sắc phong tổ tiên hắn làm Công tước, cái này dẫn phát toàn bộ vương triều Zollern phản đối, cho nên gia tộc Hall là ngoại tộc vương triều Zollern.

Thẩm Lãng nói:

- Nói cách khác vị Công tước Hall này không được vương triều Zollern thừa nhận, cho nên hắn mới có thể thuần phục nữ vương Medusa?

Trương Xuân Hoa nói:

- Đúng, toàn bộ thành Queen đều là do Công tước Hall quản lý, chúng ta chẳng qua là cung cấp bảo hộ, không can thiệp bất kỳ nội chính.

Chuyện này đúng là thiên hạ rộng lớn chẳng thiếu cái lạ.

Thẩm Lãng vốn tưởng rằng đế quốc Witch coi như là liên minh thành bang, tối thiểu thành Queen là thuộc về đế quốc Witch, không nghĩ tới thành Queen cũng là thuộc về Công tước Hall.

Nữ vương Medusa cũng chỉ là một lá cờ.

Nàng thật sự là quá cường đại nghịch thiên, cho nên dựa vào uy danh một người lại để cho cái đế quốc Witch rộng bốn triệu cây số vuông chống đỡ hơn hai ba năm.

Cái gọi là đế quốc Witch, hoàn toàn là một mớ chư hầu trốn dưới cánh của nữ vương Medusa mà lấy danh nghĩa thôi.

Nữ vương Medusa cho tới bây giờ cũng không có thống trị mảnh đất này, nàng chẳng qua là đang bảo vệ nó mà thôi.

...

Thẩm Lãng lại nhìn trong thành, trước đó những người trong thành Queen này mỗi ngày đều vừa múa vừa hát, hôm nay quân đội bao vây bốn mặt, bầu không khí cuối cùng cũng trang nghiêm hơn một chút rồi.

Thế nhưng cũng rất hạn chế, vẫn khá nhiều người đang ca đánh đàn, vẫn hô vang nữ vương vạn tuế, trời cao phù hộ nữ vương của ta.

Tóm lại, sự căng thẳng mà chiến tranh nên có không được nhìn thấy ở đây.

Thành phố này quá lãng mạn, thậm chí còn lãng mạn hơn so với Paris trên trái đất. Nhưng trong Chiến tranh thế giới thứ hai, những gì xảy ra với Paris lãng mạn thì mọi người đều thấy rõ ràng trước mắt, một quốc gia mạnh đến thế mà bị đánh thành một đống phân.

- Bởi vì tất cả mọi người tin tưởng nữ vương vô địch, có thể đánh bại bất kỳ kẻ địch nào xâm lăng, ở dưới sự bảo vệ nữ vương Medusa, bất kỳ dân chúng nào cũng được cách ly khỏi cuộc chiến. - Trương Xuân Hoa nói.

Thẩm Lãng không khỏi cau mày, cái thành Queen này quả nhiên rất đẹp, nhưng nó ảo đến mức phi thực tế.

Quá tràn trề cảm xúc nghệ thuật, ngay cả dân chúng nơi này đều tràn đầy mơ ước, thế nhưng thực tế quả thực vô cùng tàn nhẫn.

- Không tổ chức hội nghị quân sự à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Trương Xuân Hoa nói:

- Đang mở, chỉ có điều nội dung thảo luận chỉ có một, nữ vương bệ hạ lúc nào tỉnh lại, mọi người cần phải dùng loại điệu bộ nào nghênh tiếp nữ vương bệ hạ lại một lần nữa thức tỉnh.

Ta, đ*!

Thẩm Lãng nói:

- Đi, đi xem hội nghị quân sự thành Queen, có được không?

Trương Xuân Hoa nói:

- Đương nhiên có thể, đế quốc Witch cùng quốc gia khác không cùng một dạng, cũng không có thứ bậc nghiêm ngặt. Phía dưới nữ vương, chúng sinh bình đẳng.

Những lời này để Thẩm Lãng lại một lần nữa cau mày, quốc gia như vậy hoang đường nhất.

...

Trong cung điện.

Thẩm Lãng thấy được toàn bộ những cao tầng của đế quốc Witch.

Đây... Đây đại khái là cao tầng đế quốc keo kiệt nhất, tổng cộng cộng chỉ có sáu người.

Diện tích nước Việt kém xa đế quốc Witch, đại triều hội có đến mấy trăm người, thời điểm tiểu triều hội cũng có hơn một trăm người.

Đế quốc Witch hơn bốn triệu cây số vuông có tổng cộng liền sáu người quyết sách.

Trương Xuân Hoa cũng có chút lúng túng nói:

- Lúc tiểu công chúa Yêu Yêu sinh nhật bốn tuổi, chủ nhân mỗi một thành bang đều tới, tổng cộng đến một trăm người, đại điện đều đứng đầy một phần tư. Hơn nữa thành Queen có rất nhiều quan viên, chỉ bất quá bọn họ không thể vào hoàng cung.

Lúc trước Thẩm Lãng còn nói vương triều Zollern giống như là Chu thiên tử sa sút. Hiện tại xem ra nữ vương Medusa mới như là Chu thiên tử, chủ nhân trên trăm cái thành bang thuần phục nàng, giơ cờ hiệu của nàng. Thế nhưng nàng cũng không đi nắm giữ bất kỳ quyền lực gì. Nàng đây mới thật sự siêu thoát.

- Vị này chính là thành chủ Queen đế quốc Witch, Công tước Hall.

Công tước Hall là một người đàn ông đẹp trai, thậm chí là anh tuấn hiếm có, gã có lẽ tầm ba mươi mấy tuổi, nhưng coi như hai mươi mấy tuổi.

Thẩm Lãng biết được trên người gã có huyết thống của người Vinda, nhưng từ tướng mạo hoàn toàn không nhìn ra, da tay của gã thậm chí so với người da trắng bình thường còn trắng hơn, một mái tóc vàng phiêu dật không gì sánh được, quả thực tao nhã giống như là một hoàng tử.

Gã thậm chí so với Công tước Dibos càng thêm giống như một quý tộc thuần khiết.

- Vị này chính là đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ Roland, tướng quân Violet Roland.

Tướng quân Violet Roland sao?

Thẩm Lãng sau khi nhìn thấy nàng chỉ có một cảm giác, trời ạ, nàng cao quá.

Chiều cao hai mét mốt.

Đây là một nữ võ sĩ đặc biệt cương nghị, cực kỳ mạnh mẽ phi thường.

- Vị này chính là đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ phương đông, tướng quân Lan Phong.

Lan Phong? Tên này Thẩm Lãng giống như nghe qua!

Đúng rồi, em trai đại tông sư Lan Đạo hình như mang tên này.

Bất quá ông ta trẻ hơn đại tông sư Lan Đạo, khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi mà thôi.

- Vị này chính là đoàn trường của đoàn võ sĩ phương Đông, tướng quân Mạch Trần.

Người này là người phương Đông, nhưng cũng không giống như thuộc vương triều Đại Viêm, nhưng ông ta cơ hồ là võ sĩ có dáng vẻ chính thống nhất mà Thẩm Lãng từng gặp, mỗi một điệu bộ cùng biểu cảm đều mang phong phạm võ sĩ tuyệt đối.

- Vị này chính là Tư lệnh hạm đội đế quốc Witch, tướng quân Black Pearl.

Quả nhiên là ngọc trai đen, nàng là một cô gái da đen, chắc hẳn có xuất thân hải tặc.

Đây cũng là cô gái Thẩm Lãng nhìn thấy có vóc dáng đầy cuồng bạo nhất.

Mông của các cô gái da đen thì bất kỳ ai cũng biết rồi, săn chắc và vểnh lênh như BUG của tạo hóa vậy.

- Vị này chính là Đại học sĩ đế quốc Witch, cũng là sư phụ của ta: An Ninh.

Đại học sĩ Thiên Nhai Hải Các mà cũng thuần phục nữ vương Medusa?

Quý bà ưu nhã này khác hẳn một trời một vực với học sĩ Trương Ngọc Âm mạnh mẽ hoang dã kia.

Trương Ngọc Âm là học sĩ, mà người đàn bà trước mắt này là đại học sĩ.

Giới thiệu xong sáu người này, sau đó tất cả mọi người nhìn về Thẩm Lãng.

- Vị này là... Vương triều Đại Viêm Việt vương nước phủ Bá Tước Huyền Vũ con rể, công tử Thẩm Lãng. - Trương Xuân Hoa giới thiệu.

Nàng cũng không dám giới thiệu đây là Yêu Yêu tiểu công chúa phụ thân, như vậy Thẩm Lãng có thể sẽ bị đánh chết.

Ở trong lòng tất cả mọi người, nữ vương Medusa là người siêu thoát khỏi phàm nhân, bất kỳ người đàn ông nào trong thiên hạ cũng không xứng với nàng.

Còn công chúa Yêu Yêu, đó cũng do bản thân nàng tự sinh ra, không có quan hệ với bất kỳ người đàn ông nào.

Nếu ai dám tự xưng là người đàn ông của nữ vương Medusa, cam đoan một giây sau lạnh thây.

...

- Ta cảm thấy cần phải dùng tiệc chủ đề màu hồng phấn, chúc mừng nữ vương bệ hạ thức tỉnh.

- Ta đã sai bảo người ta viết lên trăm bài thi ca, mấy chục bài hát, hơn nữa đã bắt đầu dạy dân chúng cả thành Queen ngâm xướng.

- Nữ vương bệ hạ lần này bế quan an nghỉ một năm, thần dân chúng ta quá nhớ ngài, nhất định phải dùng phương thức trước nay chưa từng có nghênh đón ngài thức tỉnh.

Vì sao phải an nghỉ sau khi bế quan? Chỉ có rắn mới có thể ngủ đông.

Nhưng mà, Công tước Russell hai mươi mấy vạn đại quân đều quân vây bốn mặt, hiện tại đang thảo luận thế nào khai phái đúng, cái này thích hợp sao?

Chẳng lẽ không cần phải thương nghị bố trí quân sự à? Thế nào nghênh chiến đại quân Công tước Russell?

Then chốt đây không chỉ có riêng một nhánh quân đội của Công tước Russell, đế quốc Zollern III có chừng hơn mười vạn quân đội đang từ tứ phía đến bao vây.

Cuối cùng Thẩm Lãng không nhịn được, hắn nói:

- Chư vị đại nhân, lẽ nào chúng ta không nên thương nghị nghênh chiến thế nào à?

Tức khắc, sáu ánh mắt nhìn thẳng vào Thẩm Lãng.

- Vị công tử Thẩm Lãng này, có nữ vương bệ hạ ở đây, căn bản cũng không nên lo lắng trận chiến dịch này, bởi vì nhất định sẽ thắng.

- Nữ vương bệ hạ vĩnh viễn cùng tồn tại cùng chúng ta, có người ở dù cho muốn thua cũng chuyện khó khăn vô cùng.

- Chỉ cần nữ vương bệ hạ vừa tỉnh lại, tất cả kẻ địch đều phải tan thành mây khói.

- Cho nên, vẫn nên thảo luận như thế nào cử hành nghi thức long trọng chúc mừng nữ vương bệ hạ tỉnh lại là quan trọng nhất.

- Không chỉ có như thế, hai tháng sau là sinh nhật năm tuổi của tiểu công chúa điện hạ, đến lúc đó chúng ta cần tổ chức vui chơi ăn mừng cho thỏa thích.

Thẩm Lãng nhìn sáu người này mà không tưởng tượng nổi, tiếp đó không lời nào để nói cứ thế lui ra.

...

Thực sự cho tới bây giờ đều chưa từng gặp quốc gia nào thế này, cũng chưa từng gặp hội nghị ngự tiền nào kỳ lạ đến thế, nó không chân thật như xã hội không tưởng vậy.

Cái đế quốc Witch này không chân thật quá mức, thực sự như là tòa lâu đài trên cát, tất cả lại thành lập ở dưới sức mạnh đến nghịch thiên của nữ vương Medusa.

Nếu như nữ vương Medusa thực sự hùng tài đại lược như đại đế Zollern, vậy không có vấn đề.

Dựa vào uy danh và vũ lực của một người để quét ngang thiên hạ trước, sau đó sẽ thống trị thiên hạ, không đến mấy chục năm có thể thành lập một đế quốc cường đại chân chính.

Mà vị nữ vương Medusa này quản giết không quản chôn, đế quốc Witch có thể chống đỡ cho tới hôm nay hoàn toàn là kỳ tích.

...

- Trương Xuân Hoa, ngươi chẳng lẽ không cảm thấy tất cả chuyện này đều vô cùng hoang đường à? - Thẩm Lãng nói:

- Sáu người có quyền quyết sách tối cao ở đế quốc Witch đều là những người thế này kia à?

Trương Xuân Hoa nhìn Thẩm Lãng một hồi, rồi nàng nói:

- Thẩm công tử, ta biết ngươi tài hoa hơn người, trí gần như yêu. Thế nhưng sáu người này kỳ thực vô cùng ưu tú, hơn nữa còn là tuyệt đỉnh ưu tú. Ngươi đối với nơi này không biết tất cả mọi thứ đâu, ngươi không cách nào biết được một người cường đại có thể đến nước này.

Thẩm Lãng nói:

- Lúc trước ngươi đã nói, chỉ cần nữ vương Medusa bất tỉnh, thành Queen sẽ thất thủ, đế quốc Witch sẽ diệt vong.

Trương Xuân Hoa nói:

- Đúng, ta là từng nói những lời này. Thế nhưng ta cũng sẽ nói cho ngươi biết một câu, một trận chiến này chúng ta tất thắng, bởi vì nữ vương bệ hạ nhất định sẽ tỉnh lại, chỉ cần ngài tỉnh lại, chiến tranh liền kết thúc.

Thẩm Lãng nói:

- Thật?

Trương Xuân Hoa nói:

- Thật, ngươi cũng nên như những người khác, lẳng lặng nghênh tiếp nữ vương bệ hạ thức tỉnh là được.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy nếu như nàng không tỉnh lại thì sao?

- Không thể nào. - Trương Xuân Hoa nói:

- Lúc trước đế quốc Witch cũng gặp phải nguy cơ rất nhiều lần, mỗi một lần nữ vương bệ hạ đều đúng lúc tỉnh lại, trực tiếp ngăn cơn sóng dữ, kết thúc chiến tranh, đây cũng không phải là nguy cơ đầu tiên mà thành Queen đối mặt.

Thẩm Lãng hỏi:

- Vì sao nàng phải ngủ đông suốt một thời gian dài vậy?

Trương Xuân Hoa nói:

- Chúng ta không biết, bởi vì nữ vương bệ hạ không phải người phàm, cho nên tất cả những gì về ngài cũng không phải người phàm chúng ta có thể đoán.

Tiếp tục, Trương Xuân Hoa muốn nói lại thôi.

Thẩm Lãng nói:

- Ngươi muốn nói cái gì thì nói đi.

Trương Xuân Hoa nói:

- Ta biết ngươi đã từng cùng Cừu Yêu Nhi có tình duyên một đêm, nhưng hy vọng ngươi có thể quên tất cả chuyện này.

Thẩm Lãng nói:

- Ngươi là cảm thấy ta quá kém xa, không xứng với nữ vương Medusa có đúng không?

Trương Xuân Hoa nói:

- Ngươi là người đàn ông ưu tú quyến rũ nhất mà ta từng gặp, thậm chí bây giờ ta vẫn động lòng không ngớt. Thế nhưng nữ vương bệ hạ không phải người phàm, cho nên...

Tiếp tục Trương Xuân Hoa giống như cảm thấy mình quá nặng nề, tức khắc mang theo ánh mắt quyến rũ cất giọng cám dỗ:

- Thẩm công tử, nếu như ngươi cảm thấy hiu quạnh, có thể tới tìm ta hả? Xử nữ mà, ở nơi ngoài vạn dặm, đôi cẩu nam nữ chúng ta đây nối lại tiền duyên, không phải vô cùng thú vị à?

Thẩm Lãng nhếch miệng cười, tiếp đó trong nháy mắt bớt phóng túng.

...

Thời gian ngày qua ngày trôi đi.

Đại quân tập hợp dưới thành Queen càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.

Năm ngày sau!

Đại quân hai trăm năm mươi ngàn của của Công tước Russell đã đến.

Bảy ngày sau, đại quân chính thức hoàn thành vòng bao vây với thành Queen.

Chín ngày sau!

Công tước Russell đế quốc Zollern III ra lệnh một tiếng.

Đại quân công thành!

Cuộc chiến thành Queen chính thức nổ ra, trận quyết chiến cuối cùng của đế quốc Witch chính thức nổ ra.

Nhưng mà lúc này, nữ vương Medusa vẫn không có tỉnh lại!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện