" Khi nào tôi chán tôi sẽ thả cho hai người đi."

Hai tháng trước anh đã nói như vậy với cô, cô liều mạng lấy lòng anh để gặp được Tiểu Bảo. Mộc Hoa cầm ly nước đến hồ bơi, lấy thêm một khăn tắm đứng đó chờ anh. Lăng Hạo bơi suốt hai tiếng, nước lạnh muốn đông cứng, hồ bơi tuy thay nước thường xuyên nhưng không cản nổi thời tiết nhất là mấy ngày hôm nay có liền mấy trận tuyết rơi ở Thiên Tân.

Giọng cô mềm như tơ, mắt to tròn nhìn anh:" Anh đã ở đó lâu như vậy rồi, sẽ bị hàn đấy."

Quả nhiên động tác hắn dừng lại, bơi đến lan can, nhìn chằm chằm cô, nét mặt mệt mỏi nhưng đầy kiêu ngạo không nhìn rõ cảm xúc tùy tiện đáp:" Tôi ghét phụ nữ nhàm chán như cô, nhiều lời."

Sau đó cũng không có xuống hồ bơi tiếp mà chậm rãi đi lên giật khăn tắm trên tay cô choàng lên người lướt qua cô. Mộc Hoa cắn chặt răng, thở sâu một hơi rồi liền chạy theo sau anh rất cẩn thận:" Anh uống nước."

Mộc Hoa chạy nhanh đứng trước mặt anh vươn tay cầm ly nước ra.

Choang~

Mãnh thủy tinh vỡ tan, miểng văng khắp nơi, anh nhìn nó cười đến thê lương. Hóa ra, cô có thể vì một người bạn mà miễng cưỡng bên cạnh anh, càng có thể vì đứa con của hắn mà cưỡng ép mình ngủ với anh, có thể tự tay giết đi đứa con của họ, trong lòng cô anh không là gì cả, luôn xếp sau mọi người. Anh ngông cuồng, cố chấp bị cô vứt ra khỏi tầm mắt. Dù là chín năm trước hay chín năm sau thì anh không là gì cả.

*

*

*

Anh thay một bộ lễ phục màu đen được cắt may vô cùng thích hợp, ôm gọn thân hình cao ráo của anh, hôm nay phải bay đến Giang Sơn dự hôn lễ có lẽ hôm sau mới có thể về. Trên tay cầm một điếu thuốc yên tĩnh hút, đến lâu sau anh mới phát hiện trên người toàn mùi thuốc lá, không vội liền tiện tay ném điếu thuốc vào sọt rác rồi lấy bộ y phục thứ hai ra thay, đến lúc xoay người vào phòng tắm thì hông bị ai đó ôm chặt.

Mộc Hoa ôm hông anh chặt chẽ dính sát, đôi môi nhỏ hôn lên lưng anh, cả người nhỏ ôm lấy thân hình lớn, anh vẫn hững hờ bức ra tia lạnh người, cô ở sau lưng anh cũng không biết là anh có đang tức giận hay không liền siết tay thật chặt lên người anh.

Lăng Hạo hờ hững:" Buông."

Mộc Hoa trả lời bình tĩnh:" Em muốn đi cùng anh."

Thấy anh biểu tình không tốt cô liền nới lỏng tay ra, vồ vào lòng anh. Anh liền lùi một bước, Mộc Hoa té xuống dưới chân anh.

"Đừng có náo loạn."

Lăng Hạo bước vào phòng tắm cởi hết đồ trên người, mở vòi sen xả nước trực tiếp lên người, mùi thuốc lá quá đậm nên phải rửa thật kĩ. Vừa rồi ở hồ bơi quá lâu bây giờ lại tắm thêm một lần khiến cả người run rẩy. Lăng Hạo vừa ngẩng đầu liền phát hiện cô đã đứng trước mặt mình quấn một cái khăn tắm hờ hững.

Lăng Hạo nghiến răng ken két:" Cô náo đủ chưa? Ra ngoài."

Cô giật mình mím chặt môi, đỏ mắt nhìn anh như thỏ trắng gặp sói xám.

Gương mặt điển trai kia tức giận, hơi cong khóe miệng. Có điều cô không nhìn thấy. Bị biểu tình của anh dọa đến mức nước mắt trào ra.

Ánh mắt Lăng Hạo nhìn cô, giọng khàn khàn bật ra:"Cho cô mười lăm phút tắm rửa."

Nói xong liền xoay người tỉ mỉ thay y phục vào. Lúc cô đi ra thì trong phòng đã có vài người cộng thêm vài y phục bắt mắt, cô nhìn đến thất thần. Xem ra anh đã sớm chuẩn bị cho cô đi cùng anh.

Trên xe, anh có nhận một cú điện thoại từ trợ lí Tào, ánh mắt liền tối lại, tay siết chặt nhìn cô, hàm bạnh ra, tia mắt đằng đằng sát khí như muốn thiêu đốt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện