Trưa hôm sau, Lâm Kiệt đến văn phòng báo cáo với hai người: "Anh cả, đã có kết quả điều tra hiện trường của vụ án nhà họ Phạm rồi. Phòng thí nghiệm chất độc của Sở Công an thành phố đã lấy chất còn sót trong sữa, xác định quả nhiên là ngộ độc Asadin, hơn nữa lượng Asadin trong sữa rất lớn, vượt quá mức hòa tan trong nước của Asadin, thậm chí còn lắng đọng ở thể rắn trong sữa. Bác sĩ pháp y nói có khả năng hung thủ cân nhắc đến chuyện sữa có tác dụng bảo vệ niêm mạc dạ dày, cho nên mới cho vào một lượng lớn Asadin, để đảm bảo bị hại không có khả năng sống sót. Đồng thời, còn xét nghiệm thấy một lượng lưu huỳnh rất nhỏ, nhân viên xét nghiệm đã lấy mẫu sữa cùng loại tiến hành xét nghiệm đối chiếu, kết quả đối chiếu không phát hiện thấy có lưu huỳnh trong mẫu sữa, điều này cho thấy lưu huỳnh cũng là do hung thủ bỏ vào."
Vương Các Đông không hiểu: "Việc này nói lên điều gì?"
Lâm Kiệt nói: "Ý kiến của bác sĩ pháp y là, loại Asadin mà hung thủ sử dụng là do hắn ta tự chế ra bằng cách tạo phản ứng ô xy hóa đối với hùng hoàng, vì trong hùng hoàng có chứa lưu huỳnh, cho nên trong arsenic trioxide As2O3 sau khi chiết xuất cũng có lẫn một lượng rất ít lưu huỳnh."
Vương Các Đông nhìn Chu Quốc Sơn: "Asadin là do hung thủ tự tinh chế bằng hùng hoàng, hùng hoàng có thể mua được ở bất cứ chỗ nào, việc điều tra công cụ phạm tội, cũng giống như trước đây, không thể tiến hành được."
Chu Quốc Sơn tỏ vẻ bất lực, ông tham gia phá án mấy chục năm nay, những vụ án đầu độc trước đây từng gặp, cũng chỉ là những vụ ở nông thôn thông thường như sử dụng thuốc trừ sâu, thuộc diệt chuột, ông cũng chỉ nghe nói chứ chưa từng trực tiếp tiếp xúc với loại hung thủ sử dụng những chất cực độc không thể mua được trên thị trường như Nicotine, Hydrogen cyanide. Nhất là toàn bộ những chất độc này đều do hung thủ tự tạo ra từ những chất thông thường. Ông mím môi, đành hỏi: "Tình hình khác thì thế nào?"
Lâm Kiệt nói tiếp: "Chúng em đã điều một lực lượng lớn kiểm tra toàn bộ camera giám sát ngay trong đêm, mô phỏng lại quá trình phạm tội của hung thủ. Sáu giờ năm phút sáng ngày 22 tháng 12, sau khi nhân viên đưa sữa thật rời khỏi khu đô thị Đế Cảnh Uyển, chưa đầy năm phút sau, hung thủ đi một chiếc xe đạp điện màu xám vào khu đô thị, sau chiếc xe đạp có một cái thùng kiểu như thùng đưa sữa, chắc là thùng giả, tất nhiên bảo vệ cho rằng hắn là nhân viên đưa sữa, nên không hề ngăn lại. Căn cứ vào phân tích điều tra sau đó, tình hình sơ bộ là hung thủ đi xe đạp điện đến trước cổng nhà họ Phạm, dùng tuốc nơ vít tháo chiếc thùng sữa thật xuống, sau đó lấy thùng sữa giả ra, dính lên tường bằng keo dính tức thời, để lại chìa khóa trong ổ khóa của thùng sữa, dán một tờ thông báo giả của công ty sữa lên trên thùng sữa. Sau đó vợ chồng Phạm Trường Căn lấy sữa uống và bị ngộ độc."
Lâm Kiệt nói tiếp: "Ngoài ra, bọn em phát hiện thấy, trước khi gây án một tuần, hung thủ đã nhiều lần cải trang thành nhân viên đưa sữa ra vào khu đô thị, không lần nào bị bảo vệ phát hiện ra. Chắc những lần trước đều là để thăm dò và tìm hiểu tình hình bảo vệ an ninh trong khu đô thị."
Vương Các Đông hỏi: "Hung thủ vẫn không lộ diện?"
"Vâng, những lần thăm dò trước đó, căn cứ vào dáng đạp xe của hung thủ có thể phán đoán vẫn là tên béo đó, đầu đội mũ và bịt khẩu trang, tay cũng đeo găng. Nhưng người thực hiện hành vi phạm tội vào hôm vụ án xảy ra, do hôm trước đó trời bắt đầu có gió to tuyết lớn, sáng ngày hôm đó tuyết rơi rất to, hình ghi của camera giám sát không rõ, nhìn mờ mờ thì hình như dáng người đi xe đạp gầy hơn rất nhiều."
Vương Các Đông và Chu Quốc Sơn kinh ngạc, đây là lần đầu tiên tên đồng phạm xuất hiện trong camera.
Lâm Kiệt nói tiếp: "Có điều vẫn đội mũ và bịt khẩu trang, đồng thời do ảnh hưởng của thời tiết hôm đó, lúc phạm tội trời chưa sáng rõ, vẫn rất tối, nhìn chung không thể xác định được thông tin về người đó."
Vương Các Đông suy nghĩ giây lát rồi nói: "Gửi đoạn video vào hộp thư điện tử của tôi, tôi xem lại xem thế nào. Ngoài ra còn tình hình gì khác nữa không?"
"Cơ bản chỉ có vậy, toàn bộ báo cáo chi tiết đều nằm trong tập hồ sơ này. Ngoài ra còn một việc..." Nét mặt Lâm Kiệt có vẻ lúng túng.
Vương Các Đông nhìn cậu ta không hiểu: "Gì vậy?"
"Sáng nay bọn em nhận được thông tin từ công an thị trấn, sáng sớm nay con gái và con trai Phạm Trường Căn dẫn theo một đống họ hàng bạn bè xông vào nhà họ Hà đập phá, đánh người gây thương tích."
"Cái gì!" Vương Các Đông và Chu Quốc Sơn đồng thanh lên tiếng, vẻ mặt thất sắc.
Vương Các Đông vội hỏi: "Người thế nào rồi?"
"Mẹ của Hà Kiến Sinh bị đánh bất tỉnh, bây giờ đã được đưa vào nằm viện. Cậu con trai bốn tuổi của Cam Giai Ninh nghe nói trong lúc hỗn độn cũng bị đá một nhát bất tỉnh nhân sự, bây giờ cũng đang ở bệnh viện, em vừa hỏi rồi, tạm thời hai người đều không nguy hiểm đến tính mạng, có điều cháu bé có khả năng sợ quá, sau khi tỉnh lại không hề quấy khóc, nhưng mặt mũi cứ ngơ ra, không nói câu nào."
Vương Các Đông phẫn nộ nghiến răng, nói: "Tại sao lũ con cái ngu xuẩn của Phạm Trường Căn lại tìm đến nhà họ Hà?"
Lâm Kiệt lắp bắp: "Nghe nói... nghe nói người của công an thị trấn nói với họ là bố mẹ họ bị bạn của Cam Giai Ninh giết hại, cho nên đã dẫn một đám người đến..."
"Người của công an thị trấn đâu? Trước đó không phải là tôi đã dặn họ, nhấn mạnh là không được để bất cứ người nào đến quấy rối nhà họ Hà rồi cơ mà!"
Lâm Kiệt lúng túng đáp: "Những người đến... những người đến đó đều là của công an thị trấn. Sau đó... sau đó một vị phó trưởng công an biết tin, dẫn những người khác đến, mới ngăn được họ lại, rồi đưa bà cháu nhà họ Hà vào bệnh viện, em cũng vừa mới biết tin."
"Mẹ cha cái lũ khốn!" Vương Các Đông không kìm chế được, buông một câu chửi bậy, "Đội trưởng Lâm, cậu lập tức dẫn cảnh sát của huyện đi bắt toàn bộ cái đám gây chuyện lúc sáng về đây, bao gồm cả những thằng thuộc công an thị trấn có mặt trong đó."
Lâm Kiệt tỏ vẻ vô cùng khó xử: "Anh cả, việc này... mặc dù Phạm Trường Căn chết rồi, nhưng họ hàng nhà họ Phạm đều là lãnh đạo, sự việc buổi sáng, anh chị em của Phạm Trường Căn cũng có can dự, sợ là... sợ là không bắt nổi."
Vương Các Đông phẫn nộ buông một tiếng thở dài, im lặng không nói gì.
Chu Quốc Sơn ngẫm nghĩ rồi nói: "Mấy hôm nay tôi cũng được nghe nhiều chuyện về nhà họ Phạm, hình như thế lực của nhà họ Phạm ở huyện các cậu rất lớn thì phải."
Vương Các Đông hừ một tiếng khinh bỉ: "Ông bố đã chết của Phạm Trường Căn nguyên là bí thư huyện, con cái đều làm quan, được mệnh danh là "cả nhà công chức, một trưởng trên ba trưởng dưới", vợ chồng, con cái và họ hàng của họ, rất nhiều người đều là lãnh đạo của các huyện thị xung quanh, cả hai cấp tỉnh và thành phố đều có mạng lưới quan hệ của nhà họ Phạm, trong huyện không có việc gì mà nhà họ Phạm không làm được."
Chu Quốc Sơn gật đầu: "Trước đây khi Giang Bình đánh chết Hà Kiến Sinh, cậu còn chẳng xử lý được anh ta, bây giờ lại định vì sự việc buổi sáng mà bắt con cái của Phạm Trường Căn, đúng là rất khó." Ông dừng lại một lúc, rồi nói bằng một giọng lạnh tanh, "có điều chắc chắn phải cho bắt."
Vương Các Đông và Lâm Kiệt đều kinh ngạc nhìn Chu Quốc Sơn.
"Bây giờ chúng ta chưa bắt được hung thủ, việc trọng yếu hàng đầu là đề phòng xảy ra vụ án mạng tiếp theo, hôm qua chúng ta đã bàn rồi, mục tiêu của hung thủ chia làm hai loại, một loại là những người quấy rối nhà họ Hà. Xảy ra vụ việc sáng nay, không biết chừng hung thủ sẽ nhanh chóng biết tin, như vậy đám người buổi sáng sẽ rất nguy hiểm. Cứ cho bắt về trước đã, bố trí cho họ ở khách sạn, chờ một thời gian nữa rồi tính. Về nhân lực phụ trách việc bắt người, bên công an huyện của cậu không tiện ra mặt, tôi có dẫn theo hơn mười người của công an tỉnh, sáng nay công an thành phố cũng cử xuống một nhóm điều tra hình sự, đợi đến chiều sẽ cho người của công an tỉnh và công an thành phố đi bắt bọn họ. Gặp người của nhà họ Phạm, giải thích ngọn ngành chắc là họ sẽ hợp tác."
Vương Các Đông không hiểu: "Việc này nói lên điều gì?"
Lâm Kiệt nói: "Ý kiến của bác sĩ pháp y là, loại Asadin mà hung thủ sử dụng là do hắn ta tự chế ra bằng cách tạo phản ứng ô xy hóa đối với hùng hoàng, vì trong hùng hoàng có chứa lưu huỳnh, cho nên trong arsenic trioxide As2O3 sau khi chiết xuất cũng có lẫn một lượng rất ít lưu huỳnh."
Vương Các Đông nhìn Chu Quốc Sơn: "Asadin là do hung thủ tự tinh chế bằng hùng hoàng, hùng hoàng có thể mua được ở bất cứ chỗ nào, việc điều tra công cụ phạm tội, cũng giống như trước đây, không thể tiến hành được."
Chu Quốc Sơn tỏ vẻ bất lực, ông tham gia phá án mấy chục năm nay, những vụ án đầu độc trước đây từng gặp, cũng chỉ là những vụ ở nông thôn thông thường như sử dụng thuốc trừ sâu, thuộc diệt chuột, ông cũng chỉ nghe nói chứ chưa từng trực tiếp tiếp xúc với loại hung thủ sử dụng những chất cực độc không thể mua được trên thị trường như Nicotine, Hydrogen cyanide. Nhất là toàn bộ những chất độc này đều do hung thủ tự tạo ra từ những chất thông thường. Ông mím môi, đành hỏi: "Tình hình khác thì thế nào?"
Lâm Kiệt nói tiếp: "Chúng em đã điều một lực lượng lớn kiểm tra toàn bộ camera giám sát ngay trong đêm, mô phỏng lại quá trình phạm tội của hung thủ. Sáu giờ năm phút sáng ngày 22 tháng 12, sau khi nhân viên đưa sữa thật rời khỏi khu đô thị Đế Cảnh Uyển, chưa đầy năm phút sau, hung thủ đi một chiếc xe đạp điện màu xám vào khu đô thị, sau chiếc xe đạp có một cái thùng kiểu như thùng đưa sữa, chắc là thùng giả, tất nhiên bảo vệ cho rằng hắn là nhân viên đưa sữa, nên không hề ngăn lại. Căn cứ vào phân tích điều tra sau đó, tình hình sơ bộ là hung thủ đi xe đạp điện đến trước cổng nhà họ Phạm, dùng tuốc nơ vít tháo chiếc thùng sữa thật xuống, sau đó lấy thùng sữa giả ra, dính lên tường bằng keo dính tức thời, để lại chìa khóa trong ổ khóa của thùng sữa, dán một tờ thông báo giả của công ty sữa lên trên thùng sữa. Sau đó vợ chồng Phạm Trường Căn lấy sữa uống và bị ngộ độc."
Lâm Kiệt nói tiếp: "Ngoài ra, bọn em phát hiện thấy, trước khi gây án một tuần, hung thủ đã nhiều lần cải trang thành nhân viên đưa sữa ra vào khu đô thị, không lần nào bị bảo vệ phát hiện ra. Chắc những lần trước đều là để thăm dò và tìm hiểu tình hình bảo vệ an ninh trong khu đô thị."
Vương Các Đông hỏi: "Hung thủ vẫn không lộ diện?"
"Vâng, những lần thăm dò trước đó, căn cứ vào dáng đạp xe của hung thủ có thể phán đoán vẫn là tên béo đó, đầu đội mũ và bịt khẩu trang, tay cũng đeo găng. Nhưng người thực hiện hành vi phạm tội vào hôm vụ án xảy ra, do hôm trước đó trời bắt đầu có gió to tuyết lớn, sáng ngày hôm đó tuyết rơi rất to, hình ghi của camera giám sát không rõ, nhìn mờ mờ thì hình như dáng người đi xe đạp gầy hơn rất nhiều."
Vương Các Đông và Chu Quốc Sơn kinh ngạc, đây là lần đầu tiên tên đồng phạm xuất hiện trong camera.
Lâm Kiệt nói tiếp: "Có điều vẫn đội mũ và bịt khẩu trang, đồng thời do ảnh hưởng của thời tiết hôm đó, lúc phạm tội trời chưa sáng rõ, vẫn rất tối, nhìn chung không thể xác định được thông tin về người đó."
Vương Các Đông suy nghĩ giây lát rồi nói: "Gửi đoạn video vào hộp thư điện tử của tôi, tôi xem lại xem thế nào. Ngoài ra còn tình hình gì khác nữa không?"
"Cơ bản chỉ có vậy, toàn bộ báo cáo chi tiết đều nằm trong tập hồ sơ này. Ngoài ra còn một việc..." Nét mặt Lâm Kiệt có vẻ lúng túng.
Vương Các Đông nhìn cậu ta không hiểu: "Gì vậy?"
"Sáng nay bọn em nhận được thông tin từ công an thị trấn, sáng sớm nay con gái và con trai Phạm Trường Căn dẫn theo một đống họ hàng bạn bè xông vào nhà họ Hà đập phá, đánh người gây thương tích."
"Cái gì!" Vương Các Đông và Chu Quốc Sơn đồng thanh lên tiếng, vẻ mặt thất sắc.
Vương Các Đông vội hỏi: "Người thế nào rồi?"
"Mẹ của Hà Kiến Sinh bị đánh bất tỉnh, bây giờ đã được đưa vào nằm viện. Cậu con trai bốn tuổi của Cam Giai Ninh nghe nói trong lúc hỗn độn cũng bị đá một nhát bất tỉnh nhân sự, bây giờ cũng đang ở bệnh viện, em vừa hỏi rồi, tạm thời hai người đều không nguy hiểm đến tính mạng, có điều cháu bé có khả năng sợ quá, sau khi tỉnh lại không hề quấy khóc, nhưng mặt mũi cứ ngơ ra, không nói câu nào."
Vương Các Đông phẫn nộ nghiến răng, nói: "Tại sao lũ con cái ngu xuẩn của Phạm Trường Căn lại tìm đến nhà họ Hà?"
Lâm Kiệt lắp bắp: "Nghe nói... nghe nói người của công an thị trấn nói với họ là bố mẹ họ bị bạn của Cam Giai Ninh giết hại, cho nên đã dẫn một đám người đến..."
"Người của công an thị trấn đâu? Trước đó không phải là tôi đã dặn họ, nhấn mạnh là không được để bất cứ người nào đến quấy rối nhà họ Hà rồi cơ mà!"
Lâm Kiệt lúng túng đáp: "Những người đến... những người đến đó đều là của công an thị trấn. Sau đó... sau đó một vị phó trưởng công an biết tin, dẫn những người khác đến, mới ngăn được họ lại, rồi đưa bà cháu nhà họ Hà vào bệnh viện, em cũng vừa mới biết tin."
"Mẹ cha cái lũ khốn!" Vương Các Đông không kìm chế được, buông một câu chửi bậy, "Đội trưởng Lâm, cậu lập tức dẫn cảnh sát của huyện đi bắt toàn bộ cái đám gây chuyện lúc sáng về đây, bao gồm cả những thằng thuộc công an thị trấn có mặt trong đó."
Lâm Kiệt tỏ vẻ vô cùng khó xử: "Anh cả, việc này... mặc dù Phạm Trường Căn chết rồi, nhưng họ hàng nhà họ Phạm đều là lãnh đạo, sự việc buổi sáng, anh chị em của Phạm Trường Căn cũng có can dự, sợ là... sợ là không bắt nổi."
Vương Các Đông phẫn nộ buông một tiếng thở dài, im lặng không nói gì.
Chu Quốc Sơn ngẫm nghĩ rồi nói: "Mấy hôm nay tôi cũng được nghe nhiều chuyện về nhà họ Phạm, hình như thế lực của nhà họ Phạm ở huyện các cậu rất lớn thì phải."
Vương Các Đông hừ một tiếng khinh bỉ: "Ông bố đã chết của Phạm Trường Căn nguyên là bí thư huyện, con cái đều làm quan, được mệnh danh là "cả nhà công chức, một trưởng trên ba trưởng dưới", vợ chồng, con cái và họ hàng của họ, rất nhiều người đều là lãnh đạo của các huyện thị xung quanh, cả hai cấp tỉnh và thành phố đều có mạng lưới quan hệ của nhà họ Phạm, trong huyện không có việc gì mà nhà họ Phạm không làm được."
Chu Quốc Sơn gật đầu: "Trước đây khi Giang Bình đánh chết Hà Kiến Sinh, cậu còn chẳng xử lý được anh ta, bây giờ lại định vì sự việc buổi sáng mà bắt con cái của Phạm Trường Căn, đúng là rất khó." Ông dừng lại một lúc, rồi nói bằng một giọng lạnh tanh, "có điều chắc chắn phải cho bắt."
Vương Các Đông và Lâm Kiệt đều kinh ngạc nhìn Chu Quốc Sơn.
"Bây giờ chúng ta chưa bắt được hung thủ, việc trọng yếu hàng đầu là đề phòng xảy ra vụ án mạng tiếp theo, hôm qua chúng ta đã bàn rồi, mục tiêu của hung thủ chia làm hai loại, một loại là những người quấy rối nhà họ Hà. Xảy ra vụ việc sáng nay, không biết chừng hung thủ sẽ nhanh chóng biết tin, như vậy đám người buổi sáng sẽ rất nguy hiểm. Cứ cho bắt về trước đã, bố trí cho họ ở khách sạn, chờ một thời gian nữa rồi tính. Về nhân lực phụ trách việc bắt người, bên công an huyện của cậu không tiện ra mặt, tôi có dẫn theo hơn mười người của công an tỉnh, sáng nay công an thành phố cũng cử xuống một nhóm điều tra hình sự, đợi đến chiều sẽ cho người của công an tỉnh và công an thành phố đi bắt bọn họ. Gặp người của nhà họ Phạm, giải thích ngọn ngành chắc là họ sẽ hợp tác."
Danh sách chương