Thoáng chốc Lưu Ly mang thai đã được bốn tháng, bụng cô cũng to lên, đi đứng cũng nặng nề.
Ban sáng, cô cùng A Châu đi dạo ở ngự hoa viên thì bất ngờ gặp được Lưu Nguyên - Lưu tướng quân. Lưu Nguyên thấy Lưu Ly liền đi tới " Vi thần tham kiến Tinh phi nương nương".
"Miễn lễ! ". Lưu Nguyên trìu mến nhìn cô " Nương nương, đã lâu không gặp, người vẫn khoẻ chứ? ". "Muội vẫn sống tốt, còn huynh? ".
- Thần cũng vậy, cô cô có nhờ thần hỏi thăm người.
Hai người nhìn nhau, cảm giác quen thuộc ùa về. Kí ức vui vẻ khi cả hai còn ở Lưu gia trang như tái hiện lại. Cô khẽ cười, hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Cảnh tượng đó đã bị Đào Nhu phát hiện. Thời gian chịu phạt của cô ta cũng đã hết, hoàng thượng sắc phong cô ta làm Đào quý nhân. Nghe tin Lưu Ly mang thai ả liền chạy tới xem thì bắt gặp cảnh này, ả nhếch mép " Cẩu huyết".
Đào Nhu bước tới, Lưu Nguyên cuối chào " Tham kiến Đào quý nhân! ". Ả ta ỏng ẹo đứng đối diện với Lưu Ly, cô lấy tay che bụng. " Đào quý nhân, gặp Tinh phi sao lại không hành lễ? ". A Châu nhắc nhở, cô ả liếc mắt " Tham kiến nương nương", ả nói qua loa cho có lệ.
"Nam nhân này trông cũng tuấn tú chẳng thua gì hoàng thượng nhỉ. Sao lại dây dưa với con tiện tỳ Lưu Ly đó chứ. Ngươi dám phản bội hoàng thượng, để ta xem ngươi sẽ xử lí chuyện này ra sao. Hưm! "
Đào Nhu nhìn Lưu Nguyên rồi lại nhìn Lưu Ly.
- Thân đang mang thai mà còn đi nói chuyện với nam nhân khác, đúng là thứ lăng loàng
Lăng loàng? Thật nực cười. Lưu Ly nhìn Lưu Nguyên, cô nhún vai " Đào quý nhân, ý của cô là sao? ".
- Là cô không hiểu hay là đang giả vờ đây. Thứ tiện nhân như cô không xứng ở bên cạnh oàng thượng.
"Đào quý nhân, cô hãy cẩn thận lời nói của mình đi". Lưu Nguyên khẽ cau mày.
- Sao hả, đang bênh vực nó à. Đúng là đồ cẩu huyết.
"Cô có biết mình đang nói gì không hả? ". Lưu Ly tức giận, Đào Nhu có thể sỉ nhục cô nhưng không thể sỉ nhục Lưu Nguyên, cô cau mày " Đào quý nhân, cô đừng có mà ăn nói hàm hồ gây thị phi".
"Xem cô bênh vực hắn ta kìa, xem ra hai người thật sự có gian tình, nói không chừng cái thai trong bụng cô là của hắn chứ không phải của hoàng thượng".
Như giọt nước tràn ly, Lưu Ly đẩy nhẹ Đào Nhu một cái " Cô đừng có mà quá đáng". Đào Nhu bị đẩy, ả tức tối xô ngược lại Lưu Ly khiến cô ngã ra sau. May thay Lưu Nguyên đỡ được cô, ôm cô vào lòng.
"Đào quý nhân! Tinh phi đang mang long thai nếu có mệnh hệ gì thì cô khó mà sống nổi".
Đào Nhu vẫn đinh ninh cốt nhục trong bụng của Lưu Ly là của Lưu Nguyên nên hằm hố phản bác " Cặp đôi cẩu huyết các người còn dám nguỵ biện. Để ta đi bẩm báo với thái hậu và hoàng thượng để ngài trừng trị các ngươi". Nói rồi cô ả bỏ đi, Lưu Nguyên đỡ Lưu Ly ngồi xuống, anh nhẹ nhàng hỏi " Nương nương, người không sao chứ? ". "Không sao! ". Đoạn anh quay sang A Châu " Khi về cung, ngươi hãy mời thái y đến chuẩn mạch cho nương nương. Ta sợ thai nhi sẽ bị kinh động".
"Dạ! ".
...
"Nương nương, chuyện này thật là thú vị".
"Hưm! Để bổn cung xem ả Đào quý nhân đó sẽ làm gì! Chúng ta sẽ là ngư ông đắc lợi".
Dưỡng Tâm điện
Hắc Lãnh Thiên nhìn Lưu Ly rồi nhìn Đào Nhu " Đào quý nhân, nàng nói Tinh phi gian díu với người khác, nàng có bằng chứng không? ". Đào Nhu đáp " Bẩm hoàng thượng, thái hậu. Thiếp có bằng chứng, chính mắt thiếp và A Ngu trông thấy hai người họ ở ngự hoa viên làm chuyện đáng xấu hổ". Thái hậu cau mày " Vậy nam nhân đó là ai? ". A Ngu bên cạnh liền nói "Bẩm thái hậu, là Lưu Nguyên - Lưu tướng quân".
Hắc Lãnh Thiên nhước mày, trầm mặc một lúc " Ngươi nói thật chứ? " "Dạ là thật ạ! ". Thái hậu một mặt không tin Lưu Ly có thể làm ra chuyện đáng xấu hổ đó, một mặt muốn hạ bệ Đào Nhu nên tức tốc cho truyền Lưu Nguyên vào cung hỏi chuyện. Một lát sau, anh bước vào.
"Vi thần tham kiến hoàng thượng, thái hậu và các vị nương nương ".
"Miễn lễ"
"Tạ hoàng thượng"
Thái hậu cau mày " Lưu tướng quân, Đào quý nhân nói ngươi và Tinh phi có gian tình, chuyện này có thật không? ..
Ban sáng, cô cùng A Châu đi dạo ở ngự hoa viên thì bất ngờ gặp được Lưu Nguyên - Lưu tướng quân. Lưu Nguyên thấy Lưu Ly liền đi tới " Vi thần tham kiến Tinh phi nương nương".
"Miễn lễ! ". Lưu Nguyên trìu mến nhìn cô " Nương nương, đã lâu không gặp, người vẫn khoẻ chứ? ". "Muội vẫn sống tốt, còn huynh? ".
- Thần cũng vậy, cô cô có nhờ thần hỏi thăm người.
Hai người nhìn nhau, cảm giác quen thuộc ùa về. Kí ức vui vẻ khi cả hai còn ở Lưu gia trang như tái hiện lại. Cô khẽ cười, hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Cảnh tượng đó đã bị Đào Nhu phát hiện. Thời gian chịu phạt của cô ta cũng đã hết, hoàng thượng sắc phong cô ta làm Đào quý nhân. Nghe tin Lưu Ly mang thai ả liền chạy tới xem thì bắt gặp cảnh này, ả nhếch mép " Cẩu huyết".
Đào Nhu bước tới, Lưu Nguyên cuối chào " Tham kiến Đào quý nhân! ". Ả ta ỏng ẹo đứng đối diện với Lưu Ly, cô lấy tay che bụng. " Đào quý nhân, gặp Tinh phi sao lại không hành lễ? ". A Châu nhắc nhở, cô ả liếc mắt " Tham kiến nương nương", ả nói qua loa cho có lệ.
"Nam nhân này trông cũng tuấn tú chẳng thua gì hoàng thượng nhỉ. Sao lại dây dưa với con tiện tỳ Lưu Ly đó chứ. Ngươi dám phản bội hoàng thượng, để ta xem ngươi sẽ xử lí chuyện này ra sao. Hưm! "
Đào Nhu nhìn Lưu Nguyên rồi lại nhìn Lưu Ly.
- Thân đang mang thai mà còn đi nói chuyện với nam nhân khác, đúng là thứ lăng loàng
Lăng loàng? Thật nực cười. Lưu Ly nhìn Lưu Nguyên, cô nhún vai " Đào quý nhân, ý của cô là sao? ".
- Là cô không hiểu hay là đang giả vờ đây. Thứ tiện nhân như cô không xứng ở bên cạnh oàng thượng.
"Đào quý nhân, cô hãy cẩn thận lời nói của mình đi". Lưu Nguyên khẽ cau mày.
- Sao hả, đang bênh vực nó à. Đúng là đồ cẩu huyết.
"Cô có biết mình đang nói gì không hả? ". Lưu Ly tức giận, Đào Nhu có thể sỉ nhục cô nhưng không thể sỉ nhục Lưu Nguyên, cô cau mày " Đào quý nhân, cô đừng có mà ăn nói hàm hồ gây thị phi".
"Xem cô bênh vực hắn ta kìa, xem ra hai người thật sự có gian tình, nói không chừng cái thai trong bụng cô là của hắn chứ không phải của hoàng thượng".
Như giọt nước tràn ly, Lưu Ly đẩy nhẹ Đào Nhu một cái " Cô đừng có mà quá đáng". Đào Nhu bị đẩy, ả tức tối xô ngược lại Lưu Ly khiến cô ngã ra sau. May thay Lưu Nguyên đỡ được cô, ôm cô vào lòng.
"Đào quý nhân! Tinh phi đang mang long thai nếu có mệnh hệ gì thì cô khó mà sống nổi".
Đào Nhu vẫn đinh ninh cốt nhục trong bụng của Lưu Ly là của Lưu Nguyên nên hằm hố phản bác " Cặp đôi cẩu huyết các người còn dám nguỵ biện. Để ta đi bẩm báo với thái hậu và hoàng thượng để ngài trừng trị các ngươi". Nói rồi cô ả bỏ đi, Lưu Nguyên đỡ Lưu Ly ngồi xuống, anh nhẹ nhàng hỏi " Nương nương, người không sao chứ? ". "Không sao! ". Đoạn anh quay sang A Châu " Khi về cung, ngươi hãy mời thái y đến chuẩn mạch cho nương nương. Ta sợ thai nhi sẽ bị kinh động".
"Dạ! ".
...
"Nương nương, chuyện này thật là thú vị".
"Hưm! Để bổn cung xem ả Đào quý nhân đó sẽ làm gì! Chúng ta sẽ là ngư ông đắc lợi".
Dưỡng Tâm điện
Hắc Lãnh Thiên nhìn Lưu Ly rồi nhìn Đào Nhu " Đào quý nhân, nàng nói Tinh phi gian díu với người khác, nàng có bằng chứng không? ". Đào Nhu đáp " Bẩm hoàng thượng, thái hậu. Thiếp có bằng chứng, chính mắt thiếp và A Ngu trông thấy hai người họ ở ngự hoa viên làm chuyện đáng xấu hổ". Thái hậu cau mày " Vậy nam nhân đó là ai? ". A Ngu bên cạnh liền nói "Bẩm thái hậu, là Lưu Nguyên - Lưu tướng quân".
Hắc Lãnh Thiên nhước mày, trầm mặc một lúc " Ngươi nói thật chứ? " "Dạ là thật ạ! ". Thái hậu một mặt không tin Lưu Ly có thể làm ra chuyện đáng xấu hổ đó, một mặt muốn hạ bệ Đào Nhu nên tức tốc cho truyền Lưu Nguyên vào cung hỏi chuyện. Một lát sau, anh bước vào.
"Vi thần tham kiến hoàng thượng, thái hậu và các vị nương nương ".
"Miễn lễ"
"Tạ hoàng thượng"
Thái hậu cau mày " Lưu tướng quân, Đào quý nhân nói ngươi và Tinh phi có gian tình, chuyện này có thật không? ..
Danh sách chương