Edit - Beta: Xích Liên Nhi

Mặt trời ngã về phía tây, gió phong nhẹ nhàng thổi.

”Mệt chết mất!” Klein tóc đỏ tê liệt nằm trên mặt cỏ.

”Quái thụ cao lương.” Sayahaya yên lặng châm chọc nói.

*Quái thụ cao lương: Quái: Quái đản, kì quái. Thụ Cao Lương: Từ này khi phát âm thành tiếng Hán nghe gần giống với từ thúc thúc. Quái Thụ Cao Lương nghĩa là thúc thúc quái đản.

Vì thế nháy mắt xuất hiện một bức tượng đá, sau đó lại tao nhã vỡ ra.

”Ta nói này, cô gái Sayahaya...” Klein nhảy dựng lên.

”Rốt cục tôi đã làm gì trêu chọc cô? Khi cô bị Kirito đụng trúng lại còn muốn trốn tránh trách nhiệm thì là Klein tôi anh dũng chính nghĩa đứng ra cứu giúp cô trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng...”

Xung quanh xuất hiện những bong bóng màu hồng nhạt mang màu sắc lấp lánh mộng ảo... Cho nên chú Klein đang trong mộng xuân tuyệt vời tự sướng tự tâng bốc mình rồi!!!

”Thế nào, Kirito kun.” Cô gái xoay người nhìn thanh niên tóc đen đứng một bên, nói tiếp:

”Thật sự rất cảm ơn cậu đã hỗ trợ và hướng dẫn tôi.”

”A... Này.... Nói thật thì Klein nói cũng có chút đạo lý, nếu không là...” Đây là cậu thanh niên ngây thơ lại thẹn thùng!!!

Về phần Klein...

Sắc mặt người nào đó tái nhợt rơi nước mắt cầm khăn tay cắn giống như an ủi linh hồn vừa biểu đạt tâm tình người nào đó trước bối phận.

”Ha ha.” Nhìn hai người trước mặt một người bối rối một người cuống cuồng, làm cho Sayahaya nhịn không được cười ra tiếng, sau đó tiếng cười càng lúc càng lớn, giống như một bông hoa chạng vạng màu xanh hấp dẫn người, làm hành động của hai người kia tác đều ngừng lại.

”Này, sao lại... nhìn tôi như vậy?” Sayahaya không kiêng dè mà thoải cười cho đã mới phát hiện hai người kia đang ngây ngốc nhìn mình mới ngượng ngùng hỏi:

”Thật xin lỗi, tại tôi cảm thấy những cuộc gặp gỡ trên trò chơi này thật sự rất vui.”

”A!... Sayahaya hẳn là một cô gái rất xinh đẹp dịu dàng nhỉ...”

Vì thế, người đeo khăn quàng cổ bắt đầu ngây ra.

”Này, Klein......” Dường như đồng học Kirito có chút xấu hổ muốn ngăn cản Klein đang tìm tòi đánh giá đối phương.

”Ặc, tôi không có ý tứ gì khác!!! Tuy rằng hệ thống có thể mô phỏng giọng nói của người chơi đến hoàn mỹ nhất, nhưng mà... Nói như thế nào thì theo bản năng của tôi cảm thấy, chắc là một cô gái tươi cười ngọt ngào...”

”Xoẹt” Một đường ánh sáng đỏ xẹt qua.

Klein lại cứng ngắt.

”Hừ, quả nhiên là một ngụy quân tử, trong lòng thì không biết đang có ý nghĩ biến thái gì, là một chú sắc lang biến thái không thể tin cậy!” Sayahaya nhảy xuống tảng đá, sau đó nhắm vào một con quái ở xa xa mà bắt đầu công kích.

”Này, cô mới phải là loại con gái đánh kinh ba không* thì có...”

*Ba không: không sắc không tài không đức. Không có nhan sắc xinh đẹp, không có tài năng gì lại không có nhân phẩm tốt.

”Cái gì, cậu mới là cái đồ ba không!”

”Vốn dĩ tôi không phải!”

......

”Haizz” Kirito bất đắc dĩ thở dài, nhưng mà ban đầu Sayahaya có chút lạnh lùng xa cách thì hiện tại có thể thoải mái nói chuyện cùng đùa giỡn với nhau, mà vẫn lộ ra ánh mắt vui vẻ.

Thật tốt.

-----&-----

”Dù như thế nào đi nữa thì rất khó để tin tưởng người khác, nhưng mà có thể làm ra một phong cảnh tuyệt đẹp trong trò chơi này, thì người thiết kế sáng tạo ra trò chơi này nhất định là một thiên tài, thật sự quá lợi hại, nếu tôi có thể sinh ra trong thời đại này thì thật sự quá tốt.” Klein nằm trên mặt đất cảm khái.

”Cậu quá khoa trương rồi.”

”Cái gì chứ, tôi là lần đầu tiên thể nghiệm tiềm trầm hoàn toàn*!”

*Theo mình nghĩ là cảm giác như sống trong một thời đại khác ở trong game, mà các cảm xúc giác quan đều mô phỏng như thật. Nói thật mình cũng muốn chơi game kiểu này chứ không phải bằng bàn phím, nói thiệt mình chơi rất nhiều game game gì cũng chơi nhưng rất nhàm chan, không thể tự mình cảm nhận được cuộc sống trong game, tự đi nhận nhiệm vụ tự đi làm nhiệm vụ tự đi đánh quái tự để đánh phá bản chứ không phải sử dụng bằng tay mà làm.

”Vậy đây là lần đầu tiên cậu chơi game nervgear sao.”

”Hẳn là do tôi vội vàng mua máy chơi game Sword Art Online nên nhận được một bộ giới hạn trong một vạn cái, xem như tôi rất may mắn, nên tôi đã tham gia thời gia đầu Beta so với cô thì vô cùng may mắn, dù gì nó cũng giới hạn một ngàn người tham gia... Đương nhiên, Sayahaya muốn so sánh với bổn đại gia trở thành người may mắn nhất trong một vạn người là không thể! Ha ha ha...”

”Xoẹt” Một đường ánh sáng đỏ xẹt qua lần thứ nhiều lần.

”Này này, dầu gì cũng cho tôi chút mặt mũi chứ, không cần mỗi lần đều bạo lực như vậy, quả nhiên vẫn là một cô gái dịu dàng thì tương đối tốt hơn...”

”Xoẹt” Một đường ánh sáng đỏ xẹt qua lần thứ nhiều lần +1.

”Này này này, lần này thiếu chút nữa là đánh trúng tôi rồi! Tôi không nghĩ vừa mới vào trò chơi không được bao lâu liền chết đâu, Kirito, cậu đến phân xử đi...”

”Này.... Có sao không, hiện tại mà lấy năng lực của Sayahaya thì khả năng giết chết cậu thì thật sự rất nhỏ...”

”Này này, Kirito, cậu thấy sắc quên bạn sao hả!? Không thể không nghĩa khí như vậy!

Nhìn cậu ta nói xong liền tránh sang một bên [Cô gái, Kirito kun không phải loại người đó! Làm sao có thể nói “cút” với người khác, ở với nhau chứ!!! Nhìn bộ

dạng lạnh nhạt của cô xem là vì cái gì!!!] thấy ở hai người đứng cùng một chỗ, bất đắc dĩ ngừng lại [Là cô gái đeo khăn quàng cổ =.=].

”Này, tôi muốn biết chúng ta còn tiếp tục đi săn thú không?” Sayahaya hỏi.

”Đương nhiên là tiếp tục rồi! Nhưng mà, nói thật thì tôi cảm thấy hơi đói....” Klein ôm bụng đứng lên làm ra bộ dáng cô dâu nhỏ.

”Đồ ăn nơi này chỉ có thể làm cho người ta quên đi cảm giác đói bụng.”

”Hắc hắc, 5 giờ rưỡi tôi có bánh pizza nóng hổi để ăn!”

”Chú biến thái chỉ biết ăn.” Ánh mắt khinh bỉ của Sayahaya nháy mắt bắn xuyên qua Klein.

”Hả, cái gì cơ?!! Lấp đầy bụng trước mới có thể vui vẻ chơi trò chơi chứ! Đây gọi là thường thức biết không! Đợi đến khi tôi ăn xong thì tôi càng thêm hăng hái, đến lúc đó đừng có hâm mộ tôi đó!”

”Thì ra chênh lệch giữa thiên tài và đồ ngu chỉ cần một bữa cơm là có thể bù lại.” Sayahaya tiếp tục vô tình nói.

Klein cảm thấy mình đã hóa đá đến đầy đất.

”Đúng rồi, nhớ chờ tôi một chút, tôi đã đi gặp bạn bè đặc, có muốn thêm bạn bè tốt với nhau không?” Klein vươn tay mời, lại thấy Kirito do dự.

”Bạn của chú Klein biến thái, chắc chắn cũng biến thái, lỡ như các người liên hợp lại khi dễ Kirito to thì làm sao bây giờ, hử?” Sayahaya đứng một bên tiếp tục châm chọc nói.

”Này này này, đừng có nhìn tôi như vậy, ở trò chơi trước kia tôi chính là hội trưởng đó!”

”Hiệp hội biến thái chứ gì!” Ánh mắt

khinh bỉ bay tới.

”Cái gì!???”

Thấy hai người lại ầm ĩ với nhau, Kirito lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời đáy lòng nổi lên cảm giác lo lắng.

”Nè, thật sự cám ơn cậu, Kirito.” Sau khi đùa giỡn một lát, Klein trịnh trọng nói.

”Hả, không có gì, về sau có chuyện gì thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”

”Được! Về sau dựa vào cậu!” Klein cười càng thêm sáng lạn, nói.

”Chú biến thái luôn chiếm tiện nghi.” Lời nói châm chọc không mấy hài hòa lại vang lên, nháy mắt Klein nhe răng trợn mắt,

”Tiểu quỷ ba không!”

”Này này, hiện tại đã 5 giờ 25 phút, còn chưa đi sao.” Kirito bất đắc dĩ nói.

”A.. pizza của tôi, mau thoát tuyết thôi!” Dứt lời liền lấy bản thông tin ra, chuẩn bị logout, lại kinh dị phát hiện:

”Trời, như thế nào không có dòng đăng xuất vậy?”

”Làm sao có thể, cậu cẩn thận nhìn lại xem, ở trong bảng thông tin chú ý ở tuốt phía dưới, a!” Kirito kinh ngạc nhìn, thì phát hiện dòng đăng xuất ban đầu thế mà biến mất tiêu.

”Chẳng lẽ có phương pháp rời khỏi khác sao?” Âm thanh Sayahaya lạnh lùng lại mang theo chút lo lắng.

”Yên tâm đi, dù sao đây cũng là ngày đầu tiên chơi trò chơi, nên rất có khả năng xuất hiện bug này.” Klein cảm thấy không sao cả khoát tay nói:

”Chính là, đáng tiếc bổn đại gia không thể ăn bánh pizza hải sản và nước có ga!” Vì thế xuất hiện một khuôn mặt đầy nước mắt.

”Kayaba Akihiko là loại người sẽ để loại bug này xuất hiện sao?” Sayahaya nhíu mày nói.

”Này...”

”Đương đương đông” Đột nhiên tiếng chuông mãnh liệt vang lên.

”Đây là cái gì?!”

Một trận ánh sáng trắng lóe lên, tất cả bóng dáng của mọi người đều biết mất tại chỗ.

”Cưỡng chế thoát ra sao?”

----- Dòng cách tuyến giảng lược trình bày theo nguyên tác kinh người của Kayaba -----

Sayahaya gắt gao nắm chặc chiếc gương trong tay, chỉ trong chốc lát thì thấy một luồng khói trắng tràn ngập lên, nhìn là biết mình bị cưỡng chế khôi phục hình dáng thật. Tay trái kéo khăn quàng cổ phía dưới lên trên che mặt lại, không bao lâu luồng khói trắng nhanh chóng bao lấy thân thể cô.

Mà mọi người chung quanh đều trở lại hình dáng thật, thân cao tiêu chuẩn phổ biến rơi chậm lại, hoàn toàn là bộ dạng tiêu chuẩn không cùng một cấp bậc, thậm chí các tài khoản nhân yêu* cũng trở lại hình dáng thật, nam nữ tỉ lệ xuất hiện kinh người biến hóa.

*Nhân yêu: người chơi nam chơi nhân vật nữa. Yêu nhân: người chơi nữ chơi nhân vật nam.

Mà hai người bên cạnh đã biến thành thành bộ dáng khác, một người biến thành một chú có khuôn mặt có ghê tởm (Xích: đừng tin

”Nhìn xem bộ dáng từ trên xuống dưới của cô đi, chính là bộ dáng tiểu chuẩn của loli cả ngày bị quấy rầy, sao có thể so với võ sĩ quái thu cao lương chứ.”

*Quái thụ cao lương: Quái: Quái đản, kì quái. Thụ cao lương: Từ này khi phát âm thành tiếng Hán nghe gần giống với từ thúc thúc. Quái thụ cao lương nghĩa là thúc thúc quái đản.

”Này này này!”

Sau khi Kirito đơn giản tự hỏi những gì mà cậu biết được, ngay sau đó ba người nhanh chóng nhận biết được tình trạng ác liệt trước mặt. Sau khi phân tích một loại tuyên ngôn và lời nói thẩm phán của Kayaba, giống như tận thế đến, Kirito đột nhất bắt lấy tay của Klein và Sayahaya, nhanh chóng chạy ra bên ngoài đến một góc đường không có người.

”Nếu đã nghe rõ, tôi nghĩ nên lập tức lên đường đi đến thôn trang kế tiếp, các cậu cũng cùng đi với tôi đi. Nếu hắn nói là sự thật, như vậy nhất định phải sống sót trong cái thế giới này, mặt khác cũng phải làm cho bản thân mạnh lên, ở nơi này tài nguyên cung cấp có hạn, nói cách khác, chúng ta có được kinh nghiệm và tiền tài đều có hạn, nếu không đi nhanh thì đoán chừng các khu vực xung quanh thành trấn sẽ bị đoạt hết không còn, lại muốn có được các tài nguyên hữu dụng thì phải thừa dịp hiện tại phải chiếm một thành trấn kế tiếp làm căn cứ điểm. Tôi biết vị trí nào nguy hiểm trên con đường đi, cho dù là lv 1 cũng có thể an toàn đi đến. Tuy rằng có ba người chúng ta sẽ có khả năng nguy hiểm, nhưng mà các cậu tiến bộ rất nhanh, hẳn là không có vấn đề gì lớn.”

Kirito nghiêm túc nói cũng nghiêm cẩn nhìn về phía Klein và Sayahaya, nhưng không đợi Sayahaya nói gì, thì Klein đã đi lên phía trước cũng loại bỏ sự do dự mà lựa chọn.

”Nhưng mà... Nhưng mà tôi cùng với những người bạn khác cùng nhau đứng suốt đêm mua trò chơi này nên tôi nhất định phải chơi trò chơi cùng với họ, tôi nghĩ họ hẳn đang ở quảng trường, tôi không thể bỏ mặc họ được.”

Đột nhiên giấc mộng tan biến, ban đầu cứ nghĩ tất cả khả năng sẽ xảy ra nhưng cũng không thể ngăn chặn hiện thực phải đơn một mình bước đi, không tránh khỏi phát ra bi thương từ nội tâm.

Bắt đầu yên tĩnh lan tràn ra.

Dường như ba người như có như không tránh né ánh mắt lẫn nhau.

Ai mà không muốn sống sót? Sayahaya không tiếng động thở dài, mặc dù mình lạnh lùng nhưng không có nghĩa là buông tha lí tưởng của mình trong một thế giới lạ lẫm này, có lẽ cũng không tính là một cơ hội để hi vọng, một cơ hội có thể cứu lấy bản thân mình.

Nhưng giờ khắc này, Sayahaya trở lên do dự đi lên, suy nghĩ thì đi xa...

Nếu ngay từ đầu cô không chấp nhận lời mời gia nhập này thì sẽ như thế nào? Hai người kia cũng sẽ không cần do dự như vậy? Cứ như vậy mà mình đáng mất hi vọng của mấy người kia? Là... lỗi của cô sao...

Sayahaya cảm thấy tâm của mình bắt đầu run run lên, trí nhớ ùa ùa kếo đến không dứt, giống như xuất hiện một khuôn mặt trách cứ trước mặt mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện