Tiếng Thiên Tai cấp đạn vang lên, Chu Văn không hồi hộp chút nào lại tránh né.

Giống lần trước, tất cả viên đạn đều không đụng tới thân thể Chu Văn, đến phát thứ bảy tất sát, cũng chỉ có thể bay lượn xung quanh Chu Văn.

Thời điểm Chu Văn tránh viên đạn thứ nhất, An Tĩnh vẫn chưa lập tức lao lên.

Chỉ thấy trong tay nàng xuất hiện một thanh cung tiễn cổ lão, nhắm ngay vào một cảnh cửa trong đó, sau khi bắn tiến vào bên trong, còn cầm một đầu dây nhỏ nối với cái tiễn kia.

Sau khi tiễn ra ngoài, lập tức kéo thân thể An Tĩnh theo, trong nháy mắt biến mất trong đại môn.

Tốc độ mũi tên này, cơ hồ đã đạt đến cực hạn Thần thoại cấp, thậm chí đã tiếp cận Khủng Cụ cấp.

Càng quỷ dị chính là, cái mũi tên này lại tự động rẽ ngoặt, bên trong lối đi như tia chớp di động, nhưng không đụng phải bất kỳ vách tường nào.

Ngoài thân Chu Văn chỉ xuất hiện viên đạn tất sát thứ bảy, viên đạn tất sát vòng hai sắp ra, An Tĩnh đã chạy tới trước Kim cung.

Rơi trước Kim cung, ngón tay An Tĩnh dùng sức, cái mũi tên kia đã trở về trong tay của nàng.

Đại môn Kim cung mở rộng, một khỏa cầu kim loại bay ra, rơi vào trong tay của An Tĩnh.


Hình ảnh quay lại giao diện bảng xếp hạng, tên Lạc Nhật quân xuất hiện bên bảng xếp hạng, giống Liên bang Cảm Tử động, đều có Tam tinh.

Có điều dưới tình huống đều có Tam tinh, Lạc Nhật quân vẫn xếp bên trên Liên bang Cảm Tử đội.

Rất rõ ràng, tiêu chuẩn Ma phương chủ yếu bình phán, vẫn lấy Chu Văn làm chủ, thế nhưng biểu hiện của An Tĩnh cũng làm ra tác dụng phụ trợ nhất định, cho nên tổng thể vẫn đánh giá Tam tinh, thế nhưng bài danh vẫn phía trên Liên bang Cảm Tử đội.

Người bình thường không có tâm tình quan tâm đến cái này, hiện tại bọn hắn chỉ cảm thấy Chu Văn người này quá phận, so với Tặc vương còn mất quá phận hơn.

Tốt xấu gì Tặc vương phải bỏ ra một ít nỗ lực mới cướp được đồ vật.

Chu Văn chỉ cần đi một chuyến, đã có thể xông lên bảng xếp hạng, không chỉ cầm được một khỏa trứng Phối sủng Kim tinh, còn có thể nhận được tiền cho thuê, đơn giản mua bán không cần bỏ vốn cũng thu được lợi nhuận khổng lồ.

Mà các thế lực lớn thấy Chu Văn chơi thế này, vừa hâm mộ vừa phiền muộn.

- Điều tra, nhất định phải điều tra ra, Chu Văn rốt cuộc sử dụng phương pháp nào tránh thoát Thiên Tai cấp đạn, đây khả năng cao là một loại năng lực đặc thù của Phối sủng.

Một lão già Tạp Bội gia tộc chằm chằm màn hình, lặp đi lặp lại nhìn đoạn video Chu Văn né tránh Thiên Tai cấp đạn.

- Nhất định phải tìm ra bộ y phục của Chu Văn kia, rốt cuộc là loại Phối sủng gì.

Một mệnh lệnh không khác lắm, vang lên bên trong Thần chi gia tộc.

Không chỉ Lục đại gia tộc anh hùng, ngay cả Thủ Hộ giả liên minh, cũng đều nghiên cứu trên thân Chu Văn mang theo loại Phối sủng gì, mới có thể đạt hiệu quả như vậy.

Bọn hắn đều nhìn ra, năng lực của Chu Văn khẳng định liên quan đến bộ y phục kia, chỉ là ai cũng không biết, bộ y phục kia rốt cuộc là chủng loại Phối sủng gì.

Người có thể sống sót đi ra khỏi Hoàng Tuyền thành thực sự quá ít, người có thể tiến vào Lục đạo thì càng ít hơn, ngoại trừ đám người Chu Văn bên ngoài, chỉ có hai tên Thánh đồ Tiêu đi qua.

Có điều bọn hắn không phải tiến vào Thiên Nhân đạo, cho nên khả năng thu được Thiên y không cao.

Sau trận chiến này, Lạc Dương càng không yên ổn hơn nữa, đủ loại thủ đoạn ngoài sáng trong tối, đều khiến Đốc Quân phủ bận bịu đối phó.

Cũng may trước khi An Thiên Tá đi, đã làm một vòng thanh tẩy, muốn tìm được gián điệp mới tiến vào Đốc Quân phủ, cũng không phải chuyện dễ, đại đa số người chỉ có thể nghĩ biện pháp tiến vào từ bên ngoài.

- Hôm nay đây là người thứ mấy?

Chu Văn nhìn một người xâm nhập vừa bị bắt lại, hỏi.


- Người thứ mười một, xem ra bọn hắn rất quyết tâm, dù thế nào, không tiếc bất cứ giá nào, cũng muốn biết rõ ràng bí mật của ngươi.

A Sinh nói.

- Xem ra chuyện này, nhất định phải nghĩ phương pháp giải quyết, bằng không phiền phức sẽ không ngừng tới.

Chu Văn trầm ngâm nói.

- Nếu Đốc Quân ở đây, sẽ cho bọn hắn một bài học khắc sâu, để bọn hắn không dám trắng trợn như vậy nữa.

A Sinh nói.

- Đáng tiếc ta không phải An Thiên Tá, như vậy đi, ngươi phóng ra tiếng gió, nói ta muốn bán ra Phối sủng Thiên y có khả năng né tránh Thiên Tai cấp đạn.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói.

- Thật sự muốn bán ra sao?

A Sinh hơi kinh ngạc, dù sao có loại Phối sủng này trong tay, chỉ sợ không có người nào nguyện ý bỏ, bởi nó liên lụy đến lợi ích thực sự quá lớn.

- Đúng vậy, nếu bọn hắn muốn, vậy cho bọn hắn đi, miễn bọn hắn tới làm phiền ta.

Chu Văn cười cười nói tiếp:

- Co điều chuyện này cần ngươi phối hợp, để bọn hắn xin mua, không thể ra giá.

A Sinh ngầm hiểu, thấp giọng hỏi:

- Văn thiếu gia, Thiên y kia có vấn đề sao?

- Không có vấn đề có thể bán cho bọn hắn sao?

Chu Văn đem chuyện Thiên y cần phải kết hợp với Phối sủng may mắn mới phát huy tác dụng cho A Sinh biết.

- Mặc dù Phối sủng may mắn rất hiếm thấy, nhưng những đại thế lực kia, còn có thể cầm tới một chút. . . Vạn nhất…

A Sinh hơi bận tâm.

- Yên tâm, bọn hắn tuyệt đối không thể gom góp ra Phối sủng may mắn đạt đến trăm phần trăm né tránh đâu.


Chu Văn rất rõ ràng, không có Vô Địch Hạnh Vận Tinh của Vương Lộc, khẳng định không đạt được tỉ lệ trăm phần trăm, Phối sủng may mắn bình thường, lấy nhiều thôi cũng vô dụng, tỷ lệ có cao đến đâu cũng không tới một trăm phần trăm.

Nhất định phải nhờ Mệnh cách, Mệnh hồn, Vận Mệnh Chi Luân và năng lực Khủng Cụ hóa của Vô Địch Hạnh Vận Tinh phối hợp, mới có thể đạt đến hiệu quả né tránh trăm phần trăm.

Chu Văn đã thử qua trong game, không sử dụng Khủng Cụ hóa, hoặc không dùng Mệnh hồn hoặc Vận Mệnh Chi Luân, đều có tỳ vết, tuy vẫn có tỷ lệ né tránh Thiên Tai cấp đạn, nhưng phát súng thứ bảy tất sát thì chưa chắc, mặc dù có thể tránh né từ đầu, nhưng đằng sau vẫn có tỷ lệ bị đánh trúng, nó sẽ một mực xoay xung quanh ngươi, việc đánh trúng mục tiêu chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Ngay cả ngươi có Phối sủng may mắn cao đến đâu, đến lúc đó vẫn không có cách nào một mực né tránh phát đạn tất sát kia.

- Thiếu gia ngươi nắm chắc thì tốt, việc này giao cho ta phối hợp đi…

Khóe miệng A Sinh hơi nhếch lên, dường như ma quỷ tìm được con mồi.

Thừa dịp thời gian A Sinh phối hợp, Chu Văn tranh thủ đến Vương gia, muốn đem Vô Địch Hạnh Vận Tinh trả lại Vương Lộc.

Điềm Điềm một mực đi theo Chu Văn, muốn tìm cơ hội biết rõ ràng Chu Văn lấy hộp kẹo này ở đâu, nhưng sau khi Chu Văn trở vể Đốc Quân phủ, bên cạnh có không ít người đi theo, Điềm Điềm vẫn chưa tìm được cơ hội tiếp cận hắn.

Cuối cùng đợi Chu Văn một người rời khỏi Đốc Quân phủ, Điềm Điềm lập tức bám theo, tính toán làm sao tiếp cận Chu Văn.

Muốn giết chết Chu Văn, theo Điềm Điềm không khó, khó khăn nhất chính là làm cách nào tìm ra đáp án nàng muốn biết.

Chu Văn một đường không ngừng thuấn di, bởi hắn phải nhanh chóng trở về An gia, cho nên căn bản không hề nghỉ ngơi, Điềm Điềm vẫn chưa tìm thấy cơ hội nào.

Mãi cho đến Vương gia, Chu Văn trực tiếp truyền tống đến dưới tiểu lâu của Vương Lộc, Vương Lộc đã sớm nhận được tin tức của Chu Văn, vừa vặn mở cửa phòng ra, để Chu Văn lách mình đi vào, lại đóng cửa lại.

- Hắn đang làm gì?

Điềm Điềm tò mò đi theo, giống như U Linh đi xuyên qua tường, đi tới bên người Chu Văn và Vương Lộc.






Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện