Trương Mộng Dao sững sờ, sau đó kinh ngạc thốt lên: "Lợi hại đó Lâm Nhàn! Tôi vẫn cho rằng mình giấu rất kỹ, không nghĩ tới vẫn bị cậu phát hiện!"

Lâm Nhàn vốn muốn trêu chọc Trương Mộng Dao, kết quả không ngờ bị trêu ghẹo ngược lại.

Được đó! Gặp đối thủ rồi!

Trước đây chẳng hiểu sao không phát hiện cô nàng này vô cùng thú vị.

Trương Mộng Dao thấy bộ dáng của Lâm Nhàn, vung vung sợi tóc bên tai, nhoẻn miệng hỏi: "Có phải phát hiện tôi rất thú vị hay không? Có phải cảm thấy hận gặp tôi trễ hay không? Hiện tại bỏ Nhan công chúa còn kịp đó!"

"Nhân viên tình báo này làm việc rất tận tình nha!"

Lâm Nhàn hiếu kỳ: “Tôi rất hiếu kỳ, Nhan Tiểu Mạn rốt cuộc cho cậu chỗ tốt gì mà làm cậu bỏ công giúp cô ấy như vậy? Hơn nữa, quan hệ giữa hai người chuyển biến nhanh quá đi!"

Cô nàng này cứ muốn thăm dò, chắc hẳn cho rằng mình nhìn không ra.

Hồn nhiên!

Đến bây giờ, chỉ có một người phụ nữ khiến Lâm Nhàn thật sự cảm giác áp lực, chính là An Nhiễm!

Người phụ nữ này quá kinh khủng, chọc người trong vô hình. Vẻn vẹn chỉ gặp qua một lần, nói chuyện với nhau chưa hơn mười câu, vậy mà đã làm cho hắn khắc sâu ấn tượng, muốn quên cũng quên không được.

Về phần Trương Mộng Dao, bây giờ còn quá non nớt.

Ý đồ bị phát hiện rồi, Trương Mộng Dao giễu môi đáp: "Không vui chút nào nào! Cậu không thể phối hợp một chút sao? Về phần quan hệ giữa chúng tôi, tự cậu về hỏi Nhan công chúa nhà cậu đi."

"Haizz, quả nhiên trở mặt nhanh hơn lật sách!"

"Phụ nữ là vậy đấy."

Trương Mộng Dao ra vẻ như đương nhiên.

Lâm Nhàn lắc đầu, hết hứng nói chuyện, chuyển sang chơi di động.

Chưa được vài phút, Trương Mộng Dao chợt đụng đụng cánh tay của hắn, trên mặt đầy vẻ bát quái mà hỏi: "Cậu và Nhan công chúa phát triển tới mức độ nào?"

"Giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt!" Lâm Nhàn không ngẩng đầu, chỉ tùy ý đáp một câu.

"Vậy các cậu có cái kia chưa?"

Nghe vậy, Lâm Nhàn ngẩng đầu, nhìn Trương Mộng Dao với ánh mắt tò mò, cười hỏi: "Làm sao? Cậu cũng muốn thử xem?"

"Đúng vậy! Đáng tiếc không tìm thấy đàn ông thích hợp." Trương Mộng Dao vừa nói vừa liếc hắn một cái đầy thâm ý.

Lâm Nhàn lắc đầu bật cười, đột nhiên giơ tay về phía váy ngắn của cô.

Trương Mộng Dao giật mình, vội vàng kéo giãn khoảng cách giữa hai người, nhíu mày cảnh giác: "Cậu làm gì?"

"Hứ!"

Lâm Nhàn cười giễu, chậm rãi thu tay lại, chế nhạo: "Được rồi! Với tố chất tâm lý non nớt của cậu, tôi chỉ mới hù dọa một chút đã lộ ra nguyên hình rồi, nên cố gắng luyện tập nhiều hơn đấy!"

Trương Mộng Dao quá trẻ, nếu như đổi thành An Nhiễm, Lâm Nhàn dám cam đoan, cô chẳng những không trốn, thậm chí còn có khả năng chủ động đưa chân tới.

Trương Mộng Dao nghe vậy mới được, không khỏi tức giận quát: "Hừ! Đợi lát nữa tôi lập tức nói cho Nhan công chúa, tố cáo cậu xàm xỡ tôi!"

"Bạn ơi, năm 2015 tới rồi, nói chay không bằng không chứng là vu khống, cậu không hiểu đạo lý này sao?"

Lâm Nhàn đề nghị: "Nếu không tôi thử lại một lần, cậu dùng di động chụp hình làm bằng chứng, thế nào?"

"Nghĩ hay lắm!"

Trương Mộng Dao hừ một tiếng, bỗng nhiên cười bảo: "Khó trách có thể thu phục được Nhan công chúa, quả thực lợi hại!"

Nửa tiếng thoáng một cái đã qua.

Khi loa thông báo tàu đã đến Kim Lăng, Lâm Nhàn đứng lên, duỗi cái lưng mệt mỏi rồi lập tức muốn đi.

Trương Mộng Dao thấy thế, vội nói với vẻ không thể tin nổi: "Uổng công Nhan công chúa khen ngợi cậu ở trước mặt tôi, nói cậu gă lăng cỡ nào, kết quả cậu cứ đi như thế thôi?"

"Muốn tôi mang vali giúp cậu?" Lâm Nhàn lập tức nói vào trọng điểm.

"Đương nhiên!"

"Thù lao đâu?"

"Mời cậu ăn cơm trưa!" Trương Mộng Dao tức giận đáp.

"Hay là tôi mời cậu ăn cơm trưa, chính cậu tự mang vali, thế nào?"

"Tê!"

Trương Mộng Dao hít một hơi thật sâu, cố gắng bĩnh tĩnh, lúc cô hít sâu, đôi gấu lớn kia rung lắc phi thường chấn động.

Lâm Nhàn thấy thế bèn chịu thua: "Được rồi, không đùa cậu nữa, hành lý ở đâu?"

Hành lý của Trương Mộng Dao không nhiều như trong tưởng tượng, chỉ có một cái vali cùng một túi balo đeo lưng loại lớn.

Lâm Nhàn kéo vali ra ngoài ga tàu, may mắn nói: "Rất cảm tạ cậu không chuyển hết căn nhà tới đây."

"Cậu bình thường hay nói chuyện như vậy với Nhan công chúa sao?" Trương Mộng Dao hỏi.

"Chẳng lẽ mỗi ngày đều phải tâm sự thật lòng sao?"

Trương Mộng Dao cười nói: "Nhan công chúa không bị cậu tức chết quả thật là kỳ tích."

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng Trương Mộng Dao không thể không thừa nhận, nói chuyện với Lâm Nhàn rất nhẹ nhàng, cũng rất thú vị.

Vừa bước lên xe taxi, Lâm Nhàn bỗng nhiên nhận ra: "Suýt nữa quên mất, trường học các cậu hôm nay khai giảng, bên ngoài nhà ga nhất định có xe buýt chuyên tiếp đãi tân sinh. Lấy điều kiện của cậu, các sư huynh còn phải tranh giành xách vali cho cậu ấy chứ, cớ gì phải tìm tôi nhỉ?"

"Cậu thật biết đùa, có xe taxi ngồi thoải mái, tại sao phải chen trên xe buýt?" Trương Mộng Dao liếc nhìn hắn, nói một cách rất đương nhiên.

Lâm Nhàn thật sự cạn cmn lời.

...

Kim Lăng là một trong số những nơi có khu đại học hoàn thiện nhất cả nước.

Diện tích tới bốn mươi bảy km2, tổng cộng mười ba trường đại học, cao đẳng, số lượng sinh viên hơn hai mươi vạn.

Hiện tại đang là khoản thời gian khai giảng, xe tới xe đi khắp Tiên Lâm đại học thành, liên tục có sinh viên mang theo bao lớn bao nhỏ đi vào trường học, không khí phi thường náo nhiệt.

Trước cửa đại học Kim Lăng, Lâm Nhàn giao hành lý cho Trương Mộng Dao, mở miệng nói: "Cậu làm thủ tục, tôi đi trước đây!"

"Tài đại không phải ngày mai mới khai giảng sao?"

Trương Mộng Dao giữ hắn lại, cười nói: "Dù sao cậu cũng không có việc gì, đi cùng với tôi đi, vừa vặn giữa trưa mời cậu ăn cơm."

Ai biết ký túc xá sẽ bị chia tại lầu mấy, có một tên miễn phí trước mắt, Trương Mộng Dao đương nhiên không muốn buông tha.

Lâm Nhàn nhíu mày: "Nhiệm vụ tăng thêm, thù lao cũng phải gia tăng, trưa nay tôi muốn ăn hải sản!"

"Hải sản liền hải sản, dù sao đến lúc đó không có tiền ăn cơm đi, liền đi tài đại tìm cậu ăn chực!" Trương Mộng Dao cười hì hì nói.

Nhan trị của Trương Mộng Dao mặc dù không cao bằng Nhan Tiểu Mạn, tuy nhiên chí ít cũng có đến 90 điểm, mấu chốt là vóc người đẹp.

Váy ngắn phối với áo sơ mi nữ, bộc lộ rõ dáng người.

Vẻn vẹn đứng một chỗ cũng có thể hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều sinh viên, rất nhiều tân sinh chỉ liếc qua thôi mà đã mặt đỏ tới mang tai, ngượng ngùng cúi thấp đầu. Có vài ma cũ nhìn ra cô là tân sinh, rục rịch muốn tới bắt chuyện.

Nhưng khi nhìn thấy Lâm Nhàn cười cười nói nói bên cạnh Trương Mộng Dao, tất cả lập tức nản lòng.

Hai người tới chỗ tiếp đãi tân sinh viên, Trương Mộng Dao rất nhanh đã tìm thấy khoa của mình.

Cấp tốc làm xong thủ tục, một vị học tỷ hướng dẫn cô đến ký túc xá.

Trên đường đi, học tỷ vụng trộm đánh giá Lâm Nhàn mấy mắt, nhịn không được hỏi: "Học muội, đây là bạn trai của em phải không?"

"Không phải, em chỉ là tình nhân của hắn, bạn gái chính thức đang học ở Ma đô." Trương Mộng Dao tự nhiên nhìn ra ý nghĩ của vị học tỷ này, không khỏi trêu đùa.

Té xỉu!

Không ngờ sinh viên đại học năm nhất thời nay lại thú vị đến thế!

Học tỷ đứng hình tại chỗ, trợn mắt hốc mồm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện