Quân Ngọc Như ngồi trên giường, nghe tiểu tư nói về chuyện bên ngoài, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.

Trước đây giữ lại mạng Quân Ngọc Thành, quả nhiên vẫn có tác dụng, nếu như Quân Ngọc Thành chết, hắn thật sự không thể gả thay, trở thành chủ nhân Triệu vương phủ.

Nhưng mà sau đó, Quân Ngọc Thành liền vô dụng…

Nghĩ đến cái người đã từng hơn mình, cuộc sống tốt hơn mình bây giờ sinh tử đều nằm trong tay mình, Quân Ngọc Như cười càng xán lạn.

“Thế tử gia tới!” Tiểu tư giữ cửa vui mừng nói, Quân Ngọc Như cũng lên tinh thần, Triệu Khôn Bằng thân phận cao quý anh tuấn tiêu sái, hắn từ lâu đã thầm thích.

“Tướng công, khách nhân còn chưa đi, sao ngươi…” Nghe được tiếng bước chân, Quân Ngọc Như hỏi, nhưng không ngờ vừa dứt lời, một cái tát liền đánh vào mặt của hắn, phối sức và khăn voan trên đầu của hắn đều bị đánh văng ra ngoài.

Hét lên một tiếng, Quân Ngọc Như không dám tin nhìn về phía Triệu Khôn Bằng —— Triệu Khôn Bằng lại đánh hắn!

Triệu Khôn Bằng là lần đầu tiên đánh ca nhi, cũng có chút không được tự nhiên, nhưng nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Quân Ngọc Như, lại cảm thấy càng tức giận.

“Quân Ngọc Như, ta vẫn thật không ngờ tâm địa ngươi như rắn rết.” Triệu Khôn Bằng cắn răng nói.

“Cái gì? Tướng công, có phải ngươi hiểu lầm hay không?” Quân Ngọc Như nghe Triệu Khôn Bằng mắng, hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra.

“Chuyện ngươi làm, tự mình biết!” Triệu Khôn Bằng lại nói. Hắn từ nhỏ thuận buồm xuôi gió, vừa rồi lại vô cùng mất mặt —— Quân Ngọc Thành rõ ràng là của hắn, lại trở thành của người khác trong hôn lễ của hắn!

“Tướng công, có phải người khác vu oan cho ta không?”

“Vu oan ngươi? Trước đó ngươi cũng đã nhận, ngày ở vườn mẫu đơn,  mặt Quân Ngọc Thành là do ngươi làm hại.” Triệu Khôn Bằng nói. Sau hôm đó, Quân Ngọc Như đã nói với hắn chuyện mình đưa thuốc  mỡ hai Quân Ngọc Thành với hắn.

Lúc đó hắn không cảm thấy gì, Quân Ngọc Như làm nũng cũng cho qua, hiện tại lại nghĩ Quân Ngọc Như thực ác độc.

“Ngươi nói gì?” Quân Ngọc Như sửng sờ.

“Quân Ngọc Thành rõ ràng không phá tướng, ngươi lại rải lời đồn ra bên ngoài! Vết sẹo trên mặt Quân Ngọc Thành trước đó, có phải là do ngươi động tay động chân không?” Sau khi đặt Quân Ngọc Thành vào vị trí không nơi nương tựa, Triệu Khôn Bằng đã cảm thấy rất nhiều chuyện đều có thể giải thích. Suy nghĩ kỹ một chút, Quân Ngọc Thành vẫn rất dè dặt với hắn, quả thực không có chút nào là hung hăng càn quấy.

“Hắn không phá tướng? Không thể nào!”

“Sao lại không thể nào? Hiện tại Quân Ngọc Thành cũng đã thành hoàng phi của hoàng thượng!” Triệu Khôn Bằng tức giận nói.

Hoàng phi? Khuôn mặt Quân Ngọc Như lập tức trở nên trắng bệch.

Lúc này, Quân gia cũng nhận được tin tức.

Gia chủ Quân gia Quân Quảng Bình vốn đang cười bắt chuyện với nhóm khách sau cùng, không ngờ một hạ nhân chạy từ ngoài vài, vẻ mặt kinh khủng: “Lão gia!”

Cái người này là Quân Quảng Bình phái đến Triệu vương phủ xem tình huống bên kia, tuy rằng hắn không nói gì, nhưng vẻ mặt hoảng sợ đủ để tỏ rõ bên Triệu vương phủ đã xảy ra chuyện, ngực Quân Quảng Bình hốt hoảng, lập tức đưa người tới thiên thính: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Lão gia, hoàng thượng đến Triệu vương phủ, dẫn theo nhị công tử!”

“Cái gì nhị công tử? Không phải nó ở nhà sao?” Sau khi Quân Quảng Bình nói xong cũng sửng sốt, đột nhiên nghĩ đến Quân Ngọc Thành mới là nhị công tử.

“Quân Ngọc Thành? Nó còn bị nhốt ở hậu viện, sao có thể cùng hoàng thượng đến Triệu vương phủ?” Chính quân của Quân Quảng Bình Tần Thục Trạch nhíu mày. Trước đây hắn vốn phải gả cho con trai trưởng Quân gia, kết quả Quân Quảng Nhân lại không muốn hắn, trái lại cầu cưới cha Quân Ngọc Thành, hắn chỉ có thể lui bước, gả cho quân Quảng Bình.

Mấy năm nay, hắn vẫn rất đắc ý, dù sao Quân Quảng Nhân đã chết, cái tên hồ ly tinh ỷ vào lớn lên xinh đẹp cướp nam nhân của hắn cũng đã chết, ngay cả Quân Ngọc Thành cũng bị hắn dùng kế hủy dung mạo…

“Nhanh đến hậu viện xem!” Quân Quảng Bình muốn lập tức đi qua, nhưng mà hắn vừa dứt lời, bên ngoài đã có thái giám trong cung đến.

Quân Ngọc Thành được phong phi!

Quỳ trên mặt đất nhận chỉ, sắc mặt của Quân Quảng Bình và Tần Thục Trạch tái xanh, rồi lại phải nhã nhặn mà tiễn thái giám đi ra cửa.

“Chuyện của Quân Ngọc Thành cuối cùng là sao?” Tiễn người trong cung đi, Tần Thục Trạch lập tức nhìn về phía hạ nhân bị hắn gọi đi xem tình huống của Quân Ngọc Thành.

“Nhị công tử… Hắn không ở trong sân…”

“Sao lại không ở trong sân? Người đâu?” Tần Thục Trạch tức đến thiếu chút nữa không thở nổi.

Nhưng những hạ nhân kia ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi, cái gì cũng nói không nên lời, thậm chí ngay cả Quân Ngọc Thành biến mất  từ lúc nào bọn họ cũng không biết.

‘’Là ai đưa cơm? Chẳng lẽ không gặp người sao?” Quân Quảng Bình hỏi.

Bọn hạ nhân trở nên ấp úng, hai ngày này, vốn dĩ không có ai đưa cơm cho Quân Ngọc Thành!

“Ngày đại hỉ của Ngọc Như, không thể để xảy ra chuyện gì, giờ thì hay rồi, ngay cả cơm cũng không đưa cho Quân Ngọc Thành, ngươi là muốn cho Quân phủ vừa gả xong liền đưa tang sao?” Bản thân Quân Quảng Bình cũng không để ý tới Quân Ngọc Thành, lúc này lại liên tục trách mắng Tần Thục Trạch.

“Lão gia, Quân Ngọc Thành đã phá tướng, dù vào cung cũng sẽ không được sủng ái, ngươi là Hầu gia, chúng ta không cần sợ hắn…” Tần Thục Trạch an ủi Quân Quảng Bình.

Hôm nay đã tối, không thể hỏi thăm tin tức, tuy Quân Quảng Bình tức giận, cũng chỉ có thể tạm thời kiềm chế, dự định ngày thứ hai vào cung thỉnh tội, nhưng không ngờ vừa rạng sáng ngày thứ hai, liền nghe nói Quân Ngọc Thành vốn không bị phá tướng, trong cung truyền tin, bảo Quân Quảng Bình không cần vào triều ở nhà chờ.

“Hắn sao có thể không phá tướng…” Tần Thục Trạch cắn chặt răng vốn không tin, trước đây Quân Ngọc Thành là bị Quân Ngọc Như đẩy xuống sông, tuy rằng ngay từ đầu trên mặt chỉ có một đường nhỏ, nhưng hắn tìm thầy thuốc, vốn là vết sẹo nhỏ liền biến thành lớn…

Vết sẹo lớn như vậy, nhìn vô cùng đáng sợ, cho nên hắn mới yên tâm, hiện tại, Quân Ngọc Thành lại không bị phá tướng? Lẽ nào mấy năm nay Quân Ngọc Thành đều giả bộ? Nhiều năm như vậy, Quân phủ nhốt hắn lại, vốn dĩ không ai có thể giúp đỡ Quân Ngọc Thành, làm sao có thể?

Tần Thục Trạch không muốn tin tưởng chuyện này, chỉ có thể phái người đi tìm hiểu tin tức, nhưng cuối cùng cũng không nghe được tin tức muốn nghe, lại phát hiện thái độ của Triệu vương đối với bọn họ đã xuống dốc không phanh.

Vừa lúc đó, một người thái giám cầm theo một quyển sổ sách tới Quân gia, nói là đến lấy đồ cưới mà cha của hoàng phi để lại.

Nghe được câu này, vẻ mặt của Tần Thục Trạch lập tức cứng lại.

Cha Quân Ngọc Thành tuy thân thể yếu ớt, nhưng trong nhà lại vô cùng có tiền, năm đó được xưng là mười dặm hồng trang, hơn nữa đều là thứ hiếm lạ.

Những thứ như vậy đặt dưới mí mắt Tần Thục Trạch, sao hắn có thể không động vào? Mấy năm nay hắn lấy ra không ít thứ tốt để dùng, như vậy cũng không tính đi, lần này Quân Ngọc Như xuất giá, hắn cũng chọn những thứ tốt nhất trong số đó, tất cả đều nhét vào trong đồ cưới của Quân Ngọc Như.

Hiện tại bảo hắn lấy những thứ đó ra, hắn làm sao lấy ra được?

“Quân chính quân, đồ cưới của ca nhi đã xuất giá, phu gia không thể động vào, dù hắn đã mất, cũng phải chia cho con của hắn, ngươi phải nhanh chóng lấy ra thì tốt hơn.” Thái giám cầm danh sách đồ cưới mà Quân Ngọc Thành cung cấp mỉm cười, trong mắt lại có khinh thường.

Quân gia giao cho con thiếp thất, quả nhiên là xuống dốc, thậm chí ngay cả đồ cưới của người khác cũng tham!

Đương nhiên, nếu là trước kia, dù hắn chướng mắt người Quân gia, cũng sẽ không đắc tội, nhưng sáng sớm hôm nay, khi nhìn hắn nhìn thấy vẻ mặt của hoàng thượng.

Trước đây hoàng thượng không gần nữ sắc, cũng không quan tâm hậu cung, nhưng sáng sớm hôm nay, lại dùng vẻ mặt dịu dàng nhìn Ngọc phi nương nương, thậm chí còn nói ngọ thiện sẽ đến chỗ của Ngọc phi dùng…

Ngọc phi này đang được sủng ái, tính toán tuổi của hắn và hoàng thượng, nói không chừng còn có thể luôn được sủng ái, đã như vậy, hắn đương nhiên cũng phải lấy lòng một chút.

Tần Thục Trạch nhìn vẻ mặt của thái giám, lập tức hối hận vô cùng, hối hận lúc Triệu Khôn Bằng dùng mưu kế muốn gả Quân Ngọc Thành cho biểu đệ của hắn không giúp đỡ một tay.

Trước đây chuyện Triệu Khôn Bằng muốn để cho biểu đệ của mình mạo phạm Quân Ngọc Thành thuận tiện hối hôn, cũng đã đánh tiếng với bọn họ, thế nhưng hắn vẫn không tìm được danh sách đồ cưới của cha Quân Ngọc Thành, e sợ Quân Ngọc Thành khi xuất giá sẽ để phu gia giúp đỡ đòi đồ cưới, nên hắn liềm tìm thuốc mỡ cho Quân Ngọc Thành dùng.

Quân Ngọc Thành quả nhiên không có được biểu đệ Triệu Khôn Bằng coi trọng, thậm chí còn bị đả kích lớn, kết quả, ngay lúc hắn dự định để cho Quân Ngọc Thành “Đau lòng quá độ” mà qua đời, Quân Ngọc Thành lại trở thành hoàng phi!

Chuyện ở Triệu vương phủ ngày hôm qua, hôm nay toàn bộ người trong kinh thành đều biết, biết hoàng thượng cho người đòi đồ cưới của Quân Ngọc Thành về, có không ít người phái tiểu tư sang đây xem, xong trở về kể lại một chút.

Kết quả, bọn họ thật đúng là thấy một hồi trò hay!

Quân Ngọc Thành muốn đồ cưới của cha mình là chuyện rất bình thường, theo lý Quân gia đưa đồ cưới ra cũng là chuyện rất đơn giản —— người bình thường chết đi, đồ cưới sẽ vào khố phòng, bây giờ chỉ cần đem ra ngoài là được, thậm chí dù bị dùng một phần, lấy bạc bổ sung vào cũng không hề gì, thế nhưng, Quân gia giàng co nửa ngày, thế mà lấy ra chưa được một phần ba đồ cưới!

Hai phần ba còn lại, đổi thành ngân lượng cũng không phải không được, nhưng cố tình bên trong có vài thứ tuyệt thế trân phẩm, trong đó có một bình ngọc cao hơn một thước, năm đó ngoại tổ phụ Quân Ngọc Thành dùng hơn trăm vạn lượng mua về.

Hiện tại,toàn bộ đều bị mất.

Người xem náo nhiệt một nhóm rồi lại đến một nhóm, chỉ ngắn ngủi nửa ngày, người toàn kinh thành đều biết Quân Quảng Thành trộm dùng đồ cưới của em dâu.

Quân Quảng Bình và Tần Thục Trạch hai người đều có phần, mắt thấy sắc mặt tên thái giám càng ngày càng khó coi, Tần Thục Trạch chỉ có thể cho người đi Triệu vương phủ tìm Quân Ngọc Như, để Quân Ngọc Như đem đồ cưới của hắn trả lại.

Triệu vương phủ hôm nay đóng cửa từ chối tiếp khách, là vì không muốn người khác chê cười bọn họ, nhưng chuyện của Quân gia, bọn họ cũng cho người để ý, chuyện Quân Quảng Bình ngầm chiếm đồ cưới của em dâu, tất nhiên cũng biết.

Triệu vương biết chuyện này, vừa áy náy vừa hối hận, Triệu vương chính quân càng xấu hổ không chịu nổi, đồng thời oán giận người Quân gia, kết quả lúc này, Quân gia lại cho người đến lấy đồ cưới của Quân Ngọc Như!

“Ta đã tạo nghiệt gì đây, lại có thông gia như vậy!” Triệu vương chính quân che ngực la hét.

“Nếu không phải ngươi cưng chìu Khôn Bằng, sao nó lại hối hôn mà muốn kết hôn với Quân Ngọc Như kia? Nếu cưới Quân Ngọc Thành, mọi chuyện sao có thể trở nên như vậy?” Triệu vương cắn răng nói.

Triệu vương chính quân lập tức oán giận Quân Ngọc Thành, nhưng Quân Ngọc Thành đã là hoàng phi, hắn không thể làm gì Quân Ngọc Thành, sau cùng cũng chỉ có thể để người Quân gia vào, len lén đem đồ cưới của Quân Ngọc Như trở về —— sau những chuyện này bọn họ cũng không thể giữ thứ gì của Quân Ngọc Thành.

Bên ngoài rối loạn,  Quân Ngọc Thành trong hoàng cung, khi màn đêm phủ xuống lại một lần nữa chuẩn bị nghênh tiếp Triệu Chính Càn.

Triệu Chính Càn thân là hoàng đế, bình thường áp lực rất lớn, hắn đã đặc biệt học tâm lý học, lại biết kinh lịch của Triệu Chính Càn, vừa lúc có thể để cho Triệu Chính Càn thả lỏng, hơn nữa hắn cũng không ít thủ đoạn quyến rũ người …

Trong những ngày kế tiếp, có lẽ Triệu Chính Càng ngày nào cũng đến chỗ của hắn!

Như vậy sẽ bị những người khác ganh ghét…Đã vào cung, chẳng lẽ còn hắn còn không thể nắm chặt lấy sự sủng ái của đế vương mà đẩy những người khác ra hay sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện