Cổ Trần cười to, hai mắt sáng lên đảo qua toàn bộ Dược viên, mỗi một Dược điền ở đây đều bừng bừng linh khí, cuối cùng bị Cổ Trần nhổ hết linh dược, chỉ trơ lại bùn đất lộn xộn.

Tổng cộng mấy chục Dược điền đều bị hắn cướp sạch, đoán chừng có ít cũng phải mấy ngàn gốc linh dược các loại, hơn nữa cây nào cây nấy tràn đầy linh khí, là cổ dược trồng lâu năm.

- Là thật sao? Xích Linh Chi?Cổ Trần đột ngột trông thấy một mảnh Linh điền nhỏ nằm sâu trong Dược viên, bên trong mới trồng chín cây linh dược hình dáng kỳ quái, nhìn giống Linh Chi, toàn thân đỏ thẫm, rực sáng như lửa.

Đó là Xích Linh Chi, thuộc tính Hỏa, linh khí bức người, thậm chí tới gần cũng có thể cảm giác được linh khí nóng rực đập vào mặt.

Chín cây Xích Linh Chi trước mắt rất quý, chí ít phải mất mấy trăm năm mới trưởng thành được như thế này, thậm chí cây lớn nhất trong số đó còn đỏ rực lên, giống như đang bốc lửa.


Đó là một gốc Xích Linh Chi ngàn năm.

- Chà!Cổ Trần âm thầm hít sâu một hơi, vui mừng quá đỗi.

Hắn vội vàng chạy tới, hai tay vùi vào trong đất móc tận gốc ra.

Chín cây Xích Linh Chi này dược tính mãnh liệt, không thể trực tiếp dùng, nhất định phải phối hợp với các linh dược khác trung hòa nấu luyện mới có thể dùng.

Hơn nữa nó còn là linh tài thối luyện gân cốt cơ thể tốt nhất, là linh dược thượng đẳng nấu luyện Tôi Thể cổ dược tốt nhất, dĩ nhiên không thể bỏ lỡ.

- Thu hoạch lớn rồi!Cổ Trần lấy chín cây Xích Linh Chi đi, trong đó có một gốc Xích Diễm Linh Chi ngàn năm, có thể nói là thu hoạch lớn, lần này đến đây không uổng công.

Oanh!- A! Ngoài sơn cốc, tiếng kêu thảm thiết truyền đến, khiến trong lòng Cổ Trần run lên, hắn cảm giác được vị cường giả đột ngột xông tới ở ngoài kia có chút khủng bố.

Cường giả và Thú nhân thủ hộ nơi này đang bị tàn sát, không bao lâu sau sẽ xông vào đây.

- Nhanh nữa nào!Cổ Trần quýnh lên, không dám nghĩ nhiều chạy thẳng vào nơi sâu nhất trong Dược Viên, nơi đó dày đặc linh khí nhất, gần như ngưng thành vật chất.

Sâu trong Dược viên, từng đám mây linh khí trôi nổi tràn ngập.

Đi tới nơi này liền cảm giác được một cỗ kinh khí xông vào mũi, lỗ chân lông toàn thân đều run lên, cả người như được đặt vào trong một loại linh dịch đậm đặc.


Cổ Trần âm thầm kinh hãi, linh khí nơi này quá mức nồng đậm, quả thực không thể tưởng tượng nổi, không cần nghĩ nhiều cũng biết chắc chắn bên trong có cất giấu bảo bối.

Phải chăng chính là Dược Vương mà thanh niên Thú tộc kia trước khi đi đã đề cập tới?Mang theo suy đoán sung sướng đó, Cổ Trần nhanh chóng xuyên qua vô số đám mây linh khí dày đặc, rốt cuộc đi được tới chỗ sâu nhất trong Dược viên, hắn đứng phía trước một con suối.

Cách hắn 3 thước có một con suối, nước suối tuôn ra thanh tịnh khác thường, nó lan tỏa sóng linh khí nồng đậm.

Bên trên suối nước bốc hơi nghi ngút, sương mây bay bay, có chút ánh sáng lấp lánh, trông cực kỳ đẹp mắt.

Cổ Trần đánh giá suối nước trước mắt, bỗng nhiên đồng tử hắn co lại, ánh mắt trở nên nóng rực.

- Linh tuyền?Hắn vui mừng quá đỗi, hai mắt nhìn chòng chọc vào Linh tuyền kia, âm thầm giật mình, không ngờ đây lại là Linh tuyền.

Linh tuyền ẩn chứa linh khí nồng đậm, ngay cả nước suối trào ra cũng là linh dịch dồi dào linh khí.

Một Linh tuyền dài khoảng một trượng liên tục phun ra linh dịch, trách không được linh khí ở đây lại nồng đậm như thế.

Dược viên này tốt đến vậy, thì ra là do có Linh tuyền.

Chỉ thấy, bên cạnh Linh tuyền có một gốc thực vật cắm rễ thật sâu, nó cao chín tấc, có chín chiếc lá xòe bung ra, một một lá đều trong suốt sáng long lanh, đẹp như ngọc điêu khắc.

Mà phía trên chín cái lá ngọc đó có nở một đóa Ngọc Hoa, trong suốt không tì vết như phỉ thúy Đế Vương, tỏa một mùi hương kì dị.


Dược Vương!Trong đầu Cổ Trần thoáng qua một suy nghĩ như thế, tinh thần phấn chấn hẳn lên.

Thật sự có một gốc Dược Vương cơ đấy! Hơn nữa thoạt nhìn đã thành thục rồi!Dược Vương cắm rễ bên cạnh Linh tuyền, dùng linh khí cường đại của Linh tuyền tẩm bổ thân thể, nó ẩn chứa dược lực kinh người, có thể cứu người chết thay da đổi thịt người sống, thậm chí có thể tẩy tủy phạt kinh, thoát thai hoán cốt.

Nói tóm lại, Dược Vương chính là kỳ trân vô giá.

Giờ khắc này Cổ Trần cũng nhịn không được cảm thấy cực kỳ kích động, không ngờ lại gặp phải một gốc Dược Vương, quả nhiên vậy may phủ đầu mà.

- Đào thôi!Hai mắt Cổ Thần rực sáng, hắn bước tới đào ngay.

Hắn cẩn thận đào toàn bộ gốc Dược Vương chẳng khác nào chạm từ ngọc này lên, ngay cả bùn đất phía dưới bộ rễ cũng lấy theo.

Đào xong Dược Vương, Cổ Trần đang định rời đi, nhưng ngay lập tức ánh mắt hắn rơi vào phía trên Linh tuyền, trong đầu này ra một suy nghĩ.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện