Nhân Hoàng, đúng là có chút thú vị.

- Đa tạ đã khoản đãi, cáo từ.

Nói xong, Cổ Trần đứng dậy muốn rời khỏi chỗ này.

- Phong ấn khởi nguyên tức sắp mở ra, Phong Hậu, nên tính toán cho thỏa đáng từ sớm đi.

Nhưng ngay sau đó bước chân của hắn bỗng dừng lại, đột nhiên quay đầu nhìn Phong Hậu, nói ra một câu kỳ quái.

Tạch!Nói xong câu này, Cổ Trần quay người lập tức biến mất khỏi Phong Sào, bỏ qua tầng tầng cấm chế của Phong Sào biến mất không còn tăm tích, khiến mặt Phong Hậu biến sắc.


- Nhân Hoàng, giỏi lắm.

Sắc mặt Phong Hậu vô cùng nghiêm túc, từ khi Cổ Trần xuất hiện cho đến lúc đi khỏi, nàng không nhìn thấu được đối phương một chút nào, sâu không lường được, không có cách nào phỏng đoán.

Điều này khiến nàng rất khiếp sợ, đầy kiêng kị, cho nên mới không dám vọng động, còn lấy ra mật ong mười tỷ năm tốt nhất để chiêu đãi Cổ Trần.

- Xem ra, hắn chuẩn bị mở phong ấn khởi nguyên ra rồi, hắn đang nhắc nhở ta, phải chọn đội sao?Phong Hậu lẩm bẩm, khóe miệng khẽ nhếch lên nở một nụ cười rung động lòng người.

- Đúng là thú vị thật, ha ha ha…Tiếng cười trong trẻo của Phong Hậu truyền ra ngoài, khiến cả tòa Phong Sào chấn động.

Rời khỏi Phong Sào, Cổ Trần đến Long Sào một chuyến, đúng lúc nhìn thấy Long Nữ đang hấp hối, trong lòng hắn đầy quái dị.

Cuối cùng hắn không nói gì cả, thậm chí còn không để lại một câu nào đã đi thẳng, chỉ còn Tổ Long sững sờ trên đầu đầy dấu chấm hỏi, và Long Nữ mang vẻ mặt xấu hổ giận dữ.

- Cổ Trần, ta hận ngươi.

Long Nữ phát ra tiếng gào thét bi phẫn, khiến Cổ Trần đang xuyên qua Hỗn Độn khẽ run rẩy, mặt cũng xanh mét.

- Cái con Tổ Long này, đúng là hối hận vì đã phân ra ngươi.

Mặt Cổ Trần đen xì, xuyên thẳng qua hỗn độn hư không, không lâu sau đã về đến Vĩnh Hằng Chi Chu.

Tổ Long ở phía bên kia, đã hại Long Nữ thảm rồi, khiến Cổ Trần đều lúng túng không chịu nổi.


Trong lòng Cổ Trần thầm nghĩ, sau này nếu không có chuyện gì, thì ít đến Long Sào thôi.

- Bản tôn, Hình Thiên đã đi rồi.

Vừa về đến nơi, Cổ Trần đã nghe thấy Thiên Đế nói ra một tin tức, khiến hắn rất kinh ngạc.

Hình Thiên, rời khỏi Vĩnh Hằng Chi Chu?Cổ Trần kinh ngạc, hỏi:- Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Hình Thiên lại rời khỏi chỗ này?Thiên Đế lạnh lùng nói:- Hình Thiên đến xin ý kiến của ta, nói răgng trong Hỗn Độn khởi nguyên mênh mông có thứ gì đó đang kêu gọi hắn, khiến hắn không có cách nào yên tâm tu luyện, muốn đi tìm cảm ứng trong cõi u minh kia.

- Còn có việc này sao?Cổ Trần nhíu chặt mày lại.

Chuyện này có chút kỳ quái, rốt cuộc Hình Thiên đã cảm nhận được điều gì, vì sao tại trong khởi nguyên lại có thứ gì đó đang kêu gọi hắn?Đối với chuyện này, Cổ Trần cũng không nhiều lời, chiến lực của Hình Thiên không yếu, đi lại trong Khởi Nguyên Hỗn Độn sẽ không có vấn đề quá lớn.

Cho dù gặp phải cường địch, cũng có thể trốn thoát một kiếp.

- Thôi, nói không chừng đó lại là một phần đại cơ duyên của hắn.

Cổ Trần suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, Hình Thiên có cơ duyên, nếu có thể tiến thêm một bước bước vào Vô Thượng cảnh thì càng tốt.

- Chuẩn bị thế nào rồi?Cổ Trần nhìn Thiên Đế, trực tiếp mở miệng hỏi.

Thiên Đế gật đầu nói:- Bản tôn, sắp chuẩn bị thỏa đáng rồi, chỉ có điều thực lực của những người khác vẫn chưa đạt tới yêu cầu.

- Nếu vậy, thì mở một cuộc luận đạo, để mọi người cùng nhau ngộ đạo!Ánh mắt Cổ Trần sắc bén, lập tức đưa ra quyết định.


Thiên Đế luận đạo!Tin tức này vừa truyền ra, lập tức khiến cho toàn bộ Hồng Hoang sôi trào.

- Thiên Đế mời cường giả đứng đầu khắp nơi, tiến về Thiên giới luận đạo.

- Đáng tiếc, chúng ta không đủ tư cách.

Trong Hồng Hoang, có không ít cường giả mang vẻ mặt hâm mộ nhìn về phía Thiên giới cao cao tại thượng, lộ ra khát vọng.

Một tin tức kinh người truyền đến từ Thiên giới, Thiên Đế muốn triệu tập cường giả đứng đầu các khu vực, cùng nhau luận đạo, ngộ đạo, đột phá cấp bậc cao hơn.

Tất cả mọi người trong Hồng Hoang đều vì tin tức này mà sôi trào, nhưng người có thể chân chính đến đó thì không có mấy người, chỉ có người đạt đến cấp bậc Tiên và Thần mới có thể ra vào Thiên giới, hơn nữa chỉ có cường giả Thiên Cấm mới có thể tham dự lần luận đạo này.

- Thiên Cấm lĩnh vực đó!- Chúng ta không có cửa đâu.

Một đám Cổ Thần, Cổ Tiên đều lộ ra nụ cười khổ, vô cùng ảo não, cảm giác đã để lỡ đại cơ duyên, khiến trong lòng bọn họ vô cùng buồn bực.

Lần này chính là cơ duyên to lớn, Thiên Đế luận đạo, còn có cường giả đứng đầu khắp nơi cùng nhau ngồi đàm đạo, hoàn toàn có thể nói là một buổi thịnh yến ngộ đạo.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện