Cổ Trần vừa mở miệng, lập tức khiến vô số cường giả và tồn tại trong Hỗn Độn sợ ngây người.

Vậy mà hắn lại muốn nấu mấy tên sinh linh vô thượng này, hoàn toàn coi bọn chúng thành nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa còn là nguyên liệu nấu ăn chất lượng hàng đầu.

Sinh linh vô thượng, có ai là không phải kẻ kiêu ngạo, bọn họ đã bao giờ bị xỉ nhục như thế?- Gào…- Mau thả bổn tọa ra.

- Các ngươi đáng chết! Đám sinh linh vô thượng kia vừa kinh vừa sợ, tức giận gào thét giãy dụa, đáng tiếc vẫn không có cách nào tránh thoát được giam cầm và phong tỏa.

Chúng nó sợ rồi, bị câu nói kia của Cổ Trần làm cho sợ hãi, cả người đều run rẩy.


Người này muốn ăn bọn chúng.

- Phong ấn, ta thích mở thì mở, các ngươi không phục thì có thể tự mình tới thử một chút.

Cổ Trần lạnh lùng nở nụ cười, mắt đảo qua Hỗn Độn mênh mông bốn phía xung quanh, câu nói này truyền ra ngoài, khiến cho vô số sinh vật mạnh mẽ trong khởi nguyên đều yên lặng.

- Hầm thịt thôi, ăn no rồi nói sauMột khắc sau, Cổ Trần tế ra một cánh cửa Tiên môn, hóa thành một chiếc Tiên Đỉnh trực tiếp thu đám sinh vật vô thượng kia vào bên trong.

Tất cả cường giả khác đều trợn trừng mắt, ngơ ngác nhìn Cổ Trần, đúng là hắn nói nấu là nấu, không hề giả trân chút nào.

Nấu thật!- A! Từng tiếng kiêu thê lương thảm thiết truyền ra từ trong tiên đỉnh, đám sinh vật vô thượng kia bị Cổ Trần dùng cấm pháp vô thượng phong ấn tu vi, bắt đầu nấu ăn.

Cơ thể bị biến thành nguyên liệu nấu ăn, thịt bị người ta hầm, cứ như thế dần dần biến thành canh thịt.

Cả Đại Hỗn Độn hoàn toàn tĩnh mịch, vô số cường giả sợ ngây người.

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, vậy mà Cổ Trần lại coi sinh linh vô thượng trở thành nguyên liệu nấu ăn, trực tiếp đem đi nấu.

- Ực!Có sinh vật cường đại trong hỗn độn âm thầm nuốt nước miếng, vô cùng hoảng sợ, bị dọa đến mức vội vàng thu ý thức của mình lại, không dám nhìn tiếp.

Người này là ai thế? Vậy mà dám nấu mấy sinh vật vô thượng.


Thủ đoạn hung tàn như thế, khiến không ít sinh vật và cường giả Vô Thượng cảnh khác sợ ngây người, ai nấy đều lặng lẽ rút quân không dám ló đầu ra nữa.

Đừng nói chúng nó, ngay cả đám cường giả trong Hồng Hoang cũng choáng váng, ngơ ngác nhìn chiếc Tiên Đỉnh kia, bên trong đang chứa mấy sinh linh vô thượng.

Keng keng! Tiên Đỉnh rung động, không lâu sau, mùi thơm nức mũi, ẩn chứa bản nguyên vô thượng nồng đậm lan ra, khiến ai nấy đều chảy nước miếng ròng ròng.

Bọn chúng đã bị Cổ Trần dùng Tiên Đỉnh hầm chín.

- Thơm quá!- ỰcTừng tiếng nuốt nước miếng từ bốn phía xung quanh truyền đến, ngay cả Hồng Quân cũng không thể giữ vững được vẻ lạnh lùng nữa, da mặt nhăn nhó, ánh mắt khi nhìn Cổ Trần đã có chút thay đổi.

Phật Tổ thì nhíu mày lại, trong lòng kinh dị, bị thủ đoạn của Cổ Trần trấn trụ, trong lòng sinh cả cảm giác kính sợ nồng đậm.

Tên Nhân Hoàng này, quá hung tàn!Hai người Đế Tuấn, Đông Hoàng liếc nhau một cái, đều trông thấy được vẻ hoảng sợ trong mắt đối phương, nỗi sợ đối với Cổ Trần đã ăn sâu vào trong lòng, không có cách nào ma diệt được.

Nhân Hoàng thế này, ai dám đối kháng với hắn?Nhìn kết cục của đám sinh vật vô thượng kia mà xem, trực tiếp bị hầm thành canh thịt, chỉ nghĩ một chút thôi đã cảm thấy trái tim băng giá, trong lòng không nhịn được sinh ra sợ hãi.

Chúng cường giả trong Hồng Hoang cũng mang tâm trạng phức tạp, còn tâm trạng của đám cường giả khắp nơi trong Khởi Nguyên Hỗn Độn lại càng phức tạp hơn, hoàn toàn bị thủ đoạn hung tàn của Cổ Trần chấn nhiếp.

Trong giây phút này, không còn một cường giả nào dám ló đầu ra, tất cả đều lặng lẽ rút quân, không một tiếng động, toàn bộ Hỗn Độn đều trở nên yên tĩnh.


Chỉ còn lại cái Tiên Đỉnh kia vẫn đang lơ lửng, chìm chìm nổi nổi ở nơi đó, tản ra mùi thơm khiến người ta sợ run, chứng tỏ cho việc mấy sinh vật Vô Thượng cảnh kia đã biến thành canh thịt thơm ngon.

- Bản tôn, rốt cuộc ngươi muốn làm gì vậy?Lúc này, Thiên Đế không nhịn được lặng lẽ hỏi thăm.

Hắn đã nhận ra Cổ Trần làm như thế, chắc chắn là có dụng ý khác, không thể nào Cổ Trần lại tùy ý làm bậy như vậy, nhất định là có mục đích nào đó.

Thâm Uyên, Ma Chủ đồng loạt nhìn qua, thậm chí ngay cả Tổ Long ở trong Long Sào phía xa xa đều chấn động, nó cũng đem ý thức nhập vào trong thức hải của bản tôn.

Quả nhiên, Cổ Trần lập tức cười nhạt nói:- So với việc bị nắm mũi dẫn đi, thà rằng trực tiếp đập nồi dìm thuyền, quấy cho vũng nước này càng đục.

- Phong ấn khởi nguyên, đã bị tính kế từ trước, phải hi sinh Thiên Đế mới có thể mở ra, ta không tin kế hoạch của Bàn sẽ là như vậy.

- Nếu thật sự phải hi sinh Thiên Đạo mới có thể mở ra, vậy thì trước đây Bàn mở ra con đường khởi nguyên thế nào, có lẽ trong đạo phong ấn này còn bị ai đó tính kế mà chúng ta không biết.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện